『P』

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tiệc dành cho sinh viên năm cuối được tổ chức trong khách sạn 4 sao ở trung tâm thành phố, ít nhiều cũng do trường đại học này đã nổi danh từ lâu, là trường bậc nhất của thủ đô, học phí không quá cao, nhưng bù lại được chất lượng sinh viên, giáo viên, tất nhiên khoản tiền để chi trả cho việc ăn chơi này của sinh viên cũng không phải vấn đề quá khó

Sinh viên năm cuối đếm cũng không ít, tính đến số khoa đã được hơn 1 ngàn người, được chia thành nhiều khu tụ tập khác nhau tương ứng với từng ấy khoa trong trường. Seungwoo và Byungchan là học cùng một khoa, nên tất nhiên lớp B của Han Seungwoo và lớp C của Choi Byungchan đều ở cùng một chỗ

Han Seungwoo hôm nay diện đồ Tây tông tối, phối chiếc quần âu cùng áo sơ mi đen, bên ngoài khoác chiếc áo vest màu đỏ, khác hoàn toàn với hình tượng điềm đạm thường ngày, lúc này đã trở thành ánh hào quang bởi dáng người toát lên khí chất, mái tóc cũng được nhuộm nâu đỏ, tóc mái làm xoăn vài lọn, bồng lên được rẽ nhẹ sang hai bên, thỉnh thoảng còn đưa tay lên kéo kéo mấy sợi tóc mái cho nó gọn gàng, thành công thu hút được sự chú ý của cả đám sinh viên trong khoa

Lee Jinhyuk kéo anh về vị trí ngồi cạnh mình và Wooseok, trùng hợp thay lại ngồi cạnh bàn của lớp Choi Byungchan. Cậu vẫn đang mải nói chuyện với đám bạn cùng lớp - Han Seungwoo lén nhìn sang. Hôm nay cậu cũng diện đồ vest gần giống mình, mái tóc đen rẽ mái để lộ trán, trùng hợp nữa, form của anh và của cậu lại cùng tông màu với nhau, chỉ khác nhau ở chiếc áo, còn lại đều giống nhau. Và tất nhiên điều này cũng được đám cú vọ để ý kể từ khi bước vào

Byungchan ngồi bên này miệng thì nói, mắt nhìn vào màn hình điện thoại phản chiếu đen xịt, nhìn về phía người ngồi sau mà cười mỉm. Anh hôm nay lại chính là ngoan ngoãn nghe lời, mặc đúng outfit mà cậu mất cả buổi học để đi chọn cho anh, nhìn hợp với người, hợp với cả cậu nữa

Bữa tiệc đi đến quá nửa, đồ ăn cũng đã ăn, rượu uống cũng đã uống, cả đám sinh viên cũng ngà ngà say, bên lớp B cũng chẳng khá khẩm, Kim Wooseok ngồi bên cạnh Lee Jinhyuk còn gác chân lên ghế, quàng vai nhau hát hò hét ầm hết lên. Lại không để ý rằng, Han Seungwoo ngồi đây, tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, điềm tĩnh nhìn đám kia đang hò hú, cũng không dám bỏ về vì sợ mất vui. Rồi cũng chỉ biết ngồi đần ở đấy, mắt thỉnh thoảng không nghe lời lại liếc về phía lớp bên cạnh

Tiếc thế nào khi cái liếc mắt lần thứ n này của anh khi thực hiện lại chạm đúng vạt áo của Choi Byungchan. Anh quay người ra nhìn cậu, rồi hoảng hồn nhanh chóng đỡ lấy thân ảnh mét 8 loạng choạng cầm ly rượu đi đến. Byungchan mất đà ngã vào lòng anh, chất lỏng màu tím kia cũng vương một ít vào áo anh

" Han Seungwoo, mau uống với tôi"

Cậu say xỉn nói. Han Seungwoo đỡ cậu đứng dậy liền từ chối, kêu cậu quay về, kết quả bị Choi Byungchan vùng vằng, đòi uống với anh bằng được. Han Seungwoo cũng chẳng còn cách nào khác, cầm ly rượu còn mới của mình cụng ly với cậu rồi nhẹ nhàng nhấp môi, ai ngờ người kia lại một giây đưa hết chỗ kia nuốt vào trong

Uống cạn hết một ly, hai bên má của cậu lại dần hồng lên, hai mắt nhìn lờ đờ, vẫn đòi uống tiếp. Han Seungwoo thì cản hết mực, đám bạn xung quanh còn ủng hộ hết sức

" Seungwoo, hai người cũng nên giao bôi với nhau đi chứ?"

Lee Jinhyuk ngồi bên cạnh còn thêm dầu vào lửa, làm các bạn học cũng hùa theo. Tiếng hú dần vang lên, càng ngày càng to. Choi Byungchan nhìn đảo mắt qua đám đông, miệng vẽ một đường cong, lại tiếp tục rót ly rượu đầy quá nửa

" Seungwoo, họ bảo chúng ta giao bôi... hức.. Phải làm cho họ xem"

Choi Byungchan nũng nịu nhìn anh, giây sau nâng cánh tay phải cầm ly rượu của anh lên, vòng qua tay mình rồi bảo anh uống. Seungwoo nhìn vậy cũng đành bất lực, từ từ uống, cố tránh để ly rượu của cậu không chạm vào người anh

Cả phòng vỗ tay vui mừng. Chưa dừng lại ở đó, Han Seungwoo cảm giác như bữa tiệc này như một tiệc cưới thu nhỏ khi lại có tiếng hò reo ' hôn đi' từ tên chết tiệt Kim Wooseok làm cho cả lũ cũng rầm rầm theo

Byungchan đặt ly rượu xuống, híp mắt nhìn 'khán đài' rồi cười vui vẻ, tiến đến ôm chặt hai má anh, rồi nhắm mục tiêu vào đôi môi đang hơi chu lên vì lực ép ở má

" Choi Byungchan dừng lại đi, cậu đi hơi quá xa rồi đấy"

Anh nói, không to nhưng đủ để Byungchan nghe rõ

" Họ bảo chúng ta hôn môi.."

" Thôi ngay"

Han Seungwoo tức tốc lấy tay che miệng mình lại. Hai người hiện tại chính xác cách nhau dăm xenti, nụ hôn lại bị cánh tay Han Seungwoo chặn lại. Anh được đà nhanh chóng đẩy vai cậu ra, thế nào Choi Byungchan cứng đầu vẫn cố tình xông đến chỗ anh, rồi kết quả lại lảo đảo ngã vào lòng đối phương. Anh thở dài, lật người cậu lại, tay nâng cổ, tay luồn qua dưới đầu gối của cậu rồi nhấc cả người lên dưới con mắt kinh ngạc của cả phòng

" Tôi về trước"

Đó là những lời cuối cùng Han Seungwoo quay lại nói với hai thằng bạn còn đang bận nhậu nhẹt kia rồi rời đi. Choi Byungchan nằm trong lòng anh cả người lâng lâng, nửa tỉnh nửa mê mở đôi mắt kia ra, tay đưa lên sờ má anh

" Mình đang bay.. hức"

Anh đứng lại, cúi xuống nhìn cậu một lúc, rồi cũng đem thân ảnh này lên tầng trên khách sạn, vì ít nhất hiện tại anh cũng chẳng biết tên này sống ở đâu. Byungchan cả đoạn đường đi cứ lầm bầm mấy câu nói vô nghĩa, 'bay' chưa được bao lâu thì lại hạ cánh trên khuôn giường trắng tinh của khách sạn. Han Seungwoo nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, đứng dậy lay lay cổ tay. May cho anh rằng Choi Byungchan nhìn đô con nhưng cũng không quá nặng, bằng không Han Seungwoo sẽ quyết ném Choi Byungchan nằm ngủ giữa cầu thang

Nhìn đối phương nằm yên được một lúc, Han Seungwoo mới cởi chiếc áo vest hàng hiệu treo ở móc áo bên cạnh rồi vào phòng vệ sinh, dội nước lạnh lên mặt, tóc trước trán cũng lòa xòa hơi nước. Anh chống tay, nhìn lại mình trong gương, có phần ngà say, liền vỗ vỗ vài cái lên mặt, đầu óc không ngừng suy nghĩ đến hình ảnh Choi Byungchan ở bữa tiệc vừa nãy, cái cách cậu ngã vào lòng anh, cả cái cách cậu muốn cưỡng hôn.. nghĩ đến đủ khiến cả người anh dần trở nên rạo rực. Han Seungwoo đưa tay lên trước ngực, điều chỉnh lại hơi thở đều đều, ổn định tinh thần rồi ra khỏi nhà vệ sinh

" Cậu làm cái gì vậy!? "

Han Seungwoo vừa bước ra chưa quá ba bước chân,cả người liền hốt hoảng khi thấy Choi Byungchan đang cởi nốt chiếc áo phông lót của mình ra. Chiếc áo khoác cùng chiếc áo trong nằm la liệt dưới sàn. Han Seungwoo đi đến, mím chặt môi, cố gắng không nhìn đến, đẩy cậu nằm xuống, điều chỉnh lại tư thế nằm cho cậu. Lại không ngờ đến rằng Choi Byungchan lại ngồi bật dậy, mặt đối mặt với mình

" Sao vậy?"

Như một bản năng, cả người anh mồ hôi đang dần đổ thành giọt, nhìn chằm chằm con người đang đưa tay lên làm loạn trên mặt mình. Bỗng cậu chồm hẳn người dậy, nửa quỳ nửa ngồi leo lên ngồi trên đùi anh, cạ vật đàn ông vào lớp da sau chiếc quần âu kia

" Chúng ta còn chưa hôn môi "

Nhớ dai như đỉa, Byungchan đỡ đằng sau gáy anh, cứ thế rải nụ hôn lên môi anh, lưỡi liếm nhẹ xung quanh da môi rồi cắn nhẹ một cái, đôi môi kia lại hé mở, cậu được đà đưa hết dư vị của mùi rượu vang kia vào khoang miệng của đối phương, rồi miên man trêu ghẹo chiếc lưỡi nhám của anh

Hai người cứ như vậy dây dưa được một lúc, Byungchan dần nhíu mày mở mắt nhìn anh. Han Seungwoo như cứng đờ cả người, đôi mắt vẫn mở trân trân nhìn cậu, lại còn không chịu phối hợp với cậu. Như một lời thách thức, đôi mắt cậu híp lại, rời khỏi môi đối phương tiến xuống hôn lên vành cổ trắng ngần, tay đưa lên chạm đến cúc áo liền bị chặn lại. Han Seungwoo lúc này mới tách người cậu ra khỏi. Byungchan lại khỏe bất thường, lật thế nhanh chóng đẩy anh nằm xuống rồi ngồi đè lên, Han Seungwoo chính xác đang bị động dưới thân Byungchan

" Dừng lại đi.. Cậu đang đi quá giới hạn rồi "

Han Seungwoo nói, cả câu cứ vậy ngắt quãng dần khi Choi Byungchan cả gan cởi chiếc thắt lưng của anh ra, bàn tay hư hỏng chạm vào thằng bé của anh mà miết lên xuống nhẹ nhàng, khiến cả thân Han Seungwoo nóng như lửa đốt phải run lên từng đợt

Cậu nằm đè lên người anh, hàm răng thoăn thoắt mần đến cúc áo rồi cắn tung nó đi, lại tiếp tục dùng lưỡi liếm dọc lớp da ngực đang phập phồng kia

" Ngoan ngoãn một chút "

" Phục vụ tôi đêm nay "



Chap mới sẽ được up vào ngày Ngân sẵn sàng viết H Byungseung hoặc là không xôi thịt

#vote
#follow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro