Chương 04. ~ Faker //

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


× chương 04. faker ×

moon oner và choi zeus đang đi băng băng trên con xe bốn bánh, đích thân nam nhân họ moon kia chở em, đang đi bỗng hắn ta phanh gấp lại, hình như hắn vừa nhận ra ai đó.

hắn ta tức tốc chạy xuống lề đường, em chỉ thấy hắn kéo tay người áo đen nọ rồi ôm chầm vào lòng, rất thân thiết nhưng cũng rất xa cách. người đó chẳng thèm đáp lại mà chỉ cười rồi nghiêng đầu nhìn hắn, cậu ta rất đẹp a~

"đây là sanghyeok hyung, anh ấy mới từ úc về, xin phép cho tôi chở anh ấy về nhé"

cậu ta ngồi ghế phía sau, moon hyeonjoon thì cười nói vui vẻ, còn không quên trò chuyện với em nữa, nhưng...hầu như chỉ về tên sanghyeok kia!

"à, nhắc mới nhớ sanghyeok hyung cũng chơi LOL, chơi rất giỏi đấy. muốn đấu một ván không?"

"để hôm khác đi"

wooje lúc này mới lên tiếng sau câu từ chối của lee sanghyeok

"em cũng chơi LOL ạ, em đi top"

"tôi mid"

"ồ, vậy là sắp tạo được một tổ đội rồi"

lee sanghyeok bật cười vì cái tính trẻ con của wooje, nhìn hyeonjoon với ánh mắt chấm hỏi.

"vợ sắp cưới?"

"vâng"

cậu ta ồ lên một tiếng rồi vùi mặt mình vào lớp áo phao cao cổ, khoé miệng khẽ cong lên vài phần. một O như cậu chắc chắn đang ngửi được những thứ mùi đang tán tỉnh nhau trong quằn quại ấy. một hương sóng biển ồ ạt, một hương ngọt ngào dè dặt nhưng đã mềm mại đi phần nào.

sanghyeok chỉ giỏi nắm bắt cảm xúc. trong suốt 28 năm cuộc đời, cậu luôn để ý từng cử chỉ nét mặt của người khác, còn em wooje này là đang vui bất cần, hyeonjoon này là đang tán tỉnh choi wooje.








"chào anh ạ, anh về cẩn thận nha"

choi wooje cúi đầu lễ phép chào anh lớn trước mặt, hyeonjoon thì ôm cậu một cái rồi cũng cùng cho wooje ra về. giờ đây chỉ có cậu đứng chóng vánh giữa lề đường trước căn nhà to lớn cùng đèn vàng của căn nhà chiếu xuống một cách chớp tắt.

sanghyeok định bụng chắc phải sửa nó thôi rồi mở cửa nhà bằng chìa khoá của mình. căn nhà có phần to lớn so với một người ở, sanghyeok cũng chẳng ở đây nhiều vì cậu luôn phải chạy từ hàn qua úc để quản lý công ty của mình.

công ty của sanghyeok được chính cậu thành lập lúc cậu mới chỉ là một đứa trẻ cấp ba, chính xác hơn là khi cậu mười bảy tuổi. cậu chính là thiên phú được ông trời ban cho mọi sự thông minh, và cậu biết tận dụng điều đó lắm. ba mẹ cậu mất từ vụ hoả hoạn năm cậu mười sáu khiến bản thân cậu như sụp đổ, chỉ muốn chết đi cho xong. không người thân, không bạn bè, nhưng chẳng hiểu được, bằng một cách nào đó lee sanghyeok mười bảy tuổi đã vượt qua được cái cảm xúc đau đớn chết tiệt, thay vào là một tính cách khó tiếp cận, khó đoán, khó yêu đương.



moon hyeonjoon từng nói thế đấy, lee sanghyeok này có một tờ hướng dẫn sử dụng, nhưng trong đó chỉ viết mỗi ba dòng chữ khó. sanghyeok khá vất vả trong việc xây dựng công ty, nhưng nhìn xem thành quả mà cậu đạt được đi, vẫn trống vắng, lạnh lẽo tới lạ thường.

cậu tự hỏi, làm giàu để làm gi, ở trong căn nhà to lớn như vậy có ích gì, khi chẳng có ai có thể sưởi ấm nó mỗi khi đông về, mỗi khi cậu trở về lại chẳng có ai ra đón cậu, trao cho cậu những cái ôm.

giọt nước mắt lăn dài trên má sanghyeok, số phận của cậu là do ông trời sắp đặt, cậu không cần cái thiên phú chết tiệt nào cả, cậu chỉ cần gia đình thôi.

sanghyeok lau đi giọng nước mắt ẩm ướt nóng hổi ấy rồi đi tắm, sáng mai cậu còn có lịch hẹn với một đối tác khá quan trọng.











sáu giờ sáng, lee sanghyeok mở mắt tỉnh dậy theo đồng hồ sinh học, màn hình vừa hay sáng lên, chuông báo thức chưa kịp vang đã bị cậu với lấy rồi tắt đi. sanghyeok ghét nhất tiếng báo thức nên cậu luôn dậy trước báo thức.

việc làm thứ nhất, xong. cậu ngồi dậy đánh răng rửa mặt, lướt qua một tủ đồ vest đen, xanh đen, xanh, đỏ đậm, chung quy là nhiều màu. nhưng một kiểu dáng.

"hm.."

vậy mà còn đăm chiêu chọn.

cuối cùng cậu cũng chọn được bộ màu xanh với cái cà vạt đỏ xanh xen lẫn nhau mang tổng quan sắc sảo nhưng không kém phần lịch thiệp. kiểu tóc cũng thay đổi một chút so với thường ngày, cậu không vén nó sang một bên nữa mà chẻ làm hai mái. trông cũng đẹp trai đấy, sanghyeok thầm cảm thán.



*ảnh minh hoạ




tám giờ ba mươi phút sáng, sanghyeok ghé qua công ty của mình để kí một số giấy tờ tài liệu quan trọng còn tồn đọng khi cậu còn ở bên úc. tình cờ gặp được cậu cháu trai* lee minhyung đang ngồi ăn bánh uống trà trong phòng chủ tịch.

(*: thật ra trong thế giới của mình, minhyung và sanghyeok là quan hệ chú cháu rất gần, không phải họ hàng xa đâu. sanghyeok muốn gọi là anh em cho đỡ khoảng cách thế hệ, nhưng minhyung lại không thích thế nên mới có cái cách gọi rất lạ đời, lúc thì anh em lúc thì chú cháu đó. mọi người chú ý nhaaa~)

trong thời gian cậu đi, anh đã giúp cậu rất nhiều, quản lý công ty, thay cậu đi gặp đối tác. nói không biết ơn thì cũng không phải, chỉ là minhyung tuổi trẻ tài cao, dạy một lúc là sẽ làm được, nên cái biết ơn đó cậu cũng lặng lẽ mà giấu trong lòng.

"chú về rồi hả, sao không nói cháu đón?"

"ừm, tối hôm qua, giữa đường thì gặp hyeonjoon, nó chở về"

"ồ!"

thằng bé kia chỉ ồ một cái rồi lại húp nhẹ miệng cốc trà, xong, anh quay qua cắm mặt vào làm nốt đống giấy tờ của buổi sáng hôm nay. trước khi chuyển giao thì cũng phải gọn gàng, lee sanghyeok thích nhất tính cách này của anh, rất có trách nghiệm.

"nghe nói moon-choi sắp liên kết, thông qua hôn sự của thằng hyeonjoon"

minhyung lên tiếng cắt ngang âm thanh đánh máy của sanghyeok, cậu dừng hẳn rồi nhìn lee minhyung với bộ mặt "có liên quan tới anh đây sao?" rồi quay ra chỗ khác trầm ngâm nói.

"L.S* vẫn nên biết thân biết phận, dù chúng ta lớn nhưng không có nghĩa là cần kết thân với ba công ty lớn hơn"

(L.S: tên công ty của sanghyeokie)

"nhưng mà chút xíu chú còn có cuộc gặp mặt với jeong thị, mà nghe nói tên chủ tịch họ jeong kia rất háo sắc"

minhyung đặt tay lên cằm rồi giả vờ lo sợ cho an uy của lee sanghyeok. thấy vậy cậu bật cười nhưng nhanh chóng thu lại, cậu lại cau mày rồi nói với thằng cháu với cái giọng khó chịu.

"có ai làm gì được anh đây à?"

"biết rồi, lee sanghyeok chỉ có giỏi thôi"

thằng bé minhyung nói trống không đấy, sanghyeok đến cạnh anh và toả ra một mùi hương O đầy chua chát, tiến thẳng vào hóoc môn của lee minhyung làm anh sợ chết khiếp.

"rồi, sh- (sibal) em xin lỗi, thu lại pheromone đi"

minhyung vẫn ổn nhưng anh lại chẳng muốn người chú yêu quý của mình tung chiêu hoả mù bằng pheromone đâu, với một A như anh thì khống chế tin tức tố của O là chuyện bình thường. còn với sanghyeok thì khác, anh không những chẳng muốn khống chế mà còn tỏ ra sợ sệt nó mặc dù chẳng có gì đáng sợ.


"diễn vẫn tệ lắm"

sanghyeok vỗ vai anh hai cái rồi lại về bàn làm việc của mình. nhìn vào đồng hồ đeo tay, chín giờ năm mươi phút, còn mười phút là tới cuộc hẹn.

"đi đây, xử lý nốt, chiều nay anh mời chú em một bữa cơm"

minhyung gật đầu, còn không quên nhắc nhở cậu đi đường cẩn thận. người chú này của minhyung chắc chẳng bao giờ lớn mất.

mười giờ năm phút, trễ hẹn, sanghyeok bước xuống xe là chạy một mạch vào phòng đã đặt trước. chưa bao giờ cậu để trễ hẹn một cuộc gặp mặt đối tác nào hết, hôm nay là do kẹt xe vì sắp tới ngày lễ, đáng ra cậu nên lường trước được điều này mới phải.

mở cửa phòng ra, một mùi pheromone đậm đặc chạy thẳng vào mũi của lee sanghyeok khiến cậu bủn rủn chân tay nhưng vẫn cố đi qua cánh cửa ấy, trước mặt cậu là cả một cây lấy gỗ vị thông xanh xanh thơm mát như đang chiều lòng người ngửi.

"lee tổng, anh đến muộn"

jeong jihoon đưa tay ra như muốn bắt tay xã giao với cậu. sanghyeok cầm cự bản thân, nếu còn ngửi pheromone của gã này tiếp chắc cậu sẽ bị ép tiến vào kì phát tình mất, cậu không mang thuốc ức chế, không mang gì cả, vì vội vàng quá đã để mất đồ phòng thân ở ngoài xe, chỉ lết được mỗi tấm thân cùng cái cặp đi làm vào thôi.

"jeong tổng, rất vui được gặp mặt, xin thứ lỗi vì sự chậm trễ này"

sanghyeok đưa tay ra nắm lấy đôi tay gầy gò mà gân guốc kia, rồi cậu cũng ngồi vào đối diện cái bàn tròn ấy mà nói chuyện. mùi gỗ thông cũng dần được thu lại hoàn toàn, cũng chỉ vương trên cánh mũi của sanghyeok vài giọt. cậu ổn định tâm lý, lấy lại trạng thái lạnh như tiền cú mình rồi đàm phán với jeong jihoon về bản hợp đồng lần này.

"như jeong tổng cũng đã xem, bản hợp đ-"

"nghe nói lee tổng là B"

"xin thứ lỗi, jeong tổng bản hợp đồng lầ-"

"B mà như vậy rất đáng yêu đó"

lee sanghyeok nhướn mày, đặt nhẹ chiếc bút đang trơn tru thả mực trên giấy xuống rồi toát ra một bầu không khí bất cần, pheromone vị chanh leo cũng men theo gáy của cậu mà xé nhẹ góc của miếng chặn mùi rồi phóng ra ngoài.

"tôi tới đây để bàn chuyện kí hợp đồng, mong jeong tổng xem xét lại, nếu anh không muốn kí kết, chúng ta dừng động đũa, tôi xin phép ra về"


st i want to say: một chút giải đáp về thứ tự xếp hạng của các công ty nè.

moon = kim > choi > lee = jeong > ryu.

sau khi moon-choi liên hôn thì ra kết quả:

-> moon = kim = choi > lee = jeong > ryu

lee minhyeong cũng đang là tay phải đắc lực của sanghyeok, kiêm phó giám đốc của L.S

___
07012024🐧





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro