23.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


cả một đêm em không ngủ, sáng ra cũng không ngủ được thêm gì nữa, em lại tiếp tục check mail xem có việc gì mới để làm không.

em không muốn xa cách như vậy với daddy, nhưng daddy còn không giải thích được tại sao lại làm vậy với em thì em biết phải như thế nào bây giờ?

em biết so với tất cả sự chân thành và nỗ lực của daddy để có được em của bây giờ thì lỗi lầm đó chỉ như một hạt cát trong sa mạc,

nhưng đừng trách em,

em không đổ thừa mình còn nhỏ, nên trẻ con, muốn chấp nhặt gì.

nhưng em chỉ muốn một lời giải thích rõ ràng để kết thúc mọi chuyện thôi.

______________

em biết bộ dạng cố chấp rất đáng ghét này của em sẽ làm daddy thấy buồn, em biết một chuyện như vậy bị nhìn nhận thành lớn cũng không đúng.

đứa nhỏ lâu lâu nhìn sang phía lưng daddy vẫn đang đều đều đánh máy.

nhưng em không có lỗi mà...

em đúng là một em bé, rất khó đoán, trước khác sau khác, sáng sớm em ầm ĩ với daddy một trận xong, bây giờ em lại tủi thân vì daddy ngồi làm việc không nhìn em.

rõ ràng lúc nãy là do em tự khiến daddy không dám làm gì em nữa mà.

đứa nhỏ nhất thời bị không khí ngột ngạt bao lấy, em thở hắt ra rồi bỏ ra khỏi phòng.

'cạch'

hắn đến khi em đóng cửa lại rồi mới thở dài, chưa bao giờ hắn thấy cuộc sống này tẻ nhạt tới vậy.

hắn cũng không biết chuyện này sẽ kéo dài bao lâu, có vẻ những cuộc nói chuyện sắp tới sẽ rất khó.

nếu ngay từ đầu hắn đừng có nhúng tay vào chuyện của em thì chẳng có chuyện này rồi.

____________________

em bé xuống dưới bếp lấy sữa ăn với ngũ cốc, mọi hôm em lười ăn đều sẽ ăn cái này, coi như lót dạ thôi.

đứa nhỏ dọn xong bát của mình mới chợt nghĩ, daddy từ sáng giờ cũng chưa có ăn gì..

mỗi lần em làm daddy giận, daddy vẫn chủ động nói với em về lỗi của em mà..

cả khi em làm daddy giận đến phải đổi xưng hô với em, daddy vẫn nhịn xuống để dạy em đàng hoàng...

nhưng mà, bây giờ em phải làm cái gì mới được đây...

đứa nhỏ ngồi ngẩn suy nghĩ một chút rồi em cũng dọn thêm một bát ngũ cốc nữa cho daddy.

giận thì giận nhưng mà em làm đồ ăn cho daddy cũng được mà ha.

sau đó em bé bưng bát ngũ cốc lên phòng cho hắn.

cửa phòng lần nữa mở ra rồi đóng lại, hắn theo thói quen quay ra nhìn, lại nhìn trúng một em bé đang bưng đồ ăn theo.

còn chưa kịp mở miệng hỏi han gì em, em bé đã lên tiếng trước rồi.

"daddy ăn ngũ cốc.."

"ồ..daddy cảm ơn em bé"

đứa nhỏ không đáp lại,

nhưng nếu em cứ im lặng, không khí chắc chắn sẽ cứ mãi như vậy, daddy không dám làm gì với em cũng là sợ em sẽ suy nghĩ thêm thôi.

"daddy.."

hắn nhịn không được vươn tay ra ôm em bỏ vào lòng ôm hôn mấy cái, cục cưng lúc nào cũng vừa đáng thương lại dễ uất ức làm hắn phải luôn cưng nựng em.

đứa nhỏ được hắn ôm có chút trở tay không kịp nên em hơi bất ngờ, rất nhanh lấy lại cảm xúc, em chỉ còn thấy lại muốn khóc.

daddy lúc nào cũng nhẹ nhàng với em hết.

"cục cưng, mình nói chuyện với nhau lần nữa nhé?"

em bé lần nữa gật đầu.

"em có tin daddy không?"

"dạ có.. em tin daddy mà.."

cục cưng ngồi đối diện trong lòng hắn lại muốn daddy vuốt ve,

em bé được hắn nuôi riết trở thành một đứa nhỏ không thiếu hắn được rồi.

"daddy... daddy ôm em nha..."

em bé chủ động ngả vào ngực hắn, hai tay em bám trên vai hắn, làm hắn nhất thời muốn hét lên, sau phải kiềm lại niệm trong lòng,

"mẹ nó, cục cưng đáng yêu quá!"

hắn đương nhiên chưa từng từ chối em, một tay giữ eo một tay vuốt đều từ tóc em xuống tới hết lưng,

"daddy xin lỗi đã không để ý đến cảm xúc của em"

đứa nhỏ áp sát mặt vào cổ hắn.

"daddy chỉ nghĩ là, daddy nhờ em viết bài thì em sẽ nhận được sự xứng đáng với công sức của em, như vậy em sẽ dễ chấp nhận hơn"

"nhưng.. nhưng daddy, daddy không yêu cầu em phải viết gì nhiều hết... tiền lại rất cao mà..."

cục cưng nói lấp lửng rồi im lặng, bao nhiêu sự uất ức của em đều đổ dồn vào đây, em chỉ không hiểu với số tiền lớn gấp ba gấp bốn lần như vậy mà lại không yêu cầu cao ở em có ý nghĩa gì chứ...

em chỉ cảm thấy em bị xem nhẹ thôi...

hắn vẫn đều tay vuốt trên lưng em,

"daddy xin lỗi, daddy không muốn em phải quá cố gắng với bài viết của daddy.. không phải daddy coi thường em, em bé của daddy rất giỏi mà"

em chỉ im lặng không ngẩng đầu, em vẫn muốn nghe daddy nói thêm.

hắn nhìn phản ứng của em cũng biết em đang mong đợi nhiều hơn thế.

"daddy biết nếu nhận được càng nhiều em sẽ càng cố gắng, nhưng daddy không muốn em tự mình kiếm tiền lại quá mệt mỏi như vậy... daddy nuôi em được mà, daddy không muốn nhìn em chịu khổ..."

cục cưng vô thức bám chặt hai vai daddy, em biết daddy không muốn em đi làm, em biết daddy luôn muốn bảo bọc em, nhưng em cũng muốn sẽ có ngày em có thể dùng chính công sức của em cho daddy được những thứ daddy thích mà..

"em bỏ qua cho daddy nha?"

hắn kê đầu trên vai em, tay vẫn vuốt ve em như mọi khi em làm nũng đòi hắn ôm.

đứa nhỏ chôn mặt trong cổ hắn, mấy tiếng nói nhỏ xíu được phát ra.

"daddy thương em nha.."

hắn nhất thời không biết phản ứng này của cục cưng nhỏ là sao, hắn lúc nào cũng thương em nhiều lắm mà.

"daddy thương, daddy thương em bé mà"

"em chỉ muốn kiếm tiền giúp daddy thôi.. em, em cũng muốn thương daddy mà..."

bao nhiêu suy nghĩ của em bao la đến đâu, ở trong lòng daddy nói ra cũng chỉ còn mấy câu khó hiểu,

nhưng em biết daddy của em sẽ hiểu em mà.

daddy không phản đối chuyện em đi làm đã là tốt lắm rồi.

"cục cưng ngoan, sau này em lớn hơn daddy sẽ để em thương daddy được không? em bé còn nhỏ học ngoan trước, khi lớn rồi đi làm ngoan sau, ha?"

cục cưng của hắn vẫn chưa chịu trả lời, em có vẻ không đồng ý thỏa thuận này lắm, em vẫn còn muốn đi làm, ít nhất là trong thời điểm này.

hắn làm sao không nhìn ra được khúc mắc trong lòng em cơ chứ, hắn còn nhìn thấu được cả tâm can của em mới thương ơi là thương em được.

"vậy khi em đi học lại thì học ngoan, có được không? bây giờ để em thương daddy nha"

cục cưng tựa lên vai daddy suy nghĩ một chút, dù sao vào học em cũng không thoáng thời gian như bây giờ được, mà có thoáng thì em cũng phải tập trung học chứ không nghĩ tới cái khác được đâu.

"dạ được.."

giọng em bé nhỏ như muỗi kêu, cục cưng áp sát vào người hắn nên âm thanh phát ra không lớn nổi, giống em vậy đó.

"daddy xin lỗi cục cưng"

hắn hôn lên đỉnh đầu em, hôn xuống hai cái má trắng mềm, hôn lên mũi rồi hôn lên cái môi xinh của em.

"em hông sao... daddy ăn sáng đi.. em làm cho daddy a.."

"thương quá, em bé hôn daddy cái rồi daddy ăn nha"

cục cưng cũng biết chiều daddy không kém gì daddy chiều em đâu, em cũng hôn daddy một cái rất yêu vào môi,

daddy của em được em hôn xong ngửa cổ ra cười vui tới đỏ mặt, hắn vừa ôm em vừa ăn bữa sáng cục cưng nhỏ làm cho.

em bé của hắn sau một đêm rất dài đã ngủ ngon trong vòng tay của hắn rồi.

"ngủ ngoan, em bé, daddy thương em"

______________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro