Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  ... Vết thương trên vai Cự Giải đã khỏi hẳn. Nàng đã có thể đi vào rừng hái thuốc hàng ngày. Song Thiên Yết như bảo mẫu khó tính, cứ ở lì bên cạnh nàng, không ra khỏi cốc, cũng không cho nàng rời mình nửa bước.

-Chàng cứ đi theo ta làm gì ?? – Nàng xua tay

-Ta thích đi đâu là việc của ta, nàng cấm ta sao được ... - Thiên Yết vênh mặt lên đáp – Nàng hái thuốc thì cứ việc hái, ta có làm gì đâu nào ?

-Nhưng ... Chàng cứ đi theo ta như vậy ... - Cự Giải đỏ mặt - ... Làm sao mà ta tập trung hái thuốc cho được ?

Hơ ... Vài sợi tóc trên trán Thiên Yết dựng ngược lên. Chàng ta bật cười thích chí:

-Sao mà không tập trung ? – Vừa nói Yết vừa nắm lấy tay nàng. Cự Giải lúng túng giằng tay ra

-Làm cái gì thế ??? Nam nữ thụ thụ ...

-Cứ nói câu đó hoài ! – Thiên Yết nhăn mặt

Nàng cúi đầu không nói, bỗng nhiên mắt nàng xa xăm

-Yết ca ca... Sau này ... - Nàng ngừng lại, không biết tìm từ gì để nói. Nhưng mà nghe vậy, Thiên Yết cho là nàng muốn nói đến tương lai.

Phải, chuyện này chàng cũng đã nghĩ đến suốt mấy ngày nay. Vẫn biết rằng trong lòng nàng đã có ta, vẫn biết rằng nàng tự nguyện muốn ở lại với ta còn hơn là quay về ... Nhưng, với tư cách là nam nhi đại trượng phu, làm sao ta có thể để nàng khổ sở cho được. Nàng là công chúa, và nàng xứng đáng với những thứ cao sang hơn.

Nhưng chàng có biết đâu, chuyện nàng nói đến hoàn toàn không phải thế

-Sau này ... Chẳng lẽ cứ thế này mãi ??? Không .. Ý ta là – Nàng bối rồi. Nữ nhi như nàng mà nói chuyện này thật không nên a - ... Có lẽ ta nên dựng lại cánh cửa ... =="

-Để làm gì ? – Thiên Yết ngạc nhiên

Nàng thẹn đỏ mặt lên. Khó nói quá !

-Tóm lại ta cần phải dựng cánh cửa. – Nàng cười lấp liếm - ... Sửa cánh cửa, dựng một cái bếp hẳn hoi, và đóng một cái giường...

Thiên Yết bật cười khanh khách. Hóa ra nàng đang tính chuyện "xây tổ ấm" ở đây sao ?

-Sao lại đóng có một cái giường ? – Chàng ghé tai nàng, thì thầm với vẻ ranh mãnh.

Cự Giải biết mình nói hớ, ôm mặt chạy một mạch. Chàng đuối theo nàng tóm lại :

-Chạy làm gì ???

-Đồ khốn !!! Chàng chỉ suốt ngày bắt bẻ ta thôi ah ...

-Ta chỉ đùa thôi mà ! – Yết cười ha hả - Giải Nhi ngốc ! Nhất định sau này ta sẽ để nàng hạnh phúc. Không phải ở đây, không phải là ngôi nhà không có cửa đó ...

Chiều tà trong khe núi. Nền trời tím than in hai bóng đen dắt nhau trên con đường mòn. Bỗng nhiên Thiên Yết khựng lại, mày hơi chau tỏ vẻ không hài lòng:

-Hình như có gì không ổn ?

Phía xa xa, chỗ ngôi nhà của chàng, thấp thoáng có ánh đuốc, lại còn có tiếng ngựa giẫm chân. Không lẽ kẻ thù đến ? Thiên Yết nghiến răng, tay chàng siết chặt tay Cự Giải :

-Có chuyện gì vậy ? – Nàng sợ hãi

Đang nói chuyện, bỗng từ xa có vài người cầm đuốc chạy đến, hình như đã trông thấy Thiên Yết và Cự Giải. Thiên Yết lăm lăm đặt tay vào kiếm, ở thế thủ chờ tấn công, nhưng ngay sau đó, một giọng quen thuộc vang lên:

-Đại ca ! Công chúa !

-Là Bình Nhi ư ? Sao muội ấy lại ở đây ?

Đám người cầm đuốc chạy lại, trong đó có Thiên Bình, Bảo Bình, Kim Ngưu và Song Ngư. Nhân Mã lúc bấy giờ còn đang bận chăm sóc phụ thân bị trúng tên, không đi cùng mọi người.

-Đại ca ! – Thiên Bình reo lên

-Công chúa ! – Kim Ngưu và Bảo Bình quì xuống hành lễ. Thiên Yết trông thấy, cho là họ đến mang nàng đi, nên tỏ vẻ không vui chút nào.

-Ấy ... miễn lễ ! Hai người làm gì thế ?

Kim Ngưu đứng lên, sắc mặt lo âu hoảng hốt thấy rõ:

-Công chúa ! Người phải cứu hoàng thượng

-Hoàng thượng làm sao ? – Nàng tròn mắt

-Hoàng thượng bị trọng thương ... Hiện tại hoàng hậu và hoàng thượng đang ở trong đó ... - Bảo Bình chỉ tay vào ngôi nhà

-Vậy còn chờ gì nữa, mau cứu người ! – Nàng chạy vụt đi, không để ý ánh mắt Thiên Yết nhìn nàng, có chút buồn bã

Rốt cuộc ... nàng vẫn lo cho hắn như vậy !

____ Bro ..o..o..mance ____​​

Tạm gác lại chuyện xảy ra ở Nhưỡng Tuyền cốc, hãy sang Tiểu Quốc xem Song Tử và Xử Nữ đi sứ thế nào

Khi hai người đến nơi được các vị đại thần đón tiếp rất nhiệt liệt. Họ cấp cho chàng hẳn một ngồi "Phủ thống sứ". Hàng ngày Xử Nữ theo Song Tử đi giao hảo với các vị hoàng thân quốc thích. Cả hai đều giỏi ăn nói ... nên nói chung rất được quí trọng

-A Xử ... ngày mai trong cung có bày yến tiệc chào đón chúng ta đó !

-Ta biết rồi ... - Nàng mỉm cười, khẽ đưa tay lau mồ hôi trên trán. Việc ở phủ thông sứ cũng vất vả chẳng kém gì việc ở Thượng Cung Phục. Khác chăng, khi trước nàng ở Thượng Cung Phục chỉ một mình, chẳng có ai lo lắng cho, còn bây giờ ... đã có chàng.

-Thật là vất vả cho nàng quá ! – Song Tử thở dài – Bao giờ về đến nước nhà... ta sẽ đến thưa chuyện với phu nhân a !

Xử Nữ đỏ mặt không đáp. Nói thì như vậy, nhưng biết bao giờ mới được về nhà cơ chứ ?

-Ta không cần chi hết ... Miễn là ta có thể ở bên cạnh hầu hạ vương gia ... thế là tốt lắm rồi !

-Như vậy sao được, ta không muốn nàng phải chịu thiệt thòi a !

-Vương gia ... Đó là chuyện sau này ... Vương gia nên chuẩn bị để mai vào cung... Chắc mai sẽ phải gặp rất nhiều nhân vật quan trọng đó

-Ta biết rồi !

...Trong khi ấy, ở phủ của một vị thân vương tên gọi Xà Phu ...

-Vương gia, vương gia có nghe nói đến vị sứ thần Đại Quốc mới sang không ?

Xà Phu đang câu cá trong ao, không thèm để ý xem thuộc hạ nói gì.

-Thì sao ?

-Vị sứ thần ấy rất được quí mến a, Vương gia cũng nên đặt mối quan hệ với hắn ! Biết đâu lại có ích ...

-Ta kết giao với hắn làm gì ? – Xà Phu cười nhạt – Lâu rồi ta đã không còn màng thế sự nữa !

-Vương gia ...

-Người đi đi

Xà Phu ngồi lại một mình. Cá đớp động dưới ao, nhưng Xà Phu chẳng giật dây...

Lòng ta nguội lạnh với mấy thứ đó từ lâu rồi Giờ ta chỉ muốn yên phận, làm những việc ta được giao phó. Ta ghét nhất mấy kẻ sứ thần lắm mồm.

____ All I wanna do is find a way back into love ____​​

... Cự Giải chạy vào nhà. Bạch Dương đang quì bên cạnh Ma Kết, hai mắt sưng húp. Trông thấy chị, nàng lặng người đi vì xúc động.

-Dương Dương !!!!! – Cự Giải gần như reo lên. Nàng chạy đến, buông rơi cả giỏ thuốc, đến nắm tay em gái

-Hoàng tỉ !!!!!!! – Bạch Dương khóc òa lên như đứa trẻ - Muội cứ tưởng không còn gặp được hoàng tỉ nữa ?

-Ta rất nhớ muội ...

-Muội cũng vậy ! Hoàng tỉ ... - Nàng lại hoảng hốt – Hoàng thượng ... Người bị thương ... Hoàng tỉ hãy cứu Người.

Cự Giải nhanh chóng bắt tay vào việc. Bạch Dương ở bên cạnh phụ giúp cho nàng. Hai tỉ muội vừa cứu Ma Kết, vừa tỉ tê tâm sự những chuyện khi xa cách.

-Tỉ tỉ ... về chuyện lập hậu ...

-Đừng nói đến chuyện đó nữa ... ta rất vui mừng ... Muội đã có người chăm sóc tốt như vậy, làm tỉ tỉ như ta không vui sao được ? Ta thật không ngờ Như Phi lại có cái gan đó ! May thay hoàng thượng vẫn được trời phật phù hộ. Mũi dao chỉ cần xéo một chút nữa là làm tổn thương đến tâm phế, không thể chửa khỏi. Có điều hoàng thượng vừa bị đâm, lại không được chữa trị ngay, chịu vất vả chạy đến tận đây, e là ... khó mà hồi phục nhanh được.

-Muội chẳng biết làm thế nào... đành cứ tạm cầm máu cho người trước ... - Dương Dương chảy nước mắt – Lúc đó nguy cấp quá...

-Bây giờ coi như người đã qua khỏi cơn nguy kịch ... chỉ là ...để tỉnh lại, chắc phải mẩt vài ngày

-Vài ngày ???? – Bạch Dương thương xót nhìn gương mặt chàng lấm tấm mồ hôi lạnh – Không sao ... miễn là chàng sống !

... Bảo Bình và Kim Ngưu lệnh cho số cấm quân đi hộ giá tản ra dựng trại, đóng lại đây, sau đó phải dọn dẹp mấy ngôi nhà hoang gần đó để làm chỗ ở của gia quyến các vị đại thần. Cha của Nhân Mã bị thương nên nàng cuống lên túc trực bên cạnh, lại bắt Thiên Bình cùng chăm sóc cha nàng. Song Ngư thì đi cùng với Sư phu nhân. Ai ai cũng tất tả làm việc, một mình Thiên Yết cảm thấy trơ trọi và thừa thãi. Muốn bước vào nhà, nhưng ngại gặp Bạch Dương ... nên đành ngồi lại sân.

-Yết ca ca ! – Cự Giải cầm một ấm thuốc ra – Chàng giúp ta sắc thuốc ! Ta qua xem vết thương cho Mã thống lĩnh một lát.

Thiên Yết nhận lời. Đang ngồi quạt dở thì Bạch Dương bỗng nhiên bước ra sân. Nàng có chút ngờ vực, đến gần chàng quan sát, có vẻ không mấy có thiện cảm.

-Ngươi ... là người cứu tỉ tỉ ta sao ? – Nàng hỏi.

Thiên Yết đứng dậy, lạnh lùng nhìn Bạch Dương, không biết phải trả lời thế nào. Sao nàng cứ có cái cảm giác kẻ này trông quen quen ... Dáng người cao lớn ... ánh mắt sắc lạnh ... Không phải ... Chẳng lẽ là kẻ đã muốn ám sát nàng ở Dịch Quán hồi nọ ??? Không còn nghi ngờ gì nữa. Hắn ta là kẻ bắt cóc hoàng tỉ của nàng chứ chẳng ai vào đây. Nhưng sao tỉ tỉ lại nói hắn cứu tỉ ấy ??? Chắc chắn hắn đã lừa tỉ tỉ nàng rồi ! Hắn chính là tên sát thủ mạo danh Thiên Không Vô Ảnh Khách !

Mắt Bạch Dương nảy lửa, nàng hách dịch nói :

-... Ngươi ... ngươi chính là tên sát thủ ! To gan thật !

Thế là nàng chằng nói chẳng rằng, cũng chẳng hỏi xem đầu cua tai nheo ra làm sao, lấy kiếm ra chém bừa vào Thiên Yết. Chàng ta không đánh trả, chỉ một mực né người tránh đi. Không thể làm tổn thương Bạch Dương, vì cô ta là muội muội của nàng. Cũng không thể bỏ đi được, vì ta còn đang sắc thuốc !

... Hai người đánh nhau làm náo loạn cả lên. Lát sau mọi người kéo đến, nhưng chẳng ai dám xông vào can vì Bạch Dương cứ cầm kiếm khua loạn xạ. Thiên Bình sợ quá đứng ngoài khóc ầm lên

-Hoàng hậu ... Người đừng chém ca ca của ta !!!!!!!!!!!!!!

-Sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ ? – Kim Ngưu chép miệng

-Phải gọi Cự Giải công chúa lại đây ! – Bảo Bình nói

-Công chúa đang ở chỗ cha ta, để ta đi gọi ! – Nhân Mã nói rồi chạy đi ngay.

Cự Giải chạy về đến nơi, hoảng quá thét lên :

-Dương Dương !!!! Muội làm gì vậy ???? Dừng lại đi !

Bạch Dương vẫn lăm lăm thanh kiếm trên tay :

-Hoàng tỉ ... hắn ta là sát thủ !

Thiên Yết thấy nàng về, bèn đứng lại, không tránh nữa, cơn giận từ đâu bốc lên. Chàng cắn răng quay đi :

-Phải rồi, chính ta là sát thủ đấy ! – Chàng cười nhạt

Mọi người đứng xung quanh kinh ngạc há hốc mồm. Thiên Bình lo sợ nhìn Bảo Bình cầu cứu, nhưng mà Bảo Bảo còn đang bận ngạc nhiên

-Không phải !! – Cự Giải phủ nhận – Không phải đâu !

-Tỉ ... Không phải chính hắn đã thừa nhận đó sao ? – Bạch Dương dừng tay lại, quay ra nói với tỉ tỉ.

-Kể cả có như vậy !!!! –Giải Giải kêu lên, chạy ra đứng chắn giữa mũi kiếm của Bạch Dương với Thiên Yết. – Muội không được giết chàng ! – Mắt nàng đã rơm rớm

-Hắn ta thích sát chúng ta, đánh trọng thương hoàng thượng và còn bắt cả tỉ tỉ nữa ... Chỉ một tội là đã có thể xử trảm rồi !

-Không ! Dương Dương ... ta không cho muội giết ...

-TỈ ... -Bạch Dương nói với giọng van nài - ... Tại sao chứ ??

-Tại vì ... - nàng nghẹn lời. Cự Giải nhìn quanh. Tất cả các con mắt sửng sốt đưa về phía nàng, chf[ đợi nàng cho một lí do đích đáng – Tại vì ...

Làm sao bây giờ ?? Cự Giải cuống quít nghĩ ... Vì cái gì ... để muội ấy không chém chàng nữa ...

-Tại vì ...

-TẠI SAO CHỨ ??????

Tim Cự Giải đập như muốn nổ bay ra khỏi ngực. Nàng thu hết can đảm, nuốt nước bọt đánh ức một cái, run run mở miệng :

-Tại vì ... Tại vì ta ... - Nàng nhắm mắt nói thật nhanh - Tại vì ta đã là người của chàng rồi!  

________

  -Tại vì ta đã là người của chàng rồi !

Đám đông sững sờ, ai cũng há hốc miệng, không dám tin những gì đang nghe thấy là thật nữa. Song Ngư, Nhân Mã và Kim Ngưu còn chưa ra khỏi bất ngờ này đã bị lôi sang bất ngờ khác, không biết có nên tin vào cái tai mình hay không đây. Thiên Bình và Bảo Bình trố mắt ra nhìn Thiên Yết đầy nghi ngờ. Bạch Dương vừa nghe xong đã buông rơi cả thanh kiếm, lắc đầu nguây nguẩy :

-Tỉ tỉ ? Tỉ tỉ nói cái gì chứ ?

Nhưng mà nàng cũng chưa phải người ngạc nhiên nhất ( dĩ nhiên rồi ). Kẻ sửng sốt hơn cả đang đứng đằng sau Cự Giải kia kìa. Thiên Yết đực ra như phỗng đá, lúc thì nhìn nàng với thái độ kì quặc, lúc thì nhìn sang ánh mắt tra hỏi của Thiên Bình :

... Đại ca ... CÓ THẬT KHÔNG VẬY ?

Cái gì đang diễn ra cơ chứ ? Nàng nói cái gì thế ?? Ta ... ta không có .... Tiểu muội ah, không phải thế ...

Đại ca ... huynh ... trán Thiên Bình nhăn lại ... huynh ăn cơm trước kẻng sao ?

Trời ơi, thật sự ta không có mà !

Chẳng lẽ công chúa người bịa ra ? ( Thì đúng là bịa ra mà ==") ... trước mặt bao nhiêu người thế này ???

Thiên Yết nghiến răng, nhìn nàng chắm chắm, Cự Giải mặt không còn chỗ nào là không đỏ, cúi đầu im lặng trước bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía mình. Giá như chỗ này có cái lỗ nẻ nào đó, nàng sẽ chui xuống ngay lập tức ... Có lẽ ta nói hơi quá chăng ??? Nhưng thật sự ta chẳng nghĩ ra cái gì nữa ...

-Nàng nói cái gì vậy ? – Thiên Yết nắm vai nàng xoay về phía mình, hỏi với một giọng gay gắt

-Ta ... - Giọng nàng nghẹn trong họng, người nàng run lẩy bẩy không cả nói được nữa

-KHI NÀO VẬY CHỨ ? – Chàng kêu lên. ( Lạy chúa, nói bé thôi, người ta nhìn đó !)

Cự Giải ngượng đến mức phát khóc. Nàng ngẩng lên nhìn chàng với vẻ tội lỗi ... Vì ta quẫn bách quá ... nên nói đại ! Nàng không ngờ ngay lúc ấy, Nhân Mã, Song Ngư và Thiên Bình nhảy xổ vào giữa, rầy la chỉ trích :

-Nè, ngươi có phải là hảo hán không vậy ??? – Nhân Mã la lên

-Dám làm không dám nhận sao ??? – Song Ngư chêm vào

-Đại ca ... lần này thì huynh quá đáng ah nha – Thiên Bình trách móc – Công chúa ... người tốt với huynh như vậy ... huynh nhẫn tâm phủi tay làm ngơ như vậy a ??

Thiên Yết bị ba người con gái bủa vây, mắng cho một trận. Cự Giải hoảng lên, không nghĩ rằng lời nàng lại gây ra rắc rối thế này, nàng cứ ra sức can ngăn, lúc thì cản Nhân Mã, lúc lại kéo Song Ngư. Bạch Dương tức quá,tru tréo lên :

-ĐỦ RỒI ĐẤY !!

Song Ngư, Nhân Mã và Thiên Bình giật mình lui ra. Cự Giải không chịu nổi xấu hổ, quay người bỏ chạy vào rừng. Bạch Dương hầm hầm đến trước mặt Thiên Yết, nổi trận lôi đình :

-Tên lưu manh này ... Ngươi bắt cóc tỉ tỉ ta không nói ... Nhưng tại sao ... lại dám sàm sỡ tỉ ấy nữa ? Ngươi hại tỉ tỉ ta rồi muốn chối bỏ trắng trợn như vậy hả ?

Thiên Yết ngẩn ngơ như không biết cái gì xảy ra. Đứng im lặng vài phút, chàng ta bỏ mọi người, phi thân lao vào rừng tìm nàng. Thiên Bình đành đến nói hộ vài câu, rồi xua mọi người đi nghỉ. Kim Ngưu và Bảo Bình nãy giờ đứng hóng chuyện ở bên ngoài, chốc chốc lại đưa mắt nhìn nhau. Bảo Bình cười ngặt nghẽo, Kim Ngưu thì thở dài :

-Bảo huynh ... kiểu này ông anh vợ huynh thảm rồi !

-Cũng may ta và Bình Nhi rất phải phép a ! ( Chứ không phải thì làm gì ?) Huynh cũng phải cẩn thận, xem Tiểu Nhân Mã đó ... hung dữ lắm đó nha.

-Lần trước không phải huynh đã chạy nạn đến đây sao ? Có chuyện lớn như vậy mà chẳng nói câu nào với ta ?

-Hồi đó họ không thế này ... Thảo nào mà công chúa không muốn về - Bảo Bảo ôm bụng cười – Ta cướp dâu nhà Diêu gia mà đã nơm nớp lo sợ, ai dè Thiên huynh đây đã cả gan vào tận hoàng cung bắt cóc người, rồi lại còn ...

-Hahha ... anh vợ huynh rất có bản lĩnh a ! Ta ủng hộ, ta ủng hộ !

Chàng đang cười thì đột nhiên cốp một cái, sao nảy đầy trời. Tiểu Nhân Mã mặt đỏ phừng, vừa cụng vào đầu Ngưu một cái, vừa nguýt dài:

-Ủng hộ cái đầu nhà huynh ! Đàn ông mấy người thật toàn là những kẻ ăn chuối bỏ vỏ, ham hố ích kỉ a ! Cự Giải công chúa thật đáng thương !

-Ta có làm gì đâu nào ? – Ngưu cãi lại – Nàng đừng vơ đũa cả nắm nha ! ( thế kẻ nào vừa kêu ủng hộ vậy ?? Các chị em cần phải đề phòng chàng Ngưu nha ==")  

____________

Hoàng cung Tiểu Quốc...

Lễ nhạc bày linh đình, khắp trong ngoài cung tưng bừng náo nhiệt. Song Tử và Xử Nữ vận triều phục lộng lẫy, sóng đôi bước vào ra mắt Hoàng đế già.

-Người Tiểu Quốc đôn hậu thật thà nha ! – Song Tử nói với nàng

-Giống như hai vị công chúa ... rất thẳng thắn – Nàng đáp

-Giá như Đại Quốc ta cũng bình yên thế này thì tốt ! – Chàng thở dài.

Sau khi hành lễ chào vị hoàng đế đã có tuổi, hai người đi một lượt chào các thân vương.

-Đây là An thân vương, Khánh thân vương, Gia thân vương .... Phùng thân vương ...

-Tham kiến các vị Vương gia ... tại hạ là Song Tử ...

-Tiểu nữ tên Xử Nữ ...

Chàng và nàng chắp tay cúi đầu, biết rằng sau này một trong số những người ngồi đây sẽ là đức vương kế vị ngai vàng của Tiểu Quốc, tốt nhất là không nên đắc tội a ...

-Ủa ... – Hoàng đế già nhìn quanh quẩn một lúc, hỏi thị thần – Xà Phu chưa đến hả ?

-Bẩm bệ hạ, Xà Phu thân vương cáo bệnh

-Thế sao được ? – Ngài cau mày – Hôm nay ta có khách quí, sống chết gì cũng phải đến để tỏ lòng kính trọng đến sứ thần Đại Quốc chứ !

-Vậy nô tài sẽ cho người đi báo ngay.

Song Tử nghe thấy tên Xà Phu, nhớ ngay đến lời Bạch Dương dặn dò, bèn xua tay ngăn lại :

-Ấy ... Lẽ nào lại vậy ? Nếu vương gia ốm thì nên để vương gia tĩnh dưỡng ... ta không dám làm phiền !

-Thông sứ khỏi cần ngại ! – Ông xuề xòa cười – Xà Phu không phải ốm đâu ... thằng bé ấy tính không ưa chỗ đông người, lại có người lạ, nên cố tình tránh đi đó thôi, thật không hiểu phép tắc gì hết !

Khi Xử Nữ và Song Tử đã an tọa thì Xà Phu bước vào. Hắn ta là một nam nhân cao ráo, bảnh bao, điềm đạm trầm tĩnh. Mắt lúc nào cũng đờ đẫn như phảng phất chút gì chán đời, mừng giận không để lộ ra mặt. Xà Phu khấu kiến hoàng đế xong, miễn cưỡng đến trước mặt Xử Nữ vào Song Tử chào cho phải phép :

-Thông sứ! – Vừa nói Xà Phu vừa liếc mắt nhìn hai người. Song và Xử gượng cười đáp lại.

Xà Phu thoáng giật mình. Trong giây lát hắn cứng đơ ra, đồng tử nở rộng, nhìn trân trân vào hai người ...

Nụ cười đó ... thật đẹp a !

Song Tử bỗng thấy khó chịu khôn xiết, trong khi Xử Nữ ngồi cạnh chàng tái mét mặt. Cái gã Xà Phu kia làm gì mà nhìn nàng dữ vậy chứ ? Kể cả có là thân vương ... thì cũng thật vô lễ ! Máu ghen của chàng sộc đến tận óc, nhưng Xà Phu có vẻ chẳng nhận ra, cứ giương mắt nhìn chằm chằm.

-Xà Phu !! – Hoàng đế già lên tiếng phá vỡ thời gian căng thẳng – Làm gì mà đứng đó mãi thế ? Mau về chỗ !

Xà Phu miễn cưỡng về chỗ ngồi. Nhưng cả buổi hôm ấy ánh mắt hắn không ngừng hướng về cái bàn mà Xử Nữ và Song Tử đang ngồi. Không biết tại sao, nhưng hắn cảm thấy có thứ gì tươi mới phả vào cõi lòng cằn cỗi của hắn...

Lẽ ra tiệc phải vui... nhưng bị gã Xà Phu kia phá hỏng bét cả !

-Hoàng tẩu dặn dò thật không sai á ! Xà Phu thân vương đó thật vô lễ ! – Song Tử tức giận

Xử Nữ không đáp, nàng còn đang mải chạy theo suy nghĩ riêng của nàng. Mặc dù Song Tử đúng là đang ghen lộn lên khi thấy Xà Phu có vẻ " có cảm tình" với nàng... nhưng sao ... nàng cứ cảm giác hình như có cái gì không đúng ...

Không phải ... hắn ta rất lạ !

-A Xử ! – Chàng gọi to – nàng nghĩ cái gì mà say sưa vậy ? – Đừng nói nàng cũng để ý hắn nha ! Đồ háo sắc trơ trẽn !!

-Ta không hiểu ... nhưng ta rất sợ hắn ta ah – nàng băn khoăn. – Tại sao hoàng hậu lại dặn vương gia không được gặp hắn ... lại còn bắt ta thay mặt nữa ...

-Không được ! Từ nay ta không cho phép nàng gặp Xà Phu rõ chưa ??? Có lẽ hoàng tẩu trong lúc rối trí nói lộn chăng ?

Chẳng có lẽ ???? Trực giác của một người con gái ... lúc nào cũng rất nhạy ...

Rõ ràng ... ánh mắt của Xà Phu không hề hướng đến nàng !  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro