Chương 1067: Thủ đoạn báo thù của Cung Âu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời Tiểu Niệm nói, đặt miếng vải trắng bên dưới ngực Peter, để Peter có thể thở dễ dàng hơn, có điều sự nhấp nhô của lồng ngực vẫn chưa được thể hiện rõ.

Tuy nhiên, George thậm chí còn không quan tâm đến việc Peter có còn thở hay không.

Thời Tiểu Niệm và Phong Đức trao đổi ánh mắt, rồi tiếp tục ở đó nói chuyện với Peter, ngón tay chạm vào máu trên ngực Peter.

Lạnh, lạnh quá. Nó không giống như máu tươi.

Có vẻ như Peter lúc nhảy xuống đã có chuẩn bị nên không có máu từ người cậu ấy chảy ra… Vậy máu này đến từ đâu? Chẳng lẽ Cung Âu đã chuẩn bị xong rồi? Lẽ nào Cung Âu và Peter cùng nhau diễn một vở kịch sao? Không, cảm xúc của Peter không giống diễn, nó quá thật.

“Peter, mọi người đều đã chuẩn bị xong quà gặp mặt cho em, lần này trở về, chị sẽ cho em xem nhất định em sẽ thích.”

Thời Tiểu Niệm đang nói chuyện với Peter, trong mắt những người khác, dường như đó là kí ức của cô và cậu thiếu niên kia.

Ước chừng nửa giờ sau, George hiển nhiên có chút mất kiên nhẫn khi chờ đợi quá lâu, thỉnh thoảng nhìn về phía phòng hội nghị, từ trên ghế đứng lên, muốn đi vào nhưng lại nghĩ gì đó nên đành đi tới đi lui tại chỗ.

Thời Tiểu Niệm thấy ông đứng lên, cô có chút lo lắng, sợ ông ta đi tới đây, bất cẩn một chút sẽ phát hiện ra Peter vẫn còn thở.

Mục đích sắp xếp chuyến đi này của Cung Âu rõ ràng là để kéo dài thời gian, dời sự chú ý của George đối với Peter, để Peter có thời gian sống lại.

Giống như Cung Úc năm đó, mọi người đều cho rằng anh ấy đã thực sự chết trước khi anh ấy thoát khỏi thân phận của mình và sau này anh ấy đã sống lại với thân phận khác.

Nghĩ đến đây, Thời Tiểu Niệm không khỏi có chút khẩn trương, bàn tay cầm khăn tay nắm rất chặt.

George đi một vòng, đưa mắt nhìn về phía Thời Tiểu Niệm và Peter, ánh mắt lạnh lùng, không đi tới, mà là xoay người, đi về phía phòng họp.

Ngay khi ông ta bước một bước, Enid đã hét lên điên cuồng từ phòng họp.

“Ah–“

Tiếng hét đó Thời Tiểu Niệm chưa từng nghe thấy bao giờ, như thể bà đã cạn kiệt sinh lực, sắc bén và tuyệt vọng, khiến mọi dây thần kinh đều run rẩy, bức bối đến mức khiến người ta phát điên.

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc mở to mắt, không hiểu chuyện gì xảy ra, George nghe xong liền sải bước chạy về phía phòng hội nghị.

“Cha, đưa Peter lên xe, nhanh lên.”

Thời Tiểu Niệm sợ sẽ gặp cản trở trong lúc hỗn loạn, nên cô nói xong câu này cũng chạy về phía phòng họp.

Lúc cô chạy tới cửa, liền nhìn thấy Cung Âu từ bên trong đi ra với vẻ mặt thất thần, nhìn thấy cô, Cung Âu nhếch khóe môi, trong mắt tràn đầy vui sướng tuyệt đối.

Thời Tiểu Niệm khó hiểu nhìn anh, George xông tới chỗ Cung Âu, khí thế trước đó đột nhiên biến mất.

“Cậu đã làm gì bà ấy? Cung Âu, tôi cảnh cáo cậu, đừng tưởng rằng kế hoạch trăm năm có thể gài bẫy được tôi!”

Rất căng thẳng…

“Bà ta chỉ là một thứ xấu xí. Ông nghĩ tôi cũng quái đản như ông, có hứng thú gì với bà ta sao. Ông không cần quá lo lắng như vậy.”

Cung Âu dừng lại trước mặt George chế nhạo, sau đó đi ngang qua George và đi đến chỗ Thời Tiểu Niệm.

George định quay lại đấu khẩu với Cung Âu thì nghe thấy Enid lại hét lên.

Không biết liệu có phải vì tiếng hét của Enid lần này trở nên rất khàn vì bà ấy đã cạn kiệt tất cả sức lực của mình hay không

Thời Tiểu Niệm nhìn sang, thấy Enid đang quỳ trên mặt đất trong phòng họp cực lớn, hai tay run rẩy che mặt, đau đớn khóc không thành tiếng, bên cạnh vô số giấy tờ rải rác trên mặt đất, dày đặc chữ và biểu đồ.

George chạy đến và ôm lấy Enid.

Thời Tiểu Niệm muốn xem rõ ràng những tờ giấy đó viết gì nhưng đã bị Cung Âu mang đi rồi.

“Anh đã nói gì với bà ấy?”

Vừa ra khỏi tòa thị chính, Thời Tiểu Niệm liền vội vàng hỏi.

Tại sao Enid – người không hét lên khi nhìn thấy con trai mình nhảy lầu ở nơi công cộng, lại phản ứng đột ngột như vậy.

“Peter lên xe rồi à?”

Cung Âu không trả lời cô, mà quay đầu hỏi vệ sĩ bên cạnh

“Lên xe đi, cho xe chạy được rồi.”

“Cậu ấy đã lên xe rồi, Phong quản gia đã kiểm tra anh ấy rồi, tình hình cũng không quá nghiêm trọng, nhiều nhất là một ngày nữa cậu ấy có thể tỉnh lại.”

Vệ sĩ hồi đáp.

Nghe được câu trả lời này, Thời Tiểu Niệm thở phào nhẹ nhõm.

Cung Âu nắm tay cô đi về phía xe, Thời Tiểu Niệm không nhịn được hỏi:

“Hôm nay là anh sắp xếp hết tất cả những chuyện này sao?”

“Gì cơ, em nghĩ rằng anh có năng lực dàn xếp tâm trạng của Peter được chắc? Có thể sắp xếp cho Peter nhảy lầu để làm cho George thêm xấu hổ?”

Cung Âu đưa mắt nhìn cô, ánh mắt trở nên thâm trầm, môi mỏng mím lại lộ ra vẻ không vui.

” Em không nghĩ như vậy, nhưng em nghĩ rằng có thể anh biết Peter sẽ tự sát.”

Thời Tiểu Niệm nghiêm túc nói. Cung Âu nghe vậy, khóe môi nhếch lên, kéo cô vào trong lòng, cúi đầu dùng sức hôn lên trán cô,

“Em vừa thông minh, vừa thức thời.”

Nếu bây giờ trong mắt cô, hắn vẫn là kẻ chỉ vì đấu trí với người khác mà không tiếc rẻ sinh mệnh vô tội chỉ để diễn kịch, thì đúng hắn là kẻ vô dụng.

“Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”

Thời Tiểu Niệm bối rối hỏi.

“Trước khi lên đường, anh đã nhìn thấy sự hận thù trong mắt Peter, và anh có linh cảm rằng cậu ta sẽ làm gì đó.”

Cung Âu nói khi hắn ôm cô đi về phía trước

“Dựa trên tính cách và hành động gần đây của cậu ấy, chắc chắn cậu ta sẽ không đi giết cha diệt mẹ của mình, vậy thì chỉ có thể tự sát thôi.”

“Vậy nên anh đã tương kế tựu kế?”

Thời Tiểu Niệm hỏi.

“May mà trước đó anh đã chuẩn bị sẵn một túi máu giả, anh cho người mang theo để dự phòng, sau khi vệ sĩ đã tiếp cận được Peter khi cậu ấy đã ngã xuống, vừa hay có thể tạo hiện trường giả cảnh Peter mất mấu quá nhiều.”

Giọng nói của Cung Âu đặc biệt dễ chịu.

Không ngờ vào thời khắc mấu chốt đó, Cung Âu lại làm nhiều chuyện như vậy.

“Anh thật lợi hại.”

Thời Tiểu Niệm dùng đôi mắt trắng đen rõ rệt nhìn chằm chằm hắn, cực kỳ sùng bái ngưỡng mộ.

Não của hắn rốt cuộc được cấu tạo như thế nào vậy? Vào thời điểm then chốt của hôm nay, hắn vừa phải ký hợp đồng và vừa đề phòng sự thao túng của George. Nhân tiện, còn tạo ra cảnh này giúp Peter một tay.

Hai người đi tới trước xe, Cung Âu dừng lại, cũng không vội vàng ngồi vào, mà là nhìn chằm chằm cô hỏi:

“Vừa rồi em nói anh sẽ làm theo kế hoạch, vậy em thử đoán xem mục đích của anh là gì, kế hoạch nào để tạo ra một màn chết giả?”

Với biểu hiện vừa rồi của Thời Tiểu Niệm, Cung Âu không còn nghi ngờ cô sẽ đoán sai đáp án.

Thời Tiểu Niệm mỉm cười, nhìn sâu vào mắt anh

“Để giúp Peter tái sinh, giống như chuyện của anh Cung Úc năm đó, phải không?”

Cô lập tức đoán ra được.

Khóe môi Cung Âu lập tức nhếch cao hơn, độ cong cao đến mức không hạ xuống được, anh hơi hếch cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo

“Chuyện này em ghi tâm sao?”

Anh biết cô ấy muốn gì.

Giả chết tái sinh, hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Lancaster, thế là xong.

Thời Tiểu Niệm vui vẻ cười cười, tiến lên một bước, giơ tay quàng qua cổ anh

“Hiếm có, Cung đại tổng tài thật sự sẽ làm chuyện tốt.”

“Thật sự?”

Sắc mặt Cung Âu trong nháy mắt tối sầm lại, thật sự có thể làm chuyện tốt là có ý gì? Thời Tiểu Niệm trợn tròn mắt, vội vàng đổi lời:

“Cung đại tổng tài lại làm một chuyện tốt nữa, thật tuyệt.”

“Cung đại tổng tài?”

Cung Âu vẫn không hài lòng.

“Chồng, là chồng em!”

“Nói lại một lần nữa!”

Sắc mặt Cung Âu hơi nhu hòa, hai tay ôm eo cô, cụp mắt nhìn cô chằm chằm, khóe môi nhếch lên một vòng cung tà mị.

“Chồng em thật lợi hại, thông minh và tốt bụng!”

“Lợi hại? Ý em là trên giường hay dưới giường?”

“…”

Hai người trò chuyện rôm rả lên xe, Thời Tiểu Niệm chủ động ôm lấy cánh tay Cung Âu, Cung Âu hưởng thụ sự nhiệt tình của cô, vòng tay ôm lấy cơ thể mềm mại, không ngừng bắt cô phải lặp đi lặp lại hai chữ chồng yêu.

Xe bắt đầu chầm chậm chuyển bánh.

Khi Thời Tiểu Niệm gọi đến tê cả miệng, cuối cùng cô cũng sáng suốt chọn cách chuyển chủ đề

“Cung Âu, vừa rồi anh nói gì với Enid, tại sao bà ấy lại phản ứng mạnh như vậy?”

Rất kì lạ.

“Ngay trước khi chúng ta đến đây để ký hợp đồng, Phong Đức đã nhận được một tài liệu, trong đó ghi lại chi tiết cách Enid từng bước ở sau giúp George ngồi vào vị trí này, và hầu như mọi bước đi dẫn đến thành công của George đều không thể thực hiện được nếu không có lời khuyên của bà ấy. Kiên nhẫn rút lui hoặc tiến lên.”

Cung Âu ôm cô và nói:

“Anh đã mở tài liệu trước mặt người phụ nữ này, từng mục đều tường thuật lại cho bà ta nghe về sự đại và thông minh của bà ta.”

“Rồi sau đó thì sao?”

Thời Tiểu Niệm bối rối hỏi.

“Sau đó anh nói với bà ta, đối với đàn ông mà nói, nếu hắn yêu một người phụ nữ, thì người đó nhất định phải trân trọng đứa con của cô ấy, bởi vì đứa trẻ có gen và dung mạo của cô ấy.”

Cung Âu nói

“Cuối cùng, anh lại hỏi bà ta, có phải George yêu bà ta hay không, hay ông ta chỉ coi trọng trí thông minh của bà?”

“…”

Thời Tiểu Niệm sững sờ nhìn anh, suy nghĩ một lúc mới nhận ra rằng Cung Âu đã nói gần một tiếng đồng hồ với Enid rằng George không hề yêu Enid. Ông ta chỉ căn bản coi trọng sự thông minh của bà và nhầm tưởng rằng đó là tình yêu.

Đây thực sự là một cú sốc đối với Enid, đối với Enid – người đã tôn thờ thứ tình cảm oan nghiệt này hơn nửa đời người để rồi tự tay đánh mất đi đứa con do chính mình sinh ra, đây quả thực là một đòn chí mạng, khiến bà ta mất đi tất cả niềm tin mà bà từng có.

Cung Âu nhướng mày nhìn cô chằm chằm, giống như đang nói, sao không tiếp tục ngưỡng mộ anh?

“Bà ta sẽ tin anh sao?”

Thời Tiểu Niệm hỏi:

“Anh không biết trước đây em đã nói qua với bà ấy biết bao nhiêu chuyện rồi sao, bà ấy luôn cho rằng mình đúng, còn tưởng rằng sẽ thề chết bảo vệ George.”

“Đống tài liệu này sắp xếp theo chuỗi thời gian, trong đó mỗi lần George tìm bà ta đến tuyệt vọng, đều là những lúc khó khăn trong hành trình đi tìm quyền lực của George. Những sự trùng hợp này khiến bà ta không thể không tin vào những thứ anh nói.”

Cung Âu nói

“Cộng với việc bà ta cho rằng Peter đã chết, dưới sự cảm thấy tội lỗi, bà ta càng tin tưởng hơn.”

Không có sai sót.

Thời Tiểu Niệm cắn môi

“Nhưng em không cảm thấy ánh mắt của George khi nhìn bà ấy là giả, hình như ông ta thực sự yêu Enid.”

Cô đã từng nhìn thấy ánh mắt đó trong mắt Cung Âu, không thể nào ánh mắt của Cung Âu là giả được.

“Thật hay giả thì liên quan gì đến chúng ta? Anh chỉ cần để Enid tin rằng George chỉ muốn có được sự thông minh của Enid, có thể tiếp tục giúp đỡ ông ta, cho nên ngay cả tính mạng của con trai bọn họ ông ta cũng không thèm để ý.”

Cung Âu thản nhiên nói .

Đúng vậy, đúng hay sai không liên quan gì đến họ. Sợ rằng chỉ có George mới biết câu trả lời.

“Sau khi anh nói những lời này, cho dù George và Enid có ở bên nhau đi chăng nữa thì giữa bọn họ cũng sẽ xảy ra rạn nứt.”

Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu nói

“Anh làm như vậy là vì Peter, sợ anh ấy sau khi tỉnh lại sẽ cảm thấy khó xử, cảm thấy hận bọn họ, anh vì em ấy mà báo thù.”

Đôi khi trả thù cũng là một cách để tháo gỡ nút thắt.

“Hôm nay tâm trạng anh rất tốt, tiện thể làm chút chuyện tốt.”

Cung Âu không tán thành nói.

Nhân tiện, hắn đang thực sự giúp đỡ Peter, không chỉ cứu mạng cậu ấy mà còn cứu cả tương lai của Peter.

Thời Tiểu Niệm dựa vào trong lòng anh, lắng nghe nhịp đập mạnh mẽ trong lồng ngực anh, đột nhiên cảm thấy vô cùng ấm áp.

Chương tiếp>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh