CHƯƠNG 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong nhà Yến Sở, cùng bên này hai người hoàn toàn không tiếp xúc thì trái ngược, hai người trong tân hôn ngập tràn màu hồng phấn.

" Nhanh lên một chút, bệ hạ, đánh dấu em!" Garin âm thanh tinh tế dụ dỗ nói. Đừng nhìn người này mặc quần áo thanh thuần đáng yêu, cởi quần áo ra chính là hồ ly tinh.

Yến Sở nằm trên con hồ ly tinh này, triệt để đánh dấu Omega nhu nhược, Garin sợ hãi kêu lên, móng tay đâm vào vai Yến Sở.

Chờ sau mười mấy phút, đánh dấu triệt để kết thúc. Yến Sở trực tiếp đứng dậy đi tắm rửa, Garin nằm co quắp trên giường, thầm nghĩ cái vị nhị hoàng tử này thật không thương tiếc Omega. Làm bên dưới y đau chết. Tốt nhất lần này có thể trực tiếp mang thai, vừa có thể củng cố địa vị lại không bị Alpha kia đè ép. Nói thật, làm một Omega, dã tâm của y khá lớn, vị trí Tinh Hậu này sớm muộn phải nằm trong tay y. Trước đây vốn dĩ là coi trọng Yến Kích. Nhưng nghĩ tới đây chỉ là người thô lỗ biết đánh nhau chinh chiến. Muốn tranh cướp ngôi vị vẫn là phải như Yến Sở lòng dạ độc ác tâm cơ.

Tưởng tượng một chút viễn cảnh tương lai. Garin bò dậy đem mình rửa sạch sẽ, vừa ra khỏi phòng tắm đã bị Yến Sở bắt tới ném lên giường.

" Nhị Hoàng Tử chờ một chút, người ta còn mệt mỏi lắm nha." Garin chống tay lên ngực Yến Sở. Yến Sở cười lạnh nói:
" Tiểu yêu tinh, nếu em không làm vừa lòng ta, ta đem vị trí Tinh Hậu này cho người khác". Nói háo sắc, sau đó cắn vào tuyến thể sau gáy Garin.

Garin cười lạnh, một cước hướng tới phía dưới Yến Sở đá vào. Yến Sở lập tức né tránh, âm u lạnh lẽo mà nhìn Garin.

" Ngươi là Vương Trữ, không phải Tinh Vương. Yến Kích còn có thể thay đổi mọi thứ". Yến Kích tuy một thân tàn phế, hai chân không cử động được. Nhưng ngày nào hắn còn đó thì nguy cơ vẫn tiềm tàng.

Yến Sở kinh ngạc cười cợt, nắm bàn thân nhỏ của Garin hôn lên: " Ngươi so với ta ác độc hơn nhiều. Tội nghiệp anh trai ta trước đó còn yêu thích ngươi. Yên tâm. Yến Kích sớm muộn cũng phải chết."

Nghe xong Garin ôm cổ, dụ dỗ nói: "Vậy hãy để cho Garin hầu hạ Tinh Vương tương lai, hoàng đế bệ hạ của ta".

Tập tục ở C Tinh, kết hôn sau ba ngày, sẽ trở lại thăm nhà ba mẹ hai bên. Đồ Sinh ngày đó dậy rất sớm, hôm trước nhận được thư mời đến từ Vương Cung. Vương Tinh cùng Vương Hậu mời bọn họ đến ăn điểm tâm. Cậu cũng nên dậy từ sớm chuẩn bị một chút.

Lễ phục ngày hôm qua đã có người đưa tới, rất vừa vặn. Đồ Sinh mặc xong y phục tử tế, Robot liền nhắc nhở bọn họ thời gian sắp đến rồi, nhưng Yến Kích vẫn chưa từ phòng đi ra.

Đồ Sinh đắn đo một chút, cậu gõ gõ cửa. Lập tức bên trong truyền đến một câu: "Đừng có vào!"

Ba ngày kết hôn, Đồ Sinh đối với Alpha của mình có chút hiểu biết. Giả như khi hắn nói như vậy, khẳng định là đang gặp phải vấn đề gì.

"Tôi vào đây." Đồ Sinh nói, liền đẩy cửa. Thế nhưng cửa đã bị khoá trong. Chuyện này lại chẳng làm khó được cậu, hai người chẳng phải kết hôn rồi sao. Tài sản, mật mã đều là của chung. Đồ Sinh quay về phòng mình lấy chứng minh thư chứng thực để mở cửa.

"Không phải bảo cậu đừng đi vào hay sao!" Yến Kích mất hứng nói, hắn ở trên chiến trường bao năm, trong quân đội quan trọng nhất chính là phục tùng mệnh lệnh. Là người có quân hàm tối cao, chưa có người nào không phục tùng mệnh lệnh của Yến Kích. Mà tên Omega này hết lần này đến lần khác khiêu khích uy quyền của hắn. Đồ Sinh cũng không thèm phản ứng hắn, nhìn thấy Yến Kích bị bộ lễ phục làm khó, cậu liền giúp hắn mặc vào.

Yến Kích đẩy cậu ra: "Đồ Sinh tiên sinh, xin cậu hãy để tôi tự làm"

"Nếu như anh muốn tới muộn, tôi cũng không ngăn cản. Nhưng Điện Hạ, anh cảm thấy như vậy tốt sao?" Đồ Sinh nhìn thẳng nói.

Yến Kích không nói lời nào, hắn rất uất ức, yên lặng nhìn Đồ Sinh giúp hắn mang y phục.

Đồ Sinh cẩn thận giúp hắn cài cúc áo, Yến Kích cúi đầu nhìn cậu. Đây là lần đầu tiên hắn nghiêm túc quan sát Omega này. Khuôn mặt Đồ Sinh rất thanh tú ôn hoà, so với Garin non nớt, cậu xem ra thành thục hơn nhiều. Yến Kích đột nhiên lại nghĩ đến đêm tân hôn, không phải, Đồ Sinh vẫn còn mặt non nớt.

Bị nhìn chằm chằm, Đồ Sinh tim đập có chút nhanh, làn da cũng hơi đỏ ửng lên rồi. Cảm thấy trên người Yến Kích như có như không tỏa ra khí tức vây quanh cậu.

Rốt cuộc cũng thu dọn xong, Đồ Sinh thở phào nhẹ nhõm, kết quả nhìn thấy Yến Kích muốn đeo bộ hành phụ trợ khí. "Bộ hành phụ trợ khí không thể đeo lâu dài, đối với anh như vậy cũng không tốt cho phục hồi". Đồ Sinh kiến nghị, bị thương chân dưới lại bị cố định đứng thẳng trong thời gian dài, như vậy chỉ là nặng thêm.

Yến Kích đương nhiên sẽ không nghe lời cậu, Đồ Sinh thở dài. Đúng là tên cố chấp, mấy ngày nay ở trong nhà đều đeo trợ khí, hắn không cảm thấy khó chịu à?

Đồ Sinh đi phía sau hắn chuẩn bị đi ra ngoài, ai biết Yến Kích đột nhiên dừng lại, cậu kỳ quái tới hỏi: " Làm sao"

Phát hiện trên trán Yến Kích đã có một tầng mồ hôi mỏng. Yến Kích do dự nhìn cậu, nói: "Chân..chân đau"

Đồ Sinh lập tức đỡ lấy hắn, Yến Kích thẳng tắp lại hướng cậu ngã xuống. Toàn bộ thể trọng ép lên người cậu. Đồ Sinh cơ thể so với hắn gầy hơn nhiều, thân thể Omega và Alpha vốn đã chênh lệnh rất lớn. Cậu vốn định đỡ Yến Kích nằm xuống giường. Ai ngờ gần tới giường, Đồ Sinh không dìu được nữa, hai người đều hướng giường đổ tới. Đồ Sinh bị ép rên lên một tiếng.

Trên môi đột nhiên bị chạm một cái. Hoá ra là Yến Kích ngã xuống không chú ý tới.

Hai người có chút lúng túng, Yến Kích lập tức đem tay chống đỡ sang hai bên người Đồ Sinh, đem chính mình trở dậy. Đồ Sinh đè nén dị cảm đáy lòng, giúp hắn cất bộ hành phụ trợ khí, còn đem hắn lên xe lăn.

Chờ lúc hai người đến nơi, cũng không tính là muộn. Vừa bước xuống máy bay, Đồ Sinh cùng Yến Kích lại nhìn thấy Yến Sở và Garin không xa. Hai người cười cười nói nói, Garin đem cả người dựa sát vào lồng ngực của Yến Sở. Yến Kích ánh mắt lạnh xuống. Yến Sở nhìn thấy bọn họ, quay đầu hướng Yến Kích cười khiêu khích. Sau đó ở trên mông của Garin dương dương tự đắc dùng lực mạnh vỗ xuống một cái.

Đồ Sinh đem tất cả thu vào tầm mắt, chỉ cảm thấy Yến Sở người này quá không tôn trọng anh trai mình, còn cả vị Omega kia nữa. Ngay lúc cậu trầm tư, Yến Kích đột nhiên nắm tay cậu, làm cậu sợ hết hồn:
" Đừng giãy dụa, có phóng viên."

Làm Omega của đại chúng, trước mặt mọi người phải khéo léo duy trì ân ái, đây là quy củ của hoàng thất. Đồ Sinh vẫn thấy mặt mình hơi nóng. Từ nhỏ đến lớn, mới chỉ bị cha mẹ dắt tay qua, cậu không nghĩ tới sẽ bị người khác nắm như vậy.

Yến Kích nhìn Đồ Sinh đỏ mặt, thầm nghĩ, không phải chỉ là nắm tay một chút thôi sao. Omega này vậy mà lại cao hứng.

Đồ Sinh cứ như vậy bị Yến Kích nắm tay đi vào Vương Cung. Phóng viên lập tức đem tấm ảnh ân ái này đăng tải. Trên C Tinh, đông đảo người dùng mạng xã hội. Những người online đọc tin tức liền ầm ĩ rên gào, cho dù Yến Kích hai chân tàn tật, vậy cũng không làm lung lay địa vị của hắn ở trong lòng dân chúng. Những người muốn sinh con cho hắn vẫn xếp một hàng dài. Ai ngờ được tất cả mộng tưởng bị đập tan bởi một tên Omega vớ vẩn nào đó. Còn nghe nói, tên Omega này, là không thể nào mang thai được.

Bởi vậy, Đồ Sinh bây giờ trên mạng xã hội bị các Omega ao ước Yến Kích tấn công. Phải biết còn rất nhiều Omega tình nguyện muốn làm vợ bé của Yến Kích.

Trong Vương Cung tất cả các thiết bị đều là tiên tiến nhất. Phòng hội thượng thì càng là trang thiết bị cùng người máy, cả các máy quét người phân phối tốt nhất. Để tiến vào Đại Điện, Đồ Sinh cùng Yến Kích đã trải qua vài lần kiểm tra.

Bởi vì trên trong toàn là Robot,
tiến sâu vào cũng chỉ gặp qua một người. Đương nhiên là ngoại trừ cặp phu phu Yến Sở. Được Robot dẫn đến bàn, Yến Kích cuối cùng cũng đem tay Đồ Sinh thả ra. Hai người ngồi cùng một chỗ. Đồ Sinh ngồi xuống xong liền mỉm cười hướng Garin chào hỏi.

"Đại Hoàng Tử, Hoàng Tử Phi, hai người khoẻ." Garin thanh âm nhỏ tinh tế, dung mạo mĩ lệ, làn da trắng nõn tỉ mỉ, mái tóc ngắn màu vàng tơ xem ra mềm mại cực kỳ. Omega này khẳng định là đại mỹ nhân.

"Garin, đã lâu không gặp." Yến Kích nhìn Garin nói, Đồ Sinh quan sát, Yến Kích đang nói câu này thì đem tay đặt trên quần, ngón tay cứng nhắc cuộn tròn lại.

Hoá ra Điện Hạ là yêu thích Omega này.

Đồ Sinh ngẩng đầu lên nhìn Garin, đối với Garin nhìn kỹ một chút. Trong lòng sinh ra điểm khác thường, tuy mình đối với Yến Kích không có tình cảm, nhưng thấy Alpha của mình yêu thích người này, vẫn làm Đồ Sinh cảm thấy âm u.

Cậu cúi đầu xuống nhìn qua lớp kim loại trên bàn, vẫn có thể phản chiếu lại hình ảnh của cậu. Mái tóc đen ngắn, trông không nhu thuận như Garin. Diện mạo cũng tính là thanh tú, đặt cùng với Beta so sánh thì nổi bật, nhưng nếu vất vào đám Omega thì quá phổ thông.

"Anh, người chỉ hướng em dâu của người chào hỏi hình như không tốt cho lắm." Yến Sở cuối cùng cũng đem đầu mình ngẩng lên nói.

Yến Kích nghe được hai chữ "em dâu", tay bất chấp nắm thành quyền. Đồ Sinh nghe vậy cũng thoát ra khỏi suy nghĩ của mình.

Ai biết Yến Sở càng ngang ngược:
" Anh cũng không thể vì chị dâu không thể mang thai mà đối xử lạnh nhạt như vậy được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro