Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dường như vì cảnh trong mơ quá chân thật, cho nên thực tế lại trở nên có phần hư ảo, khiến bản thân Pete nghĩ, tất cả chẳng qua chỉ là cơn mộng dài...

Một giấc mộng nhất định có kết thúc đầy tiếc nuối như trong sách.

Ngày sáng hay đêm tối với Pete đã không còn khác nhau nữa, cậu bị nhốt trong lồng giam này, chẳng thể phân biệt được ngày đêm, thứ duy nhất anh có thể dùng để chống cự, chính là lặng câm.

"Pete, ăn cơm..."

Bởi vì sốt cao, cậu không có cách nào ngồi dậy. Vegas sai người mang bữa sáng đặt lên bàn cạnh giường.

Vegas u buồn nhìn người đàn ông cự tuyệt bất cứ món ăn nào trước mắt, khuôn mặt tiều tuỵ làm anh đau lòng...

Sau một khoảng yên lặng, anh chậm rãi cầm lấy ly rượu, đổ một chất lỏng màu đỏ thơm ngọt vào. Anh chứng kiến một tia hoảng sợ lướt qua mắt cậu, sắc màu đỏ tươi mang đến một loạt hình ảnh tàn nhẫn trong đầu, từng bước đẩy anh vào vực sâu đau khổ...

"Pete, nếu ăn không ngon... Thì uống một ly rượu đi..."

Cậu chậm rãi uống một ngụm rượu vang , cảm giác man mát ngập tràn khoang miệng...

Cậu vô thức giãy dụa, hương vị mê người này làm anh cảm thấy khổ sở, làm cậu cảm thấy hoa đầu choáng mắt...

Cậu bị ép nuốt xuống chất lỏng nóng rực, ngực cũng bởi vậy mà trở nên xao động khó hiểu, chúng như như những giấc mộng đáng sợ, nhấn chìm lấy cậu...

Pete bất lực thừa nhận, thậm chí không có quyền lợi quên đi...

*Phụt* cậu vẫn là không thể nuốt nổi thứ đó và đã phun ra. Chất lỏng bắn lên hết người Vegas.

"Pete, đừng phản kháng tôi... Em biết... Điều này sẽ phải trả giá lớn như thế nào..."

Vegas ra lệnh, đầy uy hiếp...

Nói rồi Vegas tiến đến gần bắt đầu cởi thắt lưng. Pete cắn chặt môi dưới nén đi đau đớn, chuyện này cậu đã đoán được, nhưng không ngờ lại thực sự xảy ra, cậu nghĩ anh lại dùng nó để đánh cậu . Vegas đi lại tủ đồ lấy ra một đống thứ đồ chơi kì lạ và bắt đầu thử trên người Pete. Anh dùng hai chiếc kẹp vào 2 đầu ngực của cậu khiến nó bị kéo đến đỏ ửng, Pete cắn môi không muốn mình phát ra những âm thanh dâm dục ấy đến nỗi máu chảy dọc khóe môi. Đau đớn này cậu chưa từng nếm qua, nỗi đau mang cả khuất nhục thật sự quá kinh khủng.

Vẫn còn mơ màng, Pete chợt bị nhấc bỗng lên, cậu cảm nhận được người kia không cần dùng mấy sức để nâng cơ thể nam nhân cũng có chút đô như cậu lên. Bị ném mạnh lên giường, chân bị Vegas tách thật rộng, tay bị ép đặt ở sau đầu, Pete biết chuyện gì sắp xảy ra. Dùng tất cả sức lực thoát khỏi cánh tay đang ghìm chặt hai chân nhưng không thành, cậu gắng gượng ngồi dậy nhưng lại bị đẩy ngã thô bạo trở lại chiếc giường êm ái nhưng lạnh lẽo.

Tiếng khóa kéo sắc lạnh vang lên, Pete vẫn chưa kịp run rẩy thì phân thân cực đại của Vegas đã đâm vào nơi tư mật nhỏ hẹp, đem toàn bộ đâm vào. Pete đau đớn khiến tất cả dây thần kinh cậu tê dại, cậu sống chết cắn môi dưới mặc máu chảy không thôi, nhất quyết không bật ra một tiếng rên.

"Đau, đau đến tê dại, đau đến muốn chết đi."

---
Sau khi tỉnh dậy, một lần nữa hắn đưa thức ăn đến bên miệng anh. Cậu nhấm nuốt, lại không thể nếm ra bất cứ hương vị gì...

Thứ mà cậu trăm phương ngàn kế để lấy được, cuối cùng chỉ còn lại một thể xác đầy thương tổn và buồn bã...

Có đôi khi, thân thể sẽ hồi phục, không có nghĩa là tâm hồn cũng có thể chữa lành...

*****************


T chỉ muốn nói là con Mây vẫn nợ cta cảnh này(⁠╯⁠°⁠□⁠°⁠)⁠╯⁠︵⁠ ⁠┻⁠━⁠┻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro