Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng giáo dục tiếp thu khi còn nhỏ nhắc nhở tôi, không cần thiết phải thể hiện ra những cảm xúc mềm yếu.

Bởi vì sẽ không có ai để ý hay quan tâm tới.

Khi còn nhỏ tôi làm nũng với cha, lại bị răn dạy không có sự tự giác là con trai của một Nguyên Soái.

Ông ấy dùng đòn roi làm tôi nhớ kỹ quân bộ là nơi tràn ngập luật rừng. Những con quái vật khoác da người đó không có lúc nào không chờ mong một ngày đồng bạn ngã xuống, như vậy họ có thể giống như linh cẩu chen chúc tới, dùng máu thịt người khác để lấp đầy dục vọng của chính mình.

Mà nếu không muốn bị xé nát quá mức dễ dàng, học cách che giấu nhược điểm là bước đầu tiên.

Tôi rũ mắt run rẩy nuốt tiếng thở dốc vào lại cổ họng, nhịn đau giơ tay sờ về sau cổ: "Huấn luyện viên, cách đưa pheromone vào này của anh..... Tàn nhẫn thật."

Nơi đó thật sự vô cùng đau đớn.

Từng cơn đau đớn nóng bỏng đánh thẳng vào hệ thần kinh, đến mức tôi nghi ngờ đã bị đối phương cắn đến chảy máu.

Trong lúc tôi kiểm tra miệng vết thương, Tần Ánh Nam vẫn luôn giữ im lặng.

Bàn tay nắm ở gáy tôi buông ra, năm ngón tay khớp xương rõ ràng lại chuyển qua vuốt mái tóc ẩm ướt mồ hôi của tôi.

Sau khi tôi vất vả hoãn lại cảm giác không khoẻ khi pheromone hỗn loạn, bên tai bỗng truyền đến giọng nói trầm thấp: "Xin lỗi."

Phản ứng đầu tiên của tôi là nghe lầm.

Trước ánh mắt mờ mịt của tôi, đối phương chậm rãi thu chặt khuỷu tay, ôm tôi vào lòng: "Tôi xin lỗi."

Trừ những lúc trên giường, tôi cũng không cùng ai ôm nhau thân mật như vậy, nhưng tôi đẩy vài cái cũng không thể thoát khỏi vòng tay ẩn chứa sức lực mạnh mẽ đến kinh người này.

Hắn gác cằm lên hõm vai tôi, nghiêng khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng, nhẹ nhàng hôn lên hình xăm hoa diên vĩ trên cổ tôi: "Ngoài pheromone ra, tôi còn muốn cho em thứ khác......"

Thanh âm có chút nặng nề, khiến tôi sinh ra một cảm giác khó lòng nói rõ.

Một tay tôi đặt lên trán Tần Ánh Nam, tay còn lại để lên trán mình.

Hắn thực sự nóng hơn tôi một chút.

Hơi nữa càng sờ càng nóng, hắn lại gắt gao ôm tôi như bạch tuộc, dùng nhiệt độ cơ thể hoàn toàn làm nguội đi cơn đau lạnh lẽo lúc nãy của tôi.

Sự uỷ khuất cũng dần dần hoà tan trong cái nóng này.

Tôi chần chờ hỏi: "Kỳ dễ cảm của anh tới rồi sao?"

Hắn tuỳ ý mặc cho tôi sờ, pheromone vị muối biển tràn đầy dục vọng chiếm hữu mà bao vây tôi, lại không có bất kỳ cảm giác công kích nào: "...... Có thể coi như vậy đi."

Tôi giật mình bừng tỉnh, hào phóng mặc cho hắn ôm: "Chờ lát nữa tôi nói chuyện cùng cha xong sẽ đi tìm anh, tối nay có thể làm nhiều thêm vài lần."

Hắn hôn lên trán tôi, thấp giọng đồng ý.

Tôi không biết rõ thân phận thật sự của Tần Ánh Nam ở quân bộ.

Lý lịch công khai bên ngoài của hắn thoạt nhìn như một thiên tài bình thường —— không rõ cha mẹ, vượt cấp tốt nghiệp, quân công trên người cũng không ít, cuối cùng được đặc cách trúng tuyển thành huấn luyện viên cao cấp trẻ tuổi nhất.

Cho đến một lần tôi trộm mở ra quyền giám sát của cha, mới nhìn đến hắn - một người mà phần lớn tin tức bị liệt vào cơ mật tối cao - đã từng chỉ huy vô số chiến dịch đẫm máu ghi dấu trong lịch sử, số thi hài mà quân ủng của hắn đã bước qua chồng chất không thể đếm hết.

Mà một vị quan chỉ huy như vậy, đương nhiên chính là một Alpha có huyết thống đỉnh cấp.

Phải biết rằng đối với thiên tính đoạt lấy, mỗi một giọt máu đều chất chứa kích thích tố kích động bạo ngược Alpha mà nói, nhu tình là thứ thật sự rất hiếm thấy, ngày thường chỉ có thể trao cho bạn lữ, còn phải là bạn lữ đã trải qua đánh dấu hoàn chỉnh.

Không nghĩ tới tôi có thể cảm nhận một lần ở tình huống đặc thù của kỳ dễ cảm này.

Hắn lại ôm tôi một lúc, sau đó nhấp môi chủ động buông tay ra, trở lại dáng vẻ ít khi nói cười thường ngày.

Hắn thay tôi sửa sang lại quần áo bị áp nhăn, thanh âm nhàn nhạt: "Lát nữa em nói chuyện cùng cha ở đâu, ở nhà hay ở Tổng Bộ?"

Một mặt tôi phun thuốc tiêu trừ pheromone, một mặt cẩn thận ngửi khí vị trên người mình: "Tổng Bộ mới là nhà của ông ấy, chỗ khác chỉ là nơi đến mà thôi."

"Tôi đưa em đi." Tần Ánh Nam sờ lên đầu tôi, ánh mắt lạnh lẽo sắc bén, "Vừa lúc tôi cũng có một số việc muốn bàn luận cùng Diệp Nguyên Soái."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro