Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
Vậy là sắp được 30 chap rồi. Tớ kiên trì viết như này cũng là nhờ sự ủng hộ của các cậu đấyy:33
  End chắc là khoảng chap 75 nhé :>

___________________________
Cậu đã chẳng còn ở bên cô.

Không biết phải làm thế nào, chuyện đã qua bị bỏ lại trong quá khứ, thời gian vẫn vội vã đẩy ta về phía trước.
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn sống qua mấy ngày.
Hằng ngày lên lớp, tan học, học phụ đạo, đọc sách, ứng phó với kì thi cuối kì sắp tới, việc nào cũng khiến người ta mệt mỏi, tối đến nằm trên giường, lại nặng nề không tài nào chợp mắt.
Tiết ngoại khóa hôm nay, Ma Kết kéo cô ra hành lang, mặt mày buồn bã hỏi:" Thiên Bình, nghe nói cậu với Thiên Yết..."
" Hai người hẹn hò thật sao?"_ Ma Kết hỏi, gương mặt trắng trẻo hơi ửng đỏ, đôi mắt to xinh đẹp lonh lanh nước.
Cô không trả lời thẳng mà cố ý hỏi:" Cậu thích Thiên Yết à?"
" Cậu đừng nói linh tinh..."_ Ma Kết cúi đầu, mặt đỏ tới tận mang tai nói lên tất cả. " Đừng để mẹ tớ nghe thấy."
" Yên tâm! Tớ với Thiên Yết chỉ là bạn thân thôi!"_ cô ra vẻ nghiêm túc giải thích bằng giọng điệu mập mờ:" Hôm ấy điện thoại tớ hết pin, mẹ tớ bảo nó chạy đi tìm tớ, ai ngờ vừa đúng lúc chị Cự Giải đang tỏ tình, nói chung nhập nhà nhập nhằng một hồi chuyện liền thành ra thế."
" Nhưng mà... những tin đồn kia?"
" Là tin vịt đó!"_ sợ Ma Kết không tin, cô cắn môi nói thẳng, " Hơn nữa, tớ thích người khác, Thiên Yết cũng thích người khác."
" Thật sao? _ Hà Ma Kết căng thẳng, giọng nói hơi run rẩy, " Vậy cậu biết Thiên Yết thích ai không?"
" Muốn biết hả?"_ cô vỗ vai Ma Kết, " Cậu có thể tự mình đi hỏi Yết!"
" Nó sẽ rất vui vẻ nói cho cậu."_ cô tặng Ma Kết một nụ cười khích lệ.
Có thể được nghe chính miệng người mình thích nói ra câu " Tớ cũng thích cậu", là một điều may mắn, cũng là một niềm hạnh phúc. Đối với cô, điều may mắn ấy đã bị bỏ lỡ, còn niềm hạnh phúc ca vời chẳng thể chạm tới.

Ngày diễn ra lễ tốt nghiệp của các anh chị khối trên, bầu trời một màu xám xịt, mây đen giăng kín trên đầu như đang đè nén điều gì, chẳng chịu đổ mưa.
Những sạp hàng  gần cổng trường bắt đầu bày bán hoa hướng dương, trông tươi sáng rực rỡ khiến cô khó kìm lòng liền ôm về một bó lớn, trước khi đi lại nhìn thấy hoa hồng đang nở rộ, bèn mua thêm một bó.
Dòng người đã ùa về khu lễ đường đông nghẹt. Sư Tử đại diện toàn thể học sinh tốt nghiệp đọc diễn văn, áo sơ mi trắng tinh, tóc cắt ngắn hơn, cặp kính không thể che khuất đôi mắt rạng ngời. Anh đứng trên bục, phong thái thoải mái, nét mặt bình thản như biến mọi vật xung quanh thành khung nền xám xịt.
Hai anh em bất kể là ai, cũng đều phát sáng giữa đám đông.
Suy nghĩ một hồi, cô bèn tặng hoa hướng dương cho Sư Tử, anh đón lấy bó hoa, mỉm cười với cô, còn chưa kịp nói gì phía đằng xa đã có người gọi anh tới chụp ảnh kỉ niệm.
" Anh biết em muốn hỏi điều gì."_ anh dơ tay lên xoa đầu cô như đang an ủi một đứa trẻ, " Đừng chạy lung tung, đợi anh xong việc."
Lấy anh làm trung tâm, đám đông vây quanh hết vòng này đến vòng khác, không rõ mất bao lâu mới vãn.
Cự Giải đứng trong một vòng tròn khác, cô chen vào, định tặng chị hoa hồng . Nhìn thấy cô, nụ cười bỗng tắt lịm trên khuôn mặt Cự Giải.
Chị hứ một tiếng:" Ai cần thứ hoa này?"_ giọng không lớn lắm, nhưng đủ để thu hút những ánh mắt sắc lẹm nhiều chuyện xung quanh.
" Nghe nói chị thích hoa hồng..."_ còn chưa kịp hiểu rõ ẩn ý trong câu nói kia, cô ngơ ngác đỡ lời, đột nhiên sau lưng có người xô đẩy, cô bị húych lên phía trước, bó hồng trên tay cứ thế vô tình ập thẳng tới trước mặt chị.
Cự Giải lùi lại sau vài bước, cay nghiệt buông câu:" Đồ giả tạo!" đoạt giật lấy bó hoa ném thẳng vào người cô.
Giấy gói hoa rách toạc, dây ruy băng bị tuột, những cánh hồng dỏ thắm rơi lả tả, cánh tay để lộ bên ngoài áo đồng phục bị gai quệt xước thành vệt, rỉ ra vài giọt máu tươi.
Không đau... thật đấy.
Thiên Bình ngây người nhìn Cự Giải.
Nhất định Cự Giải cho rằng vì cô nên Thiên Yết mới từ chối mình.
Thiên Bình, mày mặt dày quá thể, cứ thích cứa vào nỗi đau của người khác, chẳng trách ai cũng ghét!
" Em xin lỗi..."_ không hề giải thích, cô lập tức xin lỗi, giọng khó giữ được bình tĩnh:" Hóa ra chị không thích hoa hồng."
" Cô..."_ sắc mặt chuyển từ trắng bệch sang xanh xao, Cự Giải vung tay lên. Cô nhắm mắt lại theo bản năng, nghiêng mặt qua một bên, nghe " bốp" một tiếng bạt tai chát chúa, nhưng má không hề có cảm giác bỏng rát.
Mở hé mắt, liền thấy Sư Tử đang đứng chắn trước mặt cô.
" Đủ rồi! Cự Giải!"_ Sư Tử nắm chặt cổ tay Cự Giải, trầm giọng.
Cự Giải như vẫn còn điều muốn nói, đôi môi mím chặt cuối cùng bật ra tiếng thút thít, vài người xúm lại tranh nhau an ủi, phần đông trợn mắt nhìn cô.
Những lời xì xầm vang lên, từng câu từng chữ lọt vào đôi tai không có sức chống cự của cô. Lúc này bên ngoài lễ đường trời bắt đầu đổ mưa, tiếng sấm rền vang, mưa rơi tầm tã, ngông cuồng phong tỏa cái thế giới cô đang vội chạy trốn. Cứ bất chấp mà bỏ chạy đi, dù cho ướt sũng có sao? Còn hơn đắm mình trong những ánh mắt lạnh lẽo này.
Nhưng bàn chân kém cỏi chỉ biết co quắp bên trong giày, đông cứng không thể chuyển động, cô đành như quả bóng bị đâm thủng, mệt mỏi dựa vào tường.
" Mình đi thôi!"
Cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng bàn tay, là ai đã nói ra ba chữ này, vì cô chắn gió che mưa, đưa cô chạy trốn...
Sư Tử nắm chặt tay, kéo cô chạy khỏi lễ đường.

______________________________

Sắp có drama ngập mặt rồi nhaa:)))
Chuẩn bị tinh thần đi nhé các cậu :>>
One more time, i love all of you much much <333

-------------------------‐-------------------
24/08/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro