Tiêu đề phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi mà kể tôi bị đánh như nào thì đến Tết cũng chưa xong. Ngần ấy cái Tết cuộc đời mà. Và tôi cũng quên dần những thứ bố mẹ làm với tôi, tôi chỉ nhớ nhưng gì bố mẹ khiến tôi cảm thấy. Một tuổi thơ chật vật, và thổn thức. Lê cái mông đòn roi ì ạch qua từng ngày một, đánh một trăm lần thì cả trăm lần đau như một. Chắc mẹ coi tôi như cục vàng nên đem lửa ra luyện. Tôi học được cách khóc không ra tiếng, chỉ ngồi im không ai biết. Mẹ mà thấy sẽ kêu:" tao làm cái đéo gì mà mày khóc ?" Và tôi sẽ bị ăn đòn để có lý do khóc một thể.
Hàng sáng dậy sớm, khẽ kê ghế mở tủ lấy đá ra chườm mắt vì sợ cô chủ nhiệm hỏi.
Tôi biết cách ngồi kẹp đầu vào giữa 2 chân cho đỡ choáng nếu bị đập đầu vào sàn quá mạnh, tôi hay giấu bím tóc vào trong lưng áo để mẹ không tiện kéo, và luôn khoá cửa ban công sau 1 lần bị ấn đầu ra ngoài.
Mẹ tôi chuẩn bị cho tôi vào đời quá tốt, tôi là đứa bảy tuổi cứng nhất quả đất và đi đâu cũng không sợ trừ về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#411