86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thả lỏng một chút, Chu Dã em như vậy chú sẽ không động đậy được."

Da đầu Trình Mục Dương tê dại khi bị tiểu huyệt múp míp của Chu Dã kẹp chặt, huyệt thịt cắn lấy gậy thịt không buông, khiến anh đâm vào cũng không được mà rút ra cũng không xong.

"Không, không có cách..."

Trong lòng Chu Dã cũng áy náy lắm chứ. Bây giờ cô bị hạ thuốc, hận không thể để Trình Mục Dương làm chết. Hoa huyệt bên trong càng ngày càng siết chặt, cô không còn khống chế được cơ thể mình nữa. Muốn thả lỏng nhưng bên trong lại không nhịn được mà quấn lấy dương vật Trình Mục Dương.

"Đáng chết!"

Trình Mục Dương gầm nhẹ một tiếng, trực tiếp dùng sức banh hai chân Chu Dã ra, sau đó thoáng rút ra một ít, rồi mạnh mẽ cắm thẳng vào.

"A!"

Chu Dã bị cắm đến hét lớn một tiếng, cơ thể bất giác run lên. Dương vật thô to liều mạng chọc vào, dây gân trên thân gậy cứ cọ xát với thịt non của hoa huyệt. Gần như sắp làm Chu Dã phát điên rồi.

Lỗ nhỏ chật hẹp căn bản không thể ngăn cản sự tiến công của dương vật, nhục huyệt bị cắm đến không còn sức chống cự. Chỉ có thể mở to miệng đón tiếp từng cú giã.

Bạch bạch bạch.

Trình Mục Dương cứ thô bạo làm, lượng lớn dâm thủy bị anh ép tới tràn vào trong tử cung. Cảm giác no căng giống lúc bị hạ thuống khiến Chu Dã càng thêm khó chịu.

"Nhẹ, nhẹ một chút a!"

Chu Dã đã thét chói tai bao nhiêu lần. Huyệt nhỏ của cô sắp sửa bị Trình Mục Dương đâm xuyên. Cô thật sự không chịu nổi cách làm tình thô bạo như vậy.

"Nhẹ một chút?"

Trình Mục Dương cố ý thả chậm tốc độ. Kết quả là tiểu huyệt Chu Dã ngay lập tức có cảm giác như bị hàng vạn con kiến giằng xé.

Thuốc mà tên Thời Thôi cho cô uống thật sự quá lợi hại. Cho dù dương vật lớn cắm bên trong, nhưng chỉ cần tốc độ không đúng thì cả người vẫn sẽ khó chịu.

"Mạnh, mạnh một chút."

Chu Dã sắp phát điên vì hiệu lực của thuốc phát tán rồi. Cô muốn được nện thô bạo, tốt nhất là nện đến cả người cô tê dại đi.

Trình Mục Dương cũng phát hiện Chu Dã có gì đó không đúng. Nếu là ngày xưa, khi cắm thế này, cô tuyệt đối sẽ không giống bây giờ. Cái tên khốn Thời Thôi đáng chết kia rốt cuộc đã cho bé con lòng anh uống bao nhiêu thuốc.

"Mau chịch em đi! Chú ơi, em khó chịu quá."

Chu Dã sốt ruột căng bụng để dương vật Trình Mục Dương có thể tiến vào sâu hơn. Trình Mục Dương cũng không có dừng lại, anh trực tiếp đặt hai chân Chu Dã lên vai, sau đó dùng sức vận động như pít tông thọc vào.

"Thật thoải mái, sướng quá, chym lớn mau chơi chết chị đi."

Chu Dã lãng kêu lên, cặp mông cong mượt mà không ngừng lay động. Tư thế này vừa vặn để cô thấy dương vật anh cắm vào trong cô thế nào. Gậy thịt thô to đâm thẳng vào sâu bên trong, mỗi một lần ra vào đều mang kéo theo không ít dâm thủy.

Dâm thủy trong suốt chảy ra theo côn thịt anh, rồi lăn xuống bên hông Chu Dã, dọc theo bụng dưới cô. Hình ảnh dâm loạn khiến người Trình Mục Dương càng thêm căng chặt, anh dường như hận không thể nhét hết nguyên cây vào động.

Huyệt động của Chu Dã vốn dĩ đã mẫn cảm, sau khi bị Trình Mục Dương giã như giã cày, không bao lâu cô liền lên đỉnh.

"Dâm đãng! Chú phải làm chết em."

Trình Mục Dương cảm giác dương vật mình bị lỗ nhỏ siết chặt lấy, tốc độ thúc hông của anh càng lúc càng nhanh, đến mức vật lớn màu tím đen gần như xuất hiện ảo ảnh.

"A a a... Phải bị chú cảnh sát làm đến hết nước..."

Chu Dã vặn vẹo mông vểnh. Nếu là trước đây bị Trình Mục Dương thô bạo làm thì chắc chắn cô sẽ khó chịu. Nhưng hiện tại sau khi bị hạ thuốc, bên trong hoa huyệt tất cả đều là dâm thủy. Đã không có cảm giác khó chịu, ngược lại còn bị làm đến sướng lên mây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cc