Part IX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry tự tha thứ cho bản thân hắn và đi tìm Draco. Hắn thấy cậu trong bếp giận dữ cắt rau bằng một con dao lớn. Harry đi đến và đặt một bàn tay bình tĩnh lên vai cậu.


"Draco?"


"Vâng?" Cậu trả lời nghẹn ngào.


Harry lấy con dao từ tay Draco và quay lại đối mặt với cậu.


"Em đã nghiền nát súp lơ đó rồi, cố gắng đừng giết người khác bằng con dao đó, được chứ?"


Harry nhận thấy má của Draco ướt và hắn nhẹ nhàng lau nước mắt trên gương mặt cậu.


"Tôi xin lỗi, Ron đã đi quá giới hạn. Nhưng em phải nhớ, em sẽ cần kiểm soát mọi tình huống. Họ không thể làm tổn thương em bằng lời nói hoặc tiếng cười của họ, điều duy nhất quan trọng là những gì chủ nhân của em sẽ nói hoặc làm. Nếu em muốn trở thành nô lệ, em phải chấp nhận điều đó."


Draco lặng lẽ gật đầu và Harry có thể thấy rằng cậu đang dần bình tĩnh lại. Đôi mắt cậu dường như không còn ảm bại nữa. Có một sự cứng rắn và rực lửa trong đôi mắt ấy và Harry mỉm cười.


"Đó là thái độ đúng đắn. Bây giờ, chúng ta đã sẵn sàng cho bữa tối chưa?"


"Vâng, Harry."


Bàn ăn được đặt cho ba người, Harry thậm chí còn không hỏi Draco có muốn tham gia bữa tối không. Hắn biết điều đó sẽ quá khó chịu với Draco. Bên cạnh đó, Draco chỉ ngồi vào bàn khi họ ở một mình và Harry cùng nhau thưởng thức bữa ăn riêng tư, thoải mái.


Draco phục vụ bữa tối và Harry tự hào khi thấy Draco bình tĩnh và tự chủ như thế nào, ít nhất là vẻ bề ngoài. Hermione rất thân thiện nhưng với sự nhẹ nhõm của Harry đã không làm quá. Ron chỉ hờn dỗi, Hermione không nói chuyện với anh như cô đã hứa. Bữa tối thật khó xử, không có gì giống như họ thường có. Harry cố gắng trò chuyện với Hermione và thỉnh thoảng kéo Ron vào cuộc trò chuyện nhưng sự căng thẳng ở bàn là quá nhiều với mọi người. Harry cảm thấy nhẹ nhõm khi món tráng miệng được phục vụ và ngấu nghiến nó, Draco đã một lần nữa chứng minh rằng cậu giỏi nấu ăn như thế nào.


Sau bữa tối, họ tập trung trở lại trong phòng khách nơi Hermione và Ron ngồi ở phía đối diện của căn phòng, Harry ở giữa, nằm dài trên ghế sofa. Harry yêu cầu Draco tham gia cùng họ và chẳng mấy chốc họ đang ngồi như mọi buổi tối khác, Harry trên ghế sofa và Draco ngồi dưới chân, tay Harry vuốt ve tóc và cổ của Draco. Harry cảm thấy Draco bắt đầu thư giãn và thay đổi chủ đề thành điều mà hắn biết Hermione đang hồi hộp chờ đợi.


"Vậy, Hermione, bồ đã nói gì về một câu thần chú mà bồ muốn thử tối nay?"


"Đúng rồi. Tớ đã tìm thấy một câu thần chú phản biện cho thần chú nô lệ, có thể là một câu thần chú được sử dụng trong trường hợp của bồ và tớ muốn thử nó với hai bồ nếu bồ thích."


Draco nhìn Harry, đôi mắt đầy lo lắng. Harry siết chặt vai cậu để trấn an.


"Hãy để cô ấy thử, Draco. Nếu chúng ta có thể giúp em thoát khỏi chế độ nô lệ, em sẽ có thể tìm thấy một lựa chọn tốt hơn cho sở thích của mình."


"Ngài muốn thoát khỏi em ư, Harry?" Draco khẽ hỏi.


"Tất nhiên là không rồi. Ý của tôi không phải như vậy. Tôi cảm thấy thoải mái với em nhưng sẽ dễ dàng và tốt hơn nếu em không bị buộc phải làm tất cả những điều này bằng phép thuật nô lệ. Dù sao chúng ta cũng sẽ phải làm điều đó vì Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật đã ra lệnh cho chúng ta." Harry đảo mắt ở phần cuối cùng.


Draco im lặng một lúc, lo lắng chu môi dưới trong khi cậu nghĩ về điều đó.


"Nếu đó là những gì ngài muốn, Harry, vậy thì ổn với em."


Harry mỉm cười với cậu và vuốt những ngón tay dọc theo má cậu. Rồi hắn ngước nhìn Hermione.


"Hãy nói tiếp. Bồ muốn tụi tớ như thế nào?" Harry hỏi. Ron khịt mũi trước câu hỏi nhưng tất cả đều phớt lờ anh.


"Tớ nghĩ bồ nên ngồi cạnh nhau và tiếp xúc thân thể, chỉ để phòng hờ thôi." Hermione nhìn họ bằng ánh mắt đánh giá.


Harry kéo Draco ngồi cạnh hắn và choàng tay qua vai Draco. Với bàn tay khác, hắn nắm lấy tay Draco và đan các ngón tay của họ lại với nhau.


"Sẵn sàng chưa?" Hắn hỏi cả Draco và Hermione cùng một lúc, mặc dù hắn chỉ nhìn Draco. Cả hai gật đầu và Hermione giơ đũa phép lên.


Cô bắt đầu niệm chú nhưng sau vài lời, giọng cô trở nên căng thẳng. Rồi đột nhiên họ nghe thấy một tiếng nổ lớn và Hermione bay qua phòng, đập vào bức tường đối diện và ngã gục xuống sàn bất tỉnh.


Tất cả đều giật mình và đứng bật dậy ngay lập tức, lao về phía Hermione. Cô cựa quậy sau một lúc, mở mắt ra và cau mày.


"Nó không phải là để làm điều đó." Cô nói một cách kinh ngạc, có chút ngạc nhiên trong giọng nói.


"Em ổn chứ?" Ron lo lắng.


"Em không sao, bây giờ hãy để em đứng dậy. Em cần phải làm nhiều nghiên cứu hơn cho câu thần chú. Tớ tự hỏi điều gì gây ra phản ứng đó. Harry, bồ có thể cho tớ xem hợp đồng không?" Hermione rõ ràng là thiếu kiên nhẫn và quyết tâm giải quyết vấn đề. Ron và Harry biết rõ hơn là cố gắng ngăn cô lại khi cô đang ở trạng thái đó.


"Tất nhiên, nó nằm trong nghiên cứu của tớ. Tớ sẽ lấy nó cho bồ." Harry nói và đứng dậy rời khỏi phòng.


Ron quắc mắt nhìn Draco, người đang đứng gần Hermione đưa tay ra để giúp cô đứng dậy.


"Lùi lại, Malfoy. Cô ấy không phải là trách nhiệm của mày!" Ron gầm gừ.


Draco bắt lấy tay từ Hermione như thể bị đốt cháy. Cô quay ngoắt lại và tát Ron ngang mặt. "Ron, anh tốt hơn nên lùi lại chính mình. Có vấn đề gì với anh hôm nay, đột nhiên anh lại tỏ thái độ trượng phu? Và em không phải là trách nhiệm của ai hết mà chỉ của riêng em thôi!" Hermione rất tức giận và cả Ron và Draco đều thận trọng lùi lại.


"Cái gì đang xảy ra ở đây vậy?" Harry đang đứng ở cửa cau mày nhìn họ.


"Không có gì. Ít nhất không có gì mới. Ron chỉ là một tên khốn như thường lệ." Hermione giận dữ và tìm đến Harry để xem bản hợp đồng.


Harry đưa cho cô các tài liệu và đi đến Draco, vòng tay quanh eo Draco.


"Em không sao chứ?" Harry khẽ hỏi. Draco gật đầu và ép mình vào hơi ấm của Harry. Harry dẫn cậu đến ghế sofa và ngồi xuống bên cạnh, giữ cậu lại gần.


Ron cau có với tất cả.


"Tớ thấy mình không cần thiết ở đây nữa, vậy tớ sẽ rời khỏi. Hẹn gặp lại, Harry." Anh ta gầm gừ rồi bỏ đi.


Hermione thở dài. "Tớ nghĩ tốt hơn là anh ấy rời đi. Anh ấy không thể chịu đựng được khi ở trong tâm trạng đó."


Hermione đã nghiên cứu hợp đồng trong im lặng trong một thời gian dài. Rồi cô ngước mắt khỏi tấm giấy da.


"Tớ nghĩ rằng bây giờ tớ biết những gì cần tìm kiếm trong nghiên cứu của mình. Tớ muốn gặp ông Simms trước khi tớ làm bất cứ điều gì. Tớ có thể đi với bồ khi bồ đến thăm ông ấy không?"


Harry đồng ý và họ quyết định đến thăm Simms vào thứ Bảy tới. Sau đó Hermione mỉm cười và rời đi với một cái nhìn đầy quyết tâm trên khuôn mặt.

Harry và Draco ngồi lặng lẽ trên ghế sofa một lúc cho đến khi Harry quay sang Draco và ngước mặt lên bắt gặp ánh mắt của cậu.


"Em nghĩ gì về tất cả những điều này, Draco?"


"Em... em không biết. Bộ trưởng đã ra lệnh cho ngài thoát khỏi em?"


"Oh, em đã không nghe khi Hermione giải thích nó. Ai đó đã thông báo cho tòa Prophet rằng tôi đã mua một nô lệ và Bộ trưởng hơi thất vọng về điều đó. Ông ấy đã chặn được tin tức ngay bây giờ, nhưng ông ấy muốn chúng ta tìm cách hủy hợp đồng."


"Vậy ngài sẽ hủy hợp đồng và gửi em đi?"


"Tôi sẽ hủy hợp đồng và để em tự do, phải."


"Làm ơn, đừng gửi em đi, Harry. Em... em thích phục vụ ngài, và đây là tất cả những gì em muốn. Em cần điều này." Draco trượt xuống đầu gối trên sàn nhà nhìn Harry cầu xin. "Làm ơn hãy để em ở đây với người. Làm ơn đi, Harry."


Harry nhìn vào đôi mắt bạc cầu xin và thứ gì đó di chuyển trong hắn. Hắn nắm lấy Draco và kéo cậu vào lòng. Hắn dùng tay ôm lấy khuôn mặt Draco và cúi xuống hôn cậu. Nụ hôn mềm mại và dịu dàng, và ngập ngừng Draco hôn lại hắn. Harry nhận ra rằng đây là lần đầu tiên họ hôn nhau mặc dù họ đã ngủ với nhau. Với một ngụm cuối cùng trên cánh môi dưới ngon lành của Draco, Harry kết thúc nụ hôn và kéo lại, nhưng đôi môi của Draco đi theo hắn.


Harry cười khúc khích và hôn nhẹ lên môi cậu.


"Trước tiên, chúng ta cần coi kỹ bản hợp đồng, sau đó em sẽ có tất cả thời gian em cần để tìm ra những gì mình thực sự muốn, Draco."


Đôi môi của Draco cử động và cậu trông như thể đang bĩu môi. Harry không thể không hôn cậu lần nữa và lần này nụ hôn thật mềm mại. Nó đều có sự mãnh liệt và cơn đói khát trong đó khiến những ngón chân Harry cong lên và trái tim hắn đập thình thịch trong lồng ngực. Hắn ngấu nghiến miệng Draco và Draco đáp lại những nụ hôn với sự nhiệt thành như nhau. Hắn vuốt ve lưng Draco bằng tay và trượt chúng xuống quần đùi, siết chặt mông cậu. Draco chuyển động như thể cọ xát háng vào Harry nhưng dừng lại khi vòng đai trinh tiết đụng phải. Draco rên rỉ trong thất vọng và thay đổi hướng đi của mình, thay vào đó, cậu cọ xát mông vào bàn tay đang nhào nặn của Harry. Khi cảm thấy dương vật Draco bị khóa trong lồng qua bộ quần áo, đầu óc đen tối của Harry đã tưởng tượng ra một số hình ảnh dâm đãng của Draco trong các trạng thái bị trói khác nhau, và hắn lùi lại một chút hít một hơi thật sâu.


"Draco, hãy làm điều này trên lầu. Tôi muốn thử một số thứ. Em lên trước và đợi tôi trong phòng, được chứ?"


"Vâng, Harry." Draco thở ra, vật lộn trên đôi chân của mình và rời khỏi phòng. Harry hít một vài hơi thở sâu và vững vàng trước khi đứng dậy và đi vào nhà bếp để lấy một số thứ hắn cần trên lầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro