『T』

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại học

Han Seungwoo xách chiếc balo nặng trịch sách vở cùng đồ dùng bước vào trường. Năm nay là năm cuối, cả đám đang dồn hết sức lực để chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp, và Han Seungwoo - với chức trách là lớp trưởng kiêm học trưởng, anh càng phải đặt nặng bản thân khi ghi trong bảng thành tích mong muốn là tốt nghiệp loại xuất sắc

Anh mân mê quyển sách trên tay, miệng thì ngậm chiếc kẹo mút cola dở, mớ tóc mái đỏ nâu dài thượt rũ xuống, che đi đôi mắt đang dán chặt lên từng con chữ ở trong, cũng chẳng mảy may để ý Lee Jinhyuk và Kim Wooseok đã sớm đi ở bên cạnh

" Cậu còn định học đến lúc nào? "

" Ra trường " - Anh nói

Lee Jinhyuk chán nản nhìn anh, tay giật quyển sách trên tay rồi nhét vào balo của mình. Han Seungwoo ném cho anh con mắt chán ghét, chìa một bên tay ra ý bảo gã trả lại sách cho mình, nghiễm nhiên gã không đồng tình, cứ thế khoác vai anh kéo đi

Cả ba người đi được đoạn đường liền bị chặn lại. Chẳng phải ngổ ngáo, đơn giản là một nam sinh, là người hâm mộ Han Seungwoo từ lâu, đi đến, dũng cảm đứng trước mặt anh, để hộp quà màu hồng ra trước mặt

" Tiền bối " - Cậu trai lên tiếng

" Saejin? " - Han Seungwoo sớm nhận ra Ong Saejin - nam sinh nhỏ nhắn trong hội học sinh

" Có chuyện gì sao? "

Han Seungwoo đúng là đồ ngốc, quà cũng đã giơ ra lại còn giả ngu hỏi chuyện, thực khiến cho Kim Wooseok ft Lee Jinhyuk bất bình đứng hình

Chuyện cậu nhóc kia dời đi là chuyện của 2 phút sau. Kim Wooseok lúc này mới thở dài, Lee Jinhyuk cũng chẳng còn gì để nói

Trách thế nào được khi Han Seungwoo lại quá chú tâm học hành, bỏ bê chuyện trọng đại của một thằng đàn ông

" Ai như cậu, một lúc yêu cả tá "

Lee Jinhyuk bị đánh trúng tim đen, dựng hết tóc tai đứng bên cạnh xoa dịu em người yêu đang chuẩn bị rực cơn nóng giận

" Bây giờ chỉ yêu một người, cậu đừng có lôi quá khứ ra soi xét "

" Wooseok, cậu yên tâm, hai người sắp chia tay rồi đấy "

Lee Jinhyuk lắc đầu lia lịa rồi ôm chặt lấy Kim Wooseok, tia đôi mắt tràn ngập sự tức giận đến chỗ anh. Biết sao được, Han Seungwoo cũng không phải dạng bị cẩu lương làm cho thèm khát, anh bỏ qua hai người, cứ vậy mà đi thẳng đến lớp học

" Cậu cũng không có ý định yêu trong trường à?"

Kim Wooseok hỏi, cả ba người đang đi với nhau đều là bạn thân từ nhỏ đến lớn, ít nhiều cũng nhìn thấu được quá trình trưởng thành của nhau, và trong quá trình trưởng thành ấy, Han Seungwoo chưa từng có một mối tình đúng nghĩa.

Là không đúng nghĩa, chứ không phải không có tình yêu. Han Seungwoo sống mãi đến năm lớp 10 mới chịu quen người yêu, mà lại là nam, nhưng tiếc thay yêu nhau được ba tháng liền nhận ra đó là tình cảm anh em bạn bè mặn nồng nên đã chia tay. Cho đến năm lớp 12 cũng là gặp thêm một nữ sinh, hai người cũng có một thời gian thắm thiết, rồi đến lúc tình cảm lên cao nhất, Han Seungwoo lại quyết định lên tiếng chia tay, dồn tâm trí vào việc học. Rồi từ đó đến năm cuối đại học bây giờ vẫn chưa thấy nắm tay ai

" Thấy đằng kia không? "

Lee Jinhyuk kéo tay Han Seungwoo đứng lại, chỉ về phía lan can gần đó. Han Seungwoo theo phản xạ nhìn về hướng đó rồi nhanh chóng gật đầu

" Đẹp trai nhỉ? " - Gã lên tiếng

" Wooseok, cậu sắp chia tay rồi đấy "

" Con mẹ nó " - Lee Jinhyuk tức giận chửi thề. Kim Wooseok đứng bên cạnh cũng chỉ biết thở dài ngao ngán

" Là Byungchan lớp C phải không? "

Cả ba người dồn hết sự chú ý vào người con trai đứng ở đó, và chú ý cả đám con gái lẫn con trai đứng bên cạnh đang vội xuýt xoa ngắm nhìn cậu ta. Byungchan vẫn đang đứng dựa khuỷu tay vào lan can, mắt chú tâm vào chiếc smartphone hạng sang trên tay của mình, một cấc cũng không thèm để ý đến đám người bàn tán xung quanh

" Nhìn cậu ta đẹp trai thật đấy "

" Ờ "

Han Seungwoo hững hờ nói, đẹp trai cũng đâu có ăn được đâu mà xuýt xoa làm gì cho mệt

" Đồ vô tâm "

" Han Seungwoo, cậu có muốn thử không? "

Kim Wooseok lên tiếng, lấy cược quyển sách thiên văn học hàng hiếm trên mạng. Han Seungwoo sẽ rất dễ dàng bỏ qua, anh thừa tiền mua lại quyển sách ấy, nhưng vấn đề đáng buồn rằng quyển sách đó là hàng hiếm, và hiện nó đang yên phận chuẩn bị về tay Kim Wooseok, và cái " nguồn mua hàng " chết tiệt ấy sẽ không cho anh thứ anh muốn nếu không làm theo lời đề nghị vừa rồi

" chỉ là thử thôi đấy "

" Được "

Gã gật đầu, chỉ mong thằng bạn này mạnh dạn lên một chút, gã cùng Kim Wooseok sẵn sàng hy sinh tiền bạc của cải để được thấy Han Seungwoo có người yêu, chứ ai đâu 22 năm sống trên đời vẫn không chịu quen người yêu

Han Seungwoo ném chiếc balo cho Lee Jinhyuk, chỉnh lại bộ trang phục, vừa vặn hôm nay lại chiếc quần đen bóng kết hợp với áo sơ mi trắng, nghĩ thế nào chứ Han Seungwoo lại cảm thấy tự tin đi đến với bộ outfit này

Đám đông ở bên kia dạt ra trước lời đề nghị của Han Seungwoo. Tất nhiên cả đám kia đều trầm trồ hét lên, đôi mắt sáng hơn bao giờ hết, lấy chiếc điện thoại của mình ra để chuẩn bị lưu lại khoảnh khắc của anh đại với anh hội trưởng

Choi Byungchan cảm nhận đám đông đang xì xào gần kia, cùng với bóng đen đang đứng trước mặt mình liền tắt màn hình điện thoại, ngước mắt lên nhìn anh học trưởng đang đút tay vào túi quần

" Chuyện gì? " - Byungchan ngước lên nhìn anh, mắt nheo lại vì ánh sáng mặt trời

Han Seungwoo không mang theo kịch bản đến, lúc này bỗng loay hoay không biết làm gì, đành liếc mắt đến chỗ hai con người đứng xa xa ở sau kia. Kim Wooseok chán nản, kêu Lee Jinhyuk làm động tác xin số điện thoại

" Thời gian có hạn "

" Cậu có muốn một buổi hẹn với tôi không? "

Kim Wooseok cùng Lee Jinhyuk một lúc bất lực suýt đột quỵ, nhưng vẫn phải cố gắng dìu nhau xem đến phút cuối

Han Seungwoo cảm thấy mình có khả năng dấn thân vào showbiz sau khi nói câu vừa nãy, ánh mắt anh dần trở nên đanh thép. Anh nói không quá to, đủ để những con người bên cạnh hét toán loạn, bắt đầu những tiếng tách tách từ điện thoại

Choi Byungchan đánh mắt sang một bên. Trò vui bắt đầu. Cậu lúc này đứng dậy, Han Seungwoo theo phản xạ lùi lại một bước, đến lúc này mới nhìn kĩ được Choi Byungchan thực sự rất cao, hình như còn cao hơn anh một chút, nếu không tính đến đế giày của đôi giày Tây kia. Nước da cậu trắng, căng mịn, gương mặt không tì vết, đôi mắt sáng ngời, lúc này lại mang vẻ thiếu thiện cảm dễ thấy

Cậu hai tay nắm lấy bả vai của anh, một giây liền lật thế. Han Seungwoo lưng chạm vào lan can lạnh lẽo, đầu óc chưa kịp định thần lại thấy Byungchan tiến đến gần mình, giơ chân ngang sang một bên, một tay chống ngang bên còn lại, tay kia lấy chiếc điện thoại từ trong túi áo của anh, ấn một dòng số rồi lắc lắc vài cái. Han Seungwoo lúc này nhìn vào, liền đôi phần ngạc nhiên, là một dãy số điện thoại

" Nhớ cho mà kĩ vào "

Nói rồi cậu tắt màn hình, để lại chiếc điện thoại về chỗ cũ, không nhanh không chậm cầm lấy cán kẹo mút, kéo nó ra khỏi chủ nhân rồi cố định ở khoang miệng của mình. Han Seungwoo cùng đám đông liền nhanh chóng há hốc mồm, chưa kịp lên tiếng Choi Byungchan đã rời đi, trước đó vài giây còn làm lại động tác y hệt như Lee Jinhyuk vừa làm

Em muốn thử viết Byungseung một lần mà hong có bác nào cầm đầu cho em theo hết 🥺 ( tự nhột đi huhu ). Định để 200 follow rồi up cho có khí thế nhưng mà em lại lỡ gỡ fic Sangho rồi nên đăng cho tròn 10 works trên wall 🥺

Nhưng sau khi nghĩ xong cốt của fic này, đến chap cuối mọi người sẽ thấy được em lom dom vcl, nên muốn thì bỏ fic ngay từ đầu nhé 🥺

Fic chắc căng là 5 chap thôi, thuyền này mình em chèo nên không dám cho ra xa bờ

#vote
#follow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro