viii. Duyên phận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21.

"Có người nói với ta, người tu hành bọn họ chú ý nhất là một chữ duyên*."

Thấu Kỳ Sa Hạ ngâm nga trong lúc ung dung tiến vào sương phòng của Đại Công chúa Cung Hiếp Tiếu Lương - người vẫn đang mê man nằm trên giường bệnh - với Tiểu Đạo sĩ Tào Vy Quyên ngồi túc trực một bên.

"Tiểu Đạo sĩ này! Ta là hồ ly luyện được thành chín cái đuôi, lần đầu tiên biến thân thành người liền đụng phải ngươi. Sau đó may mắn thoát được, cũng đã chạy xa đến như vậy rồi. Vậy mà lần này, cũng lại là ngươi."

Nàng hơi nghiêng đầu, âm thầm ngắm nhìn bóng lưng hiền hòa nhưng lạnh lùng của vị Đạo sĩ nọ từ phía sau. Đáy mắt trong trẻo ánh lên vài tia long lanh bất định (...)

Cũng đã được một thời gian rồi, nhưng xem ra nàng ấy vẫn không thay đổi. Sa Hạ miễn cưỡng nở một nụ cười yếu ớt vô lực, còn có pha cả chút mỉa mai.

.

"Ngươi nói, đây có thể coi là một loại duyên phận không?!"

Tào Vy Quyên chỉ im lặng. Hay đúng hơn, là nàng không biết phải nói gì.


22.

Bất kỳ sinh mệnh nào, dù là nhỏ bé hay vô tri nhất, khi đạt được một số sức mạnh tinh thần thì đều có thể tự tu luyện để biến hóa thành hình dạng của con người. Từ thuở khai thiên lập địa đã như vậy, hàng trăm ngàn vạn năm nay đã như vậy.

Theo một khía cạnh nào đó, có thể nói, là vì tất cả chúng sinh đều bình đẳng.


Thật không?!


Trong muôn vàn "chúng sinh bình đẳng" đó, Tào Vy Quyên căm ghét nhất, chính là Hồ Ly tinh.

Hồ ly tinh không hung hăng, cũng không ưa chém giết và máu, lực chiến đấu rất yếu. Thỉnh thoảng chúng sẽ xuống làng, trà trộn vào nhà dân và ăn trộm vài con gà. Cao tay hơn, là dụ dỗ vài tên đàn ông háo sắc. Nhưng chỉ cần gặp Đạo sĩ thì liền sẽ bỏ chạy.

Nếu so với những giống loài khác trong Yêu tộc thì chúng thật sự không nguy hiểm đối với con người.

Nhưng cũng không phải là không có ngoại lệ.

.

Lối đi tắt trong quá trình tu luyện của Yêu tinh chính là ăn thịt, uống máu, kể cả hút sinh khí của loài người. Yêu tinh đều vậy, Hồ ly tinh cũng như vậy.

Chúng không nhất định phải hoàn toàn dựa vào việc giết người, nhưng nếu điều đó có thể thực hiện được một cách dễ dàng, thì không tội tình gì chúng lại không làm. Và vì để đề phòng điều tối kỵ đó diễn ra, con người sau này hễ cứ bắt gặp Yêu tinh - bất kể dù tốt xấu đúng sai - liền đều sẽ ra tay giết hại.

Đó cũng chính là nguyên nhân sâu xa gây ra mối thù hàng trăm ngàn năm qua giữa Yêu tộc và Nhân tộc.

.

Một khi có cơ hội, những cá thể tham vọng không từ thủ đoạn trong Yêu tộc sẽ bắt cóc con người, rút cạn sinh khí của họ, uống máu và ăn thịt họ.

Nhưng Hồ Ly Tinh thì không.

Chúng căn bản không cần phải "bắt cóc" ai cả. Hồ ly tinh điêu luyện nhất chính là khả năng trêu đùa với "trái tim" của con người - cả nghĩa đen lẫn bóng (...)

Khiến họ yêu , và rồi sẽ tự nguyện dâng hiến cho . Tất cả. Tự nguyện.

(như trường hợp của Cung Hiếp Tiếu Lương chẳng hạn)


Tự nguyện?!


Nghĩ thật đáng hận!


23.

"Kẻ này thân thể vốn không tốt. Đã mang trọng bệnh, cộng thêm việc bị nàng thời gian qua hút dần đi nguyên khí ..."

Tào Vy Quyên chớp mắt, đầu ngón tay thon gầy vuốt dọc theo đường xương hàm tinh tế của Tiếu Lương.

"Mấy năm nữa liền không thể qua khỏi."

Lần này, đến lượt Thấu Kỳ Sa Hạ im lặng.

.

"Ban đầu là do ta chủ động tìm đến đây và đề nghị giúp đỡ. Sau có nói động đến nàng ... Vậy là liền bị nàng ta đuổi đi."

Vy Quyên cũng không để ý Sa Hạ, cười nhạt nói tiếp.

"Nếu là bình thường, ta cũng sẽ không thèm quản nữa. Nhưng nàng ta lại là ..."

.

'Chân mệnh Thiên tử'

Cả hai không hẹn mà cùng nhìn vào mắt nhau, thì thầm.

Chỉ cần là người có kiến thức nhìn qua liền sẽ biết, Cung Hiếp Tiếu Lương thật sự rất đặc biệt (!) Đây có thể là con người sẽ nắm giữ vận mệnh đất nước trong tương lai, vì vậy ...

'Không thể bỏ mặc cho nàng ta trở thành hôn quân được' (!)

.

Đó cũng là lý do mấy năm trước Sư phụ cho phép tiểu sư muội Điền Tiểu Quyên xuất sơn. Sau đó biết được sư muội kết giao với Trưởng Công chúa đương triều, cũng không ít lần cùng nàng ta tham gia vào chuyện chính sự - vốn là điều cấm kỵ của người trong giang hồ - nhưng vẫn không ra mặt ngăn cản hay phản đối.

Thì ra, là vì muốn sư muội bảo cho vệ nàng ta ...

.

Sau đó, vào một ngày đầu hạ năm trước, Tào Vy Quyên được Sư phụ cử xuống núi để thu phục Hồ Ly Tinh. Có lẽ là vì khi đó Người đã cảm thấy mối đe dọa của Tiếu Lương đang cận kề (...)

Chỉ là người 'tính không bằng trời tính'. Dù có 'trăm phương nghìn kế' thì vẫn không thể ngăn chặn được một chữ Duyên*.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro