Chương 11:Hất nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh và cậu đi trước, còn cô thì lên phòng giáo viên. Hai người đi được một đoạn thì cậu vào lớp trước, lớp cậu ở lầu 1, còn anh ở lầu 3. Anh đi đến chổ cầu thang thì bỗng dưng có người đứng phía trên đổ nước thẳng vào người anh, anh bị bất ngờ nên đứng bất động, người anh thoáng run lên vì lạnh. Từ phía trên cầu thang vang lên tiếng cười của những đứa con gái.

"Aiyo, xin lỗi cậu nha, tôi không có cố ý đâu, chả qua là do cậu 'thấp hèn' quá, nên tôi không nhìn thấy thôi!" Giọng của một cô gái vang lên, anh ngẩn đầu lên nhìn thì thấy Dương Linh Chi đang đứng trước mặt, dù cô ả nói lời xin lỗi, nhưng ánh mắt và nụ cười lại tỏ vẻ khinh bỉ.

"..." Anh im lặng, không muốn nói nhiều với loại người như này, anh bỏ qua cô ta, mà đi thẳng lên.

"Đợi đã!" Cô ả nói.

"Tôi nói cho cậu biết, cậu khôn hồn thì tránh xa Kim Thái Hanh ra, nếu không thì hậu quả cậu tự gánh lấy!" Ả xoay người, hướng đến anh, trợn to mắt, chỉ tay vào anh mà cảnh cáo.

"Hờ hờ, cô nghĩ cô là ai mà lại muốn ngăn cản tôi? Cô nghĩ cô là ai mà tôi phải nghe theo cô? Dựa vào đâu mà phải nghe chứ? Đối với tôi, cô chả là cái đinh gì cả!" Anh cười lạnh, rồi nói, cô ta nghĩ mình là ai mà có quyền ngăn cản anh và cậu chứ? Ai cho cô ta cái quyền đó.

"Dựa vào tôi là người yêu của Thái Hanh!"

"Người yêu của Thái Hanh?! Tức cười! Đó chỉ là điều mà cô ảo tưởng thôi!" Gì mà người yêu chứ? Anh thấy rõ sự chán ghét của cậu dành cho ả từ đợt ở căn tin kia kìa, muốn lừa anh? Đâu có dễ!

"Mày! Hừ, bây giờ không phải thì tương lai nhất định sẽ phải! Mày cứ đợi đó đi!" Cô ả nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói rồi bỏ đi. Anh ở đó một chút thì Điền Vũ Đình đi đến, thấy anh người ướt đẫm thì lo lắng chạy đến hỏi:

"Anh làm sao vậy? Sao người lại ướt thế này? Bộ có chuyện gì sao?" Cô vừa nói vừa nhìn quanh người anh.

"Không có gì đâu! Người ta đi 'vô tình' đổ nước lên người anh thôi!" Anh xua tay nói, đây là lần đầu tiên anh nói dối cô, nên chỉ dám nhìn dưới đất mà không dán nhìn thẳng cô.

"Anh nói dối! Mau nói sự thật cho em biết nhanh!" Cô gằng giọng nói. Từ nãy giờ cô luôn quan sát biểu hiện của anh,với lại anh là anh trai ruột của cô, cũng là người mà cô thương yêu nhất, nên đương nhiên là phải hiểu anh rồi.

"Được rồi, được rồi! Anh nói là được chứ gì! Anh hay đi chung với Thái Hanh, bị đám người yêu thích cậu ấy ghét, nên người ta hất nước vào người anh..." Anh nhỏ giọng nói với cô. Cô nghe xong thì tức giận khôn xiết, gì chứ? Dám hắt nước vào người anh như thế sao? Cô nhất định phải tìm và cho họ một bài học mới được!.

"Anh mau nói cho em biết, hắn là ai!"

"Aiya, không có gì đâu mà, anh không sao đâu! Hắt xì..."

"Đó, vậy mà còn bảo là không sao! Thôi anh mau về nhà nghỉ ngơi đi, em sẽ xin phép giúp cho anh, đợi anh khoẻ rồi em sẽ hỏi anh sau!" Cô lo lắng, đuổi anh về nhà, dù cô rất tức giận, nhưng sức khoẻ anh quan trọng hơn nhiều, với lại cô biết dù có hỏi cỡ nào thì anh cũng không nói đâu, nên cô quyết định sẽ nói cho Kim Thái Hanh biết để cậu giúp cô trả thù cho anh.

Trước lời nói của cô, anh chỉ biết lắc đầu cười trừ, rồi nghe lời ra ngoài bắt taxi về nhà.

Cô đi về lớp, lớp cô học là lớp 10B2, chung lớp với Thái Hanh. Sau màn giới thiệu và chào hỏi với lớp, cô chọn chổ ngồi kế bên cậu. Cô ngồi xuống với biết bao ánh mắt trầm trồ của học sinh trong lớp, chổ cạnh cậu là nơi mà không ai được phép ngồi, nhưng khi cô ngồi ở đó, cậu lại không có bất kì phản ứng gì.

Cô quay sang nói với cậu:

"Này Kim Thái Hanh!"

"Chuyện?" Cậu lười biếng đáp lời cô.

"Lúc nãy, Quốc ca bị cái đám fan cuồng của cậu hất nước lạnh vào người đấy!"

"Cô nói cái gì?! Sao có thể? Bây giờ anh ấy đang ở đâu?" Cậu hốt hoảng, lớn tiếng hỏi lại cô, Anh bị người ta hất nước lạnh vào người?, anh có sao không?, anh giờ đang ở đâu? và hàng loạt câu hỏi khác nhau hiện hữu trong đầu cậu.

"Anh tôi người ướt đẫm, tôi sợ anh ấy cảm nên đã bảo anh ấy đi về rồi." Cô vừa dứt lời, cậu liền lấy cặp phi như bay ra ngoài, trước sỡ ngỡ ngàng tập hai của cả lớp.
.
.
.
.

End chap 11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro