【 77】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 77

Con cáo nhỏ đã mang thai và đứa trẻ kia chắc chắn không phải của hắn. Đó là tất cả những gì Jimin có thể nghĩ đến khi Omega già thông báo cho hắn tin tức về đứa trẻ. Alpha không cách nào loại bỏ những vụn vặt ghen hờn khi nhận ra cái sự thật phũ phàng mà Đức thánh thần dường như an bày để trừng phạt hắn. Hắn thừa biết bản thân ngay từ đầu đã mất đi quyền phán xét, nhưng điều đó không có nghĩa rằng bản năng của một Alpha có thể chịu đựng được cú sốc khi Omega của chính mình đang mang thai đứa con của ai khác.

Không có bất manh mối nào minh chứng rằng hắn là cha của đứa trẻ, bởi làm thế nào con cáo nhỏ có thể mang giọt máu chung của cả hai khi mà kỳ động dục của Omega chỉ vừa kết thúc không lâu trước đó. Omega đã bắt đầu có những biểu hiện của việc mang thai và từ Omega già hắn đã biết rằng cái thai kia tuyệt đối không được tạo hình chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.

Đó là một đòn đánh trực diện, thẳng tay và toàn lực vào trái tim co rút của Alpha, nỗi đau này không nên được so sánh với bất cứ điều gì khác mà hãy đặt nó vào một góc nhỏ trong nguồn cội của trái tim để những mớ gai nhọn bung ra và xé xa lóc thịt.

Đứa trẻ này gợi nhớ quá nhiều về vết thương từ quá khứ, rằng hắn đã từng có một đứa bé của riêng mình nhưng chính tay hắn nhẫn tâm giết hại. Hàng triệu lần vẽ vời trong tâm trí về một hạnh phúc xa vời nơi có hắn, con cáo nhỏ và đứa trẻ ấu thơ. Hắn không quan tâm nếu đó là Alpha, Beta thậm chí là Omega, bởi đứa trẻ đó nhất định sẽ sở hữu từng đường nét như hoạ của Omega. Đứa bé này nên là một bản sao đầy hoàn chỉnh với những đặc điểm dịu dàng, mạnh mẽ và thông minh. Nhưng tất cả chỉ là một cơn mơ và hiện thực đang bắt hắn ngưng thở.

Bản năng Alpha bên trong hắn dường như đang điên loạn khi sự liên kết một chiều từ vết cắn giao phối cho thấy những dấu hiệu rõ ràng của dòng huyết thống không thể tương giao. Hắn đào sâu móng vào bên lồng ngực trái chỉ để xoa dịu chút ghen hờn và thống khổ của bản năng.

Hắn buộc phải chấp nhận cái hiện thực cay đắng này dù ra sao đi nữa, và hắn cũng biết rằng điều nên làm và không thể ngay bây giờ ra sao. Hắn không có tư cách để đau lòng hoặc thương tâm, không tiếp tục tự tư ái kỷ.

Điều tiên quyết chính là phải bảo vệ Omega, chắc rằng Omega phải được bảo toàn ngay bên cạnh hắn. Dẫu đứa trẻ có là kết tinh của con cáo nhỏ với kẻ nào đi chăng nữa, thì nó chắc chắn vẫn sở hữu một nửa dòng máu của Omega. Dẫu có thuộc tính giới nào thì đứa trẻ vẫn sở hữu cho mình đôi mắt cáo, một vẻ đẹp phi thường và trái tim quả cảm quá mức đối với một con người.

Cùng với đó chính là mối hồ nghi mà bản thân Alpha không cách nào cất tiếng, rằng con cáo nhỏ liệu đã biết đến sự tồn tại của đứa trẻ hay chưa. Và Alpha liệu có nên đề cập đến vấn đề đó.

Với tất cả những mối tơ vò Jimin không cách nào an ổn.

Alpha thừa biết rằng bên trong Omega hiện giờ chính là gió to, sóng dữ cho nên đã bất chấp lời ngăn cản của Omega già để có thể tiếp tục cuộc hành trình trở lại Cung điện Hoàn Kim, nơi có nhiều hơn một sự ngóng trông và chờ đợi. Bản thân Jimin, cùng với sức nặng của vương vị không thể vắng mặt quá lâu nếu không muốn xảy ra bạo loạn, bởi ngoài kia có nhiều hơn một thế lực chực chờ lật đổ Đế chế Monster. Nhưng thay vì bất an, lo lắng, Jimin bắt đầu luyến tiếc sự an yên, thanh thản. Cái được gọi là nhà hóa ra chỉ là một hành trình vô hạn định để bên cạnh một người. Chỉ khi ở bên người ấy, thế giới này mới mở ra một phương trời ngập đầy hoa lệ.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Omega đã chứng minh tấm lòng trượng nghĩa cùng với phẩm chất đáng trân quý của mình, và bản thân Alpha đã không ngại ngần bày tỏ lòng biết ơn cho tất cả điều đó. Đêm trước khi khởi hành chính Jimin đã hứa trước người Omega già sẽ dốc cạn lòng mình để yêu thương và che chở Omega. Lấy hạnh phúc của Omega đặt lên tất cả.

Thậm chí nếu có phải lìa xa để Yoongi tròn vẹn hạnh phúc, hắn cũng bằng lòng cắt nửa hồn thân để mang đi ký gửi.

___

Với thể lực sa sút của mình, qua hai ngày đêm rong ruổi trên vùng đất khô cằn Yoongi đã phải miễn cưỡng chống đỡ mới có thể tạm thời vượt qua được cơn lao lực. Mặc dù đã cố gắng giấu nhẹm tình trạng lao lực của chính mình, nhưng bằng một cách nào đó Yoongi đã bị Alpha phần nào bắt vị. Trước mặt Omega, Alpha vẫn luôn giữ một thái độ điềm nhiên, nhưng Yoongi vẫn có thể cảm nhận từ vết cắn một chiều cảm xúc hỗn độn từ tận cùng sâu thẳm của Alpha; người đã luôn bất an và lo sợ một điều gì đó vô hình mà Yoongi không cách nào nhận thấy.

Trong suốt đoạn hành trình, với số lương thực và nước uống ít ỏi được cung cấp bởi vị Omega già hào phóng, Alpha hầu như đều trích hơn một nửa phần ăn của mình cho Yoongi; người đã không cách nào từ chối với sự kiên quyết của Alpha.

Có một điều gì đó thay đổi ở Alpha mà Yoongi có thể nhận thấy, thể như sự bảo vệ quá mức và cẩn trọng trong mỗi cử chỉ và hành động. Alpha đã hành xử như thể Omega chính là hiện vật được đắp xây bằng những phiến thủy tinh trong suốt, dễ phá vỡ, dễ tách rời. Mà không biết một sự thật hiển nhiên bất biến, rằng sức sống của Omega mãnh liệt như thế nào, nếu bản chất Omega yếu hèn và nhu nhược thì thân xác đã sớm bị vùi lấp dưới tầng lớp đất sâu.

Càng đi về phía nam trái tim Yoongi càng thêm trĩu nặng, giống như đang vướng mắc một thứ gì mà không thể thoát ra. Thời gian gần đây Omega bắt đầu nằm mộng, trong mớ kí ức hao mòn từ những ngày xa cũ hình ảnh gương mặt của những người thân yêu lại hiện diện quá rõ ràng, mộng tàn, hoa rũ chỉ còn những bụi gai của hiện thực đâm nát từng mảnh một linh hồn.

" Trông em xanh xao quá, hay là chúng ta tìm nơi dừng chân trước đã được không?"

Alpha vừa nói vừa nghiêng bầu nước về phía Yoongi.

Yoongi chần chừ hồi lâu vẫn là tiếp nhận. Thế nhưng Omega không vội uống mà chỉ ngước nhìn về phía Alpha.

" Ta nhớ chỉ có duy nhất một bầu nước"

Alpha nghi hoặc nhìn vào mắt Omega, gật đầu. " Đúng vậy"

" Đầu óc của ta không trì đồn đến mức quên đi lượng nước mình đã uống lần cuối cùng vào đêm qua"

Alpha nheo mắt, để Omega tiếp tục.

" Ta hỏi ngươi vì sao lượng nước giống như không bị hao hụt? Còn nữa lần cuối cùng ngươi thật sự ăn là khi nào?"

Thấy Alpha vẫn không có dấu hiệu trả lời không hiểu sao Yoongi đột nhiên cảm thấy vô cùng tức giận, nâng tay chuẩn bị vứt bầu nước thì đối phương đã kịp thời phản xạ, giữ chặt.

" Cá... Yoonie em đừng như vậy"

" Ta đừng như thế nào?" Yoongi xoáy sâu cái nhìn vào mắt Alpha " Đừng yếu đuối nhu nhược để ngươi phải nhọc lòng quan tâm, bảo vệ, hay đừng tiếp tục hưởng dụng đãi ngộ của chính ngươi"

" Park Jimin ta nói cho ngươi biết, ta không phải kẻ vô dụng. Ta không cần sự thương hại của ngươi"

" Ta không thương hại em" Alpha hơi nâng giọng, tuyết tùng hương phát ra sự đàn áp dữ dội, khiến Yoongi không tự chủ theo bản năng Omega co rúm lại.

Nhận thấy sự cứng nhắc của Omega, Jimin ngay lập tức thu hồi pheromone. Điều chỉnh giọng nói nhu mì đi thấy rõ.

" Xin lỗi em... ta không cố ý"

Yoongi không muốn tỏ ra mềm yếu, càng không cách nào phơi bày cảm xúc thật trước người đàn ông này, nhưng có một mối thắt nằm sâu trong tâm trí khiến Omega nhún nhường và e sợ trước Alpha. Bởi suy cho cùng Park Jimin vốn là một Alpha sở hữu sức mạnh khó thể sánh bì. Giữa vạn người có một. Dẫu vết cắn giao phối có kiềm hãm thế nào thì bản năng Alpha vẫn vượt lên tất cả. Như một lẽ thường tình, Yoongi không thể dùng sức mạnh ý chí khi bản năng phục tùng của Omega vẫn luôn chi phối mạnh mẽ cảm xúc của chính mình.

Yoongi đào răng vào trong má giữ cho bản năng Omega thôi không phục tùng trước sự áp đảo của Alpha, để có thể đối diện cùng với người trước mặt.

" Ta không muốn có bất cứ biệt đãi nào từ ngươi"

" Được, ta sẽ nghe theo em. Nhưng trước tiên em uống một ít nước được không?"

Nhìn vẻ xoắn xuýt của người trước mắt, Yoongi cũng không biết nên hành động như thế nào. Bởi Alpha ngay lúc này chính là hiện thân của cả Min và Quái vật. Dẫu Yoongi có muốn tách rời cũng không cách nào tháo được mắc xích vốn được hàn chặt vào nhau. Đối với Park Jimin, Yoongi có thể không yêu, nhưng đối với Min, thì Omega liệu có thể hận sao?

" Ngươi... uống trước"

Qua hồi lâu, Yoongi khẽ nói trước sự kinh ngạc của Alpha, nhưng rất nhanh Alpha đã kéo khoé môi để nhấn sâu hơn những dấu vết thời gian in hằn trên khóe mắt.

" Được, được, ta sẽ uống. Cảm ơn em"

Yoongi đảo mắt, không muốn nhìn quá lâu vào bộ dạng vô hại của Alpha, tiếp nhận xong bầu nước liền xoay người chậm rãi uống.

Đối với một gia tộc với lề lối kỷ cương, từ nhỏ Omega đã được dạy dỗ về lễ nghi gia giáo dẫu có trong cơn khốn cùng thì mọi cử chỉ vẫn toát lên sự tinh tế, nhẹ nhàng. Cùng một phần số với quá nhiều biến cố xảy ra nếu đặt trên thân của một ai đó thì liệu họ có thể tồn tại giống như Omega. Trong hơn nửa đời người, ngoài người cha Omega đáng thương đã sinh ra mình thì Yoongi, con cáo nhỏ chính là người mà Alpha sẵn sàng đối xử với tất cả lòng tôn trọng. Chỉ là hắn nhận ra mọi sự quá muộn màng.

Sau khi dừng chân tạm nghỉ ngơi, cả hai quyết định tiếp tục lên đường.

Càng đi về phía trước, rìa hoang mạc lại càng trải dài, ngoài những bụi xương rồng khổng lồ và gờ đá cũng không có mấy loài thực vật có thể ươm mầm nơi vùng đất hoang sơ và khắc nghiệt này. Với hai bộ y phục tương đối lành lặn và sạch sẽ vừa Omega già tốt bụng tạm thời giúp cả hai người chống lại được cái nắng gay gắt đốt cháy da. Cho đến khi trời hạ về tây, không khí mới phần nào bớt oi bức. Hơn một giờ đi đường không ngừng nghỉ thảm thực vật mới bắt đầu xuất hiện thay thế cho đồi cát trải dài. Cho đến khi trước mặt hiện ra một hồ nước nông do nước mưa tích tụ.

" Ta biết em muốn nhanh chóng khởi hành, nhưng mà vẫn phải hồi phục sức lực cái đã. Bằng không còn chưa trông thấy cổng thành em đã không cách nào chống đỡ nổi"

Alpha đưa bầu nước đã được đổ đầy về phía Yoongi, giọng nhẹ nhàng. Omega tiếp nhận bầu nước, chậm rãi nhấp môi sau đó lại quan sát sắc trời. Cũng không mấy chốc sẽ đến đêm, cùng với thể trạng của Omega rõ ràng đã không thể tiếp tục cuộc hành trình mà không ngơi nghỉ. Suy nghĩ hồi lâu rốt cuộc vẫn gật đầu đáp một từ " Được"

Thấy Yoongi có thái độ hòa hoãn, Jimin còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì bên tai đã nghe thấy tiếng la hét vang trời.

" Em quấn lại khăn che, ta đi xem một chút"

Biết rằng ở giữa chốn hoang vu này nếu có sự việc phát sinh rõ ràng hết tám phần là do những kẻ man rợ gây ra, mà trường hợp này Omega thường sẽ trở thành miếng mồi ngon theo sau của cải, vậy nên Yoongi cũng ý thức được lời nói của Alpha mà nhẹ nhàng kéo lại khăn choàng quấn quanh thân thể, chỉ chừa ra đôi mắt. Trong lúc Alpha còn chưa kịp di chuyển thì phía trước đã xuất hiện một nhóm người đang bị một đoàn ngựa phía sau truy đuổi, mà lộ trình của họ chính là hướng về phía này. Jimin không cần suy nghĩ đã ngay lập tức kéo Yoongi về phía sau bảo hộ.

Những người bị truy đuổi đa phần là Omega với mùi hương cay đắng cho thấy nỗi kinh hoàng và sợ hãi to lớn đến thế nào. Cùng với mùi hương áp đảo của những gã Alpha rõ ràng đang săn đuổi thú vui bệnh hoạn. Yoongi cau mày cảm thấy vô cùng kinh tởm trước tất cả những hỗn độn của mùi hương, theo bản năng ép sát mình vào sự bảo trợ của Alpha.

" Cứu!!!"

" Cứu với!!!"

Những Omega kia quá hoảng loạn để có thể phân tích thiệt hơn, chỉ thấy phía trước xuất hiện hai người liền theo đó mà chạy đến. Chỉ khi càng đến gần mới nhận thấy mùi hương của Alpha kia mạnh mẽ đến thế nào. Alpha đang bảo vệ Omega phía sau mình bằng việc phát ra pheromone cảnh cáo, nó bài xích tất cả sự tiếp cận không chỉ Alpha, thậm chí là Omega cũng cảm thấy khiếp sợ.

Phía sau là sự truy đuổi gắt gao của lũ Alpha man rợ, trong khi mùi hương áp đảo của Alpha ngay trước mặt còn cường bạo hơn gấp trăm lần. Omega lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, không thể quay đầu càng không cách tiến về phía trước.

" Lũ Omega vô dụng các ngươi còn muốn chạy"

Alpha cầm đầu lũ man rợ kìm dây cương, chậm rãi thúc ngựa về phía trước đưa đôi mắt tràn đầy trào phúng nhìn xuống những Omega đáng thương đang bám sát vào nhau và run rẩy.

" Ta đã khoan hồng cho các ngươi một con đường sống, vậy mà các ngươi không biết điều lại còn chống đối. Vậy thì cũng đừng trách bọn ta không biết thương hoa tiếc ngọc"

Theo sau lời nói của gã Alpha cầm đầu, những tên Alpha phía sau bắt đầu cười sặc sụa cùng lúc giải phóng pheromone áp đảo, cưỡng chế tinh thần của Omega.

Những Omega đáng thương kia thừa biết số phận của bọn họ sẽ ra sao nếu rơi vào tay bọn man rợ này. Họ chưa từng trải qua địa ngục, chưa từng nếm mùi chết chóc nhưng có lẽ hương vị cũng không khác biệt là bao. Họ sẽ bị cưỡng hiếp, sử dụng và chà đạp để phục vụ cho những gã Alpha, cho đến khi nào không còn giá trị sử dụng hoặc sẽ có được cái chết nhẹ nhàng, cũng có thể bị tra tấn đến chết.

" Chúng ta thà chết cũng không để mình rơi vào tay bọn đốn mạt các ngươi. Không hổ danh là binh lính của đội quân Quái vật, đồ khốn nạn các ngươi cũng giống hệt như tên hôn quân đó, đều không phải là người. Đều là một lũ cầm thú"

Sau lời nói của Omega, lúc bấy giờ Yoongi mới vứt con mắt chán ghét vào những gã Alpha, thứ bọn họ đang mặc trên người rõ ràng là những bộ giáp sắt với ấn hiệu đầu lâu trên ngực áo. Yoongi liếc mắt quan sát sắc mặt của Alpha, với đường chân mày cau chặt.

" Vậy sẵn đây ta cũng nói cho ngươi biết, cầm thú thì làm việc cầm thú như thế nào. Hỡi những người anh em của ta, để ca ngợi sự trung thành và cống hiến của tất cả các ngươi dành cho Quái vật, dành cho Đế chế Monster, ta cho phép các ngươi hưởng dụng tất cả Omega này theo ý thích."

" Tởm lợm"

Ngay khi đám đông còn chưa kịp reo hò thì một giọng nói trầm thấp phát lên mang đầy vẻ lạnh lùng, chán ghét lấn át mọi âm thanh vang dội.

Lúc bấy giờ lũ người man rợ và những Omega đang khiếp sợ đồng loạt nhìn về phía hai người lạ mặt, mà hai từ vừa nãy chính là từ miệng của Omega. Gã Alpha cầm đầu chỉ có một giây chạm mắt cùng với Omega và tất cả những gì gã có thể đọc được chỉ là sự khinh tởm đến không có gì thay thế nổi giống như bản thân gã là một thứ gì đó không đáng giá, thậm chí là gớm ghiếc đến mức Omega sợ làm vấy bẩn đi đôi mắt đẹp của chính mình. Nhưng có một điều mà chính gã cũng có thể nhận ra ở khoảng cách của mình, thậm chí qua lớp y phục cũ sờn lấm lem bụi đất, thì gương mặt ẩn sau lớp khăn choàng kia có lẽ chính là một tạo vật của Đức thánh thần, bởi chỉ cần nhìn vào đôi mắt lộ ra, hàng mi cong dài đủ sức lay động cả một dòng khí lưu, trong khi vũ trụ đang bị di dời từ sau mỗi cái chớp mắt lạnh nhạt đó. Cho đến khi cơn gió lớn thổi ngang kéo theo lớp bụi sa mạc khô cằn và nóng bức để lộng mở tấm áo choàng và phơi bày Omega trong tích tắc. Dòng chảy của ngân hà uốn lượn theo mái tóc trắng như phát sáng dưới ánh nắng tàn lụi đi của sắc trời nhuộm đỏ. Từng đường nét được khắc họa sắc sảo với tất cả sự tận tâm của những thợ thủ công lành nghề nhất. Omega đứng đó giống như không phải xác phàm trần tục, mà chính là bức bích họa được đặt trong những ngôi đền linh thiên nhất. Và chỉ trong vài giây ngắn ngủi không một ai có thể nói một câu gì, thậm chí là thở. Bởi họ sợ chạm đến phút giây này, sợ làm đứt gãy mắc xích của khoảng không chạm vào gò má đào của Omega và cào lên những vết thương xấu xí.

" Omega, ngươi đến đây với ta, và ta sẽ tha cho ngươi về lời lẽ xấc xược vừa rồi"

Alpha nhấc môi, đôi mắt lộ rõ sự thèm khát vô biên không rời khỏi từng chuyển biến trên gương mặt xinh đẹp của Omega bất cứ giây phút nào. Trong khi Omega không đáp lời, thậm chí không buồn giương tầm mắt về phía gã.

" Ta không muốn làm tổn hại đến một vẻ đẹp như em, cho nên hãy bước đến đây trước khi ta thật sự nổi...."

" Cút!"

Ngay sau lời nói của Alpha, không khí xung quanh dường như bắt đầu co rút lại. Nếu vừa nãy khi chứng kiến vẻ đẹp của Omega, tất cả bọn họ không muốn thở thì ngay lúc này giống như có những cánh tay vô hình được kết tạo từ bụi cát đang mạnh mẽ bóp chặt mạch sống của tất cả những kẻ có mặt ngay lúc này. Ngay cả những tên Alpha man rợ nhất cũng đang vất vả chống chọi lại áp lực tuyệt đối của Alpha. Đến mức những con chiến mã bắt đầu hí vang và sợ hãi. Để sau đó dễ dàng quật ngã những kẻ sở hữu ý chí không đủ ngoan cường.

" Gã Alpha đó.... rốt cuộc là thứ gì?"

Có một ai đó đã cố gắng lấy lại nhịp thở, lẩm bẩm.

Sau khi lấy lại phần nào ý thức, gã Alpha cầm đầu không thể tiếp tục vờ như không nhận ra mùi hương của một Alpha đang đánh dấu chủ quyền vùng đất của riêng mình và rõ ràng bài xích tất cả sự xâm nhập. Có một cuộc chiến không cân sức giữa pheromone của các Alpha và tuyết tùng hương rõ ràng đang áp đảo. Bản năng Alpha thường sẽ quy phục dưới kẻ có sức mạnh lấn áp hơn mình, nhưng gã không cách nào tiếp nhận sự thật hiển nhiên đó, khi dễ dàng bại trận trước một tên vô danh tiểu tốt.

" Mau khai báo danh tính của ngươi, tên đốn mạt" Gã alpha cố gắng gằn từng câu chữ.

Trong khi đó Jimin quay sang Yoongi, bằng chất giọng nhu mì hắn nói.

" Em mang bọn họ chờ ta phía trước"

Yoongi liếc mắt nhìn sang những Omega đang thương đang nép mình vào nhau và di chuyển về phía mình.

" Còn ngươi?"

" Ta cần giải quyết những tên giả mạo"

" Ý ngươi bọn chúng không phải đội quân của ngu...Quái vật"

Alpha nhìn vào vẻ mặt sửng sốt của Omega, sau đó liếc nhìn sang bọn người man rợ.

" Bọn chúng.... không xứng"

Nói xong Alpha phất tay để Yoongi di chuyển. Yoongi nhìn về phía những Omega đáng thương tụm thành một nhóm run rẩy, giọng nhẹ nhàng.

" Đi thôi"

Để các Omega đi trước mình, Yoongi khẽ ngoảnh mặt nhìn về phía sau chỉ kịp thấy bóng lưng của Alpha, kẻ đang cúi thấp người và nhặt thanh kiếm bị rơi khỏi tay một kẻ vừa mới tập kích mình. Alpha vẩy thanh kiếm trên không chỉa thẳng vào kẻ cầm đầu lạnh lùng nói.

" Biết những kẻ mạo danh đội quân Quái vật sẽ có kết cục gì không?"

Alpha vung thanh kiếm lên cao và một trong những tên Alpha vẫn còn giữ nguyên gương mặt vặn xoắn của những đường nét kinh hoàng với đôi mắt mở to đến cực đại thuộc về cái đầu lăn lóc dưới đế giày.

" Chính là cái chết"

🦊17.09.20🐥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro