CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Sở nói xong nhìn về phía Đồ Sinh đưa ra vẻ mặt thương hại. Đồ Sinh nhíu mày. Yến Sở là con trai của Vương Hậu Simona Wood. Wood chính là một gia tộc quý tộc ở C Tinh. Vì lẽ đó, Yến Sở cùng với Wood gia tộc đồng dạng, tính cách vô cùng ngang tàn xâm lược.

Garin ngồi một bên không lộ biểu tình gì, cầm lấy ly rượu ngọt giả bộ không nghe thấy.

"Yến Sở!" Yến Kích một quyền đập lên mặt bàn. Đồ Sinh biết Yến Kích hiện giờ đang cực kỳ tức giận. Cậu nắm chặt tay Yến Kích, nhìn Yến Sở nói:
"Chuyện gia đình bọn ta không nhọc Nhị Hoàng Tử bận tâm."

Yến Sở cười lạnh một tiếng, Yến Kích vẫn không nguôi cơn giận. Nhưng rất nhanh hắn đã tỉnh táo, thời điểm này không thích hợp để cãi nhau.

Hắn nhìn tay Đồ Sinh vẫn còn đặt trên mu bàn tay mình, nghĩ đến hôm nay khiến cậu phải chịu oan ức, liền thoải mái để cậu chiếm tiện nghi.

Bốn người ngồi trên bàn lớn không khí trầm mặc, một lát sau, Tinh Vương và Tinh Hậu cuối cùng cũng xuất hiện. Tinh Hậu cho dù đã qua bốn mươi tuổi, mà khuôn mặt vẫn tươi trẻ. Tinh Vương - Yến Khôn, vẻ mặt uy nghiêm, cùng với khuôn mặt khi xuất hiện trên tivi giống in như đúc. Chỉ là tuổi không còn trẻ, mái tóc có chút râm hoa. Vị Tinh Vương này khi còn trẻ là một Chiến Thần, bởi vì tuổi trẻ đem dành hết trên chiến trường chiến đấu. Đến năm bốn mươi tuổi mới quay về thừa kế vương vị. Thành hôn với Vương Hậu đầu tiên, cũng là mẹ của Yến Kích - Tôn Linh. Chỉ tiếc đến năm Yến Kích được năm tuổi, vị Tinh Hậu này bị Lạc Gia Tộc ám sát, bất hạnh qua đời.

Đồ Sinh cùng Yến Kích đứng dậy hướng hai người hành lễ thăm hỏi. Yến Sở lại trực tiếp chạy đến bên Tinh Hậu Simona ôm hôn.

"Mẹ. Đã lâu không gặp, người vẫn trẻ đẹp như xưa." Yến Sở dẻo mồm nói.
Tinh Vương uy nghiêm đứng bên cạnh nhìn con trai nhỏ hoạt bát, cũng không khỏi cười cười. Đồ Sinh nhìn cảnh này, lén lút liếc Đồ Sinh một cái, phát hiện hắn cũng không có cảm xúc gì cả, hiển nhiên là đã quen thuộc cảnh tượng như thế này.

Chờ Yến Sở và Simona nói xong, Yến Khôn mới đưa tay: "Tất cả ngồi xuống đi."

Garin ngọt ngào hướng Vương Hậu vấn an, Simona không khỏi hài lòng gật gù. Sau đó nàng nhìn Yến Kích:
"Đại Hoàng Tử, khổ cực con rồi. Có thể thấy con bình an thật tốt."

"Cảm tạ Tinh Hậu quan tâm." Giọng Yến Kích đều đều. Còn đối với Yến Khôn, chuyện hi sinh thân mình trên chiến trường là vinh dự của Alpha. Đối với con trai mình mất đi hai chân,  một câu hỏi thăm cũng không có.

Yến Sở cùng Simona bên kia vừa ăn vừa nói vui vẻ. Yến Kích cùng Đồ Sinh bên này vừa vặn ngược lại. Đồ Sinh nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn mĩ vị lại thấy không ngon miệng. Không thể không nói, ngày hôm nay nhìn thấy thái độ của Tinh Vương đối với Yến Kích, Đồ Sinh có chút đau lòng với Alpha của mình.

Cậu gắp cho Yến Kích một miếng thịt, Alpha là động vật ăn thịt. Yến Kích nhìn miếng thịt trong bát mình, dừng một chút, hắn gắp lên đưa vào miệng. Đối với Đồ Sinh cũng không biểu thị cái gì. Chỉ là trong lúc Đồ Sinh không chú ý, trong bát đã nhiều hơn một viên trứng.

Đề tài nói chuyện của Yến Sở không biết từ lúc nào đã quay lên người Đồ Sinh.

"Mẹ à. Hay là chúng ta tìm bác sĩ tốt một chút cho chị dâu. Miễn để cho sau này chị dâu bị anh trai làm khó dễ." Yến Sở nhìn bọn họ ngang ngược nói.

Simona đối với Yến Sở nói: "Quá vô lễ." Sau đó hướng Đồ Sinh áy náy cười cười.

Đồ Sinh tất nhiên cũng chẳng thể nói đều gì, những câu như này cậu đã nghe qua không ít, cũng đã tìm bác sĩ chữa bệnh nhiều lần. Việc bị các Omega khác kì thị đối với cậu đã bình thường như cơm bữa, cậu đã quen rồi.

"Đồ Sinh rất khoẻ mạnh. Em trai à, ngươi cứ lo chuyện đối phó với Lạc Gia Tộc lần sau đến tập kích đi." Yến Kích khó chịu mà nhìn Yến Sở nói. Yến Sở lập tức trầm mặt, Vương Hậu cũng không còn cười.

Bởi vì ở C Tinh phần lớn quyền lực điều khiển quân đội đều nằm trong tay Yến Kích, lần này Yến Kích bị thương, Simona đã hướng Yến Khôn kiến nghị thu hồi binh quyền của Yến Kích. Yến Khôn vậy lại tùy tiện tìm một lý do phản đối nàng, Simona cùng Yến Sở làm sao sẽ can tâm. Cho dù trở thành Vương Trữ thì làm sao, không có binh quyền trong tay trước sau vẫn không an lòng.

"Đây là gia yến. Cấm bàn luận chuyện quân sự." Yến Khôn nhìn Yến Kích vẻ mặt uy nghiêm nói.

Gia yến: tiệc trong gia đình, dòng họ.

Yến Kích thờ ơ tiếp tục ăn cơm. Bầu không khí liền trở lên nặng nề. Garin muốn khuấy động không khí vui vẻ, lại không ai phản ứng, y ánh mắt hận hận mà nhìn Đồ Sinh và Yến Kích. Yến Kích cúi đầu ăn cơm nên không phát hiện, nhưng Đồ Sinh thì thấy.

Xem ra cái tên Garin này không hồn nhiên như vẻ bên ngoài. Đồ Sinh nghĩ.

Vương Thất dùng cơm thời gian có quy định, chờ ăn xong bữa này cũng là gần hết buổi sáng. Đồ Sinh cùng Yến Kích lập tức rời khỏi Vương Cung. Nơi này thực sự không phải chỗ tốt, không làm người ta sinh được tâm tình vui vẻ.

Ở trong phi thuyền, Yến Kích đẩy xe lăn đi tới đi lui, Đồ Sinh ngồi trên ghế salon nhìn thông báo của trang công tác, qua một tháng sau, C Tinh sẽ tổ chức một giải đấu dưỡng da trang điểm. Nếu đạt giải quán quân, nghiên cứu viên sẽ được tặng một tỉ ngôi sao khen thưởng, cùng với bằng chứng nhận nghiên cứu viên đặc cấp. Đồ Sinh đối với một tỉ ngôi sao không có hứng thú, cậu chỉ muốn bằng chứng đặc cấp.

"Xin lỗi, ngày hôm nay để cậu chịu oan ức." Yến Kích đột nhiên dừng xe lăn trước mặt cậu nói ra một câu như vậy, làm Đồ Sinh suýt chút nữa đem tờ báo ném đi.

Yến Kích nhìn cậu kinh ngạc, vẻ mặt khó chịu hỏi: " Lại làm sao?"

Đồ Sinh hoàn hồn, lắc đầu nói: "Không oan ức, không oan ức."

"Ừm." Yến Kích nghe được liền đem xe lăn đẩy rời xa chỗ Đồ Sinh. Đồ Sinh nhìn dáng vẻ khó chịu của hắn lắc đầu, Điện Hạ vậy mà lại hướng cậu xin lỗi. Thật là kỳ lạ nha, cậu còn tưởng Yến Kích chán ghét mình.

Yến Kích đương nhiên là không chán ghét tên Omega này.

Hai người rất nhanh đã về đến nhà, Đồ Sinh còn chưa lấy áo khoác cởi ra, đã nhận được tin nhắn của Đồ Tiêu em trai cậu.

"Anh, ngày mai cha mẹ muốn qua thăm, còn nói muốn ở lại đó mấy ngày."

Đồ Sinh kỳ quái, sao lại đến đây, còn ở lại thêm mấy ngày, cậu trực tiếp bấm số gọi lại cho Đồ Tiêu.

"Này. Anh"

"Cha mẹ tại sao lại muốn qua đây ở mấy ngày?" Đồ Sinh hỏi.

Đồ Tiêu khổ sở nói: "Anh không phải trước đây luôn bận rộn sao. Cha mẹ không có cơ hội ở cùng bên anh nữa. Lần này anh nghỉ vài ngày kết hôn, bọn họ liền muốn cùng anh bồi đắp tình cảm."

Đồ Sinh nhíu nhíu mày: "Cái gì mà bồi đắp tình cảm? Đồ Tiêu em mau nói thật!"

Mỗi lần nói dối là em trai cậu lại lôi cả một đống lý do. Đồ Tiêu ánh mắt cầu xin nhìn Đồ Sinh, Đồ Sinh vẻ mặt trước sau như một nhìn lại y. Đồ Tiêu chỉ có thể thẳng thắn thành thật. Hoá ra là bọn họ mới kết hôn. Bên ngoài mọi người bàn tán tình cảm bọn họ bất hoà, Yến Kích cũng không có đánh dấu cậu. Sau khi cha mẹ Đồ Sinh nghe xong, liền không yên lòng. Cái người Yến Kích này vừa cao vừa lớn, còn đánh nhau dũng mãnh trên chiến trường, tuy bây giờ hai chân tàn phế nhưng nếu xảy ra xung đột, Đồ Sinh cũng không phải đối thủ của hắn. Vì lẽ đó cha mẹ muốn lại đây tự mình nhìn, xem bọn họ có đúng như mọi người đồn đại tình cảm bất hoà hay không.

Đồ Sinh khổ não ôm đầu, trên mạng xã hội đều là người ngốc sao? Dựa theo sự thật trước đây, cậu không có kỳ động dục, vậy làm sao Yến Kích đánh dấu cậu. Chuyện này căn bản làm ngụy biện.

"Vậy em khuyên cha mẹ đi. Anh cùng Yến Kích vẫn khoẻ mạnh."

Yến Kích đang rót nước bên cạnh nghe được, một mặt phức tạp, hai người bọn họ xác thực rất khoẻ mạnh.
Tên Omega này đã chiếm được thân thể mình, giờ còn mong muốn điều gì nữa?

"Anh, chính là em khuyên không nổi. Anh tự mình nói đi." Lần này là cha mẹ nhất định muốn qua thăm, y khuyên không được.

Đồ Sinh cúp điện thoại, tiếp theo cậu quay người lại, nhìn chằm chằm Yến Kích. Yến Kích uống nước sặc một cái, có dự cảm không ổn, hắn nhìn lại Đồ Sinh, ánh mắt phòng bị nói: "Cậu muốn làm gì?"

Đồ Sinh trước tiên hướng hắn nở nụ cười hữu hảo, Yến Kích càng thêm bất an. Sau đó hắn nhìn Đồ Sinh đi tới, lấy khăn giấy lau nước trên khoé miệng hắn, nói: "Điện Hạ, tôi có chuyện muốn thương lượng với anh."

Tới rồi. Yến Kích vẻ mặt rùng mình. Nếu Đồ Sinh muốn cầu hoan, hắn sẽ trực tiếp từ chối.

"Không thể! Muốn tôi ngủ cùng cậu tuyệt đối không thể!" Nói xong Yến Kích liền đẩy xe lăn đi. Đồ Sinh lập tức kéo xe lăn lại.

"Buông tay!" Yến Kích nghiêm túc nói. Nhưng hắn hiện giờ ở trong lòng đã hoảng rồi, cái tên Omega này là muốn hướng hắn chiếm lấy hết trinh tiết của Alpha sao.

"Anh nghe tôi nói, chúng ta chỉ là ngủ trên cùng một cái giường, chờ ba mẹ tôi đi rồi, tôi lập tức dọn ra ngoài. Tuyệt đối sẽ không làm cái gì với ngươi" Đồ Sinh vô cùng chân thành bảo đảm nói.

À.... -.-

Đồ Sinh trong lòng vẫn đang suy nghĩ. Bình thường Alpha đối với Omega cũng không phải thế này. Tại sao giữa bọn họ hoàn toàn trái ngược. Cậu lớn lên cũng không xấu xí. Tên Alpha này vì cái gì bài xích cậu như vậy.

"Tôi không tin. Cậu nói được nhưng tin tức tố của cậu không được."

Tức khí không phải ai cũng có thể khắc chế nó. Hắn cũng đã trải qua huyến luận, không phải vẫn phát sinh chuyện đêm đó đó sao. Đồ Sinh lập tức nói: "Vậy tôi trước khi đi ngủ đều sẽ uống thuốc ức chế, tuyệt đối không làm tức khí ảnh hưởng đến anh."

Yến Kích vẫn không đồng ý. Lạt mềm buộc chặt không nghe, Đồ Sinh chỉ có thể mạnh tay. Trước mắt Yến Kích mà sử dụng quyền hạn chồng chồng để mở cửa phòng.

Yến Kích tức giận không thôi. Nghe Đồ Sinh nói :" Sẽ không xảy ra chuyện gì." là sẽ thực sự không xảy ra chuyện gì thật sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro