『O』

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình tượng học trưởng của Han Seungwoo biến mất, anh từ ngày hôm ấy không dám ngước mặt lên nhìn đời, đi đến đâu cũng bị bàn tán nghiêm trọng, đến việc ăn giao ngày cũng chỉ dám xách chiếc bánh mì từ nhà đi, đến giờ thì chui vào góc lớp ngồi gặm nhấm

Điện thoại cũng tắt nguồn từ sớm, Han Seungwoo đã không còn muốn lên mạng nữa, việc tra cứu bài vở hay công việc ở hội học sinh đều phải gián tiếp qua Kim Kim Wooseok

Lee Jinhyuk ăn xong bữa phụ, cùng Kim Wooseok lên lớp học, vẫn thấy Han Seungwoo đang ngồi ở góc phòng học liền đi đến, còn hí hửng ngồi xuống giật lấy mẩu bánh mì rồi đút chầm chậm vào miệng, khiến Han Seungwoo một phen nổi lửa, Kim Wooseok không cản lại chắc chắn đã sớm có án mạng

" Han Seungwoo, cậu đúng là nổi tiếng thật đấy "

Lee Jinhyuk nói, lấy điện thoại của mình ra, lên trang confession của trường rồi ném lên trên bàn, thành công thu được sự chú ý của Han Seungwoo. Anh không muốn xem, vì thừa biết được thứ gã cho mình xem là gì, nhưng cái bản tính tò mò của con người cũng khiến anh phải đưa con mắt nhìn vào

[ PDX_197016 ]

Han học trưởng và anh đại Choi có tình ý gì mà úp mở năm cuối thế kia?

[ PDX_199615 ]

Han Seungwoo liệu có chia tay với Choi Byungchan như với Jung Subin khóa trước không?

[ PDX_199702 ]

[ PDX_... ]

Han Seungwoo càng lướt xuống càng sững sờ, lại không ngờ rằng bản thân lại hot đến độ càng ngày càng nhiều bài viết bàn luận, nào là vẻ đẹp, học vấn, đến tài năng bla bla,.., cuối cùng cũng chỉ là bám fame theo anh đại Choi Byungchan, về việc có đẹp đôi hay không, tài năng hợp thế nào...

Từ hôm chết tiệt đó đến giờ, đi đến đâu cũng thấy một núi ảnh gian tình của hai người, đủ góc nhìn, đủ để người nhìn hứng thú. Fame dẫy sống dậy cả đống tương tác, theo với đó là hàng loạt bình luận đầy dấu chấm hỏi cũng như hàng loạt lời trêu ghẹo của bà con gần xa

" Là ai viết mấy bài này? "

Choi Byungchan ngồi bên lớp C cuối giờ học, tay lướt dọc màn hình, vẻ mặt không hề có một chút khó chịu, ngược lại còn cười mỉm.

" Ai biết, là đám người theo cậu đấy "

Do Hanse ngồi bên cạnh, miệng nhai kẹo cao su nhóp nhép nói, tay cũng lướt điện thoại đọc phần tin hot nhất trong tuần

Choi Byungchan tắt chiếc điện thoại, tay đặt ra sau gáy, vươn vai một cái rồi lại nằm dài ra ghế

" Do Hanse, không phải cậu giỏi văn sao? "

" Ừ? "

Nói đến đấy, cậu lại đứng dậy, bật đống ảnh trong điện thoại lên rồi ném hết sang cho hắn. Do Hanse mím môi, nuốt nước bọt chậm rãi

" Viết lại một bài cho hẳn hoi vào "

Do Hanse cười khổ, biết ngay kiểu gì cũng vậy mà, hắn cũng chẳng dám từ chối, chỉ biết lắc lắc đầu nhìn Choi Byungchan xách cặp rời khỏi lớp học

Điểm đặt chân tiếp theo của Choi Byungchan là phòng học tự túc. Không giống với thư viện, phòng học tự túc này là nơi trao đổi việc học, cũng không cấm kị quá nhiều thứ như ở thư viện bao gồm việc nói chuyện quá to hay cấm túc việc ăn uống. Cũng không biết có phải vì lý do đó hay không, Choi Byungchan chỉ biết được sau giờ học thì đây là nơi Han học trưởng hay lui tới

Choi Byungchan đứng ở ngoài, đảo mắt một lượt, không quá khó để tìm ra đám đông đang tụ tập quanh cái bàn học con con không dài quá 1 mét. Han Seungwoo của cậu lại quá hot đến nỗi đám ruồi muỗi bên cạnh cũng dám làm phiền..

Choi Byungchan cười một tiếng, xách cặp đi đến khu đó, e hèm một tiếng. cả đám đông bị thu hút sự chú ý, giây tiếp theo liền ngỡ ngàng, nhanh chóng tránh hết sang một bên xem kịch vui

Han Seungwoo thở dài nhẹ, chưa kịp ngước lên nhìn đã bị Choi Byungchan dẫm một bên chân lên bàn, chạm vào góc sách của anh, một tay nâng cằm, để anh nhìn thẳng vào mắt mình. Đám đông cứ như vậy mà xôn xao, Han Seungwoo thập phần khó chịu nhìn cậu

" Cậu tìm tôi có chuyện gì? "

" Bé cưng, xin số điện thoại mà không liên lạc thật là bất lịch sự a "

Choi Byungchan nói, hai tiếng bé cưng được nhấn mạnh lọt vào tai anh cũng như đám người kia thành công. Han Seungwoo ngượng tím mặt, vẫn cố tỏ ra bình thản. May mắn thay mấy ngày nay anh đã sớm tắt nguồn điện thoại, bằng không Choi Byungchan sớm bị Han Seungwoo kiện vì tội quấy rối rồi

" Bạn Choi, đây là nơi đông người "

Han Seungwoo nhẹ nhàng nói. Choi Byungchan lúc này mới quay người lại, lườm nguýt họ

" Các người dám làm phiền Seungwoo của tôi sao? "

Lại một tiếng ồ vang lên từ phát ngôn ngớ ngẩn của Choi Byungchan - theo suy nghĩ của Han Seungwoo. Đám người kia tay cầm máy chụp ảnh, Han Seungwoo vẫn ngượng ngùng cúi mặt xuống, chăm chăm nhìn vào từng con chữ xuất hiện trên mặt sách

Đám đông dần thưa thớt, trả lại không gian riêng cho cả hai. Choi Byungchan lúc này mới đi đến, ngồi cạnh anh, không biết thân phận còn ngang nhiên nằm gác đầu lên đùi anh

" Cậu có thể qua chỗ khác nằm được không? "

" Không "

Han Seungwoo cố nhấc chiếc đầu cứng nhắc của Choi Byungchan dậy nhưng không thành, đành bất lực để yên cho cậu nằm. Không những thế, Choi Byungchan còn được nước làm càn, nghịch đủ thứ để cho Han Seungwoo không học được, lúc thì mân mê quyển sách trên bàn, lúc thì xem chất vải áo sơ mi anh đang mặc, rồi bây giờ còn chạm tay nghịch sống mũi cùng bên má của anh

" Choi Byungchan cậu thật phiền! "

Han Seungwoo tức giận hét lên, chặn bàn tay đang dần chạm đến đôi môi của mình

" Tôi biết "

" Mau tránh xa tôi! "

" Không "

" Cậu dám ra tán tôi, còn không chịu để tôi lại gần sao? "

" Biết vì sao không? "

Han Seungwoo hạ bút xuống, cúi đầu nhìn cậu

" Vì tôi đã đạt được mục đích của mình "

" Mục đích của cậu là gì? "

" Sách "

Đó là sự thật. Han Seungwoo cá chắc rằng, Choi Byungchan là một tên liêm sỉ cao, đối với lý do Han Seungwoo vừa đưa ra thập phần ghét bỏ anh - một tên có điều kiện mới tiếp cận với mình

Nhưng không, Byungchan ngược lại còn cảm thấy hứng thú hơn, cậu nhổm người dậy, hôn nhẹ lên má anh trước sự ngỡ ngàng của đối phương

" Nói dối hay đấy đồ ngốc "

Choi Byungchan theo điều tra sớm đã biết được Han Seungwoo tiếp cận cậu là vì quyển sách ngớ ngẩn kia. Với kẻ khác điều này là đi quá giới hạn, dám lấy Choi Byungchan ra đặt cược với một quyển sách. Nhưng tiếc rằng, thứ gọi là liêm sỉ của Choi Byungchan đã vứt bỏ khi nhận thức rằng tên rồ đó lại là Han Seungwoo - học trưởng kiêm bạn trai quốc dân của cả trường đại học, cũng là tên lọt phải mắt xanh của Choi Byungchan. Thật may rằng khi chưa kịp động tay, anh đã tự động đến làm quen với mình

Han Seungwoo không có gì phản biện, vì lúc này biết chắc có nói Choi Byungchan cũng chẳng thèm lọt tai, vẫn cố dán mắt vào quyển sách, mặc dù đang bị anh làm phiền

" Hẹn gặp ở buổi tiệc "

Choi Byungchan tự bản thân cảm thấy quá đáng, liền ngồi dậy, hôn nhẹ lên lớp tóc mái lòa xòa trước trán rồi xách cặp rời đi, để lại Han Seungwoo chết cay ở phòng học. Anh lúc này mới chịu bật điện thoại lên. Hơn một trăm cuộc gọi nhỡ, lại chỉ đúng một dãy số, không hỏi cũng biết đó là ai. Anh thở dài, không nhanh không chậm liền tìm đến rồi chặn bay số máy đi, tiếp tục khóa máy chú tâm học hành, cố gắng gạt Choi Byungchan ra khỏi tâm trí

Shortfic sẽ cố end ở vài chap nữa trước khi sự lười biếng của Ngânn lại tái phát nha huhu

Định thứ 3 đăng Tu ét đây nhưng mà lười quá nên hẹn mọi người tuần sau nha 🤟

#vote
#follow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro