Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

author: nguyenthi_trieuvy

Một tháng sau, vẫn là cái cảnh James đưa đón Taehyun mỗi ngày, vẫn là cái cảnh Byeol bám Yeonjun như bạch tuộc, vẫn là cái cảm giác không tên của Yeonjun khi thấy cậu cười nói với James khi nhận ra cậu né tránh mình và khi nhận ra cậu chưa bao giờ cười với hắn như thế, vẫn là trái tim đau nhói khi thấy hắn với cô ta cứ kè kè với nhau nhưng cậu đâu biết toàn là Byeol đu bám Yeonjun, vẫn là sự ghanh ghét của Byeol đối với Taehyun khi nhận ra Yeonjun càng lúc càng lạnh nhạt với cô ta, vẫn là cái cảm giác bất lực của Minji và Eunha, và như Minji cảm thấy James dường như có thể khiến Taehyun hạnh phúc mặc dù cô biết Taehyun chỉ xem James là anh trai là bạn bè, vẫn là dẹ chướng mắt của Beomgyu, Soobin và Kai đối với Byeol, vẫn là cái cảm giác khó nói khi hắn tự dưng nhớ cậu, hắn mặc dù nghĩ rằng đã có cảm giác với cậu nhưng cứ khưng khưng rằng mình không phải Gay và hắn đâu biết giới tính chính là cách vách tường mà hắn cố dựng lên để khi có ngày hắn nhất định sẽ hối hận. Mọi việc cứ như thế diễn ra mỗi ngày, nhưng cho đến một ngày

- Taehyun, chúng ta cùng nhau ra nước ngoài đi _ James nắm chặt tay Taehyun ở sân cỏ phía sau trường _ Anh chắc chắn rằng anh yêu em hơn tên Yeonjun đó!

- James.... _ Taehyun khó khăn nói _ Em... Với Yeonjun .... Đã có hôn ước rồi

- Anh không quan tâm! Anh sẽ làm mọi cách để bác Hwamin hủy hôn, tin tưởng ở anh được không, xin em

- Em... Em không biết... Cho em xin thời gian suy nghĩ, được chứ

- ... _ James thở dài một hơi _ Được, anh sẽ đợi em

- Cảm ơn anh _ Taehyun nhìn anh rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng

Yeonjun, em đặt niềm tin ở anh rất nhiều, nên xin anh, đừng khiến niềm tin mong manh đó bị phá vỡ

Hai người nói chuyện nhưng nào ngờ bị Byeol nghe thấy, cô ta nhếch mép cười khinh rồi quẩy đuôi cáo trong lòng mà tính kế

Tối đến, Taehyun mệt mỏi trở về nhà, cậu ăn một ít rồi lên phòng. Đến phòng Yeonjun, cậu bị tiếng rên rỉ của một người đàn bà nào đó níu lại. Nghe những âm thanh hỗn loạn bẩn thỉu đó khiến tim Taehyun lại nhói đau, cậu chạy nhanh vào phòng mình nhưng tiếc rằng ông trời trêu người, phòng cậu nằm đối diện phòng anh nên âm thanh đó ám ảnh Taehyun suốt cả đêm dài. Cậu cuộn mình lại trong chiếc mền mà khóc, đến gần nữa đêm, tiếng rên rỉ dơ bẩn đó vẫn còn, nó khiến Taehyun suy sụp hoàn toàn, cậu mệt mỏi lấy điện thoại điện cho James, cứ tưởng anh sẽ không bắt máy vì giờ là nữa đêm thì ai rãnh mà bắt máy cậu nhưng Taehyun đã lầm, tiếng chuông chưa kịp đỗ ba hồi thì đầu dây bên kia đã bắt máy

- "Taehyun, em gọi anh có chuyện gì sao?"

- "James... Em..." _ Giọng Taehyun còn nghẹn ngào

- "Taehyun... " _ Qua giọng của cậu, James có thể dễ dàng đoán đương cậu đã khóc và khóc rất nhiều vì anh nghe được tiếng rên của người nào đó, anh đoán chắc rằng Yeonjun đã phạm phải sai lầm lớn!

- "Em... Em muốn cùng anh ra nước ngoài... Được chứ"

- "Đương nhiên là được!"

- "Sáng mai, em muốn đi sớm nhất. Được không?"

- "Được, anh cho người đặt vé máy bay"

- "Vâng, em soạn đồ đây, tạm biệt"

- "Được, 5 giờ anh sẽ qua đón, em ngủ ngon, mai phải đi sớm"

- "Vâng"

Taehyun lau lau dòng nước mắt, cậu tự hứa với lòng sẽ khiến mình mạnh mẽ hơn, tình cảm này, cậu sẽ cất vào một góc nhỏ trong tim, những kỉ niệm đẹp đẽ ngày đó, cậu sẽ trân trọng nó, không bao giờ quên
Sáng hôm sau, Yeonjun mơ màng tỉnh dậy, đêm qua anh bị Byeol ép uống một nữa ly rượu rồi tự nhiên cơ thể anh nóng lên, bất chợt nhìn thấy Taehyun đứng trước mặt mình mà câu dẫn anh, lý trí bị hạ gục, anh như con thú hoang vồ lấy con mồi mà mạnh mẽ xâm nhập nhưng nào ngờ.....

- Ưm... _ Tiếng Byeol rên lên một cái

- Byeol?! _ Anh bất ngờ nhìn cô ta với ánh mắt khó hiểu, rõ ràng đêm qua anh thấy Taehyun, nhưng tại sao lại là Byeol?!

- Anh... _ Cô ta cười một cái rồi ngồi dậy để tuột cái mền xuống tận chỗ bí mật của mình

- Byeol! _ Anh hoảng lên rồi lấy cái mền đó mạnh tay phủ lên người cô ta nhưng lỡ tay mạnh quá, cái mền bay thẳng lên đầu, chùm cô ta như chùm bao rác

- A _ Cô ta kêu lên một tiếng rồi kéo mền xuống, cố ý để nó tuột xuống lại chỗ bí mật, khiến đầu cô ta rối bù xù như mấy con ăn xin _ Anh đêm qua rất mạnh nha~

- Sao lại vậy?! Rốt cuộc đêm qua xảy ra chuyện gì?!

- Anh không nhớ gì sao? Đêm qua, anh cùng em, chúng ta.... _ Cô ta không biết xấu hổ liền giả nai tơ

Hắn im lặng không nói gì, chỉ nhìn cô ta, khiến cô ta đắc ý tưởng anh bị cơ thể mình mê hoặc, lắc lắc vai, cô ta bò lại Yeonjun cái tướng động vật bốn chân  rồi ôm tay anh

- Anh phải chịu trách nhiệm nha
Hắn không nói gì, chỉ thấy mền, vô tình bay trúng đầu cô ta rồi chạy vào toilet, dường như không để cô ta nhìn thấy cơ thể mê người của anh

Anh vệ sinh cá nhân xong, vừa đi ra đã bị Byeol trần như nhộng quấn lấy tay

- Jun... Em đau quá, anh giúp em rửa mặt nha

- Em... Em bận đồ vào trước đi _ Nói rồi anh nhìn bộ quần áo cô ta bị vứt dưới đất, anh lượm lên rồi đưa cho cô ta _ Em bận vào đi

Không đợi cô ta nói câu nào, anh liền đi nhanh ra phòng. Đi xuống dưới, anh nhìn xung quanh không thấy thân ảnh quen thuộc, anh nhíu mày một cái rồi cũng đi đến bàn ăn mà ăn. Vừa ăn xong, cô ta cũng vừa đi xuống, không biết hai chữ "chán ghét" ghi ra sao nên mặt dày ngồi cạnh Yeonjun mà không biết chỗ đó là chỗ Taehyun thường ngồi

- Anh... Anh đưa đem học được không? Em không đi được _ Cô ta cố ý vặn âm loa lớn để người làm nghe thấy như cô ta sợ người ta không nghĩ cô ta là Choi phu nhân

- ... _ Yeonjun nhăn mặt nhìn chỗ cô ta ngồi rồi lạnh lùng nói _ Ừ
Đến trường, thấy hắn cùng cô giáo Byeol  khiến học sinh bất ngờ, các nàng Hủ (dễ thương) lại bất giác sinh cảm giác chán ghét ả đàn bà này, có người còn không kìm được mà nói

- Loại đàn bà có chồng rồi mà còn đú đởn, loại tiểu tam, Choi Yeonjun với Kang Taehyun vốn rất hạnh phúc, sao cứ thích chen ngang vậy?! _ Câu nói này làm bậc đà cho những câu nói khác

- Bánh bèo trong đam mỹ cứ ảo tưởng làm nữ chính trong ngôn tình

- Thật không biết cô ta hơn Taehyun chỗ nào mà Choi Yeonjun lại vì cô ta mà phản bội Taehyun?! Còn nói Taehyun giả tạo này nọ. Thật quá đáng!

- Đã là gian phu gian phụ mà còn công khai như vậy, thật đáng khinh!

- ......... _ Cứ vậy từng lời bàn tán nhắm vào hai người

Yeonjun càng nhíu mày chặt hơn, hắn vốn nghĩ đưa cô ta tới cổng là liền đi đỗ xe nhưng nào ngờ bị cô ta bám víu tới tận trong trường. Mà suy nghĩ đó chóng qua khi nghe lời bàn tán từ những học sinh khác. Vẫn câu hỏi ấy! Rốt cuộc cậu và hắn là gì?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro