chương 137

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 137: tổn thương

Cao Lãm cũng không có tính toán gϊếŧ mẹ con Tần Diêu, chủ yếu như vậy thì quá nhẹ nhàng cho những gì chúng đã nợ nàng. Nàng có dặn dò Nghiêm Đại Thiên, đúng một ngày bỏ đói cầm tù tinh thần xong thì thả bọn chúng ra, còn mình thì vì đặc thù bộ phim còn quay dở, phải quay về trung tâm thủ đô ngay trong đêm. Nguyên Huyên Như đồng dạng vì studio đang được tuyên truyền, lại còn trù bị tham gia cuộc thi thiết kế lớn, nên cũng cùng theo Cao Lãm về. Lúc ly khai còn vịn chặt cánh tay Cao Lãm, vẻ mặt khá cao hứng.

Về đến trung tâm thủ đô, sắc trời đã đã rất muộn. Còn có lất phất mưa phùn, trong tiết trời giữa thu khô hanh thế này, mưa lại như sợi chỉ mảnh kéo dài, không quá ồn ào nhưng có phần cô tịch.

Lúc rời cửa Nghiêm gia, Cao Lãm có nhận được tin nhắn hỏi thăm của Cao Huyền Nguyệt, rõ là đối phương đi công tác bận đến không kịp nhắm mắt mở mắt, vậy mà vẫn đều đều gửi thư vấn an nàng. Điểm này không hiểu sao làm Cao Lãm phức tạp một phen, nhưng rồi, nàng chọn không thèm đếm xỉa nữa. Chỉ là, vì Cao Huyền Nguyệt gửi tin hỏi thăm quá bức thiết, Cao Lãm hồi đáp vài câu, tiện thể nói luôn chuyện mình sắp về lại thủ đô.

6h tối, vì trời mưa mà khí trời hàn lãnh, thiên không xám đặc không điểm ánh sáng, không hiểu sao làm nhân tâm càng lúc càng bồn chồn kì quái.

Nguyên Huyên Như nhà tương đối xa, nhưng vì kẹt xe quá dài, nếu muốn về nhà là rất khó. Hết cách, Cao Lãm đành mang Nguyên Huyên Như cùng mình về căn hộ của Cao Huyền Nguyệt nghỉ lại một đêm. Nguyên Huyên Như nghe Cao Lãm đề nghị mà tròn mắt. Tất nhiên, Nguyên Huyên Như chính là thập phần rạng rỡ theo Cao Lãm rồi.

Đi đường xá mệt mỏi, cả hai cũng tiêu hao tinh lực không ít, lúc đến được căn hộ đã mệt rã rời. Thu thập tắm rửa một điểm, vì quần áo trong nhà không có bộ nào vừa với Nguyên Huyên Như, bất đắc dĩ quần áo Nguyên Huyên Như giặt phơi hong khô, sau đó đành lõa thể ngủ một đêm vậy. Thấy Nguyên Huyên Như ngượng ngùng đến mức không chịu dùng chung quần áo với mình, Cao Lãm cũng hết nói. Đành tùy tiện Nguyên Huyên Như.

Thực tế trong nhà vẫn còn khách phòng, nhưng Nguyên Huyên Như mắc bệnh sợ bóng tối, nhất là không gian xa lạ, sẽ không thể một mình. Cao Lãm buộc lòng ngủ cùng bồi bồi đối phương. Chủ yếu đường xe mệt nhọc, sau đó, hai người đầu vừa dính gối, liền ngủ say như chết. Có lẽ ngủ quá sâu, đến tận sáng hôm sau, xảy ra một kiện sự tình, cả hai đều không hay biết.

...

"Lạch cạch!" Ngọc thủ thon dài của Cao Huyền Nguyệt chậm tra chìa khóa mở cửa. Chuyến công tác lần này của Cao Huyền Nguyệt cũng có đôi phần thú vị, nàng thế nhưng trùng hợp đến thủ đô Mạch Lanh, nơi mà hai vị mẫu thân đại nhân đang sảng khoái hưởng kì du lịch tình lữ. Cao Huyền Nguyệt cũng có đến xem hai người một chuyến, cũng ăn được một bụng thức ăn cho chó kha khá. Sau đó, còn phải nghe Cao mẹ cùng Hoàng Y Sắc hỏi han suốt về Cao Lãm đâu. Nếu không phải Cao Huyền Nguyệt là đang đi công tác, chắc họ còn ép Cao Huyền Nguyệt mang khối lớn quà về cho Cao Lãm.

Lại nói, Cao Huyền Nguyệt phảichạy đi làm việc đến hoa mắt mới rút ngắn được lịch trình, về sớm hơn dự địnhđôi ba ngày. Nàng đều một thân phong trần. Suốt 12h ngồi máy bay khiến lưngnàng không quá thoải mái, nhưng nghĩ đến chốc lát sẽ được gặp Cao Lãm, hết thảymệt mỏi đều tiêu biến ngay. Khóe mắt hoa đào của Cao Huyền Nguyệt bắt đầu chớmnở xuân sắc. Càng lúc, nàng càng dính Cao Lãm, không hiểu sao, nàng bị nghiệnthứ độc dược gọi là "Cao Lãm" đến không thể nào giải được nữa. Nghĩđến đây, Cao Huyền Nguyệt cười càng phát ra ngọt nị.

Bất quá, hiện thực sẽ là nhátdao đâm thủng những mơ tưởng đẹp theo cách tàn nhẫn nhất. Khiến Cao HuyềnNguyệt phải trợn tròn mắt khϊếp sợ.

Thứ đầu tiên đập vào mắt CaoHuyền Nguyệt khi vào phòng chính là hai người nằm gắn bó trên giường. Trong đó,một người là Cao Lãm nàng ngày nhớ đêm mong, người còn lại thế nhưng là nữ nhânkia. Nàng ta chui rúc vào lòng Cao Lãm, gối đầu trên tay Cao Lãm thân mật. Cảhai im lìm ngủ trên giường. Không thể tin được, nàng vất vả lặn lội trở về,không quản mệt nhọc, cư nhiên thứ chào đón nàng lại như thế này.

Lúc này, Cao Lãm chuyển tỉnh,nàng ngồi dậy, trông thấy Cao Huyền Nguyệt thì phản ứng rất hời hợt, trong lờicòn mang theo lười biếng cùng bình thản: "Về rồi à?"

Thần sắc Cao Lãm quá tự nhiên,quá bình thản, căn bản không vì sự xuất hiện của Cao Huyền Nguyệt mà giật mìnhhay chột dạ.

"Ưʍ..." Nữ nhân kiachuyển tỉnh, mở mắt dậy, có phần bất mãn vì ánh đèn. Khi trông thấy Cao HuyềnNguyệt thì thoảng thốt, như con thỏ nhỏ thất kinh kéo chăn lên che người lại,chỉ để lộ vai trần trắng nõn. Nàng ta rúc vào người Cao Lãm, thất thố kêu lên:"Gia, gia chủ!..."

Cao Lãm bán ôm nữ nhân kia,khàn khàn trấn an: "Không cần sợ."

Cao Huyền Nguyệt:"..."

Đây là loại gì sự tình đangxảy ra?! Cao Huyền Nguyệt đứng chưng hửng bên kia mà không tài nào theo kịptiết tấu. Trong hoa đào nhãn một mảnh chấn động cùng hồ nghi.

Cao Lãm vì còn buồn ngủ, độngtác phủ đầy lười biếng cùng tùy tâm sở dục, nàng mềm nhẹ ôm Nguyên Huyên Như vỗvai đối phương bớt sợ. Thình lình bị một người xuất hiện xong vào phòng trongtình trạng bản thân lõa thể, không khỏi giật mình lắm đâu? Cao Lãm hoàn toànthông cảm. Nàng chu đáo kéo chăn mỏng che chắn cho Nguyên Huyên Như, lại xoayngười định xuống giường.

Mắt thấy Cao Lãm bỏ mình,Nguyên Huyên Như càng sợ, vội bấu lấy áo ngủ Cao Lãm, như sợ Cao Huyền Nguyệtnhư lang hùm bên kia mà lí nhí nức nở: "Gia, gia chủ... Đừng bỏta..."

Cao Lãm bất đắc dĩ dỗ dành:"Ngoan. Ta đi lấy quần áo cho ngươi." Chần chừ một hồi, Nguyên HuyênNhư cũng chịu buông tay, bất quá vẫn cố trốn trong chăn, sợ Cao Huyền Nguyệtnhư thấy quỷ.

Thế quái nào lại giống tiểutam bị chính thất bắt gian tại giường thế này? Hai người các nàng đều là pháiyếu, đơn thuần ngủ chung một giường trong sạch có được không?

Cao Lãm lại chưa nhận ra dịthường, lười biếng vươn vai, vào nhà tắm. Cao Huyền Nguyệt hít một ngụm điềuchỉnh hô hấp, cố dằn lại xúc động phát tán tin tức tố, may là nàng nhìn thấyCao Lãm thái độ rất liêm khiết, không dục tình. Thuyết minh bệnh của Cao Lãmlại tái phát chứ không phải thật sự loại kia quan hệ, Cao Huyền Nguyệt mới bìnhtĩnh lại đôi chút. Nàng ôn hòa hỏi Cao Lãm: "Lãm Lãm... Ai đây?"

Cao Lãm vào nhà tắm, lấy quầnáo Nguyên Huyên Như đã hong khô ra, lại thản nhiên đáp "Nàng là tỷ tỷ ta.Đêm qua kẹt xe không thể về, do vậy ta mang nàng đến nghỉ một đêm. Tính khínàng tương đối sợ lạ, ngươi đừng dọa nàng."

Cao Huyền Nguyệt gật đầu đãhiểu. Thảo nào lúc Cao Lãm nhìn Nguyên Huyên Như này luôn mang theo một cỗ ônhòa bất đồng, nàng hiểu Cao Lãm, nàng càng hiểu Cao Lãm cần gì. Nàng ấy cầnthân tình. Đời trước nàng ấy đã luôn đơn độc, hiện tại tìm lại được thân phậnthật sự, còn tìm lại được ruột thịt thân nhân, hỏi làm sao Cao Lãm không đốiđãi đặc biệt. Đó là lý do vì sao Cao Lãm lại có thái độ đặc thù như vậy. Nghĩthông suốt điểm này, Cao Huyền Nguyệt nhẹ nhõm hơn hẳn, nàng lịch sự thối luira phòng khách, không vướng bận hai người kia vệ sinh cá nhân.

Trong chăn, Nguyên Huyên Nhưlần đầu tiên được Cao Lãm giới thiệu rõ ràng, một tiếng tỷ tỷ đúng với danhphận, thế nhưng lại làm lòng nàng đau nhói một cách kì lạ. Cảm giác cao hứng vìđược ngủ cùng gia chủ, phút chốc chưng hửng tan biến, để lại một lỗ khoáy tronglòng nàng, là đau... Nhưng vô pháp lý giải vì cái gì mà đau? Cảm giác ê ẩm này,khiến Nguyên Huyên Như buồn bã một cách kì lạ. Lúc Cao Lãm mang quần áo lại bêngiường, vỗ vai bảo nàng đi thay. Nàng chỉ chậm chạp cầm lấy, tiu nghỉu mà đivào nhà tắm.

Nguyên Huyên Như vừa tắm vừanghĩ ngợi... Nữ nhân vừa rồi là ai, sao lại sống chung với gia chủ? Hai ngườicác nàng, tột cùng là loại quan hệ gì đâu? Ám muội như vậy... Càng nghĩ độngtác chà xát của Nguyên Huyên Như càng thêm dùng lực, có phần nan kham cùng khổsở kì lạ, chân mày đều nhíu lại. Nhưng vô pháp lý giải. Cuối cùng dùng một câu "tựbiết thân biết phận" mà cố đánh gãy suy nghĩ của mình.

Thấy tâm tình Nguyên Huyên Nhưđêm qua vốn bừng bừng khoái nhạc, sáng nay lại hạ thấp. Cao Lãm đoán, phỏngchừng là do Cao Huyền Nguyệt thình lình xuất hiện làm Nguyên Huyên Như xấu hổcùng sợ lạ. Bèn nhanh chóng thay y phục, ra nói với Cao Huyền Nguyệt một tiếng,sau đó liền nhanh chóng mang Nguyên Huyên Như ly khai.

Cao Huyền Nguyệt thái độ sovới lúc vào cửa hòa hoãn hơn rất nhiều, đầy mặt ôn nhu như hoa đào, mỉm cườitiễn Cao Lãm rời đi. Còn chu đáo nhắc Cao Lãm lái xe cẩn thận, tiếu ý trên khóemôi dịu dàng như rót mật, còn mang theo vô hạn dung túng. Chỉ là, hơi đượmbuồn.

Nhìn thần sắc Cao Huyền Nguyệtvừa có chút tổn thương, vừa dung túng cùng cam chịu. Cao Lãm lại đầy người ngứangáy không yên. Nàng có cảm giác, mình đã trở thành loại chồng đốn mạt, mangtiểu tam về qua đêm, bị thê tử bắt gian ngay tận giường. Nhưng thê tử vẫn lòngkhoan dung như biển, chấp nhận sự đốn mạt của nàng và vẫn săn sóc nàng. Cáiloại suy nghĩ vớ vẩn này làm Cao Lãm trừu rút khóe môi, phủi tay liền đi, nàngkhông muốn nhìn về mặt ủy khuất cầu toàn của Cao Huyền Nguyệt nữa. Có đượckhông?

Sau đó Cao Lãm đi rồi, nàng rũmắt xuống, hàn khí luân chuyển. Không nói không rằng đã gọi điện, yêu cầu đổigiường cùng một số vật dụng trong nhà ngay.

Đây là ổ của nàng cùng CaoLãm, nàng có thể thông cảm Cao Lãm vì quan tâm thân nhân, nhưng vẫn vô pháptiếp nhận sự xuất hiện một kẻ khác. Tuyệt không cho phép!

Nàng biết, Cao Lãm đối vớimình thái độ đang chuyển biến rất tốt, không thể vì ghen tuông nhất thời mà làmnàng ấy mất hứng. Căn bản, Cao Lãm nội tâm khi làm những việc dễ hiểu lầm nàyrất trong sạch, hầu như không một tia dục tình nào, đơn giản là quá săn sóc.Nhưng chính vì quá săn sóc lại làm vài kẻ vọng tưởng lung tung. Cao HuyềnNguyệt không thể trách Cao Lãm, nàng tôn trọng cuộc sống của Cao Lãm, nhưngđồng thời, nàng sẽ không cho phép bất kì kẻ nào cướp Cao Lãm từ mình.

Bất quá, để giữ lại được CaoLãm, không thể dùng biện pháp cứng rắn. Điểm này, buộc lòng Cao Huyền Nguyệtvới du͙© vọиɠ chiếm hữu cao phải tự bào mềm bản thân. Nàng càng ương ngạnh épCao Lãm về phía mình, đáp lại liền lập tức sẽ là đoạn tuyệt của nàng ấy ngay.Cao Lãm không phải là một tiểu bạch thỏ, nàng ấy đích thị là một con nhím đầygai. Do vậy, Cao Huyền Nguyệt phải chọn một phương án tốt hơn... Một phương ánkhiến Cao Lãm luyến tiếc không bỏ được mình.

...

Một tháng sau, Cao Lãm nhậnđược dồn dập tin tức tốt. Bộ phim đầu tay nàng đã quay hoàn, có thể nói là cựcphẩm còn hơn cả đời trước, làm nàng phi thường thỏa mãn. Nguyên Huyên Như lạithành công đoạt được Quán quân cuộc thi thiết kế thời trang, thành công dànhđược một vé tham dự tuần lễ thời trang quốc tế cho studio Bách Hoa. Kiện nàytin tức đúng là đáng mừng.

Lại nói về phần công ty giảitrí Hoàng Kim, trong vòng hai tháng, bùm một cái lại cho ra một tác phẩm điệnảnh. Bất ngờ là chọn dã sử "Nhầm Giá Y" mà diễn. Cũng đồng loại là cổtrang sử thi nhưng khác bối cảnh với phim của Cao Lãm. Với đạo cụ cùng y phụckhủng, tham dự của song nữ chính đang hot search Trầm Lan và Nghê Thanh Thanh,lập tức chiếm sóng trên nhiều mặt trận chiếu rạp.

Trên mạng dưới sự dẫn dắt củatruyền thông, ầm ầm người vào chấm điểm tích cự. Song, vẫn có rất nhiều ngườibóc ra được những lỗi thoại, lỗi bối cảnh sai sót của phim, còn có diễn xuấtkhông tốt của Trầm Lan, thế nhưng rất nhanh lại bị đè xuống bởi hàng tá quảngcáo khủng của Hoàng Kim.

Cao Lãm rảnh rỗi cũng chịu khóđi xem một lần, muốn xem xem bộ phim đầu tay mà sau khi Trầm Lan phản bội mìnhsẽ làm được tích sự gì. Cao Huyền Nguyệt nghe nàng đi cũng muốn đi cùng, cuốicùng việc thăm dò đối thủ của Cao Lãm biến thành buổi hẹn hò với Cao HuyềnNguyệt.

Âm thầm xem xong bộ phim"Nhầm Giá Y", Cao Lãm phốc xuy bật cười. Phủi vai áo đứng dậy.

Thật đáng thật vọng.

Nàng còn nghĩ sẽ tốt hơn, nàongờ tệ đến như vậy. Đừng nói lỗi thoại, chỉ bằng lỗi trang phục cũng đã đủ hơntrăm. Thần thái diễn xuất cũng tệ hại, bối cảnh trăm chỗ hở, cả phân đoạn khóchay cười cũng không có đúng lúc biểu lộ tâm tư nhân vật. Hoàn toàn không chútchiều sâu.

Lại nói Nhầm Giá Y là nói vềhai tỷ muội, vì gả sai kiệu hoa của nhau mà nảy sinh bị kịch. Người tỷ trởthành yêu phi, muội muội lại thành tướng quốc phu nhân. Thế nhưng, hai ngườiTrầm Lan cùng Nghê Thanh Thanh thủ hai vai lại quá làm thất vọng. Nghê ThanhThanh già dặn hơn lại cố chấp lĩnh vai muội muội hiền ngoan thánh khiết. CònTrầm Lan vừa non nớt vừa ngọt ngào lại phải vào vai tỷ tỷ mưu mô xảo quyệt.Thật sự không tài nào nhìn thẳng. Chỉ bằng khí chất tương thích nhân vật hoàntoàn không có.

Vì gượng ép nhập vai, Trầm Landiễn xuất cấp tốc tụt xuống, chỉ còn tầm trung, tức bốn phần thiên phú. Mà cũngkhông loại trừ khả năng Nghê Thanh Thanh diễn quá dở, lên sóng sợ Trầm Lan vượtmặt mình mà ép Trầm Lan diễn tệ đi. Bộ phim này gấp rút quay chụp để kịp độnóng của Trầm Lan nhằm gây được chú ý, lỗi sai nhiều như trận mưa hôm trước. Cốsức chống đỡ, cũng sẽ không chống đỡ được bao lâu.

Cao Lãm thật sâu thất vọng vềTrầm Lan.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro