48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHAPTER – 48

Sau khi chúng tôi nói chuyện về Brick and Day một lúc, Mac lại hỏi về lều ô tô sắp chính thức mở cửa.

-Tôi không ở đó để giúp anh chuẩn bị, Mac giận dữ lẩm bẩm.

(Trở lại trường là tốt) là câu trả lời

Bởi vì anh ấy muốn Mac tốt nghiệp nhanh chóng.

- Đừng quên hôm nay là ngày làm công mở lều xe. Thế là anh phải gọi video cho em, Mac lại nhắc nhở người yêu. Nam gật đầu.

-Tôi nghĩ cậu nên ngủ một chút đi. Trông em có vẻ muốn ngủ, Mac nói khi nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của người yêu.

(Ừm, trước tiên tôi muốn ngủ một chút. Khi tôi thức dậy, tôi sẽ nhắn tin lại cho bạn.)

Đó là câu trả lời trước khi cả hai cúp máy.

Mac khẽ thở dài khi thấy người thân của mình đã bình an vô sự.

-Anh ta nói gì vậy? Ohm hỏi khi bước vào phòng. Tôi chỉ có thể nghe thấy Mac nói chuyện nhưng không hiểu được ý nghĩa. Sau đó Mac kể lại toàn bộ câu chuyện.

May mắn thay, anh ấy an toàn, Ohm nói.

-Nhưng bạn? Bạn có liên lạc được với Hai không? Mac hỏi Ohm.

Mặt Om lập tức căng thẳng khi nghe thấy điều này.

- Tuy nhiên, anh ấy không trả lời cuộc gọi của tôi chút nào. Có một vài tin nhắn trả lời. Nhưng có vẻ như anh ấy không trả lời, Ohm nói với giọng căng thẳng.

- Ồ, tôi không hỏi anh. Khi nào cậu và Hai sẽ đi? Nhưng nếu bạn nghiêm túc, bạn sẽ biết phải làm gì với anh ấy, Mac nói.

- Tôi nghĩ tôi đủ rõ ràng. Đó là những gì tôi nghĩ, Ohm lại phàn nàn.

- Thế cậu đã làm gì khiến anh ấy phải suy nghĩ thế? Có phải là một lý do. Nếu không thì tại sao mọi người lại nghĩ quá nhiều? Mac vừa hỏi vừa nghĩ.

- Wow, có những lúc... chết tiệt, khi ở bên anh ấy tôi phải gặp người khác..., có mấy chiếc điện thoại..... Tôi đã nói với anh ấy là tôi không nói chuyện với họ nữa , nhưng anh vẫn suy nghĩ rất nhiều. Mặc dù anh ấy có vẻ không phải là người thích suy nghĩ nhỏ mọn chút nào, Ohm nói.

- Ôi, một mối quan hệ thật tế nhị. Cho dù một người có thông minh đến đâu... Việc nghiêm túc trong mối quan hệ này đôi khi cũng có thể khiến bạn trở thành kẻ ngốc.

Mac nói từ kinh nghiệm của chính mình.

-Anh đã nói là anh đã ngừng nói chuyện với những người đó mà. Và em gái của bạn tên là Tae? Mac hỏi.

Ohm nhìn mặt Mac đầy bối rối.

-Sao cậu biết Tae? Ohm hỏi.

-Tôi thấy tin nhắn của anh ấy xuất hiện trên màn hình khi bạn để lại điện thoại của tôi ngày hôm qua. Không phải là cậu cố nói chuyện đâu, Mac nói thẳng.

Ohm hơi im lặng khi nghe thấy

- Tôi đang cố gắng.... Này, tôi hiểu hết rồi. Tôi sẽ lo mọi việc nhanh nhất có thể, cuối cùng Ohm nói với giọng nghiêm túc.

Mac cũng mỉm cười và không nghĩ tới việc can thiệp quá nhiều vào chuyện của bạn mình. Ngoài việc đưa ra lời khuyên

2 tuần đã trôi qua

Nan vẫn làm việc như thường lệ để lo cho đường đua của riêng mình. Nhưng trong thời gian này sẽ hơi đông đúc. Vì ngày mai anh phải chuẩn bị lập công đức bằng cách mở lều xe nên anh cũng phải liên lạc với các nhà sư.

Sau đó, anh ấy đã kính trọng những người lớn tuổi và bạn bè của mình đến tham gia sự kiện. Đối với những nhân viên mà anh ấy chọn, anh ấy đã yêu cầu họ đến làm việc vào ngày sau khi anh ấy đi kinh doanh tại cửa hàng.

-Vậy Tân cậu gọi điện để xác nhận bữa ăn Trung Hoa của tôi phải không? anh ấy hỏi vào cuối ngày.

Bởi vì anh ấy chọn sử dụng dịch vụ bữa ăn của người Trung Quốc để cung cấp đồ ăn và cho những người đến làm việc vì việc nấu ăn sẽ không gây rắc rối cho họ.

- Tôi đã xong rồi thưa ngài. Đồ uống anh ấy gọi sẽ được giao vào buổi tối. Tan nói rằng nó không liên quan gì đến đồ ăn Trung Quốc và Nan gật đầu.

- Thế còn hoa phải dâng cho chư Tăng thì sao? Bạn có muốn tôi đặt hàng chúng không? Tân hỏi.

-Không cần đâu, Ếch sẽ mua cho cậu, Nan đáp rồi nhìn lại danh sách những thứ mình phải chuẩn bị đã viết ra, chẳng lẽ không có gì bỏ sót sao?

-Nếu anh Mạc có ở đây thì tốt quá, Tân nói.

-Ừm, Nan trả lời ngắn gọn..

Thực ra anh ấy muốn người yêu ở lại với mình. Nhưng anh hiểu rằng Mac có nhiệm vụ riêng của mình. Anh đã ấn định ngày khai trương cửa hàng nên rất nóng lòng chờ người yêu về.

-Bạn đang làm gì thế? Giọng của Keith vang lên cùng với người bước vào và ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện.

-Làm cách nào bạn tới đây được? Nam hỏi.

- Xe máy, Keith mỉm cười trả lời.

- Họ cũng cho cậu lái xe máy nữa, Nan cười hỏi.

Kai khẽ nhún vai nhưng không trả lời câu hỏi.

- Tôi cũng ở lại .. Tôi đã nói với anh ấy rồi, Keith nói.

- Thế còn thuộc hạ của ông ta thì sao? Nam hỏi.

-Hai người đi theo tôi và họ ở nhà, tôi phải lo mọi việc.... Nhưng mai tôi cũng có thể mua được một chiếc ô tô. Được không?" Tôi hỏi lại Keith.

Được rồi, Nan trả lời trước khi Keith hỏi về việc chuẩn bị cho ngày mai.

Và hôm nay bạn bè của anh ấy sẽ đến uống rượu và ăn mừng trước và hôm nay bạn bè ở trường của anh ấy sẽ đến nhà anh ấy. Còn ngày mai, sau khi Ngài lập công đức, buổi tối đoàn của Ngày sẽ cùng Ngày đến chúc mừng.

Đơn giản hơn, Nan đã tổ chức lễ khai trương lều xe 2 ngày liên tiếp.

- Thế hôm nay có ai đến không? Keith, người đã đến ngủ trong ngôi nhà đó, hỏi. Vì tôi muốn gặp lại vài người bạn cũ.

-Chắc là Jak, Fong, Yak và những người khác. Tôi vẫn không chắc liệu có ai khác sẽ đến không. Chủ yếu có ba người vững chắc...

Nan mỉm cười nói vì sự kiện này giống như một bữa tiệc đoàn tụ nho nhỏ. Bởi vì họ đến thăm những người bạn đại học.

-Ồ, tôi cũng nhớ họ. Chúng tôi đã không gặp nhau kể từ bữa tiệc đoàn tụ, Keith nói trước khi ngồi xuống để nói về món ăn sẽ được phục vụ trong bữa tiệc.

Hôm nay

Khi đến nơi vào tối hôm đó, anh ấy đã chuẩn bị đồ uống và thức ăn để chào đón những người bạn đến. Với Keith và cấp dưới của anh ấy giúp quản lý mọi thứ.

-Hôm nay bạn đã nói chuyện với Mac chưa? Keith vừa hỏi vừa cầm ly rượu đi về phía anh đang ngồi trong phòng khách trước nhà.

- Vẫn chưa, phải mất một thời gian. Có lẽ anh ấy vẫn chưa tỉnh dậy, Nan vừa trả lời vừa nhìn đồng hồ.

Tiếc là anh không thể ở bên em được, Keith nói và gật đầu.

-Tôi có thể làm gì? Nan nghiêm nghị trả lời trước khi nhìn về phía cổng nhà.

Anh nhìn thấy một chiếc ô tô chạy vào và đậu. Có thể khẳng định đó chắc chắn là xe của bạn anh. Và nó đã đúng như mong đợi. Nan và Keith ngay lập tức đi gặp bạn bè của mình.

-Sao lại đến với nhau? Keith hỏi Jak và Fong đi cùng một chiếc xe.

-Jak ghé qua đón tôi..chúng ta sẽ không phải lái thêm xe nữa. Dù sao thì tối nay tôi muốn ngủ lại chỗ bạn, Fong trả lời.

-Chắc chắn rồi, có khá nhiều không gian, Nan mỉm cười đáp.

- Thế vợ anh đi đâu rồi? Hay bạn đã chia tay rồi? Fong hỏi trước khi bị đá vào chân nhưng không quá mạnh.

-Cái quái gì vậy? Trở lại trường, Nan lặng lẽ trả lời.

Anh ấy không buồn khi bạn bè nghĩ rằng anh ấy và Mac đã chia tay.

"Ồ, cậu nói cậu ấy đang du học à?" Fong hỏi và anh ấy gật đầu.

- Tiếc là tôi đã cố gắng hết sức để nói với Yak rằng anh đã có vợ rồi. Tôi muốn làm ướt anh ấy, Fong nói với một nụ cười.

- Ồ.. vào ngày tiệc đoàn tụ, Yak không đến, Keith nhớ lại, nói.

-Tôi sẽ gọi video cho anh xem mặt vợ tôi từng người một, Nan trả lời trước khi nhờ một người bạn dọn đồ vào phòng ngủ dành cho khách.

Sau đó đi ra ngoài nói chuyện trước cửa nhà như trước. Và bạn bè của họ dần dần tụ tập lại. Một số người trong số họ mang theo bạn gái của họ.

Nan không muốn nói gì dù muốn vui vẻ cùng các bạn nam. Thức ăn được chuẩn bị theo kiểu tự chọn.

-Vậy là anh không muốn giới thiệu đứa bé cho tôi nên mới cho tôi gặp nó? Nan hỏi bạn Yak xem ai mang theo một cậu bé

-Con của anh thì sao? Người khổng lồ mỉm cười hỏi.

-Ở Mỹ, Nan mỉm cười đáp.

-Ồ, tôi tưởng hai người ở cùng nhau, gã khổng lồ ngạc nhiên nói.

Vợ tôi phải đi học lại, Nan lại nói. Yak gật đầu thừa nhận.

- Đây là Deer, Yak nói ngắn gọn

Điều này khiến Nan nhận ra rằng chàng trai tên Deer có lẽ chỉ là bạn tình của Yak và từ ánh mắt của Deer lúc này, cô có thể đoán được tính cách của anh ta khá mạnh mẽ.

-Ừm, tôi ổn với bạn, Nan nói trước khi quay lại chào những người bạn khác của mình.

-Tôi đến muộn thật à? giọng của Palm vang lên.

Những người bạn nghe thấy điều này quay lại chào với giọng nghiêm khắc.

- Em tưởng anh không đến, Mạn giả vờ hỏi.

Tại sao tôi không đến? Tôi sẽ gây sự với vợ anh, Palm nói đùa. Điều chắc chắn là Palm chỉ nói đùa.

-Xin lỗi, vợ tôi đã về Mỹ rồi, anh trả lời.

Palm vẽ mặt có chút thất vọng, trước khi quay lại chào những người bạn khác, Sage và Kob không lâu sau đã đến, Ếch tránh đi tìm bạn mình. Sage cũng đến tham gia nhóm với Nan.

Cắt... Cắt... Cắt..

Tiếng gọi video của họ khiến anh rút điện thoại ra và mỉm cười khi nhìn thấy đó là Mac. Thế là anh ấy rời nhóm vì mọi người nói chuyện ồn ào

-Này Nan đáp và mỉm cười với bạn trai trông như vừa mới ngủ dậy.

(-Các bạn đang làm gì vậy? Sao ngầu thế?) Mac hỏi, hướng máy ảnh về phía nhóm bạn của mình.

Bạn bè tôi đến ăn và chúc mừng trước, Nan đáp.

(Ai?) Mac hỏi.

-Rất nhiều người, Keith, Jak, Palm và những người bạn của tôi mà bạn đã gặp trong bữa tiệc đoàn tụ, Nan trả lời.

(Palm đã đến chưa?) Mac nói với giọng căng thẳng. Bởi vì Palm thích chọc giận anh ấy. Nam cười nhẹ.

- Tôi muốn xin lỗi bạn từ lâu. Tôi sẽ gọi cho anh ấy trước... Palm, tới đây nhanh và xin lỗi vợ tôi ngay Nan nói với Mac và gọi bạn của cô ấy, Mac không kịp ngăn anh ấy lại.

Chào Mac, Palm vẫy tay chào Mac.

Khi điều này xảy ra, nó cũng cuộn màn hình di động để chụp ảnh Palm

(Xin chào) Mac trả lời ngắn gọn.

Bởi vì anh không biết phải nói gì. Và anh ấy thậm chí còn không chuẩn bị kịp thời. Ngay bây giờ, hãy nói chuyện với Palm.

-Ồ, cậu đã nói gì với tôi thế? Nói với Mac không sao đâu, Nan lặp lại với Palm lần nữa.

-Tôi sẽ nói ở đây. Anh đang vội quá đấy", Palm nói đùa trước khi nhìn Mac lần nữa qua màn hình di động.

Mac nhìn Palm nghi ngờ.

- Ờ, tôi muốn xin lỗi. Palm nói: "Điều đó thật đau đớn trước đây.

Mac vẫn chưa trả lời.

- Thực ra tôi không hề nghĩ tới gã đó. Tôi chỉ muốn trêu chọc bạn. Tôi phải thừa nhận rằng tôi đã suy nghĩ một chút chỉ để chọc giận anh chàng. Anh dường như bị ám ảnh bởi vợ nhiều hơn bạn bè dù trước đây anh luôn đặt bạn bè lên hàng đầu. Khi nói chuyện với anh, anh đã khiến tôi hiểu ra nhiều điều hơn. Vì thế tôi cảm thấy có lỗi vì đã trêu chọc anh ấy như vậy.

(Tôi không nói gì cả. Sau đó anh ấy muốn dành chút thời gian với bạn bè. Tôi tôn trọng tất cả những người bạn đó. Nhưng bạn cũng nên tôn trọng tôi.)

Mac nói thẳng và Palm cười gượng.

- Ừm, tôi hiểu rồi... Tôi thực sự xin lỗi, Palm lại nói. Mạc gật đầu.

-Lần sau quay lại nhé. Hãy để tôi cho bạn thứ gì đó để ăn như một sự đền tội, Palm đề nghị.

(Một)

Mac trả lời trước khi Palm đưa máy cho Na nói tiếp

Anh ấy thực sự cảm thấy mình đã sai, Nan nói lại.

(Ồ, tôi biết, tôi hiểu rồi.)

Mac trả lời yếu ớt. Thực ra, anh không hề muốn gặp rắc rối với bạn bè của bạn trai mình chút nào.

- Cậu bé đó, tôi đang định chào vợ mình, một giọng nói vang lên từ nhóm bạn của cậu ấy khiến Nan phải quay lại.

-Ồ, chờ một chút đã, Nan mỉm cười đáp lại trước khi quay sang nhìn Mac.

-Bạn tôi muốn chào hỏi, Nan nói.

(Tôi rửa mặt trước được không? Tôi sẽ gọi lại sau để chào) Mac hỏi khi vừa mới ngủ dậy.

-Bây giờ nói chuyện cũng chẳng có ý nghĩa gì, Nan mỉm cười nói.

(-Nhìn tình trạng cái đầu kìa. Đầu bông như tổ chim và mặt thì đầy dầu. Giúp tôi giữ dáng nhé.) Mac xấu hổ gọi lại.

Nam cười nhẹ.

- Được rồi, tôi cho cậu 10 phút, khi nào xong thì gọi cho tôi, Nan trả lời.

Mac gật đầu trước khi cúp máy. Và điều đó khiến anh nghĩ đến điều gì đó:

-Tân thân mến, lại đây. Bạn có thể mang TV và đặt nó lên bàn, Nan nói với cấp dưới của mình và chỉ cho anh ta vị trí đặt TV.

Tân có vẻ bối rối nhưng cũng đi mang theo tivi.

-Mày định mở cái gì thế? Tân hỏi, Nan mỉm cười lập tức kết nối bluetooth của điện thoại di động với TV.

- Vợ bạn đang ở đâu? Tôi vẫn chưa gọi cho bạn à? Yak hỏi khi đến gần Nan.

- Đợi một lát anh sẽ gọi lại. Cô ấy chỉ yêu cầu rửa mặt trước, Nan nói thẳng.

- Buni bị tàn phá. Tôi muốn xem vợ tôi trông như thế nào. Anh ấy có dễ thương như con tôi không? Yak vừa nói vừa đặt tay lên bờ vai nhỏ nhắn của cậu bé, người lúc này đang nhìn Nan bằng ánh mắt ngọt ngào.. Nhưng Nsm không quan tâm.

Cắt... Cắt... Cắt... Cắt...

- Nhìn em kìa, đối với anh mà nói, vợ anh là đẹp nhất, Nan nói trước mặt bạn bè nghe thấy và hét lớn trêu chọc.

Nhạc chuông video phát ra từ TV. Vì điện thoại được kết nối với TV là máy Mac nên có cuộc gọi đến.

-Ooo.Tôi sẽ nhận cuộc gọi, Nan mỉm cười nói.

Sau đó tôi trả lời điện thoại để mọi người có thể nhìn thấy mặt anh ấy mà anh ấy không biết rằng mặt anh ấy hiện đang ở trên màn hình TV.

- Cậu đã rửa mặt chưa? Nan hỏi và Mac gật đầu.

Bây giờ bạn bè của anh ấy đều đang nhìn vào màn hình TV và mỉm cười. Vì tôi đã nhìn rõ mặt Mac

- Bạn đã sẵn sàng gặp bạn bè của tôi chưa? Nam hỏi

(Hmm) Mac trả lời.

Vì vậy, anh đã điều chỉnh góc camera của điện thoại để lấy nét vào bạn bè. Bạn bè của anh ấy có thể nhìn thấy khuôn mặt của Mac trên màn hình TV như thường lệ

-Chào Mac.

Những người bạn đã gặp Mac trước đây của Nan đều vẫy tay chào anh. Mac cũng mỉm cười và vẫy tay.

(Xin chào, ừm, Fong và Jak, hả?) chào Mac khi máy quay quay về phía hai người bạn.

-Tôi rất vui vì bạn đã nhớ, Fong mỉm cười nói.

Mạc mỉm cười với anh.

(Vâng thưa ngài) Mac trả lời.

Mac thực sự rất hào hứng chào đón bạn bè và sau đó chụp ảnh những người bạn khác chào Mac cho đến khi anh đến Yak

-Mac, đây là Yak bạn của tôi. Anh ấy đã không đến dự bữa tiệc đoàn tụ. Vậy là chúng ta không gặp nhau lúc đó, Nan giới thiệu với anh.

Yak giơ tay lên và làm một dấu hiệu chào hỏi nhỏ.

-Xin chào, Yak nói với đôi mắt sáng ngời nhìn Mac.

- Anh...Nan, vợ anh đẹp quá. "Đáng lẽ tôi phải gặp anh ấy trước bạn," Yak trêu chọc.

-Ngay cả khi bạn gặp anh ấy trước tôi.....Không có gì đảm bảo anh ấy sẽ đưa bạn đi. Nam nói đùa.

Mac cười nhẹ khiến nhiều người bạn cùng nhìn vào màn hình TV. Tôi có thể xác nhận rằng Mac trông rất tốt.

-Nếu gặp được người thật,.... Yak.. Tôi thực sự thắc mắc sao anh lại có được một người vợ như vậy. Mac trông như một quý ông, cô ấy giống một cô gái thượng lưu....ngồi với bạn bè của chúng ta, anh trông giống Dok Fa và con chó chùa, Jak trêu chọc.

"Ý bạn là Mac là một con chó trong chùa?" Nan giả vờ hỏi

-Đó là bạn! và những người bạn của anh ấy đồng thanh trả lời.

Mac bật cười khi nghĩ đến sự tiếc nuối vì đã không có mặt ở đó

(Thanh tra không đến?) Mac hỏi về Sage.

- Anh ta đến..anh ta đang ngồi đó và kiểm soát vợ bạn.

Nan trêu chọc khi quay lại điện thoại cho Sage đang ngồi cùng Ếch.

Sage giơ tay chào và mỉm cười với Mac.

Mạc cúi đầu chào.

-Mac, anh có biết bây giờ mọi người đều có thể nhìn thấy mặt anh không? Sage xen vào, khiến Mac trông có vẻ bối rối.

Sage bật cười và hướng camera về phía TV. Nó khiến Mac nhận ra rằng khuôn mặt của anh ấy giờ đã được chiếu lên màn hình TV cho tất cả mọi người cùng xem.

(Sao tên ngốc này lại nối mình với TV?) Mac mặt nóng bừng hét lên. Rồi anh cười nhẹ.

- À, bạn tôi muốn nhìn mặt anh. Thế nên tôi chiếu nó lên màn hình TV để có thể nhìn thấy tất cả các bạn cùng một lúc, Nan mỉm cười đáp.

(Đồ khốn ngu ngốc, cậu không nghĩ sẽ nói với tôi trước.) Mac cau mày phàn nàn khiến bạn bè tôi cũng bật cười.

- Bạn có thấy Deet nói cô ấy thích trêu chọc Mac không? Jak hỏi.

(Tuyệt vời. Tôi luôn cảm thấy khó chịu.)

Mac nói thẳng. Nam mỉm cười cười nói. Chắc chắn, anh ấy không hề cảm thấy khó chịu khi bạn trai nói như vậy trước mặt bạn bè.

- Anh chàng đó thích hát những bài hát để tán tỉnh vợ mình, Keith lại nói.

Mac mím môi, nhịn cười. Bởi vì tôi đã nghe điều tương tự.

-Nghiêm túc? Bạn đang hát bài hát gì? Một người bạn khác tò mò hỏi.

-Tôi định nói gì với bạn đây? Tôi tán vợ tôi, tôi không tán tỉnh các bạn, Nan trả lời, và bạn bè mắng anh.

- Cho anh nhìn mặt vợ tôi là đủ rồi. Tôi cần chút thời gian riêng tư để nói chuyện với vợ, anh ấy nói xong và ngắt kết nối TV. rồi anh mang điện thoại di động vào nhà nói chuyện với Mac, chỉ có hai người họ.

(Bạn không bật TV phải không?) Mac hỏi và Nan gật đầu.

Anh bước tới và ngồi xuống chiếc ghế dài trong phòng khách.

(Bạn thực sự có thể làm tôi bực mình mọi lúc.)

Mac kể về nơi anh ấy cắm điện thoại vào TV. Nam nở một nụ cười nhẹ.

(-Tôi cảm thấy ở đó cũng có rất nhiều cô gái) Mac trêu chọc anh ấy về việc rời đi. Vì lúc đó bức ảnh được chụp là cảnh mọi người đang ngồi ăn uống để ăn mừng. Mạc nhận ra đó là một phụ nữ.

- Họ là bạn của bạn tôi. Anh ấy yêu cầu đi cùng tôi. Tôi không muốn chà xát bất cứ điều gì. Nhưng hãy chăm sóc lẫn nhau, anh trả lời mà không quan tâm nhiều.

Tại sao bạn lại lo lắng rằng sẽ có người quan tâm đến tôi? Nam mỉm cười hỏi.

(Nếu có sự quan tâm thực sự?) Mac hỏi lại.

Nếu họ quan tâm đến tôi thì đó là việc của họ... Tôi không quan tâm đến họ chút nào. Hay bạn không tin tưởng tôi? anh giả vờ hỏi, mà anh chắc chắn rằng Mac chắc chắn không nghi ngờ Nan trong vấn đề này.

(Hãy tin tôi, nhưng đừng cho người khác cơ hội phá vỡ lòng tin của tôi.) Mac cảnh báo.

-Dù tôi không phải là quý ông và dù tôi có xấu...nhưng tôi cũng không tệ với vợ mình, Nan nói với giọng nghiêm túc. Mac biết chính xác điều đó có nghĩa là gì.

(Tôi biết.) Mac đáp lại với một nụ cười.

Ngay sau đó, một cậu bé đến ngồi cạnh anh khi anh đang gọi điện video với Mac. Người đó chính là Deer. Cậu bé đi cùng Yak

-Anh ơi, phòng tắm ở đâu? Deer hỏi với giọng ngọt ngào.

Nan khẽ cau mày nhìn cậu bé ngồi áp sát vào mình như vậy, chính Mạc nghe thấy cũng im lặng không nói gì.

-Vào trong rồi rẽ phải, Nan nói với giọng bình tĩnh.

-À, tôi xin lỗi, tôi tưởng bạn đã đóng cửa. Xin lỗi đã làm phiền bạn.

Cậu bé quay mặt vào camera và nói với Mac. Mạc không trả lời.

"Tôi đi vệ sinh trước." Deer nói trước khi đứng dậy và bước tới. Mac nhìn anh nghi ngờ.

(Đứa trẻ này là ai?) Mac hỏi, vì anh ấy không nhận thấy điều gì khác khi quay phim nhóm bạn cho Mac xem.

- Con của Yak, anh ấy mang theo nhưng có vẻ không phải là người yêu nghiêm túc. Có lẽ họ không phải là một cặp. Đây là lần đầu tiên tôi gặp phải điều này, Nan thành thật nói

(Lần đầu tiên họ gặp nhau và trở thành bạn bè như thế à?) Mac hỏi lại với chút không hài lòng.

Anh không hề bất hạnh với người yêu của mình. Nhưng anh không hài lòng với đứa trẻ

-Tôi cũng bối rối. Chúng tôi thậm chí còn chưa hề biết nhau cho đến tận bây giờ. Nan phàn nàn: "Anh ấy làm như thể đã biết tôi từ lâu rồi".

Ngay cả khi anh ấy thân thiện với bạn bè và với người yêu của bạn mình...Nhưng anh ấy luôn có ranh giới rõ ràng. Ai nên ở đâu? Và nếu ai đó vượt qua ranh giới, anh ấy chắc chắn sẽ không để họ vượt qua.

(Thằng nhóc đi cùng bạn của ngươi, còn dám tán tỉnh ngươi?) Mạc hỏi, nghi ngờ thanh niên này nhất định sẽ có hứng thú.

Sau đó họ ngồi xuống và nói chuyện như thể gần như vậy.

-Tôi sẽ xem xét lại. Nếu còn có thái độ như thế này, tôi sẽ tự mình nói chuyện với Yak, Nan nói với giọng nghiêm túc.

(Chà, trong mọi trường hợp, đừng thức quá muộn tối nay. Ngày mai bạn có một sự kiện.) Mac cảnh báo bạn trai trước.

- Ừm, tôi biết. Chắc chắn tôi sẽ xong việc trước nửa đêm, Nan nói và Mac gật đầu.

(-Vậy anh không làm phiền em nữa. Đi nói chuyện với bạn bè đi. Trước khi đi ngủ em có thể gọi cho anh hoặc anh đợi ngày mai em gọi cho anh)

Mạc lên tiếng vì không muốn giam giữ người yêu lâu. Bởi vì bạn bè của anh ấy đến cũng muốn nói chuyện với anh ấy.

-Ừm, đợi một chút, tôi sẽ gọi lại sau, Nan trả lời trước khi cả hai chào tạm biệt một lúc rồi cúp máy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#18