Chương 1059: Loại tình cảm này cũng xứng đáng gọi là tình yêu sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời Tiểu Niệm không nói nên lời nhìn anh, cô sắp xếp lại cảm xúc rồi nói tiếp:

“Sau khi Peter chào đời, hai người họ đã có khoảng thời gian rất vui vẻ, nhưng Enid vì muốn duy trì hình tượng của George trong mắt mọi người đã nói đó là trong một lần say rượu, vợ của George đã bí mật cử người thường xuyên tới làm khó Enid, bà ấy đã phải chịu đựng rất nhiều.”

“Bản thân bà ta tự làm tự chịu, ngay từ đầu bỏ trốn với George rồi bí mật kết hôn không phải tốt hơn sao?”

Cung Âu cười lạnh.

Thời Tiểu Niệm cuối cùng cũng phát hiện, nói cho Cung Âu biết chuyện này là sai lầm của cô, càng lúc cô càng không thể lấy lại cảm xúc ban đầu của mình nữa.

“Kỳ thực George cũng có tham vọng của chính mình, ông ta đối với vị trí hiện tại của mình có khát vọng vô cùng mãnh liệt, không có được Enid, ông ta lại càng muốn có được.”

Thời TiỂu Niệm nói:

“Ban đầu bọn họ cứ lén lút qua lại như thế này đã là tốt lắm rồi, nhưng khoảng thời gian sau đó nội bộ của gia tộc Lancaster có sự xáo trộn không nhỏ, người trong gia tộc bắt đầu chia rẽ. Lúc này, vợ của George bắt đầu lợi dụng chuyện này mà làm ầm ĩ lên, muốn đuổi Enid và con trai bà ấy đi, George lại đau lòng và cảm thấy có lỗi cho nên đã mang bọn họ rời đi.”

Cung Âu giễu cợt cười:

“Sau đó lại bị người phụ nữ này khống chế trong lòng bàn tay?”

Uh, rất dễ đoán.

Thời Tiểu Niệm gật đầu

“Enid vì nghĩ cho George và Peter nên đã một mình chạy trốn, để lại Peter bên cạnh George. Sau đó chuyện gia đình ly tán đã được George dùng mọi thủ đoạn và thế lực của mình giải quyết, George tìm thấy Enid ở Khu 13 này, cho nên đã giữ bà ấy ở lại đây. Cung Âu, anh có biết tại sao khu 13 có chuyện hoa nở trong một đêm không?”

“Tại sao?”

Cung Âu bất giác hỏi theo, ngón tay luồn qua mái tóc dài của cô.

Thời Tiểu Niệm từ trong lòng anh ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn cây đại thụ đầy hoa trong sân

“Thật ra, hơn 10 năm trước, hoa nở trong một đêm chính là sự lãng mạn mà George tặng cho Enid. Ông ấy đã dùng một loại hóa chất do Enid nghiên cứu trước kia khiến thúc đẩy sự sinh trưởng của thực vật cấp tốc, ông ấy đã cho người đổ hóa chất đó vào gốc cây khiến chỉ trong một đêm hoa đều nở.”

“Người phụ nữ này thực sự giỏi về mọi thứ.”

Cung Âu lạnh lùng nói, nào là thuốc thúc đẩy thực vật ra hoa, thuốc buồn ngủ, …thật nhiều trò.

“Thật lòng mà nói, chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi cũng thấy lãng mạn lắm phải không? Thành phố ngàn hoa. Một người đàn ông đã làm điều này để giữ bà lại. Enid không phải là không động lòng. Khi bà ấy gần như rung động, thì đột nhiên nhiều người lại chết trong khu 13. Mọi người đều nói là do George cử người đến để bảo vệ Enid.”

Thời Tiểu Niệm nói:

“Thoạt nhìn thì trông như bọn họ đã bị xã hội đen nơi này giết chết, nhưng Enid biết rằng chính vợ của George đang cảnh báo bà ấy.”

“…”

“Bà ấy biết rằng nếu bà ấy quay trở lại thì mọi chuyện lại không bình yên như tước, hơn nữa địa vị của George vẫn sẽ gặp nguy hiểm vì bà ấy, vì vậy bà ấy không chịu quay lại và đầu độc tất cả những bông hoa khiến trong một đêm hoa đều tàn lụi.”

Thời Tiểu Niệm nói.

Hai con người này thực sự cũng quá rảnh rỗi rồi, một kẻ khiến hoa nở, một người làm hoa tàn lụi.

“George có nghe lời bà ta không?”

Cung Âu khinh thường hỏi.

“George nhất định phải nghe lời bà ấy.”

Nói đến đây, Thời Tiểu Niệm trong lòng có chút nặng nề, ngón tay chậm rãi trượt xuống mặt cô

“Bà ấy đã dùng dao rạch mặt mình trước mặt George.”

Sau khi nghe xong chuyện này, sắc mặt Cung Âu rốt cục cũng có chút thay đổi, hai mắt nheo lại, nhìn cô thật sâu, giọng nói trở nên âm trầm

“Vết thương trên mặt bà ấy đều là do chính bà ta tự làm ra sao?”

Thời Tiểu Niệm nghiêm túc gật đầu

“Em cảm thấy bà ấy là một người phụ nữ đáng sợ, cho nên ngay cả một người có thể quản lý một gia tộc lớn như George cũng không thể làm gì được bà ta.”

Nếu như có bất kỳ loại can đảm nào, bạn sẽ tự rạch mặt mình trước mặt người đàn ông mình yêu, cho đến khi bên kia thừa nhận thất bại và giơ tay đầu hàng sao?

“Biến thái tới mức cực đoan.”

Cung Âu kết luận.

“Bà ấy nói rằng George đã rất đau đớn trong khoảng thời gian đó, cuối cùng ông ấy chỉ có thể gật đầu đồng ý với bà ta, trừ khi bà ta tự mình trở về, còn không có chết cũng không theo ông ấy về. Sau đó ông ta không còn khăng khăng muốn đưa bà ấy về nữa và ông ta đã làm theo yêu cầu của bà ấy, ông ấy đã cấp vốn cho bà ta để xây dựng một công trình mạch nước ngầm khổng lồ.”

Thời Tiểu Niệm nói:

“Thực ra, Enid xây đường nước ngầm chỉ là để dành cho mình một lối thoát, bà thiết kế đường đi bên trong của đường nước ngầm vô cùng phức tạp, rất nhiều cửa ra vào và hàng ngàn cánh cửa bí mật, vợ chồng George có tới cũng không thể nào tìm thấy bà ấy.”

“Anh hiểu rồi.”

Cung Âu trầm giọng trả lời, đây chính là cách hình thành nên mạch nước ngầm, mọi thứ chỉ để bảo vệ sự an toàn của Enid.

Thời Tiểu Niệm xoay người, tựa đầu vào lòng anh, cô nhìn thẳng vào mắt Cung Âu nói:

“Chuyện còn chưa kết thúc, những chuyện sau này… có chút tàn nhẫn.”

“Em kể tiếp đi.”

Cung Âu không còn thấy lạ khi cặp nam nữ tuyệt vời này sẽ làm ra những gì tiếp theo nữa.

“George luôn muốn Enid quay lại với ông ấy, nhưng ông ấy không thể thất hứa với bà, vì vậy ông ấy đã làm một việc.”

Thời Tiểu Niệm dừng lại ở điểm này, hít một hơi thật sâu và nói:

“Ông ta bắt đầu ngược đãi Peter.”

“…”

Ánh mắt Cung Âu đông cứng lại.

“Ông ta đối với Peter vô cùng miệt thị và coi thường, điều này ai cũng biết. Mọi người biết rằng ông ta coi thường đứa con trai này. Ông ta hy vọng rằng Enid sẽ vì con trai mà khuất phục và quay về với ông ta.”

Thời Tiểu Niệm nói:

“Nhưng Enid là một người phụ nữ kiên định, bà ấy đã vì George mà chịu đựng rất nhiều, cũng chưa bao giờ nhân nhượng với George, cho nên trong 12, 13 năm nay, bà ấy chưa hề rời khỏi đây để gặp mặt Peter hay George.”

Nghe vậy, ánh mắt Cung Âu cực kỳ lạnh lùng

“Ý của em là bọn họ lấy con trai ra làm quân bài để thương lượng?”

“Ừm.”

Thời Tiểu Niệm gật đầu.

“Quả nhiên là người nhà Lancaster, đầu óc đều là rác rưởi!”

Cung Âu thản nhiên nói, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đen láy quét quaBí Ngô Nhỏ trong cái nôi bên cạnh. Lời nói của Cung Âu rất cực đoan, nhưng Thời Tiểu Niệm lại vô cùng đồng ý với quan điểm của hắn lần này. Khi cô biết lý do tại sao George ngược đãi Peter, chỉ để buộc Enid trở lại, Thời Tiểu Niệm cảm thấy không thể tin được.

Ngay cả khi đó là tin giả cố ý được truyền ra để chọc tức Enid, thì cô tạm thời cũng có thể hiểu được, nhưng George thực sự đã đánh đập và đối xử tệ bạc với Peter trong gần 13 năm, điều mà cô đã đích thân xác nhận từ chỗ của Peter.

13 năm.

Một đời người có bao nhiêu lần 13 năm? Đó là thời kì khôn lớn và nhận thức một cách sâu sắc nhất của Peter, nhưng hai người này đã hoàn toàn vì tình cảm của mình mà bỏ rơi đứa trẻ, mặc kệ sự sống chết của nó.

Đây có xứng đáng được gọi là tình yêu không?

Thời Tiểu Niệm không hiểu.

Cô từ trong lòng Cung Âu ngồi dậy, nhìn Bí Ngô Nhỏ đang ngủ ngon lành trong nôi, cô đưa tay khẽ lay cái nôi nhỏ rồi nhẹ nhàng nói:

“Em nghĩ cha mẹ thương con là bản năng của mình. Có thể đôi khi phương pháp không đúng, nhưng dù thế nào cũng phải có tình yêu trong tim và mong muốn được bảo vệ con, tại sao George và Enid lại không như thế này?”

“…”

Cung Âu nhìn cô chằm chằm không nói gì.

“George ngược đãi con trai của mình nhiều năm như vậy chỉ để có được Enid, mà Enid cũng vì địa vị của George mà bỏ qua con trai mình trong suốt từng ấy năm.”

Thời Tiểu Niệm chớp chớp mắt, thở dài

“Nếu Peter biết tất cả những chuyện này, em ấy sẽ làm gì với bản thân đây? Đâu mới là đích đến thực sự của cậu ấy?”

Từ đầu đến cuối, cậu chẳng là gì cả, tình yêu của cha mẹ cậu cũng không liên quan gì đến cậu ấy, thậm chí tình yêu đó còn hủy hoại cậu suốt 13 năm.

Cung Âu ôm cô, hiếm khi nói lời nhân từ:

“Vậy thì đừng nói cho cậu ấy biết.”

Ngay cả mẹ cậu cũng không thể nói cho cậu biết. Thảo nào Enid tự sát một cách dứt khoát như vậy.

Thời Tiểu Niệm nhìn đứa con trai nhỏ trong nôi, cười khổ nói:

“Con biết không, điều quan trọng nhất là Enid không hề cảm thấy mình sai, bà ta cảm thấy mình rất tuyệt, bà ta đã cống hiến cả cuộc đời mình cho George, địa vị của George do chính bà ấy liều mạng bảo vệ lấy, thậm chí bà ta còn nói nếu đứng ở vị trí của George, bà ấy chắc chắn sẽ làm những chuyện như vậy.”

Enid đã so sánh cô và Cung Âu với George và bà ấy, điều này khiến Thời Tiểu Niệm càng khó chịu hơn, như thể cô cũng là người kỳ quặc cực đoan như bà ta.

“So sánh lão già đó với anh? Ông ta xứng sao?”

Cung Âu hừ lạnh một tiếng, tràn đầy sự khinh thường.

“Anh sẽ không như vậy chứ? Thật đấy!”

Thời Tiểu Niệm ngẩng đầu nhìn Cung Âu, giống như đang tìm kiếm một câu trả lời chính xác

“Ông ta đuổi không kịp anh, vĩnh viễn cũng không đuổi kịp anh.”

“Em sợ cái gì? Sợ anh cũng sẽ biến thành người giống như vậy?”

Cung Âu nhìn thấy vẻ hoảng sợ trong mắt cô, liền kéo cô về thực tại.

“Không.”

Thời Tiểu Niệm lập tức nói, sau đó cụp mắt xuống

“Chỉ là bà ấy bảo nếu như em rơi vào câu chuyện đó sẽ lựa chọn như thế nào, và em cảm thấy có chút sợ hãi.”

Cung Âu nghe vậy, giễu cợt cười một tiếng, đưa tay nhéo cằm cô, cúi mặt đi tới gần cô, dùng đôi mắt đen cháy bỏng nhìn cô chằm chằm

“Em nghe đây, thứ nhất, anh sẽ không cho em bất kỳ cơ hội nào để chạy trốn, thứ hai , cho dù có một ngày chúng ta thật sự trở nên như vậy, anh cũng sẽ chỉ ngược đãi bản thân mình, chứ không phải là con của chúng ta, bởi vì chúng là do anh và em sinh ra, anh sẽ hận bọn chúng nếu bọn chúng chiếm quá nhiều thời gian của anh, nhưng đồng thời, anh cũng trân trọng sự tồn tại của chúng, bởi vì chúng được sinh ra từ người anh yêu nhất, là kết tinh tình yêu giữa chúng ta, là chứng minh cho tình yêu của chúng ta đã từng tồn tại.”

Trân trọng.

Cung Âu dùng hai chữ này.

Tim của Thời Tiểu Niệm đột nhiên như có một dòng nước ấm chảy qua, cô tiến đến ôm lấy Cung Âu, dùng ngón tay nắm chặt lấy quần áo anh, nở nụ cười thoải mái

“Em biết bọn họ không thể nào so sánh được với chúng ta, chúng ta yêu nhau mãnh liệt nhưng không tới mức cực đoan như bọn họ.

Giữa George và Enid chỉ có tình yêu chứ không phải tình cảm cha mẹ.

Nói trắng ra những người như vậy thật sự không xứng có được con cái.

“Tình yêu của bọn họ không phải cực đoan, mà là dị thường.”

Cung Âu lạnh lùng nói, vươn tay nhéo mũi cô

“Em không cần lo lắng, như em đã nói, George nhất định sẽ đầu hàng anh.”

“Thật sao?”

Thời Tiểu Niệm có chút không xác định

“George cũng là người có tham vọng, nếu như lão ta không có tham vọng, thì đã cùng Enid bỏ trốn từ lâu rồi.”

Cô không tin rằng George chỉ là một thằng ngốc chỉ biết đến tình yêu mà mặc kệ quyền lực.

“Anh không yêu cầu ông ta từ bỏ tham vọng, mà chỉ là từ bỏ việc báo thù cho Mona.”

Cung Âu thản nhiên nói:

“Em cho rằng mối thù của Mona còn quan trọng hơn mạng sống của Enid sao?”

Người đàn ông này đã dùng nhiều năm như vậy nhưng vẫn không có được Enid, cho dù đối phương có trở nên xấu xí, cảm giác không chiếm được Enid này cũng sẽ thổi phồng dục vọng của lão ta, không gì có thể ngăn cản.

Thời Tiểu Niệm dần hiểu thâm ý của Cung Âu

“Đúng vậy, nhưng nói như vậy, George đối với vợ mình chưa từng có tình cảm gì, vì sao trong số các đứa con của mình lại yêu Mona nhất?”

George bị cái chết của Mona làm cho chấn động, suýt chút nữa mang cả gia tộc ra kéo Cung Âu xuống cùng, việc này có lý do gì sao?

“Em hãy hỏi câu này với ông ta khi ông ta đầu hàng anh là được!”

Cung Âu nhìn cô chằm chằm nói.

Thời Tiểu Niệm chớp chớp mắt, trong đầu đột nhiên lóe lên một tia sáng, cô nói:

“Có thể em biết nguyên do rồi.”

“Cái gì cơ?”

Cung Âu không có hứng thú với câu trả lời, nhưng vẫn phối hợp với cô.

“Mona là một người rất thông minh với khả năng học hỏi cao. Cô ấy cũng đặc biệt học khóa điều trị chứng rối loạn nhân cách hoang tưởng của anh, hơn nữa cô ta học rất nhanh.”

Thời Tiểu Niệm nói:

“Cô ta có tham vọng giành được những thứ giống như cha mình , loại năng lực học tập này rất giống với Enid, anh có nghĩ đó là vì điều này không?”

Chương tiếp>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh