16. Lễ tốt nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Một năm sau -

Chớp mắt đây mà đã đến ngày tốt nghiệp của Văn Toàn và các bạn của cô rồi. Trong lòng hồi hộp, nôn nao đến lạ. Hôm nay, cả bốn cô gái ai cũng xinh xắn trong bộ áo thụng tốt nghiệp

Trong ngày lễ trọng đại của con gái, không thể thiếu đi sự góp mặt của ba mẹ Văn Toàn. Ông bà Nguyễn tự hào đến tham dự lễ tốt nghiệp của cô, có cả Thanh Bình nữa

Ba Toàn: chúc mừng con gái

Mẹ Toàn: nay cô đã lớn rồi đó, mau mau tìm chàng rể quý về cho chúng tôi nhờ đấy nhá - bà vẫn chưa biết chuyện cô và Ngọc Hải đang quen nhau nên mới nói thế

Toàn: mẹ à...con mới có 23 thôi, con còn tuổi ăn chơi mà...

Mẹ Toàn: tôi nói vậy đó, tự cô lo liệu đi, đừng để chết ế rồi quay về nhõng nhẽo với tôi

Toàn: mẹ này...

Bình: em tặng chị hai nè - cậu cầm một bó hoa hồng rất to, đưa cho cô

Toàn: chị cảm ơn - cô chìa tay ra đón nhận lấy bó hoa một cách đầy hạnh phúc

Toàn: au, thôi ba mẹ với em ngồi đây đi nha, đến giờ con làm lễ rồi - cô sực nhớ ra đã đến giờ cô phải lên sân khấu làm lễ, cô chỉ chỗ ngồi cho ông bà và Thanh Bình rồi tiến đến khu vực sân khấu để chuẩn bị hành lễ

...

Buổi lễ được diễn ra rất sôi động, chủ yếu là để trao huy chương, bằng khen, tri ân học sinh ưu tú, cha mẹ học sinh,...

À mà quên, hôm nay không có sự góp mặt của Ngọc Hải, nhìn lại bạn bè của mình mà lòng cô buồn rười rượi. Cả ba cô bạn đều có ba mẹ, người yêu đi theo còn Văn Toàn chỉ có ba mẹ và Thanh Bình đi theo thôi, còn Ngọc Hải thì không có mặt. Anh bảo là hôm nay anh có một cuộc họp quan trọng nên không đến được

...!: mời bạn em Nguyễn Văn Toàn, sinh viên lớp Chính quy ra sân sau có người cần gặp

Chiếc loa trường vang lên, gọi cô ra sân sau trường có ai đó muốn gặp

Phượng: ai kiếm mày kìa Toàn

Toàn: ai vậy ta? Ờm...ba mẹ ngồi đây nha, con ra xem là ai cái đã

Ba Toàn: con đi đi

- Sân sau -

Văn Toàn nhẹ bước trên tấm thảm cỏ xanh mướt trải dài, lòng bồn chồn không biết là ai

Dáng người cao, vạm vỡ, nhìn rất bảnh trai trong bộ vest đen. Người ấy càng thêm huyền bí với chiếc kính đen hàng hiệu. Không biết người đó muốn tránh mặt Văn Toàn hay muốn gây cho cô một sự bất ngờ nữa mà quay người ra phía sau, đưa tấm lưng to khỏe về phía trước

Nghe tiếng bước chân của Văn Toàn, người đó từ từ xoay người lại, tay đút vào túi quần âu đen, chỉ để lộ phần cổ tay đang đeo chiếc đồng hồ sang chảnh mà thôi. Người đó từ từ tháo kính xuống

Toàn: hớ...Ngọc Hải - cô chạy đến ôm lấy cổ anh, chặt đến mức anh mém tắt thở

Hải: bảo bối của anh - anh đáp lại cái ôm của cô

Toàn: ưm...sao anh dám bỏ rơi em chứ, có biết em nhớ anh nhiều như thế nào không hả... - tay cô đấm đấm vào lưng anh, hờn trách tại sao anh lại để cô một mình nãy giờ

Hải: giờ anh ở đây với em rồi nè, anh cũng nhớ em nhiều lắm. Tặng cô công chúa nhỏ của anh nè - anh hôn lên má cô rồi tách khỏi cái ôm. Nãy giờ mới để ý, tay anh đang cầm một bó hoa rất to. Anh tặng bó hoa đó cho cô, anh xoa đầu cô mỉm cười. Ngọc Hải muốn ngày hôm nay, Văn Toàn của anh là người hạnh phúc nhất ngôi trường này, chỉ một mình cô thôi

Toàn: em cảm ơn anh nhiều - cô nhận lấy bó hoa, nó thật đẹp, mùi hương ngào ngạt thật thơm ! Cô nhón chân, hôn lên môi anh thay cho lời cảm ơn. Rời xa đôi môi ngọt ngào của cô, anh có chút tiếc nuối nhưng phải cùng cô vào bên trong khuôn viên trường trước đã, còn chuyện gì thì về nhà rồi tính sau

Văn Toàn nắm lấy tay Ngọc Hải, kéo anh vào trong tiền sảnh trường Đại học. Không khí rộn ràng vẫn còn đó, có thêm sự góp mặt của Ngọc Hải, không gian như trở nên giòn giã hơn, ấm cúng hơn

Hải: công chúa nhỏ, bây giờ em cũng đã lớn rồi, anh muốn chúng ta công khai mối quan hệ này cho ba mẹ em biết, có được không? - từ lúc quen nhau đến giờ, cô chưa từng công khai hay giới thiệu gì về anh cho gia đình biết hết, chỉ có bạn bè trong nhóm biết thôi

Toàn: tất nhiên là được chứ, anh đi theo em - Văn Toàn đã dự sẵn ý định này từ lâu, cô cũng muốn công khai mối quan hệ thật sự giữa hai người với gia đình biết, không thể mập mờ như này mãi được !

Tại trường ngày hôm nay, không những chỉ có các bạn sinh viên, các thầy cô giáo trong trường mà còn có sự tham gia của nhiều nhà báo, phóng viên nổi tiếng,... Và đặc biệt là sự góp mặt của tập đoàn giải trí Bum Bum nữa

Tập đoàn này đã phát hành album cho rất nhiều ca sĩ nổi tiếng hiện nay. Ngọc Hải cũng đang hợp tác với công ty này, vì muốn một tay nâng đỡ cô vào giới giải trí

Ngọc Hải mạnh dạn bước lên sân khấu, tay chỉnh lại kích cỡ của mic rồi phả ra giọng nói trầm ấm, đứng kế bên là Văn Toàn. Nhìn thấy cảnh tượng hai dáng người đang đứng trên sân khấu, tay trong tay âu yếm khiến nhiều người không khỏi ngạc nhiên, phóng viên bắt đầu lôi máy ra chụp lại. Ngọc Hải đã quá đỗi quen thuộc với ngôi trường này rồi, tiếng tăm của anh ai mà không biết được chứ

Hải: xin chào mọi người, tôi là Quế Ngọc Hải. Tôi đến đây, thứ nhất là để tham gia buổi lễ tốt nghiệp ngày hôm nay, thứ hai là để công khai mối quan hệ của tôi và cô gái này. Văn Toàn chính là người đầu tiên và cuối cùng tôi yêu. Chúng tôi đã quen nhau được hơn một năm rồi, nhưng vì em ấy còn quá nhỏ nên việc công khai sớm sẽ gây áp lực rất lớn cho em ấy, chắc chắn tôi sẽ không muốn điều đó xảy ra. Sở dĩ hôm nay cả hai chúng tôi muốn công khai cho mọi người biết vì từ trước, khi không biết bên cạnh tôi từ lâu đã xuất hiện một bóng hồng xinh đẹp này, rất nhiều cô gái muốn ve vãn, quyến rũ tôi. Điều này đã khiến cho Văn Toàn không ít lần phải đắn đo suy nghĩ, dù tôi có khuyên can như thế nào thì em ấy vẫn cảm thấy có chút lo lắng. Nên tôi mong sau này không còn một ai sẽ làm phiền chúng tôi nữa. Xin cảm ơn ! - anh đã nói hết những gì trong lòng đã cất giữ bấy lâu. Chỉ cầu cho mối tình này không bị ai quấy rối cả vì Văn Toàn đã chịu đựng quá đủ rồi. Xuyên suốt bài phát biểu, anh cứ ôm eo cô mãi thôi, cũng không ít lần nhìn xuống cô gái đang nằm trong vòng tay của mình. Ôi, ánh mắt ôn nhu đó, chỉ thuộc về một mình Văn Toàn mà thôi !

Mọi người bên dưới vỗ tay nhiệt liệt, có người cảm thấy ngưỡng mộ tình yêu của họ, cũng có người đem lòng đố kị, ghen tị với cô nhưng chẳng làm được gì. Lùi qua tiến lại, người hoang mang nhất là ba mẹ cô và Thanh Bình, họ không ngờ con gái của mình lại là người có phúc như thế

Toàn: ba mẹ

Mẹ Toàn: chuyện vừa rồi là thật hả con ?

Toàn: dạ...

Hải: con chào hai bác ạ - anh bước đến đứng kế cô, lễ phép chào hỏi " ba mẹ vợ tương lai " - chuyện hai bác vừa nghe là thật ạ, con và Toàn yêu nhau được một năm rồi ạ. Nếu hai bác đồng ý thì năm sau làm đám cưới luôn cũng được ạ - anh rất gấp gấp, Văn Toàn là một cô gái trẻ đẹp, tài năng ; còn anh là một người đàn ông thành đạt, lịch lãm. Đôi uyên ương quá đẹp đi, không mau rước nàng về dinh, để thằng khác hốt là đi tong luôn

Ba Toàn: nếu con đã thật lòng thật dạ với con gái nhà bác như vậy rồi thì hai bác đây ủng hộ - ba cô cũng thấy được sự thay đổi rõ rệt con người anh từ khi quen biết cô. Nhiều lần gọi điện thoại với cô, cô cũng hay kể tốt về anh khiến ông bà cũng vui lòng giao con gái cho người đàn ông này

Hải: dạ, con cám ơn hai bác. Buổi lễ cũng kết thúc rồi, hay để con gọi trợ lí đưa hai bác với em Bình về nha - anh muốn ông bà và Bình có một hướng nhìn khác về anh, anh tận tình đưa ra ý kiến

Toàn: phải rồi đó ba mẹ, để ảnh kêu trợ lí đưa ba mẹ về nha - cô thêm lời để nâng tầm sự tận tình của anh dành cho họ

Mẹ Toàn: thế...ba mẹ phiền hai đứa

Hải: * alo *

Trợ lí: * dạ tôi nghe thưa Quế Tổng *

Hải: * cho hai chiếc xe đến trường Đại học của Văn Toàn gấp *

Trợ lí: * dạ, ngài đợi tôi 5 phút ạ *

* Tút tút tút *

Hải: xe sắp đến rồi, mời hai bác ra ngoài ạ

Bình: cảm ơn anh...rể

Hải: có gì đâu em...vợ

Mọi người thấy Thanh Bình và Ngọc Hải có vẻ hòa hợp với nhau, cười phá lên như được mùa

- 5 phút sau -

Hai chiếc xe hạng sang được tấp vào trong sân trường. Chiếc đầu chở anh và cô về Quế Gia, còn chiếc sau chở ông bà Nguyễn và Thanh Bình về Nguyễn Gia

____________________________

END CHAP 16

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro