CHƯƠNG 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đồ Sinh sắc mặt đỏ chót, lúng túng bò lên giường. Yến Kích duỗi cánh tay một cái, kéo cậu đến trước mặt mình, tìm tìm tuyến thể trên cổ liền cắn xuống.

"A..." Bị tin tức tố mạnh mẽ xung kích tới, Đồ Sinh cảm giác mình như bay lên rồi. Loại tức khí kia hoà vào huyết dịch cảm giác mãnh liệt như vậy, đánh dấu kéo dài năm phút đồng hồ, chờ Yến Kích thả cổ của cậu ra, Đồ Sinh cả người đều nằm sấp trên người Yến Kích.

"Đứng lên!" Yến Kích chính mình cũng bị trúng thuốc, hắn phải cố gắng khống chế ý niệm mới không động vào tên Omega này. Chỉ sợ kìm nén không được.

Đồ Sinh cảm giác càng ngày càng không tỉnh táo. Được Yến Kích đánh dấu đơn giản nhưng không làm cho khó chịu giảm bớt. Ngược lại như chất xúc tác, trên người cậu từng đợi sóng nhiệt ập tới. Chỗ kỳ cục đó đã ẩm ướt, chỉ sợ là chăn cũng bị thấm ướt, quả thực quá mất mặt.

"Thật giống... Không Được!" Đồ Sinh vô lực chống vào lồng ngực của Yến Kích nói. Yến Kích vừa nghe, cảm thấy sai sai rồi. Hắn đem Đồ Sinh đẩy ra nói:
" Cậu nhịn một chút, tôi đi gọi sĩ quan phụ tá, sẽ lập tức quay lại".

Đồ Sinh cảm thấy mình như bị thiêu khô, cậu chờ không được, liền hướng về phía Yến Kích bò qua. Nhấc chăn Yến Kích lên. Yến Kích hai chân vốn là không thể động, hơn nữa còn bị thời kỳ động dục của Omega trêu chọc, hắn muốn khắc chế lực cho dù tốt cũng không hữu dụng.

...

Ký ức về sau có chút không rõ lắm. Đồ Sinh mơ hồ nhớ đến phần trước đều là cậu chủ động. Đêm qua bọn họ đao thật súng thật. Còn phần sau đã bị Yến Kích làm đến mơ hồ, trôi đi ký ức. Còn về chuyện chân Yến Kích không thể cử động, khẳng định đêm qua chỉ làm một tư thế.

Có chuyện cậu vẫn nhớ rất rõ ràng. Trong quá trình tử cung cậu mở ra, Yến Kích không có thành kết, không có triệt để đánh dấu cậu. Đồ Sinh ở trên giường bò xuống, thở dài một hơi. Không có một Alpha nào vào lúc đó nhịn xuống mà không đi vào, Yến Kích lại không làm. Hắn đến tột cùng là không yêu thích mình chút nào đi?

Khi cậu tỉnh lại, Yến Kích đã rời đi, cậu nằm trong căn phòng tân hôn của bọn họ, nhìn thùng rác có vỏ của thuốc ức chế. Xem ra hắn đã bảo người cho cậu uống thuốc ức chế. Chẳng trách ngày thứ hai cậu đã tỉnh lại.

Kì động dục kéo dài tận mấy ngày cơ.

Trong người có chút khó chịu, bị thuốc ức chế gián đoạn quá trình sinh lý, thực sự không phải lựa chọn tốt.

Đồ Sinh nhìn xung quanh phòng cưới của bọn họ, không thể không nói, người hoàng gia vô cùng bạo tay. Tùy tiện so một vật ở nơi này, cũng hơn một nửa tháng lương của chính mình.

Cậu đứng dậy đi chân trần xuống thảm trải sàn vào phòng tắm. Nhìn bồn tắm xa hoa to lớn, mở vòi nước rồi bắt đầu tắm rửa. Cảm giác mệt mỏi cuối cùng cũng tiêu đi không ít. Cuối cùng mặc quần áo xong liền đẩy cửa đi ra ngoài.

Robot lập tức cảm ứng được, dẫn cậu đi tới phòng ăn. Bởi vì Yến Kích không thích nhân loại làm người hầu, vì lẽ đó hắn không có đầu bếp, tất cả đều là robot làm. Đồ Sinh ăn một miếng liền thả xuống. Không phải là đồ ăn không ngon, mà có chút lạ miệng. Ăn không vô.

Cậu liền đứng dậy chọn nguyên liệu nấu ăn, một chút rau dưa cùng thịt. Xào qua hai cái được một món, lại làm một đĩa rau trộn. Nấu cơm tẻ xong mới ngồi xuống bắt đầu ăn.

Vừa mới động đũa, ngoài cửa liền có âm thanh, hoá ra là Yến Kích cùng với sĩ quan phụ tá Miller của hắn trở về. Đồ Sinh đứng dậy ra ngoài nghênh đón. Nhìn thấy xe lăn của Yến Kích liền sửng sốt. Đây là lần đầu cậu thấy Yến Kích ngồi xe lăn.

Yến Kích liếc mắt nhìn cậu không có ý chào hỏi. Đồ Sinh có chút lúng túng, hắn là đang tức giận sao? Mọi chuyện cũng không phải cậu muốn như vậy mà. Miller thấy bọn họ lúng túng, đối với Yến Kích nói hai câu rồi rời đi.

Đồ Sinh tiến lên muốn đẩy xe lăn, ai biết Yến Kích trực tiếp điều khiển đẩy xe tới phòng ăn. Đồ Sinh hai tay vẫn còn chưa hạ xuống, bất đắt dĩ đi tới phòng ăn.

Bây giờ trong mắt Yến Kích, hắn có thể kết luận Đồ Sinh là mơ ước thân thể của hắn, hơn nữa còn thực sự bị cậu chiếm đoạt được. Cũng may vào thời khắc cuối cùng, hắn không hình thành kết. Đây là điểm vớt vát cuối cùng, hắn coi là chiến tích. Sau đó Miller kịp thời tới giải cứu. Bọn họ lập tức cho Đồ Sinh uống thuốc ức chế. Nếu không thì hắn đã phải cùng Đồ Sinh lăn lộn tiếp mấy ngày.

Đi tới phòng ăn, hắn ngửi thấy mùi vị thức ăn không giống thường ngày. Trên bàn bày ra ba món ăn. Hắn liền ra lệnh cho Robot lấy một bát cơm, xong liền bắt đầu ăn như hổ như sói, luôn cảm thấy bữa cơm hôm nay đặc biệt ngon.

Đồ Sinh đi vào, thấy ba món ăn mình làm đã vơi đi không ít. Cậu muốn nhắc cho Yến Kích đây là đồ cậu làm. Nhưng khẳng định nói ra sẽ làm Yến Kích lúng túng, liền không nói gì, ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm. Nhưng tốc độ ăn của cậu không bằng Yến Kích, đứng dậy muốn làm thêm hai món. Lúc này Yến Kích mới ngừng lại.

Hắn mở miệng nói câu đầu tiên trong ngày:
" Những thứ này đều là cậu làm?"
Đồ Sinh đặt đĩa thức ăn xuống liền gật đầu, Yến Kích tự an ủi bản thân cũng không ăn bao nhiêu. Nhưng nhìn bàn ăn xong, hắn liền đem xe lăn xoay lại, hướng về phía phòng ngủ đi đến.

" Anh còn muốn ăn thêm nữa không!" Đồ Sinh hỏi.

Sở Kích nghe được, nói tiếng "Câm miệng" rồi gia tăng tốc độ về phòng của mình.

Đồ Sinh nhìn tên Alpha này chạy trối chết, đột nhiên cảm thấy hắn có chút đáng yêu. Tâm tình phiền muộn lúc mới tỉnh dậy được quét đi sạch sành sanh.

Tên Alpha Yến Kích chạy trối chết kia, cảm giác mình quá mất mặt. Liền khẳng định đây là mưu kế của tên Omega kia. Chẳng phải từng nghe: muốn bắt được trái tim của một Alpha, trước tiên phải nắm lấy dạ dày của hắn. Yến Kích cảm thấy Đồ Sinh thật âm hiểm, bày ra thiên la địa võng muốn chiếm lấy hắn.

Cũng may là hắn chưa triệt để đánh dấu Đồ Sinh. Chẳng qua nhớ lại cảm giác lúc đó, Yến Kích xin thề nhất định không thể gặp lại một lần nữa. Bắt Alpha kiềm chế lúc kích động thật khó chịu có được không.

Đồ Sinh ăn cơm xong, liền quay trở về phòng nghỉ ngơi. Cả đêm hôm qua quan hệ cùng với uống thuốc ức chế, cậu thấy có chút mệt mỏi. Kết quả vừa mở cửa phòng ra, liền thấy Yến Kích gặp khó khăn đang cố gắng lên giường.

" Đi ra ngoài!" Yến Kích nghiêm nghị nói. Hắn chán ghét người khác nhìn thấy dáng vẻ vô lực này của mình. Bởi vì nhiều chuyện hỗn loạn, Yến Kích quên mất là kết hôn phu phu thì cả hai người đều ở chung một phòng. Yến Kích chưa kịp sắp xếp phòng cho Đồ Sinh.

" Tôi giúp anh" Đồ Sinh trực tiếp đi tới.

Yến Kích ánh mắt lạnh lẽo nói: " Cậu đừng ép tôi đối với cậu dùng Alpha áp chế".

Đồ Sinh không phản ứng hắn, đi qua đem hắn nâng lên trên giường. Yến Kích đẩy cậu ra, mùi Omega trên người Đồ Sinh thực sự quá nồng nặc, Yến Kích có chút khó chịu.

Đối với Đồ Sinh, bị khí tức của Alpha làm cơ thể xuất hiện cảm giác kì dị. Cậu lui về sau một chút, tên Alpha này không giống người khác, khí tức của hắn có thể làm mình điên cuồng. Đồ Sinh đêm qua đã trải nghiệm một lần

"Tôi tùy tiện tìm một gian phòng để ngủ. Anh có chuyện gì thì gọi tôi". Đồ Sinh nói xong liền bịt chặt miệng mũi đi ra ngoài. Cậu cảm thấy mình như muốn tràn lan. Trước khi tự chủ mất đi hiệu lực, cậu không thể đến gần Yến Kích thêm nữa.

Yến Kích hừ lạnh một tiếng, cũng không đáp trả cậu. Thấy Đồ Sinh đi ra bên ngoài, liền đem tay mình ngửi một cái.

Tin tức của hắn khó gửi vậy sao?

Đồ Sinh sau khi rời đi liền thở phào một cái. Cậu tiến vào căn phòng khách gần phòng cưới, lên giường đem chăn đắp lên nằm xuống. Thân thể uể oải, nhưng làm như thế nào cũng không thể ngủ được.

Đối với chuyện mình khôi phục kỳ động dục, Đồ Sinh vẫn chưa để lộ ra. Chuyện này đối với cậu cùng Yến Kích đều không có lợi. Cậu lo lắng nếu khôi phục, vậy bất cứ lúc nào cậu cũng có khả năng bị đánh dấu, vạn nhất mang thai thì làm sao bây giờ?

Đồ Sinh đem chăn trùm qua đầu, lần đầu tiên cảm thấy cuộc hôn nhân này không phải chuyện tốt gì, hai người không có tình cảm với nhau không nói, then chốt là xảy ra những chuyện bất ngờ.

Nghĩ đi nghĩ lại, Đồ Sinh ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro