3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Sylvie hướng dẫn nhà khoa học vào rừng tìm chim.Trên đường đi,họ mãi mê nói chuyện với nhau một cách vui vẽ.Cô bé thầm nghĩ giá như anh ta không mang súng đi cùng,thì lúc này sẽ thú vị biết dường nào.Thỉnh thoảng, anh lại đưa súng về phía con chim đáng nghi ngờ và bóp cò khiến cô bé run lên bần bật.Cô không thể hiểu nỗi tại sao một nhà khoa học nghiên cứu về chim mà lại nhẫn tâm như thế.Nhưng qua ánh mắt của Sylvie,thì chàng trai quả là có một sức thu hút mãnh liệt,và đáng được ngưỡng mộ.Từ trước đến nay,cô chưa hề thấy một chàng trai nào vừa đẹp trai,lại vừa có duyên như thế.Thế rồi một cảm giác lâng lâng,say đắm đến kỳ lạ tràn ngập cả tâm hồn thơ ngây,bé bỏng của Sylvie.Cái cảm giác khó hiểu và kỳ lạ mà cô bé đang độ tuổi như thế khó lòng nhận ra-TÌNH YÊU.

Màn đêm buông dần xuống.Cả hai người cùng nhau cưỡi bò về nhà.Trăng mọc lên đã lâu.Trên giường,chàng trai đang say sưa ngủ sau một ngày miệt mài tìm kiếm trong rừng.Riêng Sylvie vẫn đang còn thao thức.Cô cố tìm một giấc ngủ, song không thể nào chợp mắt được.Cô phải lo tính như thế nào để hai bà cháu vừa nhận được mười đô la,mà vẫn làm chàng trai vui lòng...

Trời rạng sáng.Sylvie lặng lẽ rời khỏi nhà.Cô chạy một mạch vào rừng xa.Cuối cùng,cô dừng lại trước một cây thông già cao vòi vọi,mà cách đó vài dặm ai cũng có thể trông thấy nó dễ dàng.Cô bé mạo hiểm leo lên tận ngọn chót vót của cây thông.Từ đây,cô bé có thể quan sát toàn bộ khu rừng,và cô tin rằng mình sẽ thấy được tổ của con chim diệc trắng.Với đôi chân trần và đôi tay thon nhỏ,Sylvie mím môi bám tay thật chặt vào thân cây thô ráp, mang đầy những cành nhỏ, vươn dài ra như những chiếc gai sắc bén chẳng kém gì móng vuốt loài mèo.Sylvie bị xây xát cả người,thêm vào đó, nhựa thông nhớp nháp,nhầy nhụa vấy đầy cả hai cánh tay của cô.Sylvie cảm thấy càng trèo lên cao,tay chân cô càng tê cứng,và dường như cây thông càng lúc càng cao hơn thì phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro