Phần 3: Quan tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Ruki chan, cậu đang.... đang.... làm cái gì vậy ???? "_Uruha san trừng trừng mắt

Như không thèm đoái hoài, Ruki cười khẩy rồi đưa miệng liếm quanh mép.

" Đừng mà "_Uruha bắt đầu hoảng sợ

Vẫn không nói không rằng, Ruki chan cúi xuống, giữ chặt lấy và để đầu môi chạm vào. Lần thứ nhất nó chỉ hấp háy phía trước như chọc tức Uruha, lần thứ hai thì thằng ranh con quyết định ngoặm lấy rồi ngậm luôn không nhả... mặc cho tên to con tội nghiệp la hét inh ỏi.

" Không được, thả tôi ra, cậu không thể làm chuyện này với tôi được ! Thả ra !!!! "

" Ngồi yên, có vùng vẫy cũng vô ích thôi, tôi đã trói cậu kĩ lắm rồi "_Ruki nói, cái miệng xinh xinh vẫn thích thú nếm rồi mút, mút và nếm... cố tình làm thật điệu đà hòng chọc gan đứa còn lại.

" Không thả ra, tôi không chịu nỗi nữa rồi !!!! "

" Mọi ngày cậu hay tỏ ra cao giá trước mặt Aoi san lắm mà, bây giờ sao la hét inh ỏi vậy ???? Tôi không có tội nghiệp cho đâu "

" Nhưng tùy hoàn cảnh chứ !!!! "_Uruha rướn cổ_" Tôi đói quá, không đủ sức để.... chịu đựng nữa rồi !!! "

" Chết đi !!!!! "

" Không mà.. Aoi san... cứu em với !!! "

Thằng quỷ cười hô hố trước khi cắn nhè nhẹ vào cái món ngon trước mặt nó. Uruha rú lên như bị giật điện.

" AHHHHHH !!! "

Tôi bị dẫn độ về văn phòng, chịu trận suốt từ sáng cho đến tận gần trưa.... hai quản lý, một trưởng phòng, một giám đốc dự án, bốn mạng người... và đều là những nhân vật có liên quan trực tiếp-gián tiếp đến công việc của nhóm.

" Nói đi, cậu có quyền biện minh cho hành động của mình. Nhưng tất cả những gì cậu nói... sẽ có thể là bằng chứng chống lại cậu... trước mặt.. tụi tui "

" Biết nói gì giờ trời "

".............. "

Thế là họ thi nhau sỉ vả tôi. Thật ra, đó là việc mà suốt thời indie tôi đã chịu và quen rồi, cũng là do tính bốc đồng của mình mà ra cả. Tôi vốn dĩ quen bị mắng rồi.

" GYAAAAA !!!! "

" AHHHHHH !!!! "

Uruha san hết chịu nỗi cuối cùng cũng gào lên. Ruki thấy mình ươn ướt hóa ra bị lớp nước mầu trắng đục từ đâu bắn đầy vào mặt.

" Uruha !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Cậu không biết kiềm chế sao ???? "

" AHHHHH !!!! "

" Lần này không có Aoi san ở đây để ... bênh vực cậu đâu !!! Chết tiệt !!! Khốn kiếp !!! "_Nó vừa rủa sả vừa sấn vào tấn công như một con mèo cái.

" Phòng bên có cái gì mà ồn ào vậy ? "_Trưởng phòng hỏi tôi_" Lại bandmate nhà cậu đấy àh ? "

Hình như hai con quỷ ôn đó lại gây nhau rồi. Tôi bặm môi, biết cái tội của mình vẫn chưa được xí xóa_" Ah.... Chắc là... Ruki với Uruha "_Tôi lí nhí_" Anh àh thật ra chuyện của em .... "

" Cậu sẽ phải đi thăm tay nhiếp ảnh gia đó, và làm bản cam kết "_Quản lý Koga thêm vào_" Sau đó.. "

" Đi xin lỗi bên Studio ! "_Tôi nói_" Nhưng mà.... "

" Không nhưng gì cả, nhẽ ra chụp hình cho ai người nấy đi, các cậu kéo đến chật cả phòng chụp để làm gì ??? "_Giám đốc dự án lên tiếng, từ nãy đến giờ bà ta chỉ ngồi trên ghế không nói năng gì, nhưng có lẽ chính thái độ trầm trọng của trưởng phòng mà bà ấy mới mở miệng trách mắng.

" Dà vâng "_Tôi gật gù, cầm bản mẫu cam kết lủi thủi bước ra. Chưa đến độ phải khóc lóc nhưng trái tym tôi nhói đau và tan nát. Mà oh hay, làm như nhiễm căn bệnh sến súa từ Aoi san thì phải, hix..... sao mà trái tym tôi đau đến thế.

" Hai em đang làm gì vậy ??? "_Aoi san chạy rầm rập từ cầu thang bộ lên, mở toang cửa phòng

Tôi đương rầu rĩ ở băng ghế trước căn phòng đó, thấy lạ mới hỏi_" Aoi, sao ông lên đây ? "

" Tao nghe thấy tiếng Uruha la khóc, quá lo lắng mà chạy lên.... "_Nói rồi Aoi quay mặt vào bên trong, thét lớn_" Ruki chan, em lại ăn hiếp Uruha san nữa àh ??? "

Uruha chan nằm vắt vẻo trên ghế_" ahhhhhhhhh !!! "

" Nói đi, hai đứa đang làm gì ????? "_Aoi quát

Ruki có vẻ khó chịu, pha chút giận dỗi, nó hậm hực đáp_" Ăn kem chuối !!! "

" Cái gì dính đầy tóc tai thế kia ?????? "

" Đó là do Uruha cả... Hắn lấy đầu đập vào hộp sữa chua của tôi ! Hắn thật là xấu xa ! Anh còn dám bênh hắn nữa ???? Đồ khủng long, khóc lóc cái gì... có đói đến mức đó đâu chứ ?? Trả sữa chua cho tôi !! "_Cái con quỷ nhỏ lắm lời.... tôi rõ ràng thấy nó trói Uruha san bằng dây thừng, rồi chậm rãi ăn phần kem chuối với sữa chua trước mặt cậu ta... thế mà còn....

...hình như tôi quên mất thứ gì đó rất quan trọng. Tiếng cãi nhau ỏm tỏi làm tôi càng khó để đào bới kí ức hơn_" Chuyện gì ta ?? "_Tôi nhăn nhó, nhìn trước nhìn sau_" Tại sao trông thấy Aoi mình lại có cảm giác sờ sợ nhỉ ? "_Tôi gãi gãi mặt_" Ah ..... "

" AHHHHHHHH !!! AOI SAN !!! Làm ơn tha cho tôi !!! "_Vừa ngước lên, thứ đầu tiên tôi trông thấy là khuôn mặt dài ngoẳng kì cục của lão_" Đừng mà đừng giết tôi !!! "

Lão chậm rãi ngắm nghía_" Mr. Cool, có nghe câu : vuốt mặt phải nể mũi chưa hả ???? "

Hình như việc chính để lão chạy hùng hục lên đây... là để thanh toán món nợ hôm qua tôi đã gây ra với .. Ruki chan của lão.

" AHHHHHHHH !!!! "

" Tội nghiệp quá, Akira san sao vậy ? "_Uruha dáo dác ngó ra ngoài hành lang, chỗ tôi đang bị Aoi san lôi đi như lôi một buồng chuối

" Đừng mà !!!!! "

" Aoi san đi rồi "_Ruki cười cười

" Hả ? "

" Uruha, chúng ta tiếp tục nào !!! Hehehe "

" Uruha, mày nói gì với Aoi san giúp tao đi !!!!!! "_Tôi hét lên trong vô vọng

Từ bên trong phòng....

" Aoi san !!! Cứu em !!!!! "

.....

" Thanh toán lẫn nhau àh ? "_Koga san thắc mắc

" Trong luật công ty có nói những việc cá nhân thì thành viên của nhóm có quyền giải quyết mà không cần thông qua giám đốc neh ? "_Trưởng phòng nói

" Vậy cứ coi như chưa thấy đi"_ Giám đốc dự án phất tay... và cả bốn người rút êm.

Aoi quăng tôi lên sô-fa, tờ giấy cam kết mẫu bay tuốt đến đầu bên kia của ghế, toan bật dậy thì lại bị ấn nằm ngửa xuống trở lại. Aoi vồ lấy tôi như con báo hung tợn, những lọn tóc đen lù xù choàng kín cả khuôn mặt tôi.

" Ai da ... đừng vậy mà "_Vốn đã chơi thân với Aoi san, và đã chịu nhiều cuộc tra tấn của ông ấy nên tôi biết rất rõ... nếu là nạn nhân của Aoi : điều đầu tiên là bạn phải nằm yên. Nằm yên và mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi_" Ư..... "

Aoi ngồi trên, giữ chặt hai chân tôi, rồi trườn lên, cái tay hư đốn của lão xoa nắn đủ thứ chỗ, có thể nói mở màn bao giờ cũng đầy tính sỉ nhục với một thằng con trai-đúng nghĩa như tôi.

" Mr.COOL đẹp trai "_Aoi đưa cái lưỡi lả lướt

" Vâng ??? "_Tôi co rúm lại_" Có em ! "

Lão ghị chặt tôi dưới mặt sô-pha, khuôn mặt dâm dê vô độ của lão như muốn ăn thịt tôi_" Shinh trai này, bo đỳ chuẩn này.... tôi là tôi thích cái lưng mượt mà của cậu lắm "

" Vâng vâng ư......ư..... "

" Có thể cho anh đây sờ cái được không ... hả ?"_Nói rồi lão lật tốc chiếc áo pull của tôi lên, cái bụng trần của tôi phơi ra. Thì cứ phải nằm yên thôi... biết làm sao. NHỘT... NHỘT QUÁ.

" Có muốn tôi xăm con chốt lên lưng cậu không ???? "_Tay Aoi mò mẫm bên dưới lưng, làm tôi cứ ngọ nguậy đến phát điên để tránh.

" Nghĩa... nghĩa là sao cơ ? "

" Biết con chốt trong bàn cờ vua rồi chứ gì ? "

" Biết... nhưng em không giỏi chơi cờ vua lắm "_Tôi lắp bắp

Aoi san mở cổ áo tôi ra, đặt cằm của lão lên đấy_" Trong giới du côn, con chốt nghĩa là ... mến-thì-đến đó.. tôi mà dẫn cậu đi xăm con chốt lên lưng... nghĩa là báo động cho toàn giới du côn rằng tôi cho phép tụi nó đánh đập-tự do-thoải mái cậu đó. Cậu em đẹp trai "

" Sao.. sao lại như thế ? "

" Con chốt lúc nào cũng đi thẳng, đi thẳng đi thẳng... "

" Oh ye "

" Nó cứ nghĩ mình thông minh cơ, nó thách thức mọi người cơ.... Như là cậu vậy. Ngốc ạh ! "_Lão bất ngờ buông tôi ra, nhấc mông khỏi đùi tôi.

" HẢ ???? "

" Nếu không thông cảm cùng tình cảnh của cậu, tôi đã đấm cho cậu bể hàm ếch rồi ! "_Đốt điếu thuốc, Aoi ngồi uỵch xuống ghế đối diện_" Cũng may người bị gẫy răng hôm qua không phải là Ruki chan, nếu không thì.... "

" Ôi ôi, tôi biết lỗi rồi mà "

" Cậu thật là... "_Gã rít lên, ầm ầm sấn vào kí liên tục vào đầu tôi_" Phải có ai xăm cho cậu con chốt lên người mới đúng ! Cái ngữ nhà cậu phải để toàn giới Yakuza săn đuổi mới đáng !!! "_Rồi lại ầm ầm quay về ngồi lên cái ghế cũ_" Baka baka !!!! "

Lần đầu tiên thấy Aoi san lo lắng như thế, vừa là vì việc làm của tôi có ảnh hưởng đến nhóm, quan trọng hơn tôi nhỡ tay đụng vào Ruki của lão.

[ Có hai tri kỷ một lúc mà vẫn có thể sống bình yên như Aoi san ... điều đó thật là kì lạ ]

" Không hẳn là yên ổn đâu "_Aoi nói, ánh mắt lơ đãng nhìn theo khói thuốc

" ÔNG ĐỌC ĐƯỢC SUY NGHĨ CỦA TÔI ÀH ???? "

" Cảm xúc của nhà cậu cứ ghi rành rành trên mặt còn hỏi ? "

" Thế sao ? "

" Tao vẫn chưa tha cho mày đâu ! "_Aoi trừng mắt

" Ôi ôi đã nói là tôi rất rất xin lỗi rồi mà "_Tôi vất vả thanh minh_" Tôi có biết đó là Ruki chan đâu, nếu biết thì đã không điên điên khùng khùng nhào vào như thế ???? "

Aoi thở dài

" Aoi san "_Tôi gọi

" Tính hỏi gì nữa àh ? "

" Thật ra, ông thích Uruha hay Ruki ? "

Ở phòng tại tầng trên, bên cạnh căng phòng mà tôi vừa bị kỉ luật, Ruki vẫn đang tiếp tục bắt nạt Uruha.

" AHHHHH !!! Bỏ ra !!!! Cứu với !!! "

" Đừng có hòng, trừ khi cậu hứa từ này không liếc mắt đưa tình với Aoi san nữa.... "

Uruha vật vã, bò lết dưới nền nhà_" Tôi chết mất !!!! Đồ... đồ... đồ .... uahhhhh !!! "

" Nói đi không Rookie sẽ trói cậu ở đây đến chiều luôn cho xem "

" Chúng ta là bandmate cơ mà ???? "_Uruha gào lên

" Nhưng cậu luôn có ý đồ xấu !!! "_Ruki giựt tóc tên to con tội nghiệp_" Luôn lợi dụng fanservice để làm trò đồi bại, đi ngược lại tinh thần samurai !!! "

" Samurai gì ở đây ??? Vả lại đó chỉ đơn thuần là fanservice, tôi có làm gì sai áhhhhhhh !!!!

" Này thì đơn thuần "_Nói rồi thằng quỷ nhỏ cầm thêm vài lọn tóc nữa để kéo và giật_" Xấu xa !!! "

" Ruki !!! "_Đến nước này thì Uruha bật khóc_" Tại sao cậu luôn như thế hả ??? "

Gương mặt lạnh tanh như món sushi_" Tôi làm sao ??? "

Uruha thút thít_" Tôi thích Aoi san thật mà !!! "

" Tôi cũng thích vậy !!!! "_Ruki nổi điên_" Bộ tưởng nói vậy là xong sao ??? "

" Tại sao lại luôn muốn đẩy tôi ra xa ảnh như vậy, chúng tôi đều là guitarist, khoảnh khắc bên anh ấy luôn là thời gian vui vẻ nhất. Tôi chẳng biết Ruki thích Aoi đến mức nào ... hị hị.... nhưng tôi không muốn thế này đâu !!!! Thả tôi ra đi ahhhhh !!!! "

Ruki đứng hình một lúc, nó vẫn nắm chặt hai mớ tóc của Uruha.... đột nhiên mặt nó nhăn nhúm lại, có vẻ hơi xấu hổ khi phải nói ra tình cảnh của mình_" Tôi..."

" Hix.... "

" Tôi ..... "

" Tại sao chứ ??? "

" Tôi thích ổng ! Không cần lý do !!! Bây giờ thì hứa đi !!! Đồ khủng long Bồ Đào Nha !!!!! "

" KHÔNG CÔNG BẰNGGGGGG !!!!!!!! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro