≛ 𝐊𝐚𝐩𝐢𝐭𝐞𝐥: 𝐃𝐫𝐞𝐢

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn xong cơm tối, Yoongi lại lẽo đẽo theo hắn vào phòng tắm. Nước đã được làm nóng sẵn sàng, chỉ cần vào tắm thôi là xong xuôi cả rồi.

"Ba ơi nước nóng." Yoongi chọt một ngón tay vào bồn tắm thử nhiệt độ nước, thấy nước nóng quá mà than. "Ba."

"Ừ để ba chỉnh lại." Hắn cởi áo phông mỏng trên người ra, vặn núm sang nước lạnh. "Con thấy vừa chưa?"

"Rồi." Yoongi vui vẻ gật gật đầu rồi cởi quần lót xuống. Vứt đồ mình chồng lên đồ của hắn, cậu chớp mắt xòe hai tay ra trước mặt hắn. "Ba, ba."

Hắn nhìn sang cậu.

"Cởi áo cho con." Đứa nhỏ làm nũng hắn. Jung Hoseok tiến đến, cởi ngược chiếc áo sơ mi trên người cậu ra. Đoạn, nó nhón chân, hôn lên má hắn một cái, chả vì lý do gì.

Hắn đặt áo cậu sang một bên, cẩn thận xả nước vào chân tay người nhỏ hơn trước khi cậu nhảy vào bồn tắm.

"Ba giận Yoongi hả?" Đứa nhỏ đột nhiên hỏi. Hắn xả nước cho cậu xong, thấy cậu cứ đứng đực ra đó nhìn mình mà không ngồi vào bồn. "Ba."

"Không có." Hắn lắc đầu. "Ba giận gì cưng đâu."

Người nhỏ hơn ngồi xổm xuống cạnh chỗ hắn ngồi. Cái ghế con duy nhất trong phòng tắm hắn đã dùng, còn lại cậu, người không có ghế, chỉ lẳng lặng ngồi đối diện hắn, đôi mắt nhìn chằm chằm.

Hắn nhìn theo từng động tác của cậu.

"Ba có mà." Người nhỏ hơn nắm lấy ngón tay hắn. "Ba giận Yoongi."

"Vì sao?"

"Vì Yoongi nói dối ba đó." Cậu hạ giọng. "Đúng không ba?"

"Ba chỉ hơi mệt thôi, không phải giận." Hắn trả lời từ tốn.

"Ba nói thật không?" Cậu nhích lại gần hơn, đôi mắt trông hắn chăm chăm như đứa trẻ tò mò thứ gì mới lạ lắm. "Ba nói xạo."

"Thật." Hắn khẽ gật đầu. "Nước sẽ nguội mất, con ngồi vào bồn đi, ba gội đầu cho." Người lớn hơn nhắc nhở cậu. "Mau còn xem phim nữa. Cưng có còn muốn xem phim không?"

Yoongi hơi trề môi ra, cậu đứng dậy, bước chân vào bồn tắm, không quên ném thêm mấy con vịt đồ chơi vào trong bồn.

"Ba giận con thì không xem nữa." Cậu dỗi hờn lẩm bẩm. "Ba hết thương Yoongi rồi. Không xem."

"Không xem cũng được. Nhưng ba không giận cưng mà." Hắn bất lực thở dài không biết nói gì hơn. "Cục cưng ngoan, ba thương cưng của ba nhất, không có giận cưng."

Yoongi ngửa cổ ra sau thành bồn, cậu mở mắt ra nhìn hắn xả nước lên tóc mình, mặc cho những tia nước nhỏ xíu bắn vào mắt, cậu cũng lì lợm nhìn hắn chằm chằm.

"Ba hong giận Yoongi thế ba chứng minh đi."

Hoseok tắt nước, hắn bối rối nhìn cậu, không biết cậu có ý gì khi nói câu đó.

"Làm sao? Muốn ba chứng minh thế nào?" Hắn tằng hắng, hỏi lại với chất giọng nghi hoặc.

Tình yêu thương của hắn trong bao nhiêu năm qua dành cho cậu vẫn chưa đủ để chứng minh hay sao?

Bao nhiêu ấy vẫn chưa đủ?

"Ba hôn Yoongi đi."

Hoseok đờ người nhìn người nhỏ hơn. Nhóc con dưới hắn vẫn giương đôi mắt màu nâu trà kia nhìn hắn với vẻ trông chờ hắn sẽ làm điều đó với nó. Nhưng hắn đã không làm ngay, thay vào đó, hắn đã nhìn cậu trong chốc lát, quan sát xem cậu có thực sự nghiêm túc với lời cậu nói hay không. Hắn không biết cậu có nhận định được đâu là "hôn", đâu là "thơm" hay không. Bởi đối với hắn, Yoongi chưa đủ lớn để xác nhận rõ ràng sự khác nhau giữa hôn và thơm là thế nào.

Huống hồ... cậu còn đề nghị hắn hôn cậu.

"Hôn con đi..." Tông giọng cậu hạ thật thấp, như thể cậu đang nài nỉ hắn, mong chờ hắn làm điều đó với cậu. Đôi môi hồng ửng vì nhiệt độ nước hơi chu lên, thu hút hướng nhìn của hắn trong cái nóng bất thường đang chảy xiết dưới mạch máu hắn. Yoongi dường như biết rõ cách làm sao để khơi gợi sự chú ý của hắn về phía cậu. Đứa nhỏ vươn tay lên, hai bàn tay nóng ran áp lên má hắn, chầm chậm kéo xuống thấp hơn một chút với thái độ mềm mỏng.

Hắn nương theo cảm giác mềm mại nọ, nương theo hai bàn tay non mơn mởn của trẻ vị thành niên, từ từ cúi xuống...

Như có một lực giật ngược, Jung Hoseok giật mình sực tỉnh lại bất ngờ. Hắn dừng lại, hai mắt trợn trừng khi nhìn thấy đôi mắt của Yoongi trông mình chằm chằm. Hắn run run, chậm chạp nắm lấy hai bàn tay của người nhỏ hơn kéo ra.

Không được.

Không được.

Không được...

"Ba thơm." Hắn lẩm bẩm, ánh mắt hoảng sợ nhìn cậu với đôi môi run rẩy nói nhỏ. "Ba thơm con... được không?"

Yoongi lia đôi mắt tròn lẳng của cậu sang hai bên con ngươi trống hoác của người đàn ông, cậu không nói gì cả, thay vào đó, cậu khẽ mỉm cười với hắn.

"Được ạ."

"Ừm..." Jung Hoseok đáp với tông giọng run run. Đoạn, hắn áp môi mình lên trán cậu, giữ lại cho lâu một chút rồi tách ra. "Ba không giận cưng. Ba không giận Yoongi của ba." Người đàn ông lẩm bẩm. "Ba thương con."

Yoongi từ từ nhoẻn một nụ cười trên môi. Cậu nhìn hắn, hài lòng nhìn hắn thơm thêm một cái nữa lên mi mắt mình.

---

Tối đó, Yoongi không đòi xem phim nữa. Thay vào đó, cậu và hắn đi ngủ sớm một hôm.

Yoongi đã thở đều bên tai hắn. Còn hắn, Hoseok, thì vẫn còn trằn trọc với sự khác lạ của bản thân trong lúc tắm.

Mày điên rồi. Jung Hoseok. Mày điên rồi. Hắn liên tục ám hiệu trong đầu mình như vậy. Hắn không dám nhớ lại khoảnh khắc đó. Cái khoảnh khắc mơ hồ mà chân thực, cái khoảnh khắc hắn đã dễ dãi nương theo sự dẫn dắt của đứa nhỏ đang nằm quấn lấy hắn đây, tất cả đều quá nguy hiểm. Chỉ một chút nữa thôi là hắn đã vấp phải thứ tội lỗi đáng chết đến tột cùng. Thứ cảm xúc dịu nhẹ, không nhanh không chậm, cứ vậy mơ màng cuốn lấy hắn, kéo hắn nhích lại gần đứa con trai mà hắn đã nuôi nấng đến ngần này...

Hắn bắt đầu sợ sự thân mật đã được hình thành giữa hai cha con hắn. Sợ một ngày nào đó, sự liên kết này siết hắn và cậu xích lại quá chặt chẽ, đến nỗi, nếu như một trong hai muốn thoát ra cũng không còn đường lùi nữa.

Trên nửa ngực Jung Hoseok, Jung Yoongi đang ôm chặt lấy hắn, cậu bé nằm đè lên người hắn, đầu kê lên vai hắn thay cho gối. Trên cơ thể cả hai chỉ mặc độc một chiếc áo tắm ngắn đến đầu gối, Hoseok có mặc thêm boxer, còn Yoongi thì chẳng mặc gì bên trong, tơ hơ thoải mái gác chân qua ngang người hắn như gối ôm với hạ thân nhỏ bé mềm mại áp lên hạ thân hắn. Niềm hoan lạc của cả hai chỉ cách một lớp boxer mỏng, hắn kéo áo cậu xuống, cẩn thận che đi cái mông trần trụi lộ ra dưới đôi mắt đã quen với bóng tối của hắn.

Yoongi hơi cựa mình, hắn nhẹ nhàng vuốt lưng cậu vài cái dỗ dành. Vạt áo dưới mông lại theo mấy cái cựa nọ tuột khỏi mông người nhỏ hơn, lộ ra nửa cánh mông núng nính trắng mịn không tì vết.

Jung Hoseok thở ra một hơi. Hắn nhắm mắt, lơ đi sự trần trụi hớ hênh của cậu con trai.

Nghiêng người sang chỗ Yoongi nằm, hắn kê tay lên làm gối đầu cho cậu bé, tay còn lại ôm ngang hông cậu để cậu thôi không nằm đè lên hắn nữa. Lại một lần nữa, dường như Yoongi nhận ra việc hắn không muốn cậu nằm ôm chặt hắn như thế, vậy nên khi hắn nghiêng sang, Yoongi lập tức ôm chặt lấy hắn, cọ cả hạ thân vào hạ thân hắn một cách trắng trợn.

Hoseok khẽ thở hắt khi hắn cảm nhận được thứ nhỏ bé kia đang chà xát lên đùi trong hắn với lực đạo nhỏ lẻ. Hắn giữ cho đứa nhóc nằm yên bằng cách giữ lấy hông cậu rồi ôm cậu cố định như thế.

Lại mơ thấy cái gì rồi.

Hắn thầm nghĩ, chắc là đứa nhỏ lại mơ thấy cái gì kích thích nó, vậy nên nó mới vô thức cọ hạ thân vào chân hắn. Hắn không trách cậu vấn đề đó, bởi lẽ mười sáu tuổi là tuổi mà những đứa nhóc mới lớn bắt đầu phát triển tính dục, đây là chuyện hết sức tự nhiên và bình thường, thậm chí nó có những hành động khác thường hơn, tỉ như thủ dâm trong lúc ngủ, mơ thấy những thứ kích dục và bắt đầu hành động không có chủ đích. Hắn thông cảm được cho những hành động đó. Bởi hắn cũng đã trải qua cảnh đó, chỉ là...

...

... Yoongi dù được hắn giữ lại, nhưng cậu vẫn tiếp tục cọ xát hạ thân vào chân gã. Đứa nhóc luồn chân nó vào chân người lớn hơn, tìm một thế thuận lợi rồi cọ thêm một chút trước khi tiếp tục leo lên người hắn nằm. Lần này, đứa nhóc cọ thằng nhóc nhỏ bé của nó vào trực tiếp dương vật hắn, chưa dừng lại ở đó, khi thấy hắn không còn muốn ôm ấp, nó còn tìm đến hõm cổ hắn, áp mũi áp môi lên, bắt đầu rên rỉ thứ âm thanh khiến tim hắn đập nhanh hơn.

"Ưm... ah-" Bên lỗ tai Hoseok, hắn mơ hồ nghe thấy mấy lời dụ hoặc nhẹ bẫng, tất cả được phát ra từ cổ họng con trai hắn. Bây giờ thì tình thế đã trở nên khó xử hơn. Mồ hôi rịn đầy trán hắn, hạ thân hắn bị nằm ép lên, cọ đến mức hắn sắp cương lên, sắp phản chủ để nghe theo dục vọng, thì giây sau đó, cảm giác ướt át mềm nhũn quấn lấy tai hắn. Hắn cứng đờ người chịu trận, nằm đó như một khúc gỗ cảm nhận đầu lưỡi trơn nhớt của đứa nhỏ ranh ma chui tọt vào lỗ tai mình lùng sục.

Không được... không ổn rồi.

Hơi thở hắn trở nên gấp gáp hơn ban đầu gấp nhiều lần. Hắn siết chặt lấy hông Yoongi, thằng nhỏ chịu một trận cọ xát nhỏ lẻ kia cuối cùng cũng không kiềm nổi mà cửng lên bất chấp xấu hổ. Hắn thở hắt một hơi, nhịn nhục cơn hứng ngang nhiên kéo đến. Hành động vô thức của Yoongi không chỉ dừng lại ở liếm tai, nhả miệng ra khỏi tai hắn, để hắn chịu đựng cơn nhớp nháp ướt đẫm nơi lỗ tai nóng bừng, Yoongi lại tiếp tục bật ra âm thanh nức nở như khổ sở đến cùng cực.

"Hm...~" Đứa nhỏ phát ra tiếng kêu rên, ỉ ôi nũng nịu như muốn khóc. Cùng lúc đó, dương vật dưới háng cậu cũng ham muốn được lên đỉnh. Nhận thức được hành động dâm dục của cậu, hắn chỉ biết nằm im như pho tượng, để cậu tự thỏa mãn với hành động cọ xát chứa đầy ham muốn kia.

Tim hắn đập thình thịch khi hơi thở của đứa nhỏ trở nên gấp rút. Dưới háng, thứ dịch nhầy trơn nhớp kia đã được cậu xuất ra đầy thỏa mãn. Đứa nhỏ gần như không cần động tay xuống dưới, nó vẫn có thể lên đỉnh chỉ nhờ vào việc áp cái ấy của nó lên cái của hắn rồi cọ thật lực. Xong việc rồi, đứa nhỏ cũng không thèm dịch chuyển gì thêm mà cứ nằm bất động như vậy trong lòng người lớn hơn. Hắn không dám thở mạnh, sợ đánh động đến nó làm nó thức, rồi khi nó thấy những gì nó làm, nó sẽ cảm thấy xấu hổ và nhục nhã. Hắn tuyệt nhiên không muốn đứa con này của hắn phải cảm thấy xấu hổ. Nhưng thứ hắn không muốn cậu thấy hơn chính là dưới háng hắn, thằng nhỏ của hắn đã thức tỉnh.

Yoongi cuộn tròn người vào lòng hắn hơn, hai cẳng chân của cậu đan vào chân hắn, như có chủ ý mà cuộn chặt hơn không có ý rời ra. Nhưng những chuyện đó bây giờ không còn quan trọng nữa. Vấn đề nằm ở đây là hắn đang cương, và hắn cần phải có cách gì đó để hạ nhiệt.

Yoongi ngủ say cùng thằng nhỏ bé xinh đã được thỏa mãn trong vài phút. Hắn bây giờ không dám ôm cậu, cũng không dám thò tay xuống sục cho thằng nhỏ mình được yên. Bởi cả hai hành động này đều nguy hiểm như nhau và không ai biết được Yoongi sẽ mở mắt lúc nào. Hắn nhìn vào gương mặt của người nhỏ hơn, đầu óc cộm lên vô vàn suy nghĩ khác nhau, hơn hết, hắn muốn rời giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro