12 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️: Nếu chưa đủ tuổi xin hãy quay xe 🚗!

-

Gần trong khoảnh khắc thanh âm cuối cùng rơi xuống, Hoàng Nhân Tuấn dường như đã để vụt mất hơi thở của mình.

La Tại Dân nhẹ nhàng ghì môi anh lên môi cậu, thao tác nhanh nhẹn nhưng vô cùng kìm nén, cố gắng không quá thô lỗ, đầu tiên là nếm thử đôi môi mềm mại, sau đó dễ dàng len lỏi vào giữa hai hàm. Hoàng Nhân Tuấn nhanh chóng làm quen với nhịp điệu của anh, nhưng lần này cậu không vội đáp lại, cậu để mặc chiếc lưỡi linh hoạt kia tự do xoay tròn trong khoang miệng.

Mí mắt khép hờ, Hoàng Nhân Tuấn không muốn nhắm mắt lại, hiếm khi mới có dịp để quan sát tình hình. Thật tiếc, vì khoảng cách quá gần, cậu cũng không thể nhìn thấy rõ ràng được bất kì thứ gì, mọi hình ảnh rơi vào võng mạc đều mờ ảo nhạt nhòa, thứ duy nhất cậu có thể rõ ràng cảm nhận là hàng mi dày của La Tại Dân. Cảm giác được sự hờ hững của cậu, bàn tay đang đặt trên eo bất mãn vỗ mông cậu, chỉ sau đó, cậu đã vòng tay qua đôi vai rộng, toàn tâm toàn ý dâng hiến thân mình cho người đối diện.

Hiện tại, họ đã thành thạo kỹ năng hôn môi, dung tích của phổi từng chút một được cải thiện, cả hai phối hợp nhịp nhàng ăn ý để duy trì nụ hôn được lâu hơn. Hoàng Nhân Tuấn nghĩ, thay vì nói là hôn, gọi là 'thưởng thức' thì có lẽ sẽ miêu tả chính xác hơn, La Tại Dân thích thú cắn từng ngụm nhỏ lên môi cậu.

Đôi tay đặt lên người cậu trước đây vẫn luôn quy củ, ngoại trừ đỡ eo hay giữ vai đối phương, tuyệt nhiên không bao giờ chạm vào nơi khác. Lần này rốt cục đã khác, hết lần này đến lần khác đều rất khó khăn để kiểm soát, Hoàng Nhân Tuấn trong lúc thở dốc, chợt nhận ra bàn tay của anh đặt ở trên lưng mình, do dự một chút, cuối cùng vẫn vén tà áo lên, chậm rãi thăm dò phía trong cơ thể cậu.

Xúc cảm thân thuộc lan truyền từ bụng, sau đó từ từ chảy dọc theo sườn eo chạy ra phía sau, không biết chủ nhân của nó là cố ý khống chế hay là theo cảm tính, bàn tay kia sờ soạng không có quy luật, vuốt ve lung tung khắp lưng cậu. Loại đụng chạm tán tỉnh này rất khác biệt, Hoàng Nhân Tuấn lúc đầu cảm thấy hơi ngứa ngáy, sau đó dần dần cảm thấy có chút bức bối, cậu theo bản năng muốn rụt người lại, nhưng sau đó bị La Tại Dân giam cầm trong vòng tay, không thể cử động.

Mân mê cùng nụ hôn, lưỡi bắt đầu có dấu hiệu tê dại, cả hai miễn cưỡng tách rời môi lưỡi. Đầu óc, mặt mũi Hoàng Nhân Tuấn bị nhiệt độ làm cho nóng bừng, trái tim nhanh chóng phập phồng, gửi khoái cảm đi khắp tứ chi thân thể. La Tại Dân nâng mặt cậu lên, nhẹ nhàng lau sạch vết nước còn đọng trên khóe môi. Đem xao xuyến sắp dâng trào kia mà giấu nhẹm đi, trong ánh mắt của anh chỉ lộ ra dáng vẻ bất đắc dĩ.

"Nhân Tuấn à,..." Alpha thì thầm "Em có chắc chưa?"

Kỳ thật trong lòng bọn họ đều đã có đáp án rõ ràng, ai cũng biết sẽ không còn khả năng thứ hai, nhưng vẫn cố chấp muốn hỏi lại một lần, hỏi một lần cuối cùng.

Hoàng Nhân Tuấn lựa chọn tiến lên hôn nhẹ khóe môi anh: "Anh muốn ở đây hay là ở trên giường?"

Cậu nghe thấy đối phương hít vào một hơi thật sâu, sau đó toàn thân đột nhiên bị nhấc bổng bay lên không trung. Chỉ trong nháy mắt, khung cảnh của phòng khách đã đổi sang phòng ngủ. Trọng lượng của Hoàng Nhân Tuấn căn bản không đủ để vị hôn phu cậu quá sức. La Tại Dân bế cậu, cho dù phải chạy nước rút một trăm mét cũng rất thoải mái, chứ không cần nói đến khoảng cách chỉ mấy mét ngắn ngủi này.

Cơ thể cậu được anh nhẹ nhàng đặt vào trong chăn đệm mềm mại, Hoàng Nhân Tuấn trước tiên là nhìn thấy ánh đèn trên trần nhà, sau đó là khuôn mặt xinh đẹp của Alpha. La Tại Dân gọn gàng trong tầm mắt cậu, quang minh chính đại cởi bỏ lớp áo, lộ ra phần thân thể mà cậu vốn dĩ tò mò từ lâu, đường nét hết sức rõ ràng kia. Ngơ ngác mở to đôi mắt ngắm nhìn, thậm chí sau ba giây cậu mới hoàng hồn tỉnh lại.

Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp nhìn thấy cơ thể của La Tại Dân, cơ thể rắn chắc giống như cậu tưởng tượng.

Cảm nhận được ánh mắt ngơ ngác của Omega, La Tại Dân mỉm cười, tiến lại gần cậu. Nhưng nhìn thấy khóe môi của anh rõ ràng cong lên, Hoàng Nhân Tuấn nhận ra bản thân đang mất bình tĩnh, vội vàng xấu hổ né tránh. Cậu âm thầm trong lòng mắng một câu không có tiền đồ, chợt nghĩ lại, đây là Alpha của cậu, phải nhìn xem chuyện gì đang xảy ra, sau đó mở mắt đầy dũng khí, cậu đón nhận.

"Thích không?" La Tại Dân đè xuống, cố ý phả hơi thở vào mặt cậu.

Câu hỏi trực tiếp như vậy khiến Hoàng Nhân Tuấn xấu hổ, nhưng cậu vẫn thành thật gật đầu.

Rồi cậu nghe thấy tiếng Alpha cười khúc khích: "Ừm, tất cả đều là của em đấy."

Cứu, câu nói này hư hỏng quá đi mất!

La Tại Dân thật sự khéo nói những lời khiến người ta hồn xiêu phách lạc, Hoàng Nhân Tuấn bỗng nhiên đỏ mặt. Nhìn thấy vị hôn phu của mình đưa tay ra, cậu theo bản năng nhắm mắt lại, khẩn trương chuẩn bị tâm lý. Nhưng mà hơn nửa ngày trôi qua vẫn không thấy bất kỳ động tĩnh gì, cậu nghi ngờ đành lòng một lần nữa mở mắt ra, kết quả phát hiện La Tại Dân chỉ đến bên đầu giường, rút lấy mấy tờ khăn giấy ướt.

Anh ta cố ý...

Sau một chuỗi hành động của anh, Hoàng Nhân Tuấn rốt cuộc cũng chậm rãi tỉnh táo lại, cậu có lý do để hoài nghi rằng La Tại Dân đang dụ dỗ cậu.

Nhưng tựa như đã nhìn thấu tâm tư của cậu, vị hôn phu với vẻ mặt ngây thơ đang lau tay: "Vừa rồi trên đường về nhà, cả hai đều có đổ mồ hôi."

Hoàng Nhân Tuấn trả lời lạnh băng: "Vậy anh muốn tắm xong mới quay lại tiếp tục?"

Không ngờ La Tại Dân lại hỏi cậu: "Nhân Tuấn có muốn đi tắm không?"

Ánh mắt ấy rất chân thành, không có chút đùa giỡn, quả thực cả hai đang rất nghiêm túc hỏi ý kiến ​​của đối phương, như thể chỉ cần cậu gật đầu, La Tại Dân sẽ lập tức dừng lại, để cậu đi tắm trước. Có nên nói là mình đã tìm được một Alpha rất chu đáo không? Hoàng Nhân Tuấn nhất thời không biết nên vui hay nên buồn, nhưng nhiệt độ tích tụ trong cơ thể cậu vẫn chưa thể tiêu tan, men rượu đã khai mở ra tất thảy những ham muốn ẩn sâu trong cậu, cậu chọn cách nghe tiếng gọi trái tim mình.

"Cứ như vậy đi, dù sao thì... " Nhẹ nhàng nắm tay Alpha, Hoàng Nhân Tuấn cố lấy hết can đảm nói nốt lời cuối cùng,"Lát nữa cũng phải tắm mà, không cần làm những việc lặp lại đâu"

"Được."

Ánh mắt La Tại Dân hơi trầm xuống, từ giờ khắc này trở đi, ấn tượng trong ánh mắt kia hoàn toàn khác.

Đôi tay Alpha buông xuống áo của Hoàng Nhân Tuấn, từ cổ áo bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo. Cảm giác mát lạnh, phần xương quai xanh lần đầu tiên được nhìn thấy ánh sáng, sau đó từ từ lan xuống ngực rồi đến bụng, cúc quần dần dần được mở ra. Hoàng Nhân Tuấn căng thẳng đến mức không dám hít thở thành tiếng, toàn thân căng thẳng như cung dây được kéo căng.

Đôi tay kia mò mẫm trên người cậu không nhanh không chậm, mỗi một chiếc cúc áo đều được nghiêm túc cởi ra, như thể việc anh đang làm lúc này không phải là cởi quần áo mà là mở một món bảo vật tinh xảo. Mặc dù La Tại Dân che giấu khá tốt, nhưng Hoàng Nhân Tuấn vẫn nhận ra đôi tay của anh có chút run run, nhiều lần đều bị chiếc cúc trượt khỏi lỗ. Cậu không nhịn được bèn bật cười trong lòng, cảm thấy sao mà Alpha đáng yêu quá, một lúc sau khi đã điều chỉnh nhịp độ, cậu không còn cảm giác vội vã khẩn trương nữa.

Tại sao cởi đồ lại lâu như vậy nhỉ?

Cảm giác dày vò nằm chờ đợi không dễ chịu lắm, nhưng toàn bộ quá trình như thế hiển nhiên không thể xem lãng phí thì giờ, cũng không biết loại ảo giác này từ đâu mà thành. Hoàng Nhân Tuấn bắt đầu hối hận vì sao hôm nay cậu lại mặc áo sơ mi.

Rốt cuộc thì chiếc cúc sau cùng đã được cởi ra thành công, toàn bộ thân thể xinh đẹp của Omega lộ diện trước mắt Alpha. La Tai Dân không thể rời mắt, chăm chăm nhìn ngắm ánh sáng mùa xuân ấy, đôi mắt anh cực kỳ chuyên chú, không mang theo ý tứ khinh nhờn, đôi mắt trong trẻo tràn đầy sự nghiêm chỉnh và trân trọng, như thể anh muốn xác minh điều gì đó.

Hoàng Nhân Tuấn ban đầu cũng không cảm thấy gì bất bình thường, nhưng dần dần bị nhìn như thế này lại có chút ngượng ngùng. Cố giấu đi nét xấu hổ trên mặt, cậu giả vờ bình tĩnh nói: "Đều giống nhau mà, có gì thú vị đâu."

"Ừm, giống nhau" La Tại Dân đưa tay lên khẽ vuốt ve xương quai xanh bóng loáng của cậu,"Giống như trong mơ vậy"

Hàm ý chất đầy trong câu nói này khiến đầu óc Hoàng Nhân Tuấn bị tắt nghẽn.


La Tại Dân bắt đầu ôm lấy cơ thể cậu và đè nó xuống, đầu tiên anh đặt những nụ hôn dày đặc lên một bên cổ của cậu. Đôi môi mềm mại bao phủ làn da mỏng manh từng chút một. Dường như vẫn còn nghĩ đến mùi hương lạ đã vương lại trên cơ thể cậu, Hoàng Nhân Tuấn cảm nhận được cường độ nụ hôn rơi vào tuyến thể dày đặc hơn những vị trí khác rất nhiều. Phần gáy được anh đặc biệt chăm sóc, lưỡi liếm, răng xoa, La Tại Dân nhất nhất phải làm cho pheromone ở chỗ ấy tiết ra, ngửi thấy mùi hương hoa mới hài lòng tiếp tục.

Vệt nước óng ánh kéo dài đến xương quai xanh, mang theo chút nhức nhối, Hoàng Nhân Tuấn rõ ràng cảm nhận được quá trình da thịt bị xuyên thủng, khả năng cao sẽ để lại dấu hôn. Một bên thầm oán trách Alpha của cậu như con thú nhỏ, thích cắn người, một bên âm thầm cảm thấy vừa vặn may mắn, mấy hôm tới cậu không có ý định ra ngoài. Mải mê trong suy nghĩ, đầu của người kia đã vùi vào lồng ngực cậu.

Phần thịt mềm mại ở đó chưa từng bị động chạm nhiều, nó rất nhạy cảm, khi sờ vào sẽ bắt đầu run rẩy, La Tại Dân ngập ngừng liếm láp bên ngoài quần ngực, ý thức được kế hoạch tiếp theo của anh, Hoàng Nhân Tuấn gần như muốn cuộn tròn người. Nhưng tay chân của cậu đã sớm bị anh chặn lại, căn bản không có đường lui. La Tại Dân rõ ràng không thể chờ đợi được thêm nữa, anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên ngực Omega, nóng lòng muốn tấn công vào vị trí then chốt ở khu vực này.

Cảm giác ẩm ướt và nóng bỏng quấn quanh quần vú khiến Hoàng Nhân Tuấn đầu óc như sắp nổ tung.

Sao lại có thể là cảm giác này được, vừa kỳ lạ vừa kích thích, mọi xương khớp trong cơ thể chốc lát đều bị cứng đờ.

Nhận ra cơ thể cậu đang căng thẳng, La Tại Dân chu đáo tạm dừng, dành cho cậu một ít thời gian mà chuẩn bị: "Khó chịu sao?"

Hoàng Nhân Tuấn hít một hơi thật sâu trước khi lắc đầu: "Không, chỉ là...cảm giác lạ quá..."

Không có cách nào để diễn tả chính xác cảm giác đó là gì, nó nóng bỏng, ẩm ướt, mềm xốp, như có dòng điện chạy qua, như có rắn bò, như từ cao rơi xuống, vừa đáng sợ vừa phấn khích, như muốn hét lên trong trạng thái không trọng lượng. Cậu cắn cắn môi, cố gắng điều tiết hô hấp từ từ thích nghi, còn nghe thấy giọng nói mơ hồ của La Tại Dân phát ra từ bên dưới mình.

"Phiền Nhân Tuấn chịu đựng một chút, vì anh không thể nào dừng lại được nữa."

Câu này giống như một lời thông báo hơn, không đợi Hoàng Nhân Tuấn đáp lại, La Tại Dân tiếp tục dùng môi và lưỡi nghịch ngợm bộ ngực đã ửng đỏ của cậu. Nửa mút, nửa liếm, có trời mới biết anh đã khao khát được làm việc này từ bao giờ. Hoàng Nhân Tuấn vì bị anh trêu đùa nên không thoải mái, toàn thân giống như nằm giữa đám cỏ dại, dù cử động thế nào cũng cảm giác như có thứ gì đó châm chít cào vào da thịt, thỉnh thoảng bị cắn đến đau đớn, không kiềm chế được mà vô thức cong lưng lên, thoạt nhìn như thể cậu muốn chủ động đem chính mình dâng lên trước miệng La Tại Dân.

Hóa ra núm vú của con người thực sự có thể nhạy cảm như vậy, cậu bất lực suy nghĩ, cảm thấy đầu óc cũng đã bị La Tại Dân liếm mút.

Để giải tỏa sự khẩn trương của cậu, La Tại Dân đưa tay xoa xoa phần thịt mềm mại bên ngực kia, như thể đã thưởng thức đủ vị ở bên này rồi mới chuyển sang bên cạnh mà tiếp tục nếm thử. Sự chú ý tập trung vào vùng ngực dần phân tán, cảm giác run rẩy loang ra khắp thân thể, nhưng cảm giác đầu vú bị lưỡi xoa tròn, liếm mút vẫn rõ ràng đến đáng sợ, Hoàng Nhân Tuấn vô thức cắn môi, ép mình thích nghi. Một trải nghiệm mà cả cơ thể và tâm trí của cậu đều lơ lửng trên thiên đường.

Một khi đã có thể chấp nhận được cảm giác xấu hổ kia, một loại khoái cảm khó diễn tả từ từ trào dâng, không thể phủ nhận, sau giai đoạn hoảng sợ kỳ lạ ban đầu đã trôi qua, Hoàng Nhân Tuấn mới chậm rãi tận hưởng khoái cảm. Dục vọng là thứ dễ dàng bị cám dỗ, sau khi đạt được một chút thỏa mãn sẽ dần dần trở nên tham lam, cơ thể này từng chút một được Alpha khai phá, nó sớm đã không còn hài lòng với những hình thức xoa dịu bên ngoài, nội tâm hống hách của cậu bắt đầu mong mỏi thật nhiều, khao khát nhiều hơn thứ gì đó để lấp đầy bên trong.

Cậu không nói nên lời cụ thể mình muốn gì, nhưng chắc chắn đấy không phải là kiểu nếm thử chậm rãi trong một bữa ăn thịnh soạn. La Tại dân dường như muốn ghi nhớ từng đường nét cơ thể của cậu vào tâm trí, kiên nhẫn dùng đôi môi lưu luyến từng chút trên người cậu. Hoàng Nhân Tuấn nhất thời không chịu nổi tiến độ chậm chạp này, mơn trớn và chọc ghẹo đương nhiên cũng là một loại thú vui, nhưng dục vọng vất vả lắm mới được khơi dậy, nếu bị trì hoãn kéo dài sẽ dần trở nên héo úa đi mất.

"Tại Dân..." Cậu có chút không chịu nổi nữa, nũng nịu dùng tay vuốt ve mái đầu của La Tại Dân, cẩn thận nhỏ giọng mềm mại thúc giục, "Chúng ta nhanh lên một chút được không?"

Hoàng Nhân Tuấn đã từng tưởng tượng rằng làm tình hẳn là rất vui vẻ, hai người cởi quần áo, trèo lên giường, cậu duỗi chân ôm lấy thắt lưng của La Tại Dân, sau đó co rút hì hục đâm xuống, thế là xong. Công cuộc khai phá lãnh thổ dường như kéo dài vô tận ở hiện tại thực sự là một loại tra tấn đối với cậu, khả năng chịu đựng xấu hổ của Hoàng Nhân Tuấn quá kém cỏi, sau một thời gian ngắn dốc lòng vì tình yêu, giờ chỉ còn lại ngượng ngùng và bối rối ngày càng nhiều thêm.

"Hoàng Nhân Tuấn chưa từng nghe qua điều này sao?" La Tại Dân hôn lên bụng của cậu , như thể anh có chút không hài lòng với cách cậu nói chuyện vừa rồi, "Em không thể yêu cầu Alpha nhanh lên được đâu."

"Vậy thì anh có thể... " Giọng nói của Hoàng Nhân Tuấn dường như bị nhiệt độ cao hòa tan thành si-rô, tạo thành một loại chất lỏng đặc sệt ngọt ngào, "Đừng, đừng liếm nữa."

Mấy chữ cuối cùng càng lúc càng mềm nhũn, giống như da mặt mỏng của cậu sắp biến mất. La Tại Dân dù sao vẫn rất dịu dàng, biết khả năng chịu đựng của cậu đã đến giới hạn, ngoan ngoãn dừng lại mọi hành động, tiến lên hôn Omega lần nữa. Cơ thể của hai người nằm chồng lên nhau, Hoàng Nhân Tuấn rõ ràng cảm nhận được sự cứng rắn ở giữa hai chân mình, cậu nghi hoặc không thể tin được La Tại Dân làm sao có thể chịu đựng được đến tận bây giờ.

Anh như đọc được suy nghĩ của cậu, đôi tay đang ôm lấy cơ thể sau đó nhanh chóng trượt xuống dưới kéo quần cậu ra, Hoàng Nhân Tuấn phối hợp nâng eo lên để anh cởi bỏ hết lớp vải ở thân dưới, để lộ đôi chân. Tiếp đến, cậu nhận được một nụ hôn an ủi trên trán mình,  rồi bàn tay to lớn ở phía dưới người cậu, luồng thẳng vào bên trong.

Hoàng Nhân Tuấn bỗng nhiên khó thở, không cần nghĩ ngợi cũng biết là cậu đã ướt sũng. La Tại Dân cẩn thận vạch nó ra, dịch lỏng trong suốt bao bọc khắp đầu ngón tay của anh trước khi đi vào trong, môi thịt phủ bên ngoài mềm mại, đường hầm ẩn giấu bên trong dường như có ma lực, thôi thúc mong muốn anh phải vào sâu hơn.

Đầu ngón tay của Alpha xoa xoa thăm dò nơi âm hộ, chất lỏng chảy ra đã sớm thấm ướt mảnh đất non mềm kia, đầu ngón tay không cần dùng sức trượt vào bên trong, mô thịt mềm mại ướt át và nóng hổi từng chút một bị đẩy ra, hai bên thành dày không chờ đợi mà lao tới quấn lấy thật chặt, không rõ là đang đón chào hay phản đối sự xâm nhập của vật thể lạ kia nữa.

Dù không thể nhìn thấy được bất kỳ chuyện gì ở nơi đó nhưng mọi chi tiết vẫn được hệ thần kinh truyền tải rõ ràng đến tâm trí Hoàng Nhân Tuấn. Cậu không thể dang rộng chân để La Tại Dân chạm vào mình nên chỉ có thể nằm yên ngoan ngoãn chịu đựng, không chút phản kháng. La Tại Dân vô cùng thành thật, anh tò mò tất cả mọi thứ về cậu, sợ rằng anh lại từ tốn khám phá nửa thân dưới của mình thêm lần nữa, Hoàng Nhân Tuấn quyết định chủ động tấn công.

"Anh không vào sao?" Cậu cố tình giơ chân lên chạm vào eo Alpha.

"Đừng vội." La Tại Dân vẫn tập trung vào công việc, không hề bị phân tâm, thậm chí anh còn không đưa ngón tay vào, "Vẫn chưa được."

Lời nói ra như thể cậu chẳng tài chờ đợi được thêm nữa, Hoàng Nhân Tuấn xấu hổ đến mức không ngừng ra sức phòng bị: "Ai thèm vội đâu? Em sợ anh..."

Cương rồi.

Nhìn xuống phía dưới, ở giữa hai chân của La Tại Dân đang căng phồng lên, bộ phận đó tuy không lộ ra ngoài nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác sự hiện diện của nó là không thể bị bỏ qua. Hoàng Nhân Tuấn vẩn vơ không rõ người đàn ông này làm sao có thể chịu đựng được, nhưng bàn tay chạm vào bên trong cậu vẫn đang chậm rãi ngọ nguậy dọc theo thành ruột, cậu không cảm thấy sảng khoái mà còn có chút khó chịu vì bị vật lạ xâm lấn, cũng không biết có phải là do kích thước của ngón tay quá nhỏ nên không thể chạm đến vị trí khiến cậu thoải mái hay không.

"Tại Dân à, vào đi." Hoàng Nhân Tuấn lấy hết sức mình yêu cầu lần nữa, cho bản thân cậu và cho cả đối phương.

La Tại Dân mím môi, có vẻ hơi run, nhưng cuối cùng vẫn từ chối cậu: "Không, bây giờ vẫn chưa được."

Trông anh không được bình tĩnh, mặc dù các đường nét trên khuôn mặt ấy có vẻ vô cảm, nhưng chúng mang lại loại cảm giác căng thẳng tột độ. Đôi mắt vốn dĩ luôn sáng ngời kia dần mất đi, chỉ còn lại một chút ánh sáng yếu ớt che đậy dòng nước ngầm có thể bộc phát bất cứ lúc nào. La Tại Dân càng kiềm chế, Hoàng Nhân Tuấn càng cảm thấy đau đớn.

Tại sao lại không được, không phải chỉ cần nhét nó vào à, cùng lắm thì cậu chịu đựng một chút thôi mà.

Một khi cơn giận dữ kéo đến thì chỉ trong tích tắc nó sẽ bùng nổ ra ngoài, Hoàng Nhân Tuấn còn phải đến mức này: "Đừng lề mề, anh mau cho vào đi, bây giờ anh không vào thì sau này hòng đừng vào."

La Tại dân thực sự bị lời nói của cậu xúc phạm, nhìn Omega đang nằm thoải mái trên giường vẫn chưa nhận thức rõ ràng chuyện gì sắp sửa xảy ra, anh có chút tức giận và bất lực rút ngón tay ra.

"Đó là do em nói nhé."

Hít một hơi thật sâu, La Tại Dân cởi cúc quần, giải thoát cho dương vật đã phải chờ đợi bấy lâu của anh. Thân cột xuất hiện rõ ràng trong tầm mắt cậu, nó sưng tấy, đường mạch máu bên dưới giật giật, nhìn thân hình to lớn của nó, Hoàng Nhân Tuấn không khỏi nuốt nước bọt, nhớ lại lần trước mình bị người này ức hiếp trong phòng tắm, cảm giác vật thể ấy mắc kẹt giữa hai chân khiến cậu bất chợt sợ hãi.

La Tại Dân không để lại bất kì chần chừ nào trong ánh mắt, khi sự việc tình đã đến đỉnh điểm, cậu nỡ nói ra những lời ấy, làm sao có thể để Hoàng Nhân Tuấn nuốt lời.

Anh đưa tay nắm lấy hai chân của Omega, đặt lên hông, không nói một lời, cầm dương vật của mình đâm thẳng về phía trước. Thậm chí không có lấy một khe hở để thở, cảm giác thô bạo, dày đặc, nóng bức và cứng rắn ập đến không chút phòng bị, Hoàng Nhân Tuấn trong gang tấc cảm thấy đầu óc tê dại, vô thức nắm chặt ga trải giường bên dưới.

Đó là một cảm giác áp bức khủng khiếp, đỉnh đầu của dương vật to lớn vươn thẳng,  âm hộ chỉ mới mở một cái lỗ nhỏ là đã bị chặn lại, từng lớp da thịt tạo thành bức tường cao, không thương tiếc ngăn cản sự xâm nhập của thứ vật khổng lồ, trong khoảnh khắc tất cả những gì Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy chỉ đều là đau và đau.

La Tại Dân trên mặt tuyệt nhiên không có chút cảm xúc nào, hàng lông mày siết chặt thậm chí mang theo vài phần lạnh lùng thấu xương, anh không dám liều lĩnh, cố gắng hết sức kiềm chế bản năng, chờ Hoàng Nhân Tuấn thích nghi, động tác cực kỳ ân cần, không dám dùng sức, mặc dù là thế, chặng đường đi đến điểm cực khoái vô cùng gian nan, bên trong cậu chưa từng bị bất cứ thứ gì khai phá, vừa nhỏ vừa chặt, dịch lỏng chảy ra chỉ mới đẩy hai cái là đã trở nên khô khốc, anh thử nhét vào được một nửa, sắc mặt của người nằm ở dưới liền biến sắc.

"Đau quá..." Hoàng Nhân Tuấn vô thức kêu lên.

La Tại Dân lập tức thu hồi, bỏ mặc bản thân, cúi người hôn lên khuôn mặt đang mếu máo của Omega: "Chuyện này anh đã nói với em rồi mà."

Mặc dù là lời phàn nàn nhưng giọng điệu của anh lại mang đầy sự trách móc bản thân.

Lần này họ làm tình quá đột ngột, nó không phải thời kỳ động dục của Omega, cũng không phải thời kỳ dịch cảm của Alpha, cả hai còn chưa tiết ra đủ pheromone cho cơ thể chuẩn bị, ngay cả khi các yếu tố bên trong không đủ thì cũng không hề có sự trợ giúp nào từ bên ngoài. Hai con người không chút kinh nghiệm, cứ vội vàng nóng nảy như thế, làm sao có thể thành công được chứ.

Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu tương tự với mình của La Tại Dân, cậu hổ thẹn, bối rối nói: "Vậy, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?"

"Nhân Tuấn à, tạm thời hãy chịu đựng nhé."

Chịu đựng của Alpha cũng sắp chạm tới giới hạn, nhưng anh vẫn quan tâm lo lắng cho cảm xúc của cậu, thật ra anh mới chính người đang cố gắng hết sức để chịu đựng.

Có chút thất vọng, hốc mắt của Hoàng Nhân Tuấn đột nhiên ươn ướt, bàn tay to lớn lần nữa chạm vào cơ thể cậu, lần này cậu không dám ý kiến nữa. La Tại Dân kiên nhẫn đưa ngón tay vào trong, để nhanh chóng giúp cậu thả lỏng cơ thể, anh đồng thời dùng tay còn lại giữ lấy dương vật của Omega, xoa dịu phần ở trước để thúc đẩy sự tan chảy bên trong.

"Ưm..." Dù đã cố gắng hết sức kìm nén nhưng vẫn có vài tiếng thì thầm yếu ớt thoát ra.

Thời gian tích lũy khá lâu từ trước khiến Hoàng Nhân Tuấn nhanh chóng chạm đỉnh, sau một lần giải phóng, cơ thể cậu đã mềm mại trở lại. La Tại Dân nhanh chóng đánh vào trong ngay khi chỗ ấy vẫn còn nóng ấm, anh nhét thêm một ngón tay nữa vào. Cảm giác được bao bọc bởi lớp da thịt mềm dễ chịu, càng ôm chặt, anh lại càng cảm nhận được phía bên dưới mình. Hoàng Nhân Tuấn làm sao có thể không cảm thấy đau đớn, nhưng tất cả những gì cậu có thể làm lúc này là cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình theo chuyển động của Alpha nhiều nhất có thể, để cơ thể được thoải mái hơn.

Khi ngón tay thứ ba đưa vào, La Tại Dân đã đổ mồ hôi.

Hoàng Nhân Tuấn nhận ra thành ruột của mình đang bị giãn ra rất nhiều, bên trong là cảm giác sưng tấy và dồn nén, nó kỳ lạ, khó tả và thật sự không thoải mái gì. Nhưng nhìn thấy La Tại Dân cắn chặt môi đến mức sắp chảy máu, trái tim cậu như bị xé toạc, cậu không còn quan tâm đến việc liệu mình có thể dễ chịu hơn chút nào không. Cậu đau khổ nắm chặt tay Alpha, giọng nói của Omega vô thức đẫm nước mắt.

"Được rồi Tại Dân, chúng ta thử lại nhé."

La Tại Dân không có ý trốn tránh cậu, anh thật sự không thể nhịn lâu hơn được nữa, mò mẫm mấy lần liền rút tay lại, nâng eo Omega lên, sau đó là đưa dương vật của mình vào trong. Hoàng Nhân Tuấn lần này đã khắc chế được cơn xấu hổ, chủ động dang rộng hai chân để phù hợp với động tác của anh, khi vật đó tiến vào thì cậu không còn cảm thấy sợ hãi nữa.

Lần này đỡ hơn lần trước một chút, miễn cưỡng nuốt được hết phần đầu, nhưng khi cố gắng nhét thêm vào, cảm giác đau xé vẫn quay trở lại.

Nó quá to, thực sự quá to.

Ngón tay căn bản không thể so sánh được với vật thật, không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng Hoàng Nhân Tuấn mơ hồ nghe được tiếng thứ gì đó vừa vỡ vụn. Cậu cố gắng nghiến răng không hét lên nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt. La Tại Dân chỉ vừa đẩy vào được nửa đường, nhưng cậu cảm giác như sắp bị xé toạc ra thành trăm mảnh.

Đau, đau quá, cậu chợt muốn chửi thề.

Tình huống này hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng, cậu chưa bao giờ hình dung ra đây sẽ là tình hình thật sự của hai người yêu nhau khi làm tình, văn học trên mạng và phim ảnh đều là dối trá, sao cậu có thể làm điều này một cách ngẫu hứng như vậy, lần đầu tiên không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, làm sao có thể tùy tiện nhét một cái bình giữ nhiệt vào trong một quả trứng gà, một vật lớn như vậy, con mẹ nó, làm sao chịu nổi.

Cậu căn bản không thể làm được, Hoàng Nhân Tuấn đau đến mức ngay cả sức để kêu gào cũng không còn.

Nước mắt trực tiếp tuông ra, từng giọt chảy dọc từ thái dương xuống đến vành tai, hệ hô hấp tắc nghẽn, khó thở, ga trải giường bên dưới cũng nhăn nhúm thành cục.

Nhìn khuôn mặt không còn hồng hào của Omega, La Tại dân thở dài một hơi, anh lại rút toàn bộ dương vật ra. Anh nghiêng người hôn lên môi Hoàng Nhân Tuấn, khẽ ôm vợ sắp cưới của mình trong vòng tay, nhẹ nhàng đến mức sợ rằng chỉ cần vô ý dùng một ít sức lực nhỏ xíu thôi cũng có thể bóp nát đối phương.

Cái ôm của Alpha vẫn ấm áp như vậy, giống như nó có khả năng dễ dàng xoa dịu tất cả đau đớn, nhưng La Tại Dân đối với cậu càng dịu dàng, Hoàng Nhân Tuấn càng mãnh liệt òa khóc.

"Em xin lỗi anh Tại Dân...."

Rõ ràng đó là việc cậu phải làm, nhưng bây giờ nó lại khiến La Tại Dân còn đau khổ hơn cả cậu. Là một Omega, cậu đã thất bại đến mức không thể giúp đỡ cho Alpha của mình, mà thay vào đó lại còn nhờ đến anh xoa dịu cậu.

"Thật lòng là anh không nhịn được nữa rồi." La Tại Dân không muốn cậu khóc, giọng điệu vẫn mềm mại nhưng thanh âm đã trầm thấp mức đáng sợ, "Nhân Tuấn, hãy để anh làm lại lần nữa."

Hoàng Nhân Tuấn còn chưa kịp hiểu ý của anh, eo và hông của cậu đột nhiên bị một lực nâng lên, hai chân lại mở ra, dương vật nóng bỏng trực tiếp trượt vào trong khe hở ẩm ướt. Sự kích thích đột ngột khiến anh phát ra một tiếng rên, sau đó khoái cảm khi da thịt bị cọ xát đã hoàn toàn lấy đi ý thức.

La Tại dân chỉ tận hưởng phần thịt mềm mịn bên ngoài âm hộ của cậu, dần dần xoa dịu cho đến khi dịch lỏng chảy ra, anh cọ đi cọ lại ở mép lỗ, thỉnh thoảng nó lại va vào dương vật của Omega. Trải nghiệm này khiến Hoàng Nhân Tuấn buộc phải nấc thành tiếng, nhưng nhìn thấy đôi môi của La Tại Dân đang mím chặt và cánh tay nổi đầy gân xanh, cậu không dám làm phiền anh thêm chút nào nữa, chỉ có thể cắn răng, chậm rãi chấp nhận sự đòi hỏi của Alpha.

Lần va chạm thể xác đầu tiên của hai người kết thúc trong vô vàn thiếu sót.

Dù là đến cuối cùng vẫn có chút vui vẻ, nhưng Hoàng Nhân Tuấn lại không thể mỉm cười.

"Tại Dân à, chúng ta nên làm gì đây?" Omega hai mắt vẫn đỏ hoe, cậu cũng không để ý tới phần cơ thể đầy hỗn loạn của mình, cậu nắm chặt tay Alpha, giọng nói run rẩy xen lẫn sợ hãi còn sót lại, chất chứa những lo lắng mãnh liệt, "Nếu chuyện này lại xảy ra trong kỳ dịch cảm, thì chúng ta phải làm sao đây anh?"

La Tại Dân ôm eo cậu, gửi một nụ hôn nhẹ nhàng cho Hoàng Nhân Tuấn, nét mặt của anh nhìn chung cũng không đến nỗi nào.

"Không sao cả, trong vài ngày tới chúng mình có thể từ từ làm quen"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro