10. flirtwithsenior♡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huỳnh Hoàng Hùng là đồ dễ dãi.

Đỗ Hải Đăng, anh ta phát điên rồi. Ngày nào cũng nhắn hàng chục tin nhắn cho Hoàng Hùng dù biết mình bị chặn. Học hành thì chểnh mảng, đầu lúc nào cũng suy nghĩ cách giải thích cho Hoàng Hùng.

"Đỗ Hải Đăng không chú ý, em bước ra khỏi lớp." Giáo viên vừa đuổi anh ra khỏi lớp vì không tập trung nghe giảng và đây là lần thứ 7 trong tuần rồi.

"Vâng." Hải Đăng bình thản đáp lại rồi ra khỏi lớp, anh không xin xỏ hay xin lỗi giáo viên vì trong đầu anh hiện tại không có gì ngoài mèo con đang giận dỗi kia.

"Alo Gemini Kuti nghe." Nửa đêm có số máy lạ gọi cho Hoàng Hùng, ban đầu cậu không định nghe đâu vì tự nhiên 12 giờ đêm lại có người gọi tới, chắc là người đó có vấn đề. Số máy đó cứ gọi liên tục mấy chục cuộc nên cậu cũng gượng dậy mà nghe máy.

"Hoàng Hùng... anh nhớ em." Giọng nói bên đầu dây kia vang lên làm cậu đau lòng, vừa nghe là biết đó là Hải Đăng. Cậu không trả lời lại, chỉ im lặng.

"Đừng cúp máy nhé, anh ... anh muốn nói xin lỗi."

"Nghe anh giải thích có được không?"

"Anh ..."

"Anh giải thích với em làm gì? Có là gì của nhau đâu." Hoàng Hùng nghẹn ngào lên tiếng.

"Em còn thích anh không?" Nghe Hải Đăng nói câu này khoé mắt cậu đỏ hoe.

Tất nhiên là thích rồi, thích rất nhiều là đằng khác.

"Nếu còn thì ngày mai gặp anh ở phòng nhạc nhé. Làm ơn cho anh một cơ hội."

Hoàng Hùng cúp máy, cậu nằm suy nghĩ về câu nói của anh.

Người xấu xa như anh không xứng đáng nhận được cơ hội thứ hai nhưng vì Hoàng Hùng quá thích anh rồi nên nó quyết định sẽ đi gặp anh.

Hôm sau cậu do dự bước xuống phòng nhạc từ từ ngó vào cửa kính .

"Chết tiệt, đáng lẽ không nên mềm lòng trước anh ta" Hoàng Hùng hối hận khi dễ dàng đồng ý gặp mặt Hải Đăng, cậu thật sự hối hận.

Qua khung cửa sổ cậu thấy Hải Đăng ôm Nhã Uyên trông ngọt ngào đến mức phát ghét. Nhã Uyên phát hiện ra cậu rồi, cô ta nở nụ cười hài lòng, hài lòng khi đã dành chiến thắng. Cô ta ôm chặt Hải Đăng hơn nữa, thách thức sự chịu đựng của Hoàng Hùng.

"Đồ xấu xa!"

Từ một cậu bé với nguồn năng lượng tích cực siêu lớn bây giờ lại lúc nào cũng ủ rũ ít nói. Cậu ghét cay ghét đắng thứ cảm xúc bây giờ, đau muốn chết.

Em thua chị rồi...

Cuối giờ học Hoàng Hùng lẳng lặng đi ra dãy phòng học sau trường, nơi không có ai qua lại. Ngồi lên lang can, đôi mắt vô hồn nhìn lên bầu trời . Một lúc sau có một cậu thanh niên đi đến đứng trước mặt cậu, khoé mắt bất chợt cay xè, nước mắt lại rơi xuống.

Hoàng Hùng nhanh chóng bước xuống khỏi lang can chuẩn bị rời đi vì cậu không muốn nhìn thấy Hải Đăng nữa, anh ta đã làm niềm tin của cậu mất hết rồi. Hải Đăng chạy theo Hoàng Hùng cố níu giữ cậu lại.

"Đừng tìm gặp em nữa, anh để em yên đi." Hoàng Hùng nước mắt hai hàng, tâm trạng vô cùng tồi tệ. Lời cậu nói như đang cầu xin.

Hải Đăng ôm lấy cậu ép sát vào cửa lớp học. Hoàng Hùng hoảng loạn vùng vẫy cố thoát khỏi đó nhưng thân hình nhỏ bé của cậu so với anh thì chẳng làm được gì. Hải Đăng biết mình đang nắm lợi thế, anh áp môi mình vào môi của cậu mà ngấu nghiến nó. Hoàng Hùng không phản kháng lại chỉ biết bật khóc.

Hải Đăng cắn nhẹ vào môi cậu rồi tiếc nuối rời khỏi bờ môi đó. Anh lau nước mắt của Hoàng Hùng rồi ôm lấy cậu hôn lên mái tóc thoang thoảng hương sả, nó khiến anh dễ chịu.

"Thả em ra." Giọng nói yếu ớt của Hoàng Hùng cất lên như không còn chút hơi thở.

"Hùng làm ơn .... Cho anh thêm ..." Anh vẫn ôm chặt lấy cậu.

"Anh còn muốn xin thêm cơ hội gì nữa, em đã cho rồi nhưng mà anh- ... Em không cho ai cơ hội thứ ba đâu, nhất là anh. Mau về với chị Uyên đi, để cho em yên" Cậu dùng sức đẩy anh ra, đau khổ hét lớn một lần nữa. Vết thương của trái tim được vạch ra sâu hơn, tất cả là tại anh!

"Anh không thích Uyên, người anh thích là em."

"Thôi anh im đi. Em thấy hai người ôm nhau rồi, em dễ lừa đến mức đó hả Hải Đăng?" Hoàng Hùng uất ức nói.

Cậu nhìn anh bằng ánh mắt thất vọng rồi bỏ chạy về nhà, cậu muốn chạy xa khỏi tất cả những nơi có sự xuất hiện của anh.

Hải Đăng hoàn toàn bất lực, anh đứng nhìn bóng lưng cậu dần khuất phía sau những toà nhà.

....

Tối đó cậu ở nhà một mình vì cả nhà đã đi tiệc, cậu khá mệt nên muốn nghỉ ngơi. Ngôi nhà yên ắng làm cậu hơi sợ, đang ngồi học bài thì có tiếng gì đó ngoài ban công cậu sợ chết khiếp.

"Có khi nào là ăn trộm không ta?" Hoàng Hùng xuống bếp cầm cái chảo đứng rình sát bên tường.

Thấy có bóng người đang tiến dần tới cậu không ngần ngại mà đập thẳng cái chảo vào mặt người đó. Cả thân hình lớn của người thanh niên ngã đùng vào phòng cậu, giờ cậu mới nhận ra đó Hải Đăng.

"Chết rồi! Anh ơi! Anh!" Hoàng Hùng hoảng hốt. Cậu sợ rằng Hải Đăng sẽ có chuyện gì, lúc đó chắc cậu ngất xỉu tại chỗ luôn quá.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì cậu quyết định sẽ đưa Hải Đăng lên giường nằm chứ để nằm ở đây thì cũng không được. Đấy là tác giả nói thôi nhé còn Hoàng Hùng làm vậy tại nó sợ Hải Đăng nằm dưới sàn bị lạnh.

Vật vã khiêng Hải Đăng lên giường, cậu đứng nhìn anh mà thở dốc, đột nhiên anh kéo tay Hoàng Hùng làm cậu ngã nằm đè lên người anh. Giờ hai người mặt đối mặt chỉ cách nhau hai xen-ti-mét.

"Hoàng Hùng ngốc nghếch này, tại sao lại ngại với anh ta hả?" Cả mặt của Hoàng Hùng đỏ bừng.

Hải Đăng tha thiết năn nỉ: "Nghe anh nói nha em, một lần này nữa thôi." Hải Đăng ôm lấy eo của Hoàng Hùng để cậu không đứng lên được nữa.

"Anh từng thích Uyêm, từng giả vờ thân thiết với em để cậu ấy ghen với em, nhưng anh không biết rằng từ lâu mình đã hết thích Uyên rồi. Anh nhận ra người mình thích là em. Dù cho có hơi muộn nhưng anh thật lòng thích em đó."

"Nói xạo, em thấy anh ôm chị ấy rồi." Cậu cố kìm nén nỗi buồn.

"Cô ấy nói nếu anh nghiêm túc với em rồi thì chỉ xin một cái ôm nhưng anh không ngờ Uyên lại có ý làm em hiểu lầm. Anh xin lỗi, Uyên cũng gửi lời xin lỗi đến em."

"Ủa xin ôm là cho hả?  Ai xin ôm anh cũng đồng ý hết đúng không?" Cậu giận dỗi ngoảnh mặt đi nơi khác.

"Không có đâu mà, tại cậu ấy bất ngờ ôm anh nên anh chưa kịp phản ứng."

"Nghe thấy nhịp tim của anh không? Nó chỉ đập loạn như vậy khi ở cạnh em thôi." Hải Đăng lấy bàn tay của Hoàng Hùng để lên ngực mình và đúng thật trái tim của anh đang đập rất nhanh.

"Hết giận anh rồi nhé?" Hải Đăng áp tay của Hoàng Hùng  lên má mình, mắt chớp chớp nhìn cậu.

Cái tên này đúng là biết cách làm Hoàng Hùng xiêu lòng.

"Có ai giận dỗi gì mấy người, có là gì của nhau đâu." Hoàng Hùng bĩu môi, đánh mắt sang hướng khác.

"Là người yêu." Anh bất ngờ hôn liên tục vào môi của Hoàng Hùng làm cậu hoảng loạn chỉ biết trợn mắt nhìn anh.

Hoàng Hùng đẩy mặt của Hải Đăng: "Nè nè hôn được một lần hôn quài, tránh xa em ra." Kêu người ta tránh xa mình nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nằm im trên người của anh.

Sao mình thấy mình dễ dãi quá vầy nè.

"Người yêu anh, anh thích thì anh hôn thôi." Hải Đăng mặt dày.

"Ai người yêu anh?"

"Anh thấy điểm hoá của em rồi, anh đang thực hiện lời hứa đây." Hoàng Hùng đạt điểm tuyệt đối. Hôm đó cậu định lên khoe với anh thì lại vướng chuyện với Nhã Uyên.

"Về đi trễ rồi đó." Hoàng Hùng đứng dậy.

"Cho anh ở lại đi Hùng iuu."

"Không!" Cậu dứt khoát.

"Đi mà." Hải Đăng chắp tay cố gắng biểu lộ sự đáng thương của mình để lay động đối phương.

"Không được đâu, từ bao giờ anh biết nhõng nhẽo với em vậy?"

Sau một hồi năn nỉ ỉ oi nhưng vẫn không được sự chấp thuận của em người yêu, Đỗ Hải Đăng đành xách đít đi về nhưng lần này được Hoàng Hùng tiễn tận cổng chứ không cần trèo tường nữa.

"Mai gặp."

"Anh về cẩn thận."

"Em phải bù đắp cho anh vì cú đánh lúc nãy chứ."

Hoàng Hùng nhón chân hôn lên trán anh một cái.

"Rồi về đi."

"Bù đắp ở chỗ khác có được không?" Anh chu mỏ chờ đợi sự bù đắp mà mình mong muốn.

"Đừng có mà được voi đòi tiên, em vẫn chưa hết giận đâu nên anh cứ cẩn  thận đi."  Cậu liếc mắt hăm dọa người đối diện.

"Ngủ ngon nha anh về đây!" Hải Đăng như ý thức được rằng nếu anh còn chưa đi thì sẽ có chuyện xảy ra nên đành đi về theo ý của Hoàng Hùng.

geminiie

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa*

Có capt.duy và 17.3k người khác thích

geminiie ăn trộm trái tim ><

💬 3.4k bình luận

Capt.duy : mới giận chưa được 1 tuần nữa
—> Bbinegav : ôi bạn ơi, bạn ảo thật đấy
—> Capt.duy : bữa đứa nào kêu anh ta là đồ khốn =)) ?
—> Geminiie : tui bị bỏ bùa

Ah.tus : cỡ thằng đó là phải cho nó ăn năn sám hối 2 tháng chứ
—> Hidadoo : dm mày 🙂
—> S0ngluaan : mới thiếu hơi em nó một ngày thôi là như thiếu oxi lên não rồi, 2 tháng chắc nó đột quỵ
—> Geminiie : tội quó 🥺
—> Hidadoo : đúng gòi đó bé
—> Geminiie : thấy cũng đáng mà
—> Hidadoo : ơ kìa emmmm
—> Ah.tus : ún cô cô nớt hơm

Hidadoo

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa*

Có geminiie và 18.1k người khác thích
Hidadoo em bé chòn chòn

💬 2.3k bình luận

Duongdomic : huhu Hoàng Hùng của tui T.T
—> Hidadoo : mày khỏi 🙂

Geminiie : Nặng hum??
—> Hidadoo : nhẹ hìuuu

Trachanhz : đáng iu quáaaa

Zii.ntw : đừng có bắt nạt em nó nghe chưa
—> Hidadoo : tao bắt nạt mày
—> Zii.ntw : nhon nhặc 🖕

S0ngluaan : có một thằng ngu thất tình trước khi có tấm hình này=))
—> Hidadoo : công của mày lớn nhất, phải cho ăn 10 cái đấm mới đủ
—> S0ngluaan : đại kaaaaa

===========
-Sai chính tả,tên nv,.. nhớ cmt nhắc bảnh nhe

Tui nghĩ là sắp end gòi đóo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro