41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 41: Linh khế

Trans: Rheni ( Được tài trợ )
#suto
#nhamsutothanhlodinh

Thẩm Lưu Ly vừa đem linh lực rót vào trong thân thể Tư Thần liền cảm giác được mình đụng phải một vách ngăn rắn chắc. Quả nhiên cấp bậc của nàng quá thấp nên chút linh lực kia như giọt nước nhỏ vào trong biển cả mênh mông, hoàn toàn không gợi lên nổi một xíu bọt nước nào.

"Tiểu Bạch, ngươi làm bản mạng linh thú của ta được không? Chờ sau khi ra ngoài, ta nhất định sẽ dùng những loại thức ăn tốt nhất nuôi ngươi đến trắng trẻo mập mạp."

Thấy thực lực của mình bị rắn nhỏ chê, Thẩm Lưu Ly đành phải dùng đồ ăn ra để dụ hoặc. Nàng nghe nói linh thú đều rất thích ăn thú lương được làm từ một loại tiên thảo nào đó.

"Ha hả —— thân thể của bản tôn còn cần ngươi nuôi?"

Tư Thần hơi kém tí nữa thì trợn trắng mắt. Tiểu lãng oa này thậm chí còn không phát hiện ra cấp bậc của hắn có thể tích cốc sao?

(Các bạn đọc truyện tiên hiệp nhiều chắc biết tích cốc là gì rồi nhỉ?)

"Sao lại không phản ứng?"

Lúc trước Thẩm Lưu Ly nuôi qua chim sơn ca của sư phụ một khoảng thời gian. Con chim kia chỉ cần nghe đến có ăn là liền vây quanh nàng ríu rít kêu không ngừng. Lúc sư phụ bế quan đem cả chim sơn ca vào, nàng còn tiếc mất một lúc lâu.

"Chẳng lẽ ngươi không thích ăn thú lương?"

Thẩm Lưu Ly dùng ngón tay sờ sờ hai cái sừng nhỏ ở trên đầu Tư Thần, "Tiểu Bạch, ngươi theo ta đi. Ta bảo đảm đời này chỉ kí khế ước với một con rắn là ngươi thôi!"

"Tiểu lãng oa to gan! Dám câu dẫn bản tôn!"

Ngoại trừ côn thịt thì sừng rồng là nơi mẫn cảm nhất của Tư Thần. Thẩm Lưu Ly dùng ngón tay vuốt ve nó như vậy, thân thể hắn dù đang ở nguyên hình cũng bị kích thích đến không được.

Thấy Tư Thần vẫn luôn không đồng ý, Thẩm Lưu Ly tiếp tục dùng ngón tay tiếp tục ở trên sừng của Tư Thần nhẹ nhàng vuốt ve.

Thật sự thì cặp sừng nhỏ này sờ lên cảm giác lạnh lẽo quá thoải mái!

"Đủ rồi! Bản tôn đồng ý với ngươi là được. Ngươi vốn dĩ chính là đạo lữ của bản tôn, một cái linh khế cũng không phải không thể kí kết."

Tư Thần quấn lấy đầu ngón tay Thẩm Lưu Ly nhẹ nhàng cắn một ngụm.

Thẩm Lưu Ly liền cảm thấy cả người tràn ngập cảm giác ấm áp, giống như có một cơn gió bao bọc lấy cả cơ thể.

Thường thì mỗi khi tu sĩ cấp bậc cao cùng linh thú hay yêu thú kí kết linh khế sẽ rót linh lực của mình vào trong cơ thể chúng. Nhưng linh thú Thẩm Lưu Ly muốn kí kết cấp bậc lại cao hơn nàng. Kết quả ngược lại biến thành Tư Thần rót linh lực vào trong thân thể Thẩm Lưu Ly.

"Tiểu Bạch, chúng ta đi tìm đám người sư tỷ đi."

Thẩm Lưu Ly bỏ Tư Thần vào ống tay áo của mình. Ống tay áo tương đối rộng, rắn nhỏ có thể ở bên trong lăn lộn thoải mái.

"Tiểu Bạch? Tiểu lãng oa, ai cho phép ngươi gọi bản tôn bằng cái tên khó nghe như vậy?"

Tư Thần theo ống tay áo Thẩm Lưu Ly bò lên phía trên. Nhiệt độ thân thể của Tư Thần lạnh lẽo khiến Thẩm Lưu Ly có chút thoải mái nên cũng không quản hắn. Dù sao Tiểu Bạch là linh thú chứ không phải hung thú, có ngứa răng lỡ cắn một ngụm cũng không lo trúng độc.

Nhưng không ngờ được Tư Thần lại dọc theo cánh tay nàng bò lên trên. Vùng da ngực mềm so với cánh tay càng thêm mềm mại thoải mái. Tư Thần rất tự nhiên bò vào trong yếm Thẩm Lưu Ly.

"Tiểu Bạch, nơi đó không thể nằm. Ngươi mau đi chỗ khác."

Thẩm Lưu Ly cúi đầu vén áo lên, thấy được rắn nhỏ đang quấn quanh bầu nhũ của mình, còn dùng cái sừng ở trên nụ hoa qua lại cọ xát.

Tư Thần căn bản không để ý tới lời nàng nói, trực tiếp coi ngực nàng thành giường của mình nhắm hai mắt lại bắt đầu ngủ.

Thẩm Lưu Ly thấy rắn nhỏ ghé trên ngực mình ngủ cũng không có cách nào kéo ra, chỉ có thể tùy ý để con rắn háo sắc này ngủ một giấc.

Muốn ra khỏi hắc sát trận cần phải phá hủy mắt trận trước. Thẩm Lưu Ly vốn còn định tiếp tục tìm mắt trận, lại không nghĩ tới hắc sát trận thế nhưng đã sớm bị phá hư!

Linh lực phải cao đến mức nào mới có thể không tiếng động phá hỏng cả một trận pháp lợi hại như vậy! Chẳng lẽ lúc nàng hôn mê có người vào trong phá mắt trận rồi sao?

Mỗi tổ tiến vào Hắc Thủy Uyên trung bình phải phá mười sáu trận pháp, chỉ là thứ tự không giống nhau. Ví dụ như bọn Thẩm Lưu Ly cùng Mặc Tịch Nhiễm gặp trận pháp đầu tiên có thể là trận pháp người khác gặp ở lượt thứ ba thứ tư.

Thẩm Lưu Ly vừa rời khỏi hắc sát trận lập tức cảm giác được một luồng khí nóng thổi quét đến!

"Nóng quá!"

Sóng nhiệt như một lưỡi dao đánh vào trên người Thẩm Lưu Ly. Cả người nàng lấm tấm chảy ra mồ hôi ướt đẫm.

Bên trong trận pháp thứ hai là dung nham cuồn cuộn! Tất cả cây cối xung quanh đều khô khốc, trong không khí giống như còn có thể nghe được mùi khét thoang thoảng.

Thẩm Lưu Ly cúi đầu nhìn, thấy váy mình không cẩn thận rớt vào trong dung nham, bén lửa trực tiếp cháy bùng lên!

Nàng vội vàng dùng pháp lực tạo ra nước đem lửa trên người dập tắt. Người nghèo chính là như vậy, sơ cấp pháp y này của nàng đến ngọn lửa cũng chịu không nổi!

Cả người bị nóng đến chảy mồ hôi, chỉ có ngực vẫn như cũ lạnh lẽo thoải mái. Thẩm Lưu Ly không khỏi có chút cảm tạ rắn nhỏ. Nhiệt độ cơ thể của rắn nhỏ quả thực chính là Thần Khí chống nóng đặc biệt tốt!

"Xích viêm trận có liên quan với thượng cổ Chu Tước trận. Chu Tước đại diện cho phương nam, mắt trận hẳn là ở phía nam. Chỉ cần đi theo phía Nam có lẽ sẽ không có vấn đề gì."

Thẩm Lưu Ly nhấc váy thật cẩn thận bước từng bước ở lối đi nhỏ hẹp. Nhưng mà càng đi về phía nam nhiệt độ càng trở nên tăng cao! Thẩm Lưu Ly bị nóng đến miệng khô lưỡi khô, phải liên tiếp vận dùng linh lực tạo ra nước để uống.

Phanh!

Đi hết thời gian một nén nhang, phía trước đột nhiên truyền truyền đến tiếng đánh nhau.

Chỉ thấy hai người Ngao Thanh Toàn cùng Huyền Thanh Vân không biết ở chỗ nào xuất hiện đang song kiếm hợp bích đối phó với Xích Nha Điểu! Xích Nha Điểu không ngừng hướng về phía bọn họ phun ra từng đoạn liệt hỏa nóng hừng hực.

Nếu chỉ là Xích Nha Điểu bình thường thì không thể nào một mình đối phó với hai tu sĩ Kim Đan kỳ. Nhưng kia lại là một con Xích Nha Điểu chín đầu! Là thần thú địa cấp!

Chín đầu của nó đồng thời phun lửa. Huyền Thanh Vân biến thành đằng xà trực tiếp dùng thân thể cuốn lấy một cái đầu của Xích Nha Điểu.

Xích Nha Điểu bị cuốn lấy ở không trung mãnh liệt giãy giụa. Huyền Thanh Vân kéo nó tiến vào bên trong dung nham.

Mắt thấy Xích Nha Điểu chuẩn bị ngã xuống, bỗng nhiên tám đầu còn lại hung hăng lao đến mổ vào mắt đằng xà!

Thẩm Lưu Ly thấy Huyền Thanh Vân sắp xảy ra chuyện lập tức  dùng kiếm của mình ném về phía Xích Nha Điểu.

Con Xích Nha Điểu kia thấy mình không có khả năng  đánh bại bọn họ đành tự cắt đứt đầu mình nhanh chóng tẩu thoát.

"Sư muội, sao muội lại ở chỗ này?"

Huyền Thanh Vân phi thân tới bên cạnh Thẩm Lưu Ly, lập tức biến trở về hình người.

"Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái. Theo lý thuyết hai tổ khác nhau sẽ không có khả năng gặp mặt mới đúng."

Thẩm Lưu Ly nào biết được rằng là Tư Thần xé rách hắc sát trận, khiến nàng lẫn vào vị trí của đội khác.

"Nhưng sao muội lại ở một mình? Muội có bị thương không?"

Huyền Thanh Vân lo lắng bắt lấy tay Thẩm Lưu Ly.

Lúc này Tư Thần đang nằm trên bầu ngực Thẩm Lưu Ly nâng đầu lên.

Tiểu lãng oa dám ở trước mặt hắn cùng nam nhân khác liếc mắt đưa tình! Xem ra hắn cần phải giáo huấn nàng thật nặng mới được!

Tư Thần hé miệng trực tiếp ở đầu vú Thẩm Lưu Ly hung hăng cắn một cái!

"A!"

Thẩm Lưu Ly không thể nào tưởng tượng được rắn nhỏ thế nhưng thật sự cắn nàng! Hơn nữa còn là cắn vào nơi đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn