Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

author: nguyenthi_trieuvy

Đến lớp, Yeonjun thấy mọi người đang bàn luận gì đó nhưng cũng chẳng quan tâm nhưng khi nghe được hai nữ sinh phía trên nói với nhau rằng :

- Taehyun thật sự sẽ nghĩ sao?! Mình không muốn đâu!

- Mình nghe nói sẽ đi nước ngoài với hoàng tử James đó!

- Thật sao?! Vậy chẳng lẽ Taehyun bỏ Choi Yeonjun sao?!

- Taehyun bỏ đi cũng đúng! Mọi chuyện đều do anh ta nên Taehyun mới nghỉ học! Taehyun tốt như vậy thì cớ chi lại nói cậu ấy giả tạo?!

- Quá đáng!

Hai người cứ nói với nhau mà không nhận ra rằng cái tên Yeonjun đang ngồi phía sau hai người

Yeonjun đang cố tiêu hóa mọi chuyện thì đột nhiên điện thoại hắn run lên, hắn lấy điện thoại ra xem, gin nhắn là đến từ một số điện thoại lạ

- "Mau lên sân thượng! Nếu không sẽ hối hận!"

Đọc được dòng tin nhắn, lòng hắn bỗng run lên. Hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, hắn đứng dậy đi ra lớp mà hướng đến sân thượng thì đột nhiên Byeol không biết chui từ lỗ chó nào ra mà chạy lại ôm tay hắn

- Yeonjun, Taehyun cậu ta câu không được anh thì đi theo James rồi đó! Hơi~ Đúng là lẳng lơ. Đàn ông không ra đàn ông mà đàn bà không ra đàn bà! (Ăn nói vô học thiếu hiểu biết! Đàn ông với con trai là khác nhau nhé, ở đây Taehyun chỉ là con trai thôi vì Tyunie nhà ta còn "Tân" đấy!)
Yeonjun bỗng dưng nảy ra cảm giác chán ghét. Hắn không quay mặt nhìn cô ta mà chỉ lạnh lùng ra lệnh :"Buông ra". Ngữ giọng của hắn khiến ả một phen khiếp sợ lẫn khó hiểu nhưng cũng phải buông ra
Hắn đi nhanh đến sân thượng. Trên sân thượng, hắn thấy Minji cùng Eunha, Beomgyu, Soobin và Kai đang đứng đối diện hắn. Thấy hắn, Soobin lên tiếng

- Yeonjun!

- Choi Yeonjun! _ Beomgyu tức giận quát _ Cậu đúng là ngu ngốc!

- Các cậu lại muốn nói chuyện của cậu ta chứ gì?! _ 'Cậu ta' ở đây không cần nói tên thì họ cũng hiểu là ai

- Anh là 'nam công chính' mà lại thua cả 'nam công phụ'! Đúng là không có tiền đồ! _ Eunha lắc đầu vẻ mặt ngán ngẩm

- Cậu ta muốn đi đâu liên quan gì tôi?!

- Không liên quan?! Cậu xem cái này rồi sẽ rõ! _ Kai nhìn Minji, cô lập tức gật đầu rồi đưa điện thoại đang hiện một đoạn video

- Cậu xem cho rõ! Đây là đoạn cậu bị tai nạn (ở Hàn Quốc, ngoài đường có gắn camera nên chỉ cần xin là được) _ Soobin nói

- Chúng tôi cũng đã tìm ra bác sĩ đã khám cho cậu, ông ta nói cậu bị mất trí nhớ _ Kai nói

- Lúc đó ả Byeol đã đặt điều diễn mình là người bị hại nói sai sự thật về cuộc tình của cậu và Taehyun _ Beomgyu nói

- Thật ra bọn em đã đến phòng anh, ly rượu trên bàn em thấy có vết bột trắng trên miệng liềm đem đi xét nghiệm, không khí đoán rằng cô ta đã hạ xuân dược với anh _ Minji nói

- Lúc Taehyun nói không yêu anh đúng là thật, nhật ký cậu ấy bị vứt đi, trong nhật ký có ghi lại thời gian và diễn biến những ngày tháng của hai người. Trong đó, trang cuối Taehyun có ghi là không yêu anh, nhưng lật trang sau lại có dòng chữ khác, anh ấy ghi rằng anh ấy không yêu anh của hiện tại mà yêu Choi Yeonjun của trước kia, anh ấy yêu một Choi Yeonjun mang cho anh ấy hạnh phúc và niềm tin chứ không pahir Choi Yeonjun của hiện tại chỉ biết làm anh ấy khóc và tổn thương ngày càng chất chồng _ Nói rồi Eunha đưa nhật ký của Taehyun cho Yeonjun

Từng lời nói của mọi người, anh đều nghe thấy, đoạn video anh cũng xem xong. Lật nhật ký của Taehyun, ngày tháng rõ ràng sự việc cặn kẽ, những nét chữ xinh đẹp ngay ngắn ấy đã nói lên sự hạnh phúc của cậu, từ lúc cậu bào Choi gia, cậu đã bắt đầu viết nhật ký. *Xoẹt* một cái, từng dòng ký ức hiện về theo từng trang giấy câu chữ của cậu. Anh nhớ rõ ràng cái ngày hai người vừa gặp, cái ngày cậu khiến anh yêu cậu, cái ngày cả hai đáp trả nhau, cái ngày anh bị tai nạn và bị con khốn Byeol đôn việc giả tạo, cái ngày mà anh nói từng câu làm đau trái tim Taehyun, từng giây cậu khóc từng phút cậu đau từng giờ cậu mong mỏi anh sẽ quay trở về như ngày xưa

- Không! _ Yeonjun lắc đầu, tay nắm chặt cuốn nhật ký rồi ngước nhìn đám Eunha _ Taehyun đã đi đâu?!

- Đi theo người sẽ không làm anh ấy buồn không làm anh ấy khóc không làm anh ấy đau không làm anh ấy tổn thương _ Eunha lạnh lùng nói, quả thật cô rất ghét "Đại công" khiến "Tiểu thụ" đau lòng cho dù đó có là anh của cô

- Anh ấy đã đi rồi, lúc đi cũng chỉ nói hai chữ "tạm biệt" chứ chẳng nói là đi đâu _ Minji lên tiếng

- Hối hận muộn màng _ Soobin lắc đầu nhìn Yeonjun rồi khoác vai Beomgyu _ Cậu nên học hỏi mình đi, đã yêu thì phải giữ, lúc trước chúng tôi đã nói nhiều như vậy mà cậu vẫn khưng khưng tin cái cô Byeol gì đó mà đối xử với Taehyun như thế, quả là quá đáng

- Choi Soobin! Anh với Beomgyu...?! _ Eunha giật mình nói

- Thì sao?! _ Soobin nhướng mày nói

- Nothing! It Just Unbelievable! _ Eunha cười ẩn ý nói

- Ha ha ha _ Soobin cười lớn

Yeonjun nhìn cảnh này mà không khỏi đau lòng, nếu ngay từ đầu anh nghe mọi người thì đâu phải như vậy! Không nói không rằng, anh liền chạy thật nhanh xuống dưới, cúp cả các tiết học khi nó chưa bắt đầu
Eunha, Minji, Beomgyu, Soobin và Kai nhìn nhau, không hẹn mà cùng lắc đầu. Mọi chuyện không biết rồi sẽ thế nào nữa

_______________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro