Chap 2: Sẽ cần thời gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Awww!! Nó dễ thương quá Erza-san!-Juvia giật lấy con búp bê đang khâu dở khỏi tay tôi, hiếu kì một cách không thèm che dấu.

Lần thứ hai trong vòng một ngày, tôi cảm thấy sự thích thú mà các cô gái trong hội dành cho chuyện tình cảm giữa tôi và Jellal bắt đầu giống như cảm xúc người ta có đối với một món ăn khoái khẩu, mà một tròn số những lí do là tính mới lạ của nó. Trong bất cứ cuốn từ điển nào đã và đang được phat hành tại Fiore, "tình yêu thiếu nữ" có lẽ luôn đứng đầu mọi danh sách các từ trái nghĩa với 'Erza Scarlet".

Và giờ thì sự "mới lạ" này thậm chí còn trở thành chủ đề bàn tán trong buổi tiệc ngủ hôm nay. Như để tăng thêm tính bi kịch cho câu chuyện tình vốn hầu như không có một nụ cười (thực ra còn chưa có cái duyên được bắt đầu), địa điểm tổ chức chính là căn hộ của tôi ở Fairy Hills. Quyết định này được ấn định với hai lí do chính: thứ nhất, là vì căn hộ này rộng gấp 5 lần các phòng tiêu chuẩn tại KTX; và thứ hai, vì người mờ họ sang chính là chủ nhân con búp bê vừa bị giật mất.

Dù sao thì việc kham khảo ý kiến của hội con gái cũng không phải ý kiến tồi.

-Vậy mà Juvia cứ nghĩ Juvia là người duy nhất làm búp bê như vậy đó.-Juvia tỏ ra đặc biệt quan tâm đến thứ đồ chơi chưa hoàn thiện trong tay, có lẽ vi bản thân cũng có một bộ sưu tập tương tự. Búp bê, thú nhồi bông, gối ôm, chăn mền, khăn tắm (!) và tất cả đều có in hình Gray. Cá nhân tôi cũng đang cân nhắc việc tầm sư học đạo khoản thêu thùa của con bé.

Lisanna nhích lại gần, vuốt mái tóc xanh của nó, cười tủm tỉm:

-Anh Jellal đúng không?

-Còn ai vào đây nữa-Lucy huých cùi trỏ vào lưng cô bạn thân-Trong lòng chị ấy chỉ có-hí hí-mình anh ấy mà thôi!!

-Ảnh hưởng gì đến kinh tế nhà hai người à?-Tôi lườm.

-...Dạ tụi em im liền. (//*_*//)

Luồn lách qua hàng nệm đã kê sẵn, Levi ngồi xuống bên cạnh tôi và Mira, đánh tiếng:

-Này Erza!

-Uhm?

-Lá thư sao rồi?

Một câu hỏi đơn giản, thế quái nào lại thu hết sự chú ý của TẤT CẢ mọi người trong phòng chứ? Juvia và Lisanna tay vẫn ôm chặt con búp bê, Wendy vốn đã nằm sẵn trong mền cũng ngồi dậy, giữ Carla trong lòng, thậm chí Lucy và Mira-hai người đã quá rõ cái kết của bức thư-cũng bó gối nhìm tôi chằm chặp. Tất cả mọi người đều nhìn, chỉ trừ Cana ngủ vùi bên cạnh một đống vỏ chai lăn lóc.

Tôi lắc đầu:

-Mình chưa đưa cho ảnh.

Sau câu nói đó là một khoảng lặng không hề dễ chịu.

-C-cũng phải ha. E-em nghĩ là muốn làm được cũng khó lắm.-Wendy lên tiếng, với một cố gắng rõ ràng một cách lộ liễu là xóa tan sự căng thẳng.

-Thà bảo chị đi phục kích mấy cái hắc hội còn dễ hơn.-Tôi thở dài

-Nhưng mà, em nghĩ anh chị sẽ tốt thôi. Ý em là, hai người rất hiểu nhau mà. Chị và anh ấy đã làm bạn từ khi còn ở Tháp, rồi mọi việc khác nữa.

-Ừ, là bạn, chứ không phải một cặp.

-Từ từ tình cảm sẽ tiến triển mà.-Wendy cười nhẹ. Nụ cười và lời khuyên của cô bé khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

-Woa, woa, Wendy-chan,-Lucy chen vào- từ khi nào mà em trở thành chuyên gia mấy chuyện tình củm thế hả??

Quả thực, những lời khuyên của Wendy có ích hơn của Mira, Cana và Lucy gấp ngàn lần, mặc dù giờ nghĩ lại thấy giống xui dại nhiều hơn: chạy tới hôn ảnh đi, đứng giữ quảng trường Magnolia mà hét lên "Jellal em yêu anh!!", kề Yêu đao Hồng Anh vào cổ kèm tối hậu thư "Yêu em hay chết dưới tay em?". Thậm chí Lucy còn viết lên kịch bản "Nụ hôn đầu trên hòn đảo hoàng hôn" mà tôi chắc chắn rằng kẻ cung cấp ý tưởng và tư liệu không người nào khác, hay con mèo nào khác, ngoài Happy.

-Thành khẩn khai báo chị tha cho-Mira cười điệu-đó giờ em đi chơi với bao nhiêu anh rồi?

-E-em không có...

Phần còn lại của cuộc "tra khảo" đầy tàn nhẫn trượt ra khỏi đầu, tôi chỉ suy nghĩ về câu nói của Wendy:

"Từ từ tình cảm sẽ tiến triển mà ."

Wendy nói đúng, mọi thứ đều cần thời gian để tiến triển.

Nhưng còn phải chờ bao lâu nữa?

***

-Tên thần kinh Jellal!

-Chào Natsu, chuyện gì đây?-Tâm trạng tôi vốn đã không được ổn lắm rồi. Tôi vừa ngồi chầu trực trước cổng Fairy Hills gần một tiếng đồng hồ, đợi Erza để hộ tống cô ấy đến ERA dự cuộc họp cuộc họp mà chính cô ta là người muốn tổ chức, chỉ để bị Cana ném một cái vỏ chai vào người và thông báo rằng Erza đã ra khỏi nhà từ lâu rồi. Bắt đầu hoàn hảo cho một ngày thứ hai.

-Bất cứ điều ngu ngốc gì ngươi làm. Tôi không quan tâm, dù cho nó chỉ là làm xước gót giầy họ. Cứ quỳ xuống, dập đầu dập đít xin lỗi đi, ngàn lần triệu lần tỷ lần xin lỗi đi, nồi cầu xin được tha thứ NGAY LẬP TỨC!!!

-Được rồi, chuyện này bắt đầu khó hiểu rồi đấy. Chính xác thì tôi đã làm gì?

-Ai mà biết được, nhưng tối biết chính xác hậu quả của nó là gì. Là Lucy, Lucy của tôi, dành cả cái cuối tuần chết tiệt ở Fairy Hills. Nghĩa là sao? Nghĩa là trong suốt ba ngày chúng tôi không làm gì cùng nhau: không hẹn hò, không gọi điện, không chăn gối (!), không gì cả. Bây giờ thì mọi thứ bung bét chỉ vì nhà ngươi. -Cậu ta đấm vào ngực tôi vài phát để làm rõ ý kiến của mình, dù cho cái ý kiến đó là gì đi chăng nữa.

Tôi thở dài. Ngày hôm nãy sẽ rất dài đây.

-Chính xác thì tôi đã làm gì?

-Biết chết liền. Tôi gọi Lucy vào chiều thứ sáu thì họ-là Lucy, Erza và Mira- cứ cười khúc khích vào trong cái ống nghe. Thứ bảy tôi gọi lại thì cô ấy lại 'Ah đừng hòng, em sẽ ở lại đây và anh cứ việc đi nói với bạn anh rằng hắn là một tên sở khanh' rồi dập máy. 

-Và tôi là gã sở khanh?

-Còn ai khác nữa. Gajeel nói Levi ruồng hắn nguyên mấy hôm cuối tuần cũng vì thế. Riêng tôi thì đi viếng mộ Ul với Lyon rồi.- Gray trượt vào băng ghế đối diện cái tôi và Natsu ngồi. Thêm một công tố viên trong phiên tòa mà tôi một lúc đóng cả hai vai bị cáo và luật sư.

-Chứ tôi đã làm gì?

-Không quan trọng-Natsu phẩy tay- Bây giờ chỉ có một việc để làm thôi. Quỳ Xuống. Cầu Xin. Nếu không Lucy sẽ không bao giòe nhìn mặt tôi nữa vì tội danh đồng lõa.

Bị đanh bại hoàn toàn rồi. Nếu coi cuộc nói chuyện này là một cuộc chiến thì tôi đã ngã quỵ.

-Tôi sẽ hỏi Erza xem mình đã chọc giận ai khi gặp cô ấy ở ERA.

-Không ích gì đâu.-Gajeel bước vào hội quán, treo áo khoác lên giá đổ đồ, rồi nhanh chóng tiến lại bàn chúng tôi-Theo như Levi nói thì chính Erza là người cậu đắc tội. Hai người cãi nhàu hả?

-Không hề. Mọi chuyện đều ổn. Nhưng-

-Nhưng gì?-Gray ngát lời

-Cô ấy có vẻ hơi, hừm, không vui.

-Cậu chọc cô ta giận rồi.-Cả ba người nói cùng một lúc.

-Tôi đã hỏi cô ấy có sao không.

-Và câu trả lời sẽ luôn là "ổn" trong khi sự thật là hoàn toàn ngược lại.-Gray kết luận-Natsu nói đúng, cậu nên tập quỳ đi thì hơn. Erza không giống như phần lớn số con gái trong hội, nếu xin lỗi thì sẽ được tah thôi.

-Tôi sẽ xin lỗi cô ấy, ngay khi tôi và cô ấy gặp nhau. 

Tôi đứng dậy, chộp vôi cái áo khoác của mình trên giá và mặc vào người trước khi ra khỏi hội.

Mùa đông năm nay dường như đến sớm. Có lẽ Erza cũng vì vậy mà thất thường hơn?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro