ONESHORT4 : Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 27 tháng 6

“3 ngày nữa thôi, chúng tôi sẽ coi nhau như người xa lạ”

Tối hôm ấy Cap đã bị sốt , cậu khát khô cả cổ họng, nhiệt độ cơ thể cứ tăng lên, chẳng có người hầu nào quan tâm và đến chăm sóc cậu. Nằm 1 lúc, cơn đau nhứt đã làm lan ra khắp cơ thể, cậu cố lê thân mình xuống khỏi giường,không trụ nổi đã ngã thẳng xuống sàn nhà lạnh lẽo.

Rhy được người hầu dẫn vào phòng, thấy Cap nằm cuộn tròn rung rẩy anh hốt hoảng chạy lại bế cậu đặt lên giường, ngoắc đầu nhìn quanh, bọn người hầu làm lơ như không thấy khiến anh tức đến nghiến chặt răng.

Anh lau cơ thể cho Cap, chườm khăn lên trán cho cậu. Rhy lo lắng không rời mắt khỏi cậu, chăm cậu cả đêm hôm ấy.

Cap trong mơ hồ tỉnh dậy đã nửa đêm, ngước qua thấy Rhy ngồi gục xuống cạnh giường cậu, quầng thâm mắt càng đậm hơn , cậu đưa tay vuốt nhẹ tóc anh, cuối xuống đặt lên trán Rhy 1 cái hôn, nắm lấy tay anh cậu nhẹ áp má lên đó.

“Em không nghỉ ngơi làm gì vậy Cap?”(Rhy mở mắt, giọng mang theo chút mệt mỏi)

“anh lên đây nằm với em đi, em lạnh”

“Không được, anh phải về , khuya lắm rồi”

“em không cho anh về!”(cậu chợt bật dậy)

“ngoan, nằm xuống nghỉ ngơi đi Cap”

Cậu kéo tay anh vẻ khẩn thiết trông rất đáng thương. Rhy bất lực chỉ đành nghe cậu, vừa lên giường cậu đã nhào vào lòng anh, hơi ấm từ cơ thể , cùng những tiếp xúc quá mức thân mật, khiến cơ thể Rhy dần nóng rực, cứ như vậy có lẽ người gục ngã trước là anh mất.

Cậu dụi đầu vào lòng ngực anh, mùi hương quen thuộc thoang thoảng rất dễ chịu

“Anh ơi”

“Ngủ đi Cap”

“anh không được rời xa em nhé, hứa đi”

“ngủ đi, anh không hứa việc mình không làm được đâu”

Cậu phồng má vẻ giận dỗi

“Anh là đồ đáng ghét!”

“Đừng có trẻ con nữa!!”( Rhy gằn giọng khó chịu)

Cap im lặng, lần đầu tiên anh quat cậu như vậy, cậu thấy có chút tủi thân, biết rõ sẽ rời xa nhau mà, anh đâu cần thẳng thừng vạch rõ ranh giới với cậu vậy chứ.

Cap quay lưng lại với Rhy, anh biết đêm ấy cậu đã khóc; vờ như không biết dù trong lòng anh hiểu rất rõ, cậu thích anh, anh cũng vậy, từ lúc nào cũng chẳng biết nữa... thấy cậu thút thít trong vòng tay mình, anh cũng chỉ có thể bất lực im lặng làm lơ thôi.

Bởi căn biệt thự này đã trói buộc họ như vậy. Chẳng phải quan tâm gì mà ba của Cap đưa bác sĩ đến khám cho cậu. Ông ta làm điều này vì coi việc cậu thích người đồng tính là 1 căn bệnh cần chữa trị, ông ta phát hiện và cố giấu cậu đi, Cap cũng vô số lần giải thích nhưng ba cậu không nghe. Người hầu coi thường, sỉ nhục cậu vì giới tính của cậu và cũng vì ba cậu đã không màn đến cậu nữa...

Cap quyết định buông thả, mặc người khác định đoạt, cậu cũng chẳng biết bản thân mình sai ở đâu, hay vốn dĩ sự có mặt của cậu trên thế giới này đã là sai lầm. Mang theo suy nghĩ tiêu cực, cậu đã tự hành hạ bản thân mình, vào lần đầu Rhyder đến dinh thự, lúc đó Cap nhìn ra ngoài cửa sổ và có ý định mở cửa nhảy xuống tự sát... Nhưng khi thấy Rhy lấy ra tấm ảnh 1 cô gái và đặt nụ hôn lên đó, cậu lại có chút tham lam, cậu cũng muốn có được tình yêu như vậy,lần này thôi, dù với cách xấu xa như nào đi nữa, thì hãy cho cậu được yêu và sống thật với bản thân mình. Và thế cậu quyết đặt trọn trái tim và niềm hy vọng cuối cùng vào anh, những ngày trôi qua đã khiến cậu nhận ra, cậu đã có 1 quyết định đúng.

Rhy có tình cảm với Cap và anh hiểu rõ điều đó, nhưng sẽ không chọn tiến tới. Dù thế nào đi nữa anh vẫn phải làm tròn trách nhiệm trong công việc được giao, 1 tháng là phải rời khỏi, nếu không anh sẽ chẳng nhận được tiền, và người em gái của anh đang cần ra nước ngoài chữa trị bệnh nan y sẽ ra đi mãi mãi. Anh không thể ích kỷ theo đuổi tình yêu của riêng bản thân được.

Ngoài trời chợt đổ mưa, cơn mưa lớn hơn bình thường. Rhy ôm chặt Cap đang ngủ say vào lòng, nhẹ vuốt tóc cậu

“Anh yêu em lắm Cap”

Nói rồi anh rời giường, kéo chăn lên cho cậu. Bước ra khỏi căn phòng ấm áp, Rhy đứng bên ngoài lấy điếu thuốc đưa lên miệng, mò trong túi lấy hột quẹt

“Này dùng đi”

Ba Cap không biết từ lúc nào đã đứng cạnh anh, ông ta đưa cho anh 1 cái hột quẹt gas mạ vàng.

“Thằng bé sao rồi?”

“không có vấn đề gì hết ạ”(anh cẩn trọng trả lời)

Chợt ông ta bật cười thành tiếng, nắm chặt vai anh, ghé sát đến bên tai âm thì thầm

“sao lại nói vậy... , bác sĩ nhầm lẫn rồi, phải là đã chữa hết bệnh của con tôi rồi chứ”

“xin thứ lỗi tôi không làm trái với lương tâm nghề nghiệp”

“ha, lương tâm à? Cái đó có nuôi được em cậu không?”

Anh nắm chặt lòng bàn tay, hận không thể đánh tên này nhừ tử

“biết thân biết phận mình đi chứ cậu Rhy!”

Nói rồi ông ta đạp mạnh vào chân anh khiến anh phải quỳ rạp xuống

“Tư thế này mới xứng với cậu... 3 ngày nữa Cap sẽ cưới con gái của nghị sĩ X, tôi mong mai cậu có thể rời đi, để thằng bé tập trung chuẩn bị cho lễ cưới.”

“Sao ông lại để Cap cưới người em ấy không yêu chứ, ông đang hủy hoại em ấy đấy!!”

“Đừng tưởng tôi không biết cậu và con tôi có ý gì. Cậu đang làm bệnh của thằng bé nặng hơn đó!!”

Nói rồi hắn tiếp tục đá mạnh vào người anh, sau lại lấy 1 sấp tiền trong túi quăng vào mặt anh, vẻ mặt vô cùng khinh bỉ. Sau khi hắn rời đi Rhy chầm chậm nhặt những tờ tiền bị giậm dơ dưới đất

“Rhyder?”

Giọng nói cậu vang lên làm anh phải đứng hình, anh cứ ngồi im đó, chẳng có chút can đảm nào để nhìn cậu nữa. Anh sai rồi, nhưng anh không thể không sai như vậy, anh không mong cậu tha thứ, thà rắng oán trách anh sẽ tốt hơn.

“Anh sẽ đi thiệt à?”

“... Ừ”

“Anh lựa chọn đẩy em cho người khác vậy sao!!”

Cap hét lớn, kéo mạnh áo anh, đánh mạnh gào thét liên tục. Anh nắm chặt lòng bàn tay

-chát-

Anh tát cậu mạnh, âm thâm kèm theo sự đau đơn như xé toạt trái tim của Cap, cậu ngồi gục xuống, tay vẫn không buông khỏi vạt áo của Rhy.

Anh nhăn mày mạnh tay giật ra, khiến cậu té xuống sàn. Anh bước vội đến đỡ cậu nhưng chợt dừng bước, anh nhắm chặt mắt quay đi

“em nên sống đúng với những gì ba em muốn” (anh cắn chặt môi, bất lực nói ra)

Cap khóc nấc lên, người cậu nóng rang vì sốt , cố với tới anh, nhưng càng với anh càng ra xa cậu hơn

“anh đừng mà, đừng đi!! Rhy!!!”

“Rhyder!!!”

Anh nghe thấy tiếng gào khóc, nhưng vẫn bước đi, bỏ lại mình cậu, 1 mình cậu lẻ loi và cô độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro