Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...Nhật Vương Phủ...

Dáng chiều nhàn nhạt lọt qua khe cửa, còn cùng gió đem theo hương hoa thanh khiết cuốn quanh gian phòng, thôi thúc người thiếu nữ đẹp tựa Thường Nga đang say giấc bừng tỉnh.

Hàng lông mi cong vút khẽ lay động, hiển lộ đôi mắt sâu thẳm, thâm trầm đầy bí ẩn, người nữ nhân ấy đã tỉnh sau một giấc ngủ dài, khi tia nắng đầu tiên lọt vào tầm mắt, nàng mới nhận ra mình như đã trải qua một giấc mộng vậy, nhưng sao cảm giác lại xa xăm đến thế.

''Xử tiểu thư, người tỉnh rồi! Uống chút trà đi!''

Một nữ nhân với ngoại hình tương đối ưa nhìn, trông cách vận đồ thì có lẽ là a hoàn trong phủ đang nhìn nàng mà nở nụ cười thân thiện, trên tay nàng ta làm một chén trà làm bằng cẩm thạch trân quý, nước trà bên trong càng thêm đặc biệt, màu nước không chút vẩn, hơi nước bốc lên kèm theo hương vị mê say như muốn sưởi ấm cho cơ thể đang run lên vì lạnh của Xử Nữ nàng. 

''Tiểu Âm, cảm ơn!''

''Cảm ơn gì chứ, đó là trách nhiệm của nô tì, mà tiểu thư từ nay phải giữ gìn sức khỏe đấy, chứ đừng như mấy hôm trước, đang yên đang lành lại...bây giờ nhiễm phong hàn rồi,thiếp mãi từ lúc đó đến giờ, người đã hài lòng chưa?!''

Tiểu Âm vốn định cố gắng trấn tĩnh tinh thần, nhưng cứ nghĩ đến hành động thiếu suy nghĩ của Xử Nữ ngày hôm đó, nàng lại bất đắc dĩ không thể tự chủ mà tức giận trách móc vài câu.

Kể ra thì cũng dài dòng, thực ra hôm đó chẳng biết thế nào Xử tiểu thư lại cao hứng ra ngoài từ rất sớm để tản mát, đang đi quanh Vân Ngạc Hồ thì chẳng hiểu xảy ra chuyện gì mà tiểu thư nhất quyết nhảy xuống dưới hồ mặc cho đám a hoàn đứng trên bờ lo lắng khuyên can, loay hoay một lúc mới chịu lên, hóa ra là vì chiếc vòng cổ nạm hồng ngọc chẳng hiểu là do không chắc chắn hay là do đám lá gai cạnh hồ mà rơi xuống, thật là, may là nước hồ nông, không thì chẳng biết thế nào, cò chưa kể tới việc tiết trời buổi sớm chẳng mấy ấm áp, thực muốn mang bệnh vào người lắm hay sao?

Kỳ thực sự tình Tiểu Âm cũng đã bẩm báo không thiếu một chữ cho Nhật Vương nhưng xem chừng ngài không mấy để tâm, cho rằng việc thường tình nên chỉ lệnh cho Thực phòng chuẩn bị vài món đơn giản để tẩm bổ. Cả ngày cứ quanh quẩn bên hai con người lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm này thực khiến nàng không muốn thích ứng cũng không được, thật phiền chán!

Xử Nữ nghe trách mắng mà đến một chút khó chịu cũng không có, nàng đương nhiên hiểu việc làm khi ấy của mình ngu ngốc, mạo hiểm chừng nào, thân thể đã yếu ớt lại cứ vô tư không quản. Hơn nữa Tiểu Âm đi theo nàng cũng đã được một thời gian, nàng xét ra cũng chẳng phải người có vị thế gì trong vương phủ mà lại được Tiểu Âm gọi hai tiếng ''tiểu thư'', tấm lòng chân thành như vậy đến sắt đá còn phải hao mòn huống chi là nàng. 

Chỉ có một điều nàng nghĩ mãi không ra, tại sao khi sợi dây chuyền ấy rơi xuống hồ, một sợi dây chuyền không chút can hệ lại khiến trong tâm khảm nàng dấy lên một cảm giác kì lạ, nó thôi thúc nàng mạnh mẽ vô cùng, khi ấy đầu óc nàng trống rỗng, thân thể cũng chẳng tự chủ nổi, đến lúc tỉnh táo thì đã nằm đây rồi. Nghĩ tới đây, Xử Nữ vô thức bật cười, thực ngu ngốc...

...

Đêm, trời trở lạnh, từng đợt gió lạnh rít lên từng hồi, chỉ chốc lát mây giống đã kéo đầy trời, mưa đổ xuống như trút nước kèm theo tiếng sấm vang lên inh tai nhức óc, những tia chớp rạch ngang trời trông thực kì dị, đáng sợ đến lạ.

Trong thư phòng mập mờ ánh đèn, mùi hương thâm trầm, nóng ấm tỏa ra từ lư hương lớn ở chính giữa gian phòng phảng phất khắp ngóc ngách, bao trọn lấy thân thể cường tráng, đẹp mê hồn của mỹ nam tử, hắn vẫn ung dung, điềm nhiên xem xét tình hình các vụ án mới đây vừa được thụ án do Hạo Cường trình lên. Ngoài ra nhất thiết phải để tâm đến vụ của Tô Tiệp Dư, nếu đã đích thân Tổ Mẫu nhờ vả thì tuyệt không thể coi nhẹ.

''Vương gia! Tiểu nữ mang trà tới!''

''Để đó đi!''

Một thanh âm nhẹ nhàng, thanh mảnh như thủy khê vang lên đánh tan sự tĩnh lặng vốn có của gian phòng, nhưng dường như đối với hắn chẳng nảy sinh chút để tâm. Dĩ nhiên hắn biết là ai, nhưng việc này cũng đã thành thông lệ nên cứ cư xử như thường là được.

Thấy đối phương không có nhiều phản ứng, Xử Nữ mới chậm rãi bưng khay hồng trà bằng Lục Bảo Thạch vào trong. Vì cảm thấy sức khỏe đã có điểm khởi sắc, nàng mới quyết tâm rời khỏi phòng, tiếp tục làm công việc thường ngày của mình, mặc dù ân nhân cũng đã nhiều lần từ chối việc nàng đụng vào những công việc của gia nhân nhưng ''nhàn cư vi bất thiện'', dẫu sao vẫn phải làm chút việc chứ.

Đang tập trung vào đống sớ chồng chất trước mắt, Sư Tử bỗng nghe bên tai vọng đến tiếng sấm mạnh mẽ, thực chấn động, tiếp đó là tiếng thở gấp đầy khẩn trương của Xử Nữ, hắn nhíu mày ngước lên. Người nữ nhân ấy xem chừng biểu cảm không mấy thoải mái, có chút run rẩy, lại có chút sợ hãi, khuôn mặt thanh tú thì ngày càng sa sầm lại, khuôn miệng xinh đẹp không ngừng thở gấp, chẳng lẽ...Hắn nhìn nàng đầy hoài nghi mà rằng.

''Cô nương sợ tiếng sấm?''

Nghe vậy, Xử Nữ liền vội vã lắc đầu phủ nhận, rồi không để hắn có thêm cơ hội hỏi han điều gì nữa, nàng nhanh chóng rời đi, để lại sự khó hiểu đặc biệt cho đối phương. Dõi theo bóng hình yêu kiều ấy, thân thể hắn cũng vô thức dịch chuyển.

...

Rầm!

Ngay khi vừa đóng sập cửa lại, Xử Nữ liền ngồi xuống cạnh chiếc bàn gỗ chính giữa gian phòng, vội uống một chén trà định thần. Nàng thực không tài nào lí giải nổi cảm giác của mình ban nãy nữa, thực sự là do nàng sợ tiếng sấm hay là do bệnh, hay là do...Cảm giác khó thở, chóng mặt đến tê dại này là gì?!

Sau một khắc hoảng loạn trong một mớ bòng bong do chính mình tạo nên, Xử Nữ mới chậm rãi đứng dậy, lảo đảo đi về phía thạch sàng, nếu đã không khỏe thì đi nghỉ, một giấc trôi qua là sẽ ổn thôi.

Vừa vén tấm mành che lên, nàng liền bị cảnh tượng trước mắt dọa cho khiếp đảm. Đồng tử nàng mở lớn, thần sắc tệ đi trông thấy. 

Xử Nữ cả kinh, theo phản xạ lui về sau hai bước, nàng dùng ánh mắt vô cùng cảnh giác mà dò xét đối phương một lượt, người này nếu xét tổng quan thì so với quỷ nữ thường xuất hiện trong lời truyền tụng dân gian thì chẳng mấy khác biệt. 

Trên Thạch Sàng của nàng giờ đang hiển hiện rõ mồn một một bóng hình khác, người đó mặc một bộ đồ trắng mỏng manh đầy tang tóc, mái tóc mềm mượt, đen nhánh xõa xuống ôm lấy khuôn mặt thanh tú, mĩ miều, chỉ có điều làn da người nữ nhân này lại trắng muốt không chút huyết sắc, đôi môi khô khốc như tàu lá úa, trong đôi mắt đặc một màu huyết dụ của nàng ta là tia sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác. Nàng ta cứ ngồi đó trân trân nhìn nàng, khóe môi khẽ động đậy, cơ hồ muốn nói điều gì đó.

''Cô nương là ai? Sao nửa đêm canh ba lại vào phòng ta làm gì?''

Nhận thấy người nữ nhân đó đang có ý định muốn đi về phía mình, Xử Nữ cố hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh rồi bất giác lên tiếng, giọng điệu run rẩy ra chiều kinh hãi vô cùng. Nàng chỉ là muốn xác định, đối phương là nhân hay yêu. 

''Ngươi phải giúp ta báo thù... phải giúp ta báo thù...giúp ta...''

Xử Nữ còn chưa kịp định thần thị giọng nói lạnh lẽo ấy đã từ phía sau phả thẳng vào gáy nàng, thấu đến tận xương tủy, nàng cảm nhận được bàn tay gầy gò, trơ xương của người nữ nhân đó đang men theo một bên cổ lên thẳng xương quai xanh, cơ thể nàng theo đó cũng trở nên cứng đơ không thể động đậy....

...

Sư Tử ban nãy thấy động thái kì lạ của Xử Nữ nên đã không khỏi thắc mắc cùng khó hiểu, vội vàng bám theo nàng đến tận đây. Hắn tự trong lòng thực vô cùng mâu thuẫn, sao lại tự nhiên đi quan tâm một người đến vậy? Nữ nhi nhu mì, yếu đuối ban đêm sợ sấm chớp âu cũng là thường tình mà, có gì phải bận tâm chứ, nhưng...Có cảm giác như hắn đang là một phụ thân lo lắng cho tiểu ái nữ vậy. Không sai, trong tiềm thức của Sư Tử, Xử Nữ chính là yếu đuối vô cùng, thân thể dễ bệnh lại lạnh lùng ít nói, kiểu thâm trầm như thế nếu tự nhiên cao hứng suy nghĩ linh tinh thì có khi xảy ra chuyện gì cũng không phải không có khả năng, thế nên nàng chính là cần được bảo vệ, để tâm tới, nếu không, biết ăn nói sao với song thân của nàng?

Nghĩ tới đây, hắn chợt dừng bước, đúng là nực cười, vẫn là quay về thì hơn. Nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị xoay người rời khỏi thì...

''A!!!!''

Một tiếng thét thất thanh vang lên phá vỡ bầu không khí an tĩnh của ban đêm, hòa với tiếng mưa và sấm chớp, nghiễm nhiên tạo nên một âm khúc vô cùng quỷ dị. Sư Tử theo đó giật mình quay đầu lại, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro