< 4 >

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ừ, tiệc vui thì vui thật đấy, nhưng thế éo nào sau tiệc anh phải đi dọn dẹp vậy ?

Vứt túi rác cuối cùng, Bảo Bình thở dài nhẹ nhõm. Anh quyết định đi dạo một tí cho khỏe. Đêm qua mọi người đều tập trung đông đủ, bữa tiệc khá vui. Ai nấy đều uống say đến nỗi không thể nhấc chân mà lết về phòng nên tất cả đều lăn ra tại chỗ mà ngủ, Trần Bảo Bình không phải ngoại lệ.

Bây giờ là 6 giờ sáng, mọi người vẫn còn ngon giấc trong phòng, chỉ riêng anh là không ngủ được. Có lẽ từ rất lâu rồi, Trần Bảo Bình không cảm thấy vui như vậy.

Bảo Bình cười thầm, không may nụ cười đó đã lọt vào con mắt biến thái của Hoàng Lam Thiên Yết. Cô nhếch môi, cất lên tiếng nói chanh chua làm Bảo Bình nổi hết da gà.

- Ai da, phải chăng chàng mọt sách Trần Bảo Bình đã dấn thân sang con đường tiểu thuyết người lớn ? Đang tương tư thân thể quyến rũ của em nào hả ?

- Anh có phải là em đâu. - Bảo Bình nhún vai.

Bầu trời hôm nay thật đẹp. Từng ánh nắng yếu ớt của buổi sáng sớm khiến cho Thiên Yết thấy rộn rạo trong người. Chưa kể, thỉnh thoảng có vài cơn gió nhẹ lướt qua làm lá cây khẽ rung rung, tạo nên một khung cảnh bình minh tuyệt đẹp.

Máu họa sĩ trong Thiên Yết đã thực sự trào dâng. Cô yêu khu công viên nhỏ nhắn này, nó không bao giờ khiến cô cảm thấy nhàm chán. Mỗi một hôm là mỗi một bức tranh khác nhau, không lặp lại, luôn có điểm khác biệt trong mỗi bức tranh của cô. Nếu nhìn kĩ hay có tài quan sát, có thể thấy rằng phong cách vẽ của Hoàng Lam Thiên Yết không khác Leonardo da Vinci lúc ông tập vẽ trứng là bao.

Đối với người khác, thứ cô vẽ chỉ là những cái cây vô hồn, những tia nắng nhàm chán, những chiếc ghế đá lạnh lẽo, . . . nhưng đối với cô, đó là cả thế giới. Những cái cây có thể chỉ là cái cây, nhưng ít người để ý rằng số lá trên cây mỗi hôm khác nhau hay việc cành cây chĩa về hướng tây thay vì hướng đông, cây mang màu lá đậm hay màu lá nhạt, . . .

Hoàng Lam Thiên Yết chú ý những chi tiết nhỏ như vậy, Trần Bảo Bình cũng giống cô. Không phải vì anh mê vẽ mà là vì anh muốn tìm hiểu điều mà mỗi tác giả miêu tả qua cuốn sách của mình.

Có người tả cây nghe rất hay, rất có hồn. Có người lại tả quá hời hợt, buồn chán. Bởi vậy anh mới tìm hiểu điều mà tác giả gửi gắm sau mỗi trang viết, cuối cùng, Trần Bảo Bình rút ra được kết luận:

Thế giới qua con mắt mỗi người mang một màu sắc khác nhau. Con mắt mỗi người lại khác đi khi mang cảm xúc khác nhau.

Thiên Yết mê hội họa nên cô thấy thế giới thiên nhiên sống động. Anh mê văn học nên anh thấy sau mỗi trang sách là cả một khung trời mới.

- Xong ! - Tiếng nói to của Hoàng Lam Thiên Yết kéo Trần Bảo Bình về với thực tại.

Cô đứng dậy, duỗi thẳng hai tay lên trời ra điều mệt mỏi lắm. Bảo Bình tò mò lại gần xem tranh nhưng cô đã nhanh chóng giấu nó đi. Hành động này khiến Bảo Bình vô cùng thắc mắc. Nếu là bình thường thì Thiên Yết đã đem bức tranh đi khoe khắp nơi rồi . . .

- Cho anh xem một chút đi ? - Bảo Bình nài nỉ.

- Không.

- Một chút xíu thôi, lướt qua thôi cũng được.

- Không là không ! - Nói rồi Thiên Yết thu dọn đồ nghề, trở về khu trọ thân yêu.

Cô thực sự không muốn cho anh xem bức ảnh này sao ?

- - -

Hứa Ma Kết khó nhọc ngồi dậy. Cô ôm đầu, hôm qua uống nhiều quá đây mà. Vừa lúc đó, một cốc nước bỗng hiện ra trước mặt cô, ngẩng đầu lên nhìn cô mới biết đó là Vương Song Ngư.

- Tôi cũng vừa dậy, định lấy nước uống cho tỉnh táo để cày game nhưng có vẻ cô cần nó hơn tôi. - Nói rồi Vương Song Ngư đi lên phòng.

Ma Kết một hơi uống sạch cốc nước. Nhớ lại khuôn mặt đờ đẫn, hai mắt thâm quầng do thức đêm cùng mái tóc dài bù xù như thể nghìn năm chưa cắt của anh ta khiến cô cảm thấy khó ưa. Tuy chỉ quan tâm tới âm nhạc nhưng dù sao cô cũng là con gái, không thể không chú ý tới vẻ bề ngoài được. Nói đến đây mới nhớ, có người còn tệ hơn Vương Song Ngư nhiều.

Hứa Ma Kết nhìn cậu con trai trước mặt với ánh mắt kì lạ.

Cậu ta đang úp đầu vào bể cá ! Là úp đầu vào bể cá đấy !

Cô hoảng hốt nắm tóc cậu ta kéo lên làm cậu kêu oai oái.

- Cô làm gì vậy ?

- Thế anh đang làm gì ? - Ma Kết khó chịu khi mình vừa mới cứu một sinh vật xong, khen thì không khen lại còn bị mắng.

Cô cố gắng lục trong kí ức khuôn mặt của người này, rõ ràng là hôm qua Xà Phu đã giới thiệu từng thành viên một cơ mà.

Xem nào . . .

- Trình Cự Giải, là người thanh niên xấu số đang tự tử liền bị một bà cô chen ngang.

Hứa Ma Kết ồ lên một tiếng, sau đó lông mày liền nheo lại, đôi mắt chứa đầy hàm ý giận dữ nhìn Cự Giải.

- Tôi chỉ đang cố gắng cứu chú cá vàng nhỏ bé xinh đẹp kia thôi, mạng anh ra sao, tôi quan tấm chắc ? Với lại tôi không phải bà cô !

- Làm như tôi úp mặt xuống bể nước ăn cá của cô không bằng ! Mà không phải bà cô thì cũng là bà già nhé !

- Có anh già ý. Tôi còn trẻ trung chán !

- Xin lỗi đi. Tuổi cô đáng tuổi bà cố tôi đấy.

- Bà cố anh hơn anh một tuổi ? Nực cười ! - Ma Kết ném cho Cự Giải ánh mắt khinh bỉ.

Hôm qua Trình Cự Giải trong lúc tìm cách tự tử bằng việc cố ý làm bản thân nghẹn thở khi ăn thì bị Xà Phu đập mạnh tay xuống lưng, phun thẳng cục xương trong miệng ra, không may nó bay trúng vào Ma Kết ngồi đối diện. Nhận thấy bản thân cần phải xin lỗi nhưng không biết đối phương tuổi tác thế nào để xưng hô, Cự Giải liền quay qua thủ phạm chính của vụ án hỏi. Lúc đó anh mới biết cô là Hứa Ma Kết và hơn anh một tuổi. Nạn nhân Ma Kết có vẻ không chú ý lắm tới cục xương do mải tám với Từ Thiên Bình nên Cự Giải cũng gạt ý định đi xin lỗi qua một bên.

Và giờ thì hai người cãi nhau, có lẽ bù cho vụ hôm qua đây mà.

Trình Cự Giải lại gân cổ lên cãi với cố mình.

- Mấy người có trật tự không ? - Một giọng nói trầm thấp gầm lên giận dữ. Chủ nhân của nó chính là anh chàng bí ẩn phòng 201, Triệu Nhân Mã.

Anh ta khó chịu đi lên phòng, đóng sầm cửa lại. Hứa Ma Kết có thể nghe rõ câu phàn nàn của anh ta lúc anh ta đi ngang qua cô.

" Ngủ cũng không yên !"

- Kệ hắn đi, lúc nào hắn chả như vậy. - Từ Thiên Bình nhún vai, uể oải đứng dậy đi lên phòng.

Trình Cự Giải không quan tâm tới việc anh ta cau có thế nào. Nhưng có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, anh từng gặp Nhân Mã ở đâu rồi thì phải . . .

_______________________________________

26/11/2018
Su Kem

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro