15 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết đã mất bao lâu, nhưng chắc hẳn không chỉ có một hai phút, toàn thân cậu tê dại tựa trên cơ thể của Alpha, Hoàng Nhân Tuấn cuối cùng cũng đã nhìn rõ lại. Thứ kia vừa đưa vào cơ thể cậu, là hiện hữu một loại cảm giác kỳ lạ khó mà hình tượng, cơ thể cậu vốn chưa từng chịu đựng áp bức lúc này tự động rơi vào trạng thái cảnh giác, cậu giống như một chú cá mắc cạn co ro trong vòng tay dang rộng của La Tại Dân, thi thoảng từng sớ bắp đùi co giật một chút.

Cảm nhận được sự khó khăn của cậu, La Tại Dân không dám cử động nửa thân dưới, nửa thân trên tự nhiên ôm lấy eo Omega, giúp cậu di chuyển lưng. Dưới sự kiên nhẫn trấn an của anh, Hoàng Nhân Tuấn chậm rãi điều chỉnh nhịp thở dần dần trở nên ổn định hơn, nhưng ánh mắt cậu vẫn có chút mông lung. La Tại Dân nhìn cậu như thế, trong lòng đau nhói, theo bản năng anh nâng gáy của Hoàng Nhân Tuấn lên, dán đôi môi anh lên môi cậu đầy thương xót.

Giống như những con thú bị thương nương tựa vào nhau, liếm láp vết thương cho nhau, những cái chạm của La Tại Dân rất nhẹ nhàng, không có bất kỳ sự xao lãng dư thừa, anh hy vọng nhiệt độ cơ thể mình có thể giảm bớt phần nào nỗi đau đớn của đối phương. Cho đến khi Hoàng Nhân Tuấn lấy lại nhận thức, trong lúc những đôi môi bám víu nhau, cậu chủ động mở miệng đáp lại nụ hôn của anh, lúc này bọn họ mới thật sự trao cho nhau nụ hôn đầu tiên của ngày hôm nay.

Nụ hôn của họ mang theo hơi ấm, cả hai đều không có ý định xâm nhập sâu hơn, chỉ đơn thuần dùng môi lưỡi chạm vào, trêu chọc nhau, một chút đòi hỏi xen lẫn nỗi niềm xoa dịu an ủi đối phương. Cùng tiếng mưa khẽ rơi kéo dài miên mang ngoài cửa sổ, cứ như vậy dính lấy nhau mà kề môi hôn quấn quýt, cảm giác khó chịu ở nơi hai phần cơ thể giao nhau cũng đã vơi đi đáng kể.

"Em đỡ hơn chút nào chưa?"

Hơi thở đan xen, La Tại Dân nâng mặt Omega nhẹ nhàng hỏi han.

Mặc dù đã cố gắng hết sức thả lỏng toàn thân, nhưng dương vật đâm sâu vào trong cơ thể cậu vẫn làm cho Hoàng Nhân Tuấn ngỡ như nội tạng đang bị nó chèn ép. Cậu biết La Tại Dân đang cho cậu chút thời gian để làm quen, nhưng thật sự là nó quá khổ rồi, lần đầu tiên mà đã phải đối mặt với kích thước như thế, dù có miễn cưỡng nuốt vào, chút ít thời gian cậu vẫn khó lòng mà tiêu hóa được.

"Tại Dân..." Cậu lóng ngóng không biết nên làm gì, chỉ có thể dựa vào trực giác bám giữ lấy vai Alpha, cậu ngẩng đầu, hơi thở dồn dập, cùng chút thành khẩn cầu xin, "Anh di chuyển một chút đi, nó to quá, làm em khó chịu...".

Nặng nề nói ra, Hoàng Nhân Tuấn sau đó vô thức dùng tay sờ lên bụng dưới, như muốn tìm xem dương vật đang đâm vào đâu. La Tại Dân đưa mắt theo động tác của cậu, đồng thời cũng rất tò mò đáp lại câu hỏi của cậu, anh ôm chặt eo Nhân Tuấn chậm rãi đẩy vào.

Da thịt mềm mại bị dương vật cương cứng làm cho biến dạng, vừa mới nhúc nhích một chút, Hoàng Nhân Tuấn liền kích động đến mức nắm lấy tay La Tại Dân đặt ở trên bụng mình: "La Tại Dân, anh xem, chạm đến tận đây này."

Làm sao có thể chạm đến mức này, thật tình quá đáng rồi. Hoàng Nhân Tuấn có chút lo lắng suy nghĩ, cho rằng cậu sắp sửa bị xé toang thành trăm mảnh, cứ tiếp tục như vậy liệu có cảm giác dễ chịu hơn không? Ít nhất cho đến hiện tại, cậu vẫn cảm nhận được chỉ toàn là miễn cưỡng và đau đớn, một nửa khoái cảm cũng không có, trước khi có thể đường đường chính chính hưởng thụ, cậu còn phải tốn bao nhiêu tinh lực mới có thể hoàn toàn thích ứng với cái cảm giác áp bức khủng khiếp này đây.

Bụng Omega rất phẳng, hầu như không có mỡ thừa, cách một lớp da mỏng manh, phía dưới lòng bàn tay truyền đến xúc cảm khó diễn tả, dùng một chút lực liền có thể mơ hồ nhận ra hình dạng. Ánh mắt La Tại Dân sâu thẳm nhìn chằm chằm vào phần bụng kia, phảng phất ý muốn ghi nhớ thật kỹ vùng lãnh địa nơi anh đã xâm nhập, thuận tiện cho những lần chiếm đoạt tiếp theo.

"Nhân Tuấn của chúng ta, có thể làm được mà phải không?"

Giọng điệu của anh vẫn dịu dàng như thường lệ, nhưng trong tình cảnh này lại nghe như đang dỗ dành. Nhìn vào đôi mắt đáng thương của Alpha, Hoàng Nhân Tuấn có chút tự giễu, bất đắc dĩ cười trừ:

"Cho dù có nói không thể, hiện tại cũng không thể hoàn trả."

"Ừ, không thể. Một khi đã bán, thì không được trả lại." La Tại Dân dùng sức siết thắt lưng cậu, tựa như muốn giam cầm cậu thật chặt, rốt cuộc cũng không thể nào chạy khỏi anh,"Nhân Tuấn cả đời này đều chỉ dùng đến mỗi nó, phải tự mình làm quen với nó càng sớm càng tốt."

Hoàng Nhân Tuấn phối hợp, tựa lên bờ vai dày dặn, hoàn toàn trút bỏ trọng lượng, bắt gặp ánh mắt của La Tại Dân, ánh mắt rất chân thành, tha thiết và hợp lòng người.

"Vậy Tại Dân, anh khen em đi, em sẽ cố gắng làm tốt."

Không biết có phải là ảo giác hay không, vật kia cắm trong cơ thể giống như vừa nảy lên một cái, cậu nghe thấy bên tai truyền đến tiếng thở dài. La Tại Dân đột nhiên dùng sức ôm lấy cậu, lồng ngực giữa hai người dán chặt, không để lại chút khe hở nào. Hoàng Nhân Tuấn bắt đầu cảm nhận được trái tim đập liên hồi gấp gáp của Alpha, sau đó là một giọng nói trau chuốt nóng bỏng rơi xuống bên tai.

"Nhân Tuấn, giỏi lắm, ăn sạch rồi, cũng cắn rất chặt, thật dễ chịu, anh thích lắm."

Omega lập tức đỏ mặt.

Mấy lời này hoàn toàn không giống với lời khen trong tưởng tượng của cậu, vượt quá mong đợi, căn bản cậu cũng không tài nào nghĩ rằng La Tại Dân cũng sẽ nói thẳng ra những lời 'hạ lưu' như thế này, Hoàng Nhân Tuấn há hốc mồm, chỉ cảm thấy da mặt nóng ửng kia chẳng còn là của mình nữa.

Hết lần này tới lần khác cậu còn không có cách nào để phản bác, nửa chữ đều mắc nghẹn nói không ra, xấu hổ và bứt rứt, chỉ có thể tan tác mà ôm chặt vai Alpha, vùi đầu vào đó, như thể chỉ cần không bị nhìn thấy thì sẽ không phải mất mặt vậy.

Nhưng đối với La Tại Dân mà nói, hành vi này của cậu chẳng khác gì là sà vào lòng người khác, kìm nén nụ cười trên môi, xoa xoa cái đầu tròn ủm của cậu, cọ môi vào cổ đối phương, thấp giọng hỏi: "Vậy anh di chuyển đây?"

Trong vòng tay anh, Hoàng Nhân Tuấn khẽ gật đầu.

Ôm lấy chiếc mông tròn đầy đặn của Omega, La Tại Dân bắt đầu cố gắng duỗi thẳng eo, động tác cực kỳ chậm rãi, giống như là đang mài hơn là đẩy, tựa như muốn tự thân kiểm tra xem Hoàng Nhân Tuấn có thực sự thích ứng với sự hiện diện của anh hay không, giống như sự mong mỏi làn hơi ấm nóng từ nơi sâu thẳm kia, không nỡ rời đi dù chỉ một chút. Cuối cùng anh đã hoàn toàn được bao bọc bên trong cơ thể của Hoàng Nhân Tuấn, chỉ cần nghĩ đến thôi, so với sự thỏa mãn về nhu cầu thể chất thì đầu óc của La Tại Dân dường như được nhấc bổng lên mấy tầng mây.

Bên trong trắc trở đến mức dù không làm gì thì chỉ cần bị cắn lấy như thế cũng đủ khiến cả người tê dại. La Tại Dân thử mấy lần, lúc đầu vẫn hơi khít, lớp thịt mềm xếp chồng lên nhau, tạo thành nhiều lớp rào chắn, anh thật sự không dám tách chúng ra, mỗi lần rút ra đều phải để lại phần đầu bên trong, ngay sau đó lại lập tức một hơi cắm trở lại.

Cơ thể của Omega quá dễ dàng để cho Alpha chinh phục, pheromone quanh cơ thể nhanh chóng bao trùm xung quanh, liền khó phân biệt được là của ai, chất lỏng chảy ra ngày một nhiều, nơi hai người gặp nhau cũng vì thế thêm ẩm ướt, lối vào chật hẹp bị mài mòn dần dần trơn trượt, La Tại Dân đánh rơi tự chủ, vô tình tăng nhịp độ.

Hoàng Nhân Tuấn nhắm mắt, huy động toàn bộ giác quan cùng nhau trải nghiệm cảm giác bị đâm xuyên vào từ trong ra ngoài. Dương vật to cứng mở rộng bên trong cơ thể cậu khiến thành ruột xung quanh quằn quại và co thắt. Vừa bị động vừa chủ động, cố bám víu vào dương vật nóng bỏng. Cảm giác này không thể nói là khó chịu, cũng không thể nói là sướng, có lẽ bởi vì cậu vẫn đang ở trong giai đoạn từ từ thích ứng, những gì cậu trải qua cho đến hôm nay chẳng qua chỉ là sự ma sát bề mặt da thịt với nhau.

Nhưng quả thật La Tại Dân là một Alpha rất kiên nhẫn, từ sự thâm nhập vô chừng đến những đường nét mài giũa rõ ràng, từ thăm dò chậm rãi thận trọng đến những va chạm nhỏ rồi dần dần tăng tốc, anh cẩn thận tuần tra từng li từng tí cơ thể của Hoàng Nhân Tuấn, toàn bộ quá trình đều dụng tâm lưu ý nét mặt biến hóa của Hoàng Nhân Tuấn. Mặc dù, mỗi lần đâm vào đều không mấy khác nhau, nhưng lại dồn sâu vào thêm một ít, anh kiên nhẫn lặp lại chừng mười lầm, khi anh xoay eo đẩy vào trong, Omega trong lòng đột nhiên run rẩy.

Lúc này đây cảm giác rõ ràng không giống trước, chỗ bị đụng phải hóa ra một tầng tê dại, cơ thể theo bản năng mà phản ứng, Hoàng Nhân Tuấn lập tức mở to hai mắt. Cậu vô thức đi tìm ánh mắt của La Tại Dân, lại rơi vào trong một đôi mắt La Tại Dân vẫn luôn nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt giao nhau không một tiếng động, bầu không khí dần trở nên say mê.

Sau khi đâm vào nơi đó một lần nữa, La Tại Dân tận mắt nhìn thấy trên nét mặt Hoàng Nhân Tuấn vừa là niềm vui sướng vừa là nỗi thống khổ kì lạ, toàn bộ biểu cảm đều rõ rệt. Trong lòng đã nắm chắc, anh nghiêm túc hỏi: "Phải ở đây không?"

Hoàng Nhân Tuấn không biết có đúng hay không, nhưng trong lòng cậu nhen nhóm một khao khát khó tả, muốn được tiếp tục nếm thử hương vị đó, trong ánh mắt của La Tại Dân, hình bóng cậu cụp đôi mắt xuống đầy bối rối. Dù da mặt mỏng manh của cậu không dễ dàng thừa nhận, nhưng rốt cuộc cậu vẫn cố lấy dũng khí thẳng thắn gật đầu.

Nhận được chỉ thị rõ ràng, La Tại Dân bắt đầu tập trung tấn công vào vị trí đó. Eo của Hoàng Nhân Tuấn bị anh bóp chặt, liên tục bị đâm vào mấy phát, cảm giác tê dại mềm mại trước tiên tập trung tại một điểm, sau đó bùng nổ khuếch tán ra toàn thân. Khoái cảm tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau, thủy triều từ đó cũng dâng cao, sóng vỗ không ngừng đánh sâu vào đại não, hô hấp trong lúc mơ màng càng trở nên dồn dập, Hoàng Nhân Tuấn bất giác nghiến chặt răng.

Nhận thấy bàn tay đặt trên vai mình càng nắm chặt, La Tại Dân cũng hưng phấn không kém, tập trung hỏa lực tấn công mãnh liệt. Anh đã nhịn quá lâu, một khi bị cởi bỏ giam cầm, không chút nào kiểm soát được nữa, bên trong vừa nóng vừa khít, mỗi một tấc thịt mỏng manh đều nhiệt tình hoan nghênh anh đến, vây quanh anh thành ruột tham lam bám víu dương vật mà méo mó, hút anh vào cơn mê, ngây ngất đến tận xương tủy.

Sướng quá.

Hai người lần đầu tiên nếm trải ngọt ngào, rất nhanh đã bị loại khoái cảm mãnh liệt và thô bạo này bắt giữ, cơ thể theo bản năng đi theo dục vọng, cũng chẳng để tâm thêm chút chiêu trò vụn vặt tán tỉnh, đều chỉ chăm chút làm tình, nhất thời chỉ còn tiếng da thịt vỗ về dày đặc trong không khí.

Nơi mềm mại bên dưới đã hoàn toàn được mở ra, càng bị ức hiếp, khoái cảm càng mãnh liệt, khiến lý trí của cậu tê liệt, cơ thể của Hoàng Nhân Tuấn không kiểm soát mà siết chặt, từng khớp xương đều co rúm lại. Cảm giác cả thể xác lẫn tinh thần bay bổng này xa lạ đến mức khiến người ta run rẩy, càng bị đẩy lên cao càng sợ bị rơi xuống, Hoàng Nhân Tuấn bất giác ôm lấy cổ Alpha, trấn an bản thân, nhưng khi ý thức sắp bị đẩy lên tới đỉnh điểm, cậu vẫn mất kiểm soát mà kêu lên thành tiếng:

"Dừng-dừng lại, dừng một chút, dừng một chút!"

Nghe thấy tiếng kêu của cậu, sợ bản thân đã làm gì sai, anh hoàn toàn không để ý đến mình, đột ngột dừng lại mọi dục vọng, khẩn trương nhìn Omega.

"Khó chịu sao?"

Hoàng Nhân Tuấn ôm ngực bình tĩnh lại một lúc rồi lắc đầu: "Không, không có."

Vậy tại sao lại muốn dừng lại giữa chừng?

Xác nhận anh cũng không làm gì quá mạnh bạo, sự lo lắng trong mắt La Tại Dân chuyển thành nghi hoặc.

Hoàng Nhân Tuấn xấu hổ tránh ánh mắt của anh.

Vì sướng, sướng đến mức chưa chuẩn bị đủ tâm lý để chạm đỉnh, chuyện này dù thế nào cũng không thể nói thành lời, xấu hổ chết đi được.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Omega, La Tại Dân nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nghĩ rằng cậu đã kiệt sức nên hỏi: "Em mệt à?"

Hoàng Nhân Tuấn vẫn đang suy nghĩ. Đang suy nghĩ làm cách nào để vượt qua chuyện này, khi Alpha cho cậu thêm một cơ hội nữa, cậu đồng ý ngay không chút do dự.

"Vậy em có muốn nằm xuống không?"

La Tại Dân vẫn ân cần như vậy, lúc nghe thấy điều này, đôi mắt của Hoàng Nhân Tuấn sáng rỡ. Cậu đã quên mất chuyện này, vì quyết làm đến cùng nên đương nhiên cũng phải toàn tâm toàn ý mà tận hưởng nó, việc khó khăn hãy để Alpha lo. Cậu vui vẻ gật đầu, cánh tay rắn chắc khỏe mạnh của La Tại Dân lại vòng qua eo cậu, Hoàng Nhân Tuấn được anh ôm, nhẹ nhàng nằm trên tấm nệm mềm mại. Toàn bộ quá trình rất gọn lẹ, phần thân dưới của cả hai vẫn dính chặt vào nhau, dù chỉ nửa giây cũng chẳng xa.


Trọng lượng cơ thể hoàn toàn được trút xuống, Hoàng Nhân Tuấn nằm thế nào cũng cảm thấy thoải mái, La Tại Dân chu đáo lấy gối lót ở dưới lưng cho cậu, đôi bàn tay to kia không lâu sau liền sờ trở về trên cơ thể. Cảm nhận được hai chân lại bị tách ra rồi nâng lên, Hoàng Nhân Tuấn hít sâu một hơi, chuẩn bị sẵn sàng đón tiếp Alpha một lần nữa, nhưng La Tại Dân đột nhiên bất động.

Cậu bối rối ngước mắt lên, nhưng thứ cậu nhận được lại là một ánh mắt sâu thẳm.

La Tại Dân đang nhìn cậu, một cách trực diện, sững sờ, nhìn biểu cảm của cậu, nhìn cơ thể của cậu, nhìn tất cả mọi thứ thuộc về cậu.

Tư thế cưỡi ngựa lúc nãy tuy rằng có thuận lợi để đưa vào, nhưng tầm nhìn lại bị hạn chế rất nhiều, khi đó bọn họ đều tập trung vào việc khám phá như thế nào, không ai có thời gian để ý đến những tiểu tiết kia. Bây giờ, khi đã đổi lại vị trí nằm trên dưới, một số thứ lại tự nhiên mà trỗi dậy, khiến người ta không tài nào làm ngơ được nữa.

La Tại Dân ngắm nhìn người đến mê mẩn.

Với góc độ này, Hoàng Nhân Tuấn nằm ở dưới cơ thể anh, khuôn mặt thanh tú kia bị ái dục nhuộm đến ửng hồng, trong ánh mắt nổi lên một một màng nước mỏng, giữa hàng chân mày có niềm vui thích thú, ngay cả đuôi mắt cũng đỏ, màu sắc làm cho toàn bộ cơ thể cậu càng thêm sống động. Đưa mắt đi xuống dưới, xa hơn một chút, là đôi chân trắng nõn mềm mại ấy ngoan ngoãn mở ra cho anh nhìn vào, không chút dè dặt cho anh nhìn thấy những nơi kín đáo bật nhất của một Omega, cái lỗ mềm mại bên trong vẫn ngoan ngoãn nuốt chửng dương vật của anh, như thể đang hầu hạ.

Xinh đẹp quá, đẹp thế này làm sao có thể rời mắt.

Hoàng Nhân Tuấn không hiểu tại sao anh lại không cử động, trong lúc cậu đang thắc mắc, một giọng nói trầm thấp của Alpha đột nhiên vang lên:

"Thích..."

Thanh âm kia nói rất khẽ, như là vô thức nỉ non, nhưng có lẽ là bởi vì tất cả những hành động tại thời khoảnh khắc này đều bị trì trệ, xung quanh trở nên cực kỳ lắng đọng yên tĩnh, vì vậy mà Hoàng Nhân Tuấn vẫn nghe được một cách rõ ràng. Những lời thổ lộ này bộc bạch không đầu không đuôi, cậu liền cho rằng La Tại Dân lại muốn nói những lời mặn nồng khiến cho người khác phải đỏ mặt ngại ngùng, không nghĩ tới rằng đối phương lại đột ngột đè xuống ôm choàng lấy cậu.

"Nhân Tuấn..." La Tại Dân vùi mặt vào gáy Omega, quyến luyến ngửi hương hoa tỏa ra từ đấy, anh gần như là khó lòng kìm nén được rồi thủ thỉ," Thích em, anh rất thích em."

Trái tim cậu trong tích tắc lại mất kiểm soát, não bộ của Hoàng Nhân Tuấn lại đột nhiên bị nhiệt độ dâng cao làm cho trống rỗng.

Quá đột ngột, cậu chẳng kịp chuẩn bị, liền đã bị ngã gục, mọi suy nghĩ của cậu đột nhiên bị gián đoạn, cậu cứng đờ tại chỗ, đầu óc nóng bừng, không thể cảm nhận được gì ngoại trừ nhiệt độ cơ thể của Alpha. La Tại Dân không kìm nén được tiến đến, nâng mặt cậu, hôn môi, động tác nhẹ nhàng như thoáng trên mặt nước, Hoàng Nhân Tuấn trong lúc bối rối tự nhiên sinh ra một loại ảo giác, như rằng cậu và anh chỉ vừa thức dậy, họ vừa trao nhau đôi lời chào hỏi buổi sáng.

Nhưng rõ ràng hạ bộ của cả hai vẫn còn dính chặt lấy nhau.

Cậu có chút không chịu nổi thêm sự quấn người của La Tại Dân lúc bấy giờ, vội vàng giả vờ bất mãn đẩy đẩy người Alpha, cố tình giận dỗi trong giọng nói: "Còn làm hay không?"

La Tại Dân rốt cục cũng chịu từ bỏ mặt và môi cậu, chuyển hướng sang một bãi chiến khác vốn dĩ đã thuộc sở hữu của anh.

"Vậy anh tiếp tục đây." Có thể nhận ra tâm tình anh rất vui vẻ, thậm chí giọng nói cũng rất ngọt ngào.

Hoàng Nhân Tuấn vốn dĩ muốn nói gì đó, nhưng nhìn vào đôi mắt sáng ngời kia, cuối cùng chỉ đành bất lực nhếch môi cười.

Ai bảo đây là Alpha của cậu cơ chứ.

La Tại Dân một lần nữa ổn định tư thế của cả hai, thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi để Hoàng Nhân Tuấn hoàn toàn thích ứng được với tâm tình mênh mông của anh, lần này cậu không còn lo lắng nữa, chủ động phối hợp, cậu nâng hông lên để tạo điều kiện cho La Tại Dân đưa nó vào một nơi sâu hơn. Sào huyệt nhỏ nhắn vừa mở ra đã trở nên mềm mại cực kỳ, cậu có thể dễ dàng tiếp nhận đối phương, La Tại Dân di chuyển thuận lợi hơn.

Lúc này anh đã học được cách vận dụng kỹ thuật, không còn chỉ biết cắm đầu mãnh liệt làm tình, mà là cố ý thả chậm tiết tấu, những lần đẩy vào trong lúc nông lúc sâu, thỉnh thoảng còn nhạy bén tránh né sự lấn át từ bốn phía vay quanh. Ham muốn mãnh liệt khiến nhiệt độ cơ thể nóng rang tăng lên gấp mấy lần, khoái cảm kéo dài trên diện rộng, Hoàng Nhân Tuấn không bao lâu đã bị anh làm cho trái tim ngứa ngáy, không tự giác nắm chặt ga giường dưới thân.

Đầu dương vật cương cứng bị Alpha đồng thời nắm giữ, phối hợp với lực đẩy bên dưới đang co thắt, khoái cảm nhân đôi buộc cơ thể Omega càng ngày càng siết chặt hơn, thủy triều dâng cao, lý trí vụt lên không trung. Vô ý, một tiếng rên ngắn ngủi khoái lạc thoát ra từ khe hở giữa đôi môi đang từng nhịp thở dốc.

"A...!"

Hoàng Nhân Tuấn may mắn phản ứng nhanh chóng, kịp thời mím môi, ngăn cản những thanh âm xấu hổ kia thoát ra. Nhưng La Tại Dân dường như nhận thêm không ít hứng cảm khi nghe thấy tiếng rên vừa rồi, lực đẩy vào Omega đột nhiên tăng lên, dương vật dày đặc quất mạnh vào trong, thành ruột nóng đến mức không còn đường để khép lại.

Vòng eo của La Tại Dân mạnh mẽ đến mức Hoàng Nhân Tuấn gần như không thể chạm được đến giường, ngũ quan khéo léo như muốn khép chặt, lại như là muốn nở rộ, thống khổ cùng ưa thích cùng đan xen trên nét mặt cậu, những làn sóng cuốn qua như có thứ gì đó cuồn cuộn dâng lên trong cổ họng, lần lượt đưa tới bên cửa miệng nhảy nhót đòi ra, gần như chọc thủng hàng phòng ngự mỏng manh kia.

Cậu không muốn phát ra tiếng động, nhưng thật sự là nhịn không được nữa, thời khắc ấy gần đến, cậu còn mượn gió bẻ măng, đem những cảm giác nóng bỏng muốn bộc bạch kia đổi thành tên của Alpha mà kêu lên:

"Tại Dân a..."

Giọng nói của Hoàng Nhân Tuấn tràn ngập ái dục, cậu không biết tiếng hét của mình mềm mại đến mức nào, La Tại Dân đột nhiên sững sờ, bàn tay đặt trên eo Omega nhanh chóng siết chặt. Sức lực có chút mất kiểm soát, trực tiếp để lại dấu vết trên làn da trắng nõn mềm mại, nhưng không một ai quan tâm đến điều này. La Tại Dân nhấc chân cậu đặt lên vai, lực va chạm vô cùng khốc liệt.

Chết tiệt!

Lực thúc này khiến cho Hoàng Nhân Tuấn như hồn lìa khỏi xác, những lần trước chỉ như những trận giao tranh nhỏ nhoi yếu ớt, mãi đến lúc này cậu mới chợt nhận ra, La Tại dân vẫn luôn kiềm chế bản thân, căn bản là anh không hề buông hết sức.

Hoàng Nhân Tuấn từ nhỏ đã có tinh thần tranh đấu kỳ lạ, nếu vì không chịu nổi mà hét lên, cậu cũng không muốn để bất kỳ âm thanh nào lọt ra ngoài. Nhưng khi cậu nhận ra tiếng rên của mình có thể khiến La Tại Dân đánh mất kiểm soát, cậu đột nhiên không còn chút lo lắng nào nữa, ngược lại càng muốn hét lên đầy sung sướng.

"Tại Dân, Tại Dân,...tuyệt quá a.. Tại Dân.... sướng quá... thích lắm... Tại Dân..."

Không cam lòng chỉ có một mình bị lạc lối giữa làn sóng ái tình này, cậu mang tất cả những lời khen ngợi ban đầu đều trả lại nguyên vẹn cho anh.

La Tại Dân vì cậu mà hoang dại, Hoàng Nhân Tuấn ngẫm lại liền vui sướng hết thảy.

Động tác bên dưới càng hung hăng, hai chân dang rộng ra vào tùy ý, trên thắt lưng, ở háng và đùi trong xuất hiện những vết đỏ. Cánh tay xuyên qua đầu gối của Alpha lộ ra những đường gân rõ ràng, phần thịt mềm mại ở đùi phải run lên vì những vết sưng tấy phía dưới. Đôi tay mạnh mẽ như vậy mỗi khi buông ra liền sẽ trói chặt Hoàng Nhân Tuấn, khiến cậu chỉ có thể hết lần này đến lần khác nuốt chửng La Tại Dân.

Đỉnh điểm đưa cậu lên tận chín tầng trời mây, cảm giác bay bổng dâng trào nuốt chửng ý thức trong nháy mắt, nhịp tim kịch liệt gần như vụt ra khỏi lồng ngực, Hoàng Nhân Tuấn hân hoan đến mức đầu ngón tay run lên. Khoái cảm dâng trào khiến cậu tan chảy như nước, Hoàng Nhân Tuấn hoàn toàn ngã gục trên giường, lý trí bốc hơi không kịp tỉnh táo trở lại.

Cậu hít thở liên tục cố xoa dịu trái tim đang đập loạn nhịp, cảm giác thứ kia bên trong cơ thể mình vẫn còn sung sức, không khỏi liếc nhìn Alpha, có chút buồn bực nói: "Sao anh còn chưa xuất tinh?"

La Tại Dân không trực tiếp trả lời cậu, anh cắn răng hỏi: "Bắn vào trong được không?"

Khuôn mặt anh lạnh lùng đến mức đáng sợ, hoàn toàn không có vẻ dịu dàng thường ngày, nhưng đường nét trên khuôn mặt lại thanh tú quá thể đã làm lu mờ mọi cảm xúc, càng ít biểu cảm lại càng xinh đẹp.

Nhìn bộ dạng La Tại Dân như thế, Hoàng Nhân Tuấn mặc kệ dù anh có nói gì đi nữa, cậu cũng sẽ gật đầu đồng ý không thèm nghĩ ngợi.

Dù sao nó cũng không tiến vào khoang sinh sản, cho nên cho dù có xuất tinh, cậu cũng sẽ không có thai, huống chi sau đó còn dọn dẹp, tuyệt đối sẽ không phải là lỗi của anh. Đây là trải nghiệm đầu tiên của cả hai, làm sao có thể hối hận.

Sau khi nhận được câu trả lời từ cậu, La Tại Dân trút bỏ lo lắng, ấn nó xuống lại một lần nữa rồi đút vào cơ thể Omega.

Cao trào lần thứ hai của Hoàng Nhân Tuấn và Alpha đến cùng nhau, cảm giác được tưới mát bên trong vô cùng rõ ràng, bụng dưới thậm chí còn có ảo giác căng phồng. Cậu thoải mái thở ra một hơi dài, giống như con mèo vụng trộm thành công xụi lơ ở trên giường, toàn thân tỏa ra cảm giác thỏa mãn mãnh liệt. La Tại Dân rút dương vật ra, nhìn tinh dịch của mình từ bên trong lỗ nhỏ tràn ra, trượt xuống đùi, đâu đó trong lòng anh cảm thấy cũng như được lấp đầy.

Anh nằm trở về giường, vươn tay vòng quanh eo Omega, đối phương tự động chui vào trong lồng ngực anh, tựa như cả đôi cơ thể này đều say mê lưu luyến nhiệt độ của nhau, một chốc lát cũng không nỡ rời xa. La Tại Dân hài lòng trao cậu nụ hôn, Hoàng Nhân Tuấn không do dự đáp lại anh một cái hôn môi.

Đôi mắt sáng lấp lánh chăm chú nhìn anh, La Tại Dân nghe được giọng của Hoàng Nhân Tuấn:

"Tại Dân, mình làm lại đi."

Đối diện với ánh mắt tràn ngập hưng phấn chờ mong kia, khóe môi La Tại Dân giương lên thế nào cũng không chịu trĩu xuống.

"Trùng hợp vậy, anh cũng định nói thế."

Họ lại say sưa cùng nhau, vừa mới thưởng thức được lạc thú tình ái, cả hai đều giống như thêm phần mê muội. Cho dù trận chiến trước đã lăn lộn không ít thời gian, nhưng Hoàng Nhân Tuấn một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi, thậm chí còn có thời gian nhàn rỗi. La Tại Dân bắt gặp cậu nhìn sang chỗ khác, tò mò tiến lại gần hỏi:

"Đang nghĩ ngợi gì thế?"

Hoàng Nhân Tuấn vô cùng thẳng thắn, trước mặt Alpha của mình, cậu không cần giấu diếm gì cả.

"Em đang nghĩ, nếu làm tình lại hạnh phúc như thế này, em thậm chí sẽ còn trông đợi thời kỳ dịch cảm đến hơn cả anh nữa."

Nhìn vào đôi mắt có chút ngây thơ kia, La Tại Dân chỉ mỉm cười, anh lựa chọn im lặng không nói gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro