Chương 1015: Tại sao Cung gia lại cưới loại người như cô chứ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn đám thuộc hạ này, Cung Âu tức muốn thổ huyết, đầu óc lại bắt đầu choáng váng, hắn vươn tay ôm đầu.

“Thiếu gia, cậu lại bị gì vậy?”

Phong Đức lo lắng nhìn hắn. Vệ sĩ bưng một đĩa cơm còn nóng hổi bốc khói đi tới, Cung Âu liếc mắt liền biết không phải là thức ăn của Thời Tiểu Niệm liền định giơ tay gạt đi. Đột nhiên hắn khựng lại, tay giữ nguyên trong không khí, sau đó hắn rụt tay lại một cách cứng nhắc. Khi Tiểu Niệm không ở bên cạnh, hắn không còn tư cách để thể hiện sự nóng nảy của mình, hắn phải bảo tồn sức mạnh của mình. Cung Âu vươn tay cầm lấy bát đũa và bắt đầu ăn, gần như chỉ là xúc cơm đưa vào miệng một cách máy móc, không có bộ dạng gì là đang thưởng thức món ăn, trong đầu hắn lúc này chỉ nghĩ việc đầu tiên chính là lấp đầy bụng.

Sau khi no bụng, Cung Âu day day trán, cảm giác vẫn còn hơi choáng váng, ánh mắt có chút tối sầm lại, hắn cũng không mất bình tĩnh, ngồi trên sô pha nói với đám vệ sĩ:

“Đứng dậy đi, tôi có chuyện muốn nói với các người.”

Hả, đây có phải là sự kết thúc cơn giận dữ của nhị thiếu gia không? Sáng ra cầm súng như muốn giết người, nhị thiếu gia bây giờ đột nhiên động lòng trắc ẩn sao?

Một đám vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau không dám đứng dậy, cũng không biết làm gì mới phải.

“Còn quỳ? Các người muốn tôi mời các người đứng dậy? Tôi bảo cả đám các người đứng dậy hết cho tôi!”

Cung Âu tức giận gầm lên, có điều hắn càng tức giận, đầu óc càng choáng váng, đau đớn.

Bị mắng như vậy, cả đám vệ sĩ vội vàng đứng dậy. Cung Âu cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nhìn đám người trước mặt nói:

“Nghe này, từ hôm nay trở đi các người nhất định phải làm ba việc.”

“Nhị thiếu gia, mời cậu nói tiếp.”

“Đầu tiên, không thể để nhà Lancaster phát hiện người của chúng ta đã mất tích, ai dám tiết lộ chuyện này ra ngoài, các người không cần quay về báo cáo với tôi nữa, tôi trực tiếp đưa các người đi báo cáo với Diêm Vương!”

Cung Âu nói, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, đôi mắt hắn đen sâu không nhìn thấu lạnh lùng sắc bén khiến cả đám người đều không dám nhìn thẳng.

“Vâng, nhị thiếu gia!”

Mọi người đồng thanh đáp.

“Thứ hai, các người chia làm hai nhóm, nhóm thứ nhất sẽ tiếp tục tìm kiếm anh trai tôi. Chắc chắn anh ta đi điều tra vị trí của Peter trong phạm vi chúng ta đã định trước.”

Cung Âu day day trán, cắn răng gằn từng chữ một, bình tĩnh nói:

“Nếu như không có manh mối, các người có thể dựa theo phương án đi tìm từng chút một, dò xét, lục soát kĩ cho tôi, bằng bất cứ giá nào, nhất định sẽ tìm thấy anh ta trong phạm vi đó.”

Cung Úc cũng không có khả năng xảy ra chuyện gì, có lẽ hắn sợ tung tích của hắn bị lộ ra thì người bên cạnh sẽ bị bắt lại thôi.

“Đã rõ, nhị thiếu gia.”

Các vệ sĩ gật đầu.

“Thứ ba, một nhóm người khác, chọn ra một số người thông minh cho tôi, từ trên xuống dưới kiểm tra ngôi nhà này và cả giếng nước ngầm, đặc biệt là nơi lần cuối các người nhìn thấy Thời Tiểu Niệm, đừng để lộ ra bất kỳ manh mối nào, xem có dấu vết của người ngoài xâm nhập vào không.”

Cung Âu nói, hai tay đặt trên đầu gối, dùng sức nắm thành đấm, tựa hồ chỉ như vậy mới có thể dùng sức nói tiếp.

Các vệ sĩ lại đồng thanh đáp lại, Phong Đức không thể không nói:

“Thiếu gia, cậu có nghĩ rằng Tiểu Niệm đã bị bắt đi không? Có điều an ninh ở đây nghiêm ngặt như vậy, làm sao có ai có thể vào bắt người đi dưới mắt chúng ta được.”

Cung Âu lạnh lùng liếc ông một cái, rồi nói:

“Nếu như không có dấu vết người ngoài xâm nhập, vậy chính là. . . “

Mọi người đều hồi hộp nghe Cung Âu nói tiếp.

Đột nhiên cả người Cung Âu ngã xuống, bởi vì hắn ngồi trên ghế sô pha, cho nên cả người liền đổ nhào về trước.

Phong Đức đứng gần nhất, liền nhanh chóng đỡ lấy Cung Âu đang ngã về phía trước, ông cúi xuống nhìn hắn, trong mắt hiện lên sự lo lắng, có điều để trấn an lòng người, ông bình tĩnh nói:

“Thiếu gia gần đây quá mệt mỏi, cậu ấy cần nghỉ ngơi, để ta đưa cậu ấy về phòng.”

Tình huống lúc này trong mắt đám vệ sĩ là Cung Âu đột nhiên ngủ say? Đối mặt với tình huống như vậy, đám vệ sĩ cũng không khỏi kinh ngạc, hai ngày nay Cung Âu đều như vậy.

Một đám người nhìn về phía Phong Đức, chờ đợi chỉ thị của ông, Phong Đức nói:

“Mọi thứ hãy làm theo mệnh lệnh của thiếu gia, tôi sẽ điều động nhân lực. Đừng tiết lộ bất cứ tin tức nào ra ngoài.”

“Vâng, Phong quản gia.”

Mọi người đồng thời gật đầu. Phong Đức cúi đầu nhìn Cung Âu đang ngủ ngon lành, một ông già như ông sao có thể dọn dẹp được thế cục rối loạn trước mắt đây chứ. Nhưng tại sao thiếu gia đột nhiên lại trở nên như vậy?

Ngày đêm luân phiên, ánh nắng ban mai từng chút từng chút chiếu xuống mặt hồ, chiếu rọi vô số tia nắng vỡ vụn thành bụi trong không trung, rất đẹp mắt. Bờ hồ trong không khí trong lành vô cùng bình dị, khiến lòng người từng chút một bình tĩnh lại.

“Chủ nhân.”

Người hầu tên Tiểu Tuyết sợ hãi nhìn Peter, cậu ta từ trên giường ngồi dậy, Tiểu Tuyết cúi đầu nói:

“Nước tắm đã chuẩn bị xong thưa chủ nhân.”

Cậu bé ngồi bên giường mặc một bộ đồ ngủ bằng vải chéo màu xám bạc, đôi mắt ngái ngủ, thoạt nhìn qua rất vô hại, bộ dạng này so với bộ dạng thường ngày không khác là bao, dù sao cũng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi.

“Ừ.”

Peter dụi mắt muốn xuống giường, Tiểu Tuyết vội quỳ xuống đất xỏ dép cho cậu, ngón tay vô tình chạm vào chân cậu ta, hành động này lập tức khiến Peter giận dữ. Cậu ta đạp vào người Tiểu Tuyết

“Đừng có chạm vào người tôi bằng đôi tay dơ bẩn của cô! Cút ra cho tôi!”

Tiểu Tuyết bị Peterđạp ngã lăn ra nền nhà, không dám nói lời nào cũng không dám đứng dậy.

“Cứ như người chết vậy, nhìn thật khó chịu!”

Peter xuống giường hung hăng trừng mắt nhìn cô nói, vừa quay đầu liền nhìn thấy Thời Tiểu Niệm đứng ở cửa, ánh mắt biến thành kinh ngạc.

Khi Thời Tiểu Niệm đến nơi, cô mới nhận ra mình đã đến không đúng lúc, cô nhìn Tiểu Tuyết đáng thương đang lỏm ngỏm ngồi dậy dưới nền nhà, rồi nhìn Peter, khuôn mặt cậu ta lúc này khiến cô có chút chán ghét, không còn giống thiếu niên lúc trước, đột nhiên không biết nói gì. Peter im lặng nhìn cô, bản thân tự kiềm chế cơn điên vừa rồi.

Cậu ta ngày thường trông như một cậu bé bình thường, nhưng cậu ta lại đối xử cực kỳ tệ với người hầu của mình, điều này thực sự rất giống Cung Âu, nhưng hiện tại Cung Âu đã tốt hơn rất nhiều.

“Bữa sáng tôi làm rồi, cậu muốn ăn cùng không?”

Thời Tiểu Niệm dùng giọng điệu có chút nịnh nọt hỏi. Cô sẽ sử dụng phương pháp cũ – kỹ năng nấu ăn để khuất phục chàng trai trẻ này và thiết lập một mối quan hệ tốt, để cô có thể quay về bên Cung Âu sớm hơn. Ngay khi nghe thấy từ bữa sáng, đôi mắt xanh như biển của Peter sáng lên, cậu ta lặng lẽ gật đầu rồi bước ra ngoài.

“Thiếu g……”

Tiểu Tuyết muốn cản Peter, nhưng Thời Tiểu Niệm đã ra hiệu cho cô ấy im lặng. Tiểu Tuyết biết rằng nếu cô ấy ngăn cản Peter, cô ấy có thể sẽ bị đánh một lần nữa, nhưng thiếu gia vẫn chưa tắm rửa.

“Đi bôi thuốc trước đi. Khi cậu ta phớt lờ cô, cô đừng tìm kiếm cảm giác tồn tại trước mắt cậu ta nữa, điều đó không tốt cho cô đâu.”

Thời Tiểu Niệm nhìn Tiểu Tuyết và nói một cách nghiêm túc.

Tiểu Tuyết cúi đầu với cô rồi nói:

“Cảm ơn phu nhân.”

“Ừm.”

Thời Tiểu Niệm xoay người đi theo Peter, Peter đã ngồi xuống ghế trong nhà ăn, đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm vào những món ăn trên bàn, trên mặt không có bất ngờ cũng không có thất vọng.

Uh, điểm này của cậu ta không giống với Cung Âu, Cung Âu nhìn thấy mì thì cứ như quỷ đói đầu thai vậy.

Thời Tiểu Niệm day day lỗ tai, có chút tủi thân, nhất thời cô thật sự không thể nào không nghĩ tới Cung Âu, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ cô nhìn trần nhà cũng sẽ nghĩ tới Cung Âu.

Sau khi bình tĩnh lại, Thời Tiểu Niệm đi lên phía trước, kéo ghế ngồi xuống, sau đó nói:

“Đây là mấy món Trung Quốc đơn giản, bởi vì nguyên liệu trong bếp không có nhiều, tôi chỉ tùy tiện làm một ít, nếu cậu không quen, tôi sẽ xuống nhà bếp làm lại một ít mì ống và bánh mì cắt lát, còn giờ cậu thử nó một chút đi.”

Peter ngồi đó ngắm nghía tô mì trước mặt một lúc, sau đó cũng bắt đầu cầm nĩa, cuộn mì lại và bắt đầu ăn, cậu ta nhai vài miếng rồi nói:

“Không ngon bằng bánh cô làm.”

“…”

Thời Tiểu Niệm bận rộn cả buổi sáng, tự nhiên nghe thấy câu này liền có chút tủi thân, Cung Âu 16 tuổi sẽ dễ thương hơn Peter rất nhiều, anh ấy sẽ không như thế này.

Peter ngồi ăn trong im lặng một lúc lâu, sau đó đưa mắt nhìn cô, rồi lại tiếp tục ăn lâu hơn một chút, sau đó cậu ta lại nhìn cô.

Thời Tiểu Niệm nhíu mày nhìn hắn một cách khó hiểu, cậu ta đang nghĩ gì trong đầu vậy.

“Sau này cô chỉ nên làm bánh ngọt thôi.”

Peter đặt cái nĩa trong tay xuống, cầm lấy ly sữa rồi uống.

“…”

Thời Tiểu Niệm đột nhiên cảm thấy chán ghét Cung Âu năm đó, mỗi phút giây đều muốn vào đầu anh mấy cái cho hả giận. Nhưng năm đó cô phải chịu đựng. Bây giờ cũng phải cố chịu đựng, cô muốn thiết lập quan hệ tốt với người thanh niên này, lấy được lòng tin của cậu ta, Thời Tiểu Niệm chỉ có thể nén giận cười nói:

“Được, lát nữa tôi làm bánh ngọt, đưa cho cậu kiểu gì?”

“Phòng làm việc của tôi, cô để Mr. Cung mang tới cho tôi là được.”

Peter lau miệng một cách duyên dáng, sau đó quay đầu lại nhìn.

Trong nhà ăn đột nhiên vang lên tiếng nhạc, Thời Tiểu Niệmlắng nghe âm thanh truyền đến, liền nhìn thấy bốn thị nữ mặc váy thiên nga trắng như tuyết từ cửa bước vào, hòa theo tiếng nhạc, sau đó bắt đầu biểu diễn, tư thế mềm mại, động tác đồng đều, vô cùng đẹp mắt, giống như tinh linh.

“…”

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc mắt tròn mắt dẹt mà cảm thán, đây là tình huống gì vậy, cô quay đầu nhìn Peter, chỉ thấy Peter xem điệu nhảy một cách thờ ơ, cũng không nói lời nào.

Xem điệu nhảy được một lúc, Peter nhận thấy sự ngạc nhiên của Thời Tiểu Niệm, không khỏi hỏi:

“Bữa sáng của Cung gia không có chương trình buổi sáng đi kèm sao?”

Ăn sáng xong thì không có một đoạn tiết mục khiêu vũ <Hồ Thiên Nga> sao? Vậy còn ăn trưa thì sao? Không có xem phim <Titanic>?

Thời Tiểu Niệm sửng sốt, nhìn thấy vẻ mặt của cô như vậy, Peter cười lạnh một tiếng

“Qủa nhiên Cung gia thật sự không phải xuất thân là quý tộc chính thống, từ lâu đã bị hỗn huyết lai tạp nên không có một chút cao quý nào.”

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm liền trở nên không vui, lai tạp thì sao? Hỗn huyết là tạp chủng sao? Cận thân huyết thống không lai tạp như vậy không phải là loạn luân rồi sao?

Thời Tiểu Niệm thật muốn dùng câu nói này để khiêu khíchcậu ta, nhưng nghĩ đến tình cảnh của mình, cô ta lại phải nhẫn nhịn, nghĩ đi nghĩ lại, cô liền cười nhạt, nhìn bốn con thiên nga là người hầu kia liền bình tĩnh nói:

“Con đường theo đuổi quý tộc hoặc làm người quý tộc chính thống đối với tôi rất vô nghĩa. Làm một quý tộc nghiêm khắc như vậy, thật mệt mỏi đúng không?”

Vừa dứt lời, nụ cười của Peter đông cứng lại trên khóe môi, khóe môi có chút co giật, cậu ta nhìn cô chằm chằm, thoạt lên tia tức giận, chậm rãi nhìn cô rồi nói:

“Không thích làm người của giới quý tộc vậy sao lại gả cho Cung Âu? Cô không cảm thấy mình rất đạo đức giả sao?”

Peter hỏi.

“Tôi lấy anh ấy vì anh ấy là Cung Âu, không phải vì xuất thân anh ấy là Cung gia, lúc trước, tôi còn cầu mong nếu anh ấy không phải người của Cung gia, có phải cuộc sống của chúng tôi đã yên bình hơn bây giờ rất nhiều không.”

Thời Tiểu Niệm nhìn cậu ta rồi cười nói:

“Mỗi ngày ăn sáng rồi xem <Hồ Thiên Nga> không phải rất vô vị tẻ nhạt sao? Vậy thì tôi thà ôm bát mì gói xem ti vi vui nhộn còn hơn, hoặc trực tiếp nằm trên giường và ăn bánh quy, như vậy sẽ thoải mái hơn nhiều.”

“Cô thích dáng vẻ như thế này sao?”

Peter nhíu mày thật chặt, vẻ mặt không thể nào chấp nhận được.

“Ít nhất so với xem khiêu vũ ăn uống còn thoải mái hơn. Đây có phải là thói quen của cậu không,? Nó có gì thú vị không? Cái này có thể bồi dưỡng loại tình cảm gì chứ? Chẳng qua là nói, xem phong thái tự do tự tại của tôi, cậu có muốn cũng không được.”

Thời Tiểu Niệm nói, cuối cùng giọng điệu của cô có chút mỉa mai.

“Tại sao Cung gia lại cưới loại người như cô chứ?”

Peter nghĩ, đây hẳn là một câu đố hóc búa.

“…”

Thời Tiểu Niệm bực bội đứng dậy rời khỏi bàn ăn

“Được thôi, cậu có thể từ từ thưởng thức âm nhạc và khiêu vũ ở đây, tôi đi làm bánh cho cậu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh