Vô Tình Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện không đầu không đuôi, có lẽ là ám chỉ chuyện giữa cô và Cự Giải.

Đùng một cái, như tiếng sét đánh giữa ngày quang, nhanh chóng vụt tới thổi bừng cảm xúc mong manh của cô và cũng nhanh chóng lướt qua không để lại bất kì một dấu vết nào.
Một đêm.
Một giấc mộng.
Một lần say.

Xử Nữ ngồi tựa đầu vào chiếc tràng kỉ ngả màu bên cửa sổ hướng về phía đông. Ánh sáng ít ỏi của mặt trời đổ vào làn da trắng muốt của Xử Nữ thứ màu vàng nhàn nhạt, ấm áp và xinh đẹp. Quanh người cô quấn một tấm khăn mỏng tang màu mận chín, tới mức nhìn xuyên thấu được cả những đường cong mềm mại loáng thoáng và dấu ấn đã dần nhạt phai trên cơ thể.

'vậy là nhân mã không về. cũng ba ngày rồi nhỉ?'

Xử Nữ hướng ánh mắt xuống con phố thưa ngoài qua lại, bên cánh tai cô rung lên liên hồi những âm thanh xa xăm và xưa cũ. Hiện tại đây, nỗi cô đơn xẻ dọc tâm trí cô và nhồi vào xác thịt hao mòn về sự ám ảnh của nỗi buồn vô danh.

Ba ngày liền, Xử Nữ không dám rời khỏi nhà, cũng không dám gọi cho Nhân Mã, cô sợ sẽ làm phiền đến cuộc mây mưa của anh bằng nhịp rung chói tai mà bất kì người nào cũng ghét kinh khủng.
Xử Nữ luôn biết anh ta thích cái gì, ghét cái gì, song lại không bao giờ làm hài lòng anh được.

Cô rầu rĩ, khe khẽ thở ra làn hơi mỏng, hai tay lạnh buốt ôm lấy đầu gối và bên má ghì lên vai hơi ấm mong manh.

'hôm nay, em lại nhớ anh'

.

Cách đây ba năm, Cự Giải gặp Xử Nữ trong một chiều mưa tháng 7 thê thảm đến lạ.
Khắp các con phố dù nhỏ hay lớn đều phủ một màn nước mờ mờ trăng trắng chẳng khác nào sương khói. Từ mặt đất sũng nước, hơi ẩm xộc lên quấn quít bên cánh mũi và phủ lên đôi mắt của cô gái đang co ro ngoài lề đường một màu đùng đục.

'em có cần đi nhờ ô về không?'
Cự Giải đột ngột ngồi xuống trước mặt Xử Nữ, để tầm mắt anh ngang mái tóc đen đẫm nước ủ dột như dải sông ngân. Cất tiếng hỏi.

Xử Nữ gần như không đụng đậy, cô cúi đầu sâu hơn, giấu gương mặt mình sau cánh tay gầy gò đang ôm lấy đôi chân trần. Sóng trong đáy mắt thăm thẳm của cô sậm lại, loang loáng ánh sáng và bóng nước.
Như bao lần, cô lại lựa chọn lảng tránh tất cả.

'có lẽ anh ta sẽ rời đi khi chán'
Xử Nữ thầm nghĩ. Vốn dĩ chẳng ai đủ kiên nhẫn để giúp đỡ một người lạ mặt trong khi họ không có ý định hợp tác với lòng tốt của mình.
Bất kì ai cũng vậy, dù là chú ruột, dì hay bà ngoại, và thậm chí là cả người đàn ông đang ngồi trước cô đây. Nhưng Xử Nữ thấy yên tâm hơn khi họ cứ mặc kệ cô như thế. Việc xa lánh mọi người là tốt, việc đơn độc một mình là tốt, việc chết đi không một ai biết cũng là tốt.

Xử Nữ chẳng nhớ rõ mình đã sống khép kín lại thế này từ lúc nào. Cô chỉ biết, giờ đây trái tim đáng nguyền rủa của mình chẳng khác nào cánh cửa gai góc không có ổ khóa và tâm hồn chai sạn không thể tiếp nhận nổi bất kì ai ngoài bản thân.
À, bản thân cũng không, không một ai cả. Bởi cô cũng khinh thường cái cuộc đời thảm hại này.

Cự Giải rụt rè đưa tay lên khẽ chọc vai cô một cái, rất nhẹ, anh cảm tưởng như cô bé trước mắt là một con búp bê sứ bất động nếu không cảm nhận được hơi ấm mỏng như tơ truyền từ bờ vai nhỏ tới ngón tay anh.

'nếu cứ ngồi đây, em sẽ bị cảm lạnh đấy. nhà em ở đâu thế?'
'muộn rồi, em định không về ăn cơm tối à?'
'này'

Không hiểu sao, vào khoảnh khắc đấy, Xử Nữ lại đột ngột quay mặt đi thay vì lựa chọn phủ nhận sự hiện diện của Cự Giải và tiếp tục công việc nhìn mưa chán ngắt tự tạo ra cho bản thân. Nhưng cô  biết rằng, cô ghét cay cái cách anh ta động vào người mình. Nó dịu dàng, ngớ ngẩn và thành công làm phiền đến cô.

Mặt Cự Giải nghệt ra , bọn trẻ con dạo này hư thế nhỉ?
'vậy anh sẽ ngồi đây cùng em nhé?'

Chẳng đợi câu trả lời từ cô gái trước mặt, Cự Giải rất tự nhiên ngồi xuống vỉa hè sũng nước, sát gần Xử Nữ, chiếc dù màu đen bạc vừa vặn che đủ cho hai người.

'quần bẩn rồi kìa' Xử Nữ len lén liếc mắt sang, nhẹ nhàng xỉa xói, tên đàn ông này vừa phiền phức, cũng vừa kì lạ. Rồi như đột ngột nhận ra điều gì đó, cô im bặt, lạnh lùng ngồi dịch xa Cự Giải một chút, kiên quyết nói:

'nếu anh định bắt cóc thì nhà tôi không có tiền chuộc đâu nhé'
'trông anh giống thế lắm à?'
'chẳng ai thần kinh mà ngồi dầm mưa cùng tôi thế này cả'

Xử Nữ kiên quyết trả lời, cũng kiên quyết đặt bản thân mình xuống một vị trí tệ hại nào đó. Rằng chỉ có kẻ điên khùng mới phù hợp để nói chuyện với loại người như cô. Hoặc là một tên bắt cóc ngu ngốc nào đấy chẳng hạn.

'đúng là có hơi thần kinh thật...' Cự Giải nói, đôi mắt bạc lấp lánh ý cười.

'nhưng chẳng thần kinh bằng cô váy trắng nào đấy mặc đồ lót đen ngồi dưới mưa cả'

Xử Nữ ngớ người. Cô vội vàng nhìn lại mình, mặt bỗng chốc lạnh ngắt thêm vài phần. Chiếc váy trắng mỏng tang sậm nước dính sát vào những xương mai, làm lộ ra đường cong tuyệt đẹp của một thiếu nữ mới lớn, tôn thêm phần quyến rũ và ủ dột của cơ thể non trẻ lạ thường.
'fuck!'

'bố mẹ không dạy em con gái không được chửi bậy à?'

Xử Nữ thoáng im lặng, sóng trong mắt  loáng ra như một thạch động hun hút huyền ảo.
Rồi cô bình thản cất tiếng.
'họ chết rồi'
'...'

Nước mưa vẫn xối xả đập vào mảng dù, hắt vào gương mặt nhợt nhạt của hai người gam màu lành lạnh.
Trong cái yên lặng, Cự Giải như lờ mờ cảm nhận được cõi lòng ngổn ngang của cô gái trẻ mới gặp. Bàn chân cổ run lên bần bật và những ngón chân chà xát xoắn xuýt vào nhau. Nước da trắng bệch màu sương gió và cả thân thể tỏa hơi giống hệt khối băng lạnh ngắt.

'88-58-96'
'hả?'
'số đo ba vòng của tôi'
'...'
'tôi không còn nhà để về, bị đuổi rồi. vì mấy chuyện lặt vặt...'

Như để sẵn sàng cho những gì mình sắp nói. Xử Nữ im lặng một khoảng dài, nhịp thở khó nhọc ngập ngừng thoát ra khỏi đôi môi hiếm ánh hồng, hòa vào hơi ẩm man mát của làn mưa chiều.

'đêm đầu tiên tính giá 50 triệu, anh đủ không?'
'...'

Xử Nữ chủ động nắm lấy tay người đàn ông xa lạ, khác hẳn với sự bài xích vừa nãy. Ngón tay lạnh lẽo của cô dịu dàng đan xen với tay anh, cái lạnh chồng lên cái lạnh tạo thành làn hơi âm ấm nhẹ nhàng bao phủ lấy da thịt mềm mại của hai người.
'rất vui được làm quen, tôi là xử nữ'

.

'sao anh về muộn thế?'

Ma Kết vừa cởi áo khoác ngoài cho Cự Giải, khẽ hỏi. Gương mặt cô nhuốm màu ưu phiền và đôi mắt nai xinh đẹp trầm hẳn đi vì sầu. Đúng là từ lúc kết hôn với anh, Ma Kết xuống sắc hẳn. Người con gái ấy chẳng giữ nổi sự tươi trẻ của thanh xuân và còn loáng thoáng cái nét nhạt nhòa nhàm chán đến lạ.

Cự Giải lúng túng trả lời.
'hôm nay công ti anh có họp đột xuất'

'ồ... vậy anh vào tắm rửa đi, em hâm lại thức ăn nhé'
'ừm'

Cô nhanh nhẹn bước vào phòng bếp, bỏ mặc lại ánh nhìn tội lỗi của Cự Giải phía sau.

'xin lỗi'
Cự Giải nói rất nhẹ, và khẽ, về bí mật của riêng anh. Anh biết, mình không còn xứng đáng với sự dịu dàng hay hi sinh thầm lặng của Ma Kết nữa.

.

'đổ vỡ là chuyện đương nhiên xảy ra'

Ma Kết lắc đầu xua tan đi ý nghĩ về những chuyện cũ rích. Khẽ nhấp một ngụm nước rồi lại chú tâm vào gõ máy tính.
Cô nặng lòng vì chuyện này. Cô không có cách nào thoát khỏi bóng ảnh của cuộc hôn nhân vội vàng mà bản thân lại là nhân vật chính. Việc ấy như con giun đất dài loằng ngoằng đào sâu từng lớp não và ở yên trong đầu Ma Kết chẳng khác gì một tặng vật cho sự thất bại.

Góa. Chồng chết rồi thì chính là góa phụ.

Phải. Ma Kết là góa phụ.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro