chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 69: trước khi phát sinh

Châu Sương Hoa cảm thấy bộ đồ Cao Lãm chọn cho cũng rất hợp ý mình, trong mắt biểu lộ yêu thích. Cao Lãm không khó nhận ra điều đó, dù sao vẫn là một nữ sinh sơ trung đơn thuần, không học được cách giấu giếm tình cảm. Nhưng như thế cũng tốt, từ từ thì thế gian đáng sợ này sẽ bào mòn người ta thôi. Bây giờ cứ vui vẻ một điểm, càng về sau rồi sẽ còn thấu hiểu thế gian khốc liệt, lúc đó mới thật sự là lúc cần thiết thay đổi.

Trầm Lan thấy Cao Lãm chọn được đồ tốt cho Châu Sương Hoa thì bĩu môi ghen tị, quấn quýt đi đến: "Lãm Lãm, ta cũng muốn bộ đó!!"

So với Châu Sương Hoa dáng người bẩm sinh thon thả, thì thoạt nhìn Trầm Lan có tỉ lệ người đầy đặn hơn một chút, thấp hơn Châu Sương Hoa chừng một, hai phân, nhưng lại lộ ra vòng eo rất nhỏ cùng thân người yêu kiều. So với Châu Sương Hoa là mình hạc xương mai, thì Trầm Lan lại thiên về một đóa hoa no đủ, ngậm nước đầy thanh xuân. Vì vậy, Cao Lãm không nghĩ Trầm Lan thích hợp với bộ đồ tôn dáng kia, nàng lướt dọc theo mắc quần áo một lúc, lại chọn ra một bộ đồ khác, lần này là hồng đào.

Màu này rất tương thích với dung mạo thanh thuần, lại nóng bỏng hồn nhiên của Trầm Lan, cơ hồ không thể chê. Cao Lãm ướm lên người Trầm Lan, nhẹ giọng nói: "Trước tiên ngươi hãy thử cái này."

Màu hồng đào vốn là màu yêu thích của Trầm Lan, lại cộng thêm đích thân Cao Lãm chọn cho, vậy nên liền vô cùng cao hứng, rối rít ôm lấy nó vào phòng thử. Cao Lãm thấy vậy cũng bảo Châu Sương Hoa đi thử đồ xem sao.

Người đi ra đầu tiên là Trầm Lan, không ngoài ý muốn thập phần rạng rỡ, rất thu hút, dung mạo Trầm Lan theo khuynh hướng ngây ngô nhưng lại nhí nhảnh, láu lỉnh, cộng thêm màu sắc tươi sáng liền thập phần nổi bật. Trầm Lan nhảy nhót mong chờ Cao Lãm cho ý kiến.

Cao Lãm gật đầu, tiến đến chỉnh lý qua một lượt cho Trầm Lan, Trầm Lan phi thường vui vẻ, dồn dập hỏi: "Sao nào?! Có hảo nhìn không a?!"

Cao Lãm gật đầu: "Tốt lắm."

Trầm Lan vui vẻ xoay người mấy vòng trước gương, càng ngắm càng thêm tự luyến bản thân. Trái lại Châu Sương Hoa tận giờ vẫn chưa ra, hai người đành đứng đợi, được một lúc liền nghe Trầm Lan oán giận: "Ôi chao, làm cái gì cũng chậm chạp như thế!"

Cao Lãm nghĩ nghĩ gì đó, lại đi đến trước phòng thay đồ của Châu Sương Hoa, nhẹ nhàng gõ cửa: "Có cần ta giúp kéo khóa không?"

Bên trong rột roẹt một tiếng rồi mới nghe thấy tiếng "Ân" rất nhỏ của Châu Sương Hoa. Bộ đồ của Châu Sương Hoa là kéo khóa phía sau, thủ công có hơi phức tạp, có lẽ là chưa tự mình làm được. Nhưng lại không có lên tiếng cầu giúp đỡ, phỏng chừng rất là ngại ngùng đi. Cao Lãm cũng thừa biết Trầm Lan năng nổ hiếu động bao nhiêu thì Châu Sương Hoa lại trầm ổn dễ xấu hổ bấy nhiêu.

Kì thực, khí chất của Trầm Lancùng Châu Sương Hoa đều là thị hiếu sau này của ngành điện ảnh, hoặc hồn nhiênláu cá, hoặc trầm ổn nội liễm, đây là hai loại hình đang rất được ưa chuộng.Cao Lãm bồi dưỡng hai mầm mống không phải không có nguyên do.

Xét ra thì, dù rằng người tanói chủng loại khác nhau nên có giới hạn, tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Thếnhưng omega cùng beta nữ thì cũng chẳng khác biệt là bao nhiêu, cơ hồ đồng loạiphái yếu, cho nên chuyện thay quần áo cũng không quá nhất thiết giới hạn. Bấtquá, Trầm Lan nghe Cao Lãm muốn vào giúp Châu Sương Hoa liền nôn nóng tiến đến:"Lãm Lãm, sao có thể a? Ngươi là omega đó, vạn nhất pheromones không ổnđịnh thì sao?"

Cao Lãm nhàm chán liếc TrầmLan một cái, hững hờ: "Ngươi nghĩ các ngươi có thể làm ta bất ổn?"

Câu này là hỏi nhưng hiểnnhiên là khẳng định. Beta nữ cùng omega nữ, dậy nổi một tia hứng thú mới là lạ.

Sau đó, Cao Lãm vẫn vào tronggiúp Châu Sương Hoa một tay, Châu Sương Hoa mặt mày có điểm mồ hôi. Có lẽ bộquần áo này thật phí sức, Cao Lãm giúp đối phương sửa lại cẩn thận, xong mớikéo khóa lên. Hết thảy liền ổn.

Ngắn ngủi một tiếng sau đó, bangười Cao Lãm mua hết đồ cần thiết liền tính toán về. Bên ngoài đã là tám giờtối, cũng muộn giờ dùng bữa rồi. Gần nhất có khá nhiều vụ alpha vỡ lòng độtngột trong thủ đô, báo đài đều kêu gào những chủng loại bị ảnh hưởng phải vềnhà sớm, tự biết giữ mình, tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn. Vì thế Cao Lãm cùnghai người kia thống nhất về mà không đi đâu ăn cả.

Bất quá, lúc tiến ra khỏitrung tâm thương mại, Cao Lãm lại trông thấy Cao Huyền Nguyệt đang đứng xa xachờ đợi, một đôi hoa đào nhãn ấm áp nhìn về phía này. Quần áo nhếch nhác bansáng đã thay ra, chỉ còn áo sơ mi trắng quần tây đơn thuần sạch sẽ, giày dabóng loáng cộng thêm khí chất ngời ngời thành đạt, bao nhiêu đây đủ để alphanhư Cao Huyền Nguyệt hớp hồn nhiều người.

Bẩm sinh đã là đào hoa, vĩnhviễn tránh không thoát đào hoa chi mệnh.

Trông thấy Cao Lãm, Cao HuyềnNguyệt liền nhẹ nhàng đi đến, môi mỏng cong nhẹ, dung mạo yêu nghiệt phủ mộtlớp hoa hồng mị hoặc. Trầm Lan thấy Cao Huyền Nguyệt đi đến, bị khí tràng cườngđại của đối phương ép sát, chân suýt chút bủn rủn không đi được, vội bám vàocánh tay Cao Lãm, lẩm bẩm: "Là ai vậy a?"

Châu Sương Hoa cũng ngắn ngủithất thần, sau đó liền vội vàng tiến qua lôi kéo tay Cao Lãm, một trái một phảiđều bại lộ khẩn trương. Kì thực, omega trên đường bị quấy rối cũng không phảilà hiếm, huống hồ người đến vừa nhìn đã rõ ràng là alpha thành thục rồi, rấtđáng đề phòng.

Bất quá, tiết tấu của Cao HuyềnNguyệt luôn được giáo dưỡng rất tốt, phi thường lễ độ cùng lịch thiệp với pháiyếu. Nàng dừng cách các nàng mấy bước, ôn hòa gọi: "Dì, ngươi có ăn gìchưa? Muộn rồi, mẹ bảo ta đến đón ngươi về."

Trầm Lan cùng Châu Sương Hoađều là thập phần sửng sốt cùng khó tin. Ách? Đây là người quen của Lãm Lãm sao,còn gọi bằng gì nhỉ, có nghe lầm không a? Cư nhiên là dì sao?

Trái với hai người kia sửngsốt, Cao Lãm thì thần tình lạnh lẽo. Đồng tử trong vắt, không có độ ấm quét quaCao Huyền Nguyệt.

"Hai người các ngươi cóthể tự về không?" Cao Lãm hỏi hai người kia.

Trầm Lan còn đang kinh hãi,không có kịp trả lời. Trái lại Châu Sương Hoa lại nhẹ nhàng hồi đáp: "Bọnta có người quen hẹn đón rồi, ngươi không cần lo."

Cao Lãm gật đầu, lại dặn dò:"Đi cẩn thận, hai ngươi trở về nhớ nhắn tin cho ta biết." Nói xongCao Lãm bỏ đi, Cao Huyền Nguyệt nhanh chân đuổi theo, chuyện cứ vậy là kếtthúc, Cao Lãm không hề có ý định giới thiệu gì cả. Dường như, nàng chưa hề có ýđịnh cho phép Cao Huyền Nguyệt xen vào giao thiệp của mình.

Lúc ra xe, Cao Lãm không cóhứng thú ngồi ghế phó lái cạnh Cao Huyền Nguyệt, vậy nên ra hàng ghế sau ngồi,đặt ba lô qua một bên, nàng lại tựa vào cửa kính xe, khép hờ mắt dưỡng thần.Thái độ như thế, căn bản một câu cũng lười nói với Cao Huyền Nguyệt. Cao HuyềnNguyệt lại đang vui vẻ rạo rực vì Cao Lãm chấp nhận để mình đón về. Suốt quátrình, nàng thi thoảng lại qua kính chiếu hậu nhìn Cao Lãm.

"Nhìn đủ chưa?" Độtngột Cao Lãm buông ra một câu lạnh lùng như thế.

Cao Huyền Nguyệt ăn ngay nóithật: "Vẫn chưa."

Cao Lãm chầm chậm mở mắt, phảnchiếu qua kính chiếu hậu trên nóc xe là hàn quang bắn ra từ mắt nàng. Nàngnhếch môi: "Cao Huyền Nguyệt, ta bắt đầu tò mò rồi. Ngươi cố sức lấy lòngta như thế để làm gì, để ta nương tay với tiểu tình nhân của ngươi?"

Cao Huyền Nguyệt vẫn chầm chậmlái xe, ngữ khí ôn tồn nhưng đầy thành khẩn: "Không phải. Với ta bây giờTần Diêu chẳng là gì cả, ta chỉ cần ngươi. Ta chỉ muốn có thể được ngươi thathứ, ngươi muốn cái gì ta đều sẽ đáp ứng."

"Ha... Chuyện cười ngươikể nghe cũng thú vị lắm đó chứ." Cao Lãm không khách khí chế nhạo.

Cao Lãm chậm dời mắt, nhìn rangoài cửa sổ xe, hàng vạn bóng đèn xe lướt qua, nhanh dần nhanh dần, như thểtruy đuổi nhau. Màn đêm tĩnh mịch, gió lạnh nhè nhẹ thổi. Cao Lãm hạ kính xexuống thấp hơn nữa, muốn hưởng thụ cơn gió lạnh lẽo này, nó làm nàng trở nênthanh tĩnh. Càng lạnh lẽo càng nhắc nhở nàng nên tỉnh ra, mật ngọt chết ruồi,không thể ngu xuẩn mà đánh mất bản thân.

Cao Huyền Nguyệt lo lắng nói:"Dì, gió đêm lạnh. Ngươi sức khỏe vẫn luôn không tốt."

"Cao Huyền Nguyệt, có baogiờ ngươi thử ngồi suy ngẫm hết mọi chuyện của đời trước không. Hay ngươi chỉđể ý duy nhất đến cái ngày mà ta bị hư thai, ngày mà Tần Diêu- vợ của ngươi bịta gϊếŧ? Bất luận ngươi cho rằng ta hay Tần Diêu thiệt thòi, cũng chỉ trongphạm vi cô ta xuất hiện trong mối quan hệ rối rắm đó. Ngươi có từng nghĩ thử,kể cả trước khi cô ta xuất hiện, quan hệ của ta cùng ngươi như thế nàochưa?"

Không khí trầm mặt, Cao HuyềnNguyệt thoảng thốt không đáp. Điệu cười nhạo của Cao Lãm càng thêm sâu, nhưngtrong một nháy mắt, nó chợt biến thành... Cười khổ. Có chút tự giễu...

"Cao Huyền Nguyệt, takhông ngu, ta đã sớm biết ta không phải ruột thịt của các ngươi. Từ lúc ta bắtđầu nhận thức được, thì ta chỉ có tỷ tỷ cùng ngươi là thân nhân, nhưng càng vềsau ta đã biết được... Ta không phải người của Cao gia, các ngươi cùng ta khônghề có thứ gọi là huyết thống ràng buộc.

Ngươi không thích ta, đờitrước ngươi vẫn luôn chán ghét ta, ta không hề ngu, ta vẫn luôn biết. Tỷ tỷthương ta, nhưng nàng thương ngươi hơn, mà ta cũng không có tư cách đòi tỷ ấyvì ta mà bỏ ngươi. Ta chỉ là một thứ các ngươi cầm được, các ngươi cũng có thểbỏ qua được. Ta sợ, ta rất sợ một ngày trong nhà không còn đủ tiền, hay ngươiquá chán ghét ta, ghét đến mức đuổi ta đi. Lúc đó, trơ trọi ta giữa đất rộngngười đông này, ta thật sự rất sợ.

Tỷ tỷ vì ta mà mất, ta đã luôntự trách, từng lời trách móc đay nghiến của ngươi, ta vẫn còn nhớ. Ta... Ngươinghĩ ta không đau khổ hay sao? Ngươi càng chán ghét ta, ta lại càng sợ, nếukhông có ngươi thế gian này ta chỉ còn là lẻ loi. Không danh phận, không máumủ, không một thân nhân nào... Ta đã cố gắng, nhưng càng cố gắng ngươi càng đẩyta ra xa, vẫn luôn dùng ánh mắt oán hận đó nhìn ta.

Ta kì thực đã yêu ngươi, nhưngvào ngày giỗ ấy, ta đã quyết định bỏ đi. Ta không yêu ngươi nữa, ta muốn từ bỏ.Ta không muốn dây dưa tiếp nữa. Ta muốn giải thoát. Giá như ngươi không cưỡngép ta, giá như ngươi không cho ta đứa nhỏ- hi vọng nhỏ nhoi ấy... Thì bây giờta đã không hận ngươi nhiều như thế..."

Cao Huyền Nguyệt thoáng yênlặng, xe vẫn chạy, bên ngoài từng bóng ồn ào lắc lư trên đường, nhìn không rõđó là người hay là xe, tầm mắt trở nên mơ hồ. Không khí chùng xuống...

Cao Huyền Nguyệt siết chặt vôlăng, có lẽ... Nàng lớn hơn Cao Lãm mười tuổi, nhưng nàng chẳng bao giờ thấuđáo bằng nàng ấy. Nàng mở miệng đều đòi nàng ấy tha thứ, nhưng căn bản nàng vẫnchưa hiểu hết những thương tâm, những tổn thương Cao Lãm đã gánh chịu.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro