Chương 141: Không nhịn được cũng phải nhịn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phí Diêu ngồi trong phòng bóng dáng cao lớn đổ về trước ánh mắt vẫn không rời khỏi cô gái yếu ớt nằm trên giường. Đột nhiên Phí Diêu nhắm mắt lại anh đứng dậy đôi vai nặng trĩu tâm sự đi đến ban công hít một ngụm khí lạnh... hình ảnh một cô bé xinh đẹp nhỏ nhắn chạy vòng quanh anh hiện lên như chỉ mới đây thôi. Đôi mắt tròn xoe như biết cười sống mũi nhỏ môi mọng với những chiếc răng khểnh đáng yêu. Mái tóc màu hạt dẻ nâu nâu dài xõa sau lưng cô mặc một bộ đồng phục sinh viên nhìn anh cười như nắng nở rộ. Một cô bé mộng mơ với những hoài bão của lứa tuổi mới lớn. Một cô bé xinh đẹp với năng lượng tràn đầy trên cơ thể.... một cô bé lạc quan yêu đời...
Tại sao lại thành ra như vậy... rốt cuộc là tại vì hắn hay sao.
Phí Diêu nhíu mày vươn tay mệt mỏi xoa xoa thái dương...
- Tử Khí, rốt cuộc sao em lại thành ra như vậy.
“ Cạch”
Một lát sau cửa phòng mở ra Ái Tân ôm bụng đi vào trong nhìn Tử Khí đang yên bình nằm trên giường. Cô lại đánh mắt nhìn xung quanh tìm bóng dáng anh... đột nhiên ánh mắt dừng lại ở  bóng lưng to lớn của người đàn ông ở ban công.
Ái Tân cười nhẹ từng bước đi lại gần từ sau ôm lấy hông anh... đầu cố tựa vào lưng anh.
Phí Diêu đang mải mê suy nghĩ vừa cảm nhận được cái chạm của cô vừa muốn quay lưng lại thì tiếng Ái Tân vang lên.
- Đừng quay lại... để em bảo vệ anh.
Phí Diêu bật cười ngoan ngoãn đứng yên để mặc cô ôm lấy anh từ sau. Gương mặt anh tuấn góc cạnh ngước lên nhìn những vì sao sáng trên trời... ánh mắt vô thức chuyển sang yên bình.
Một lúc lâu sau Phí Diêu cũng lên tiếng.
- Em nhỏ bé như vậy sẽ bảo vệ được anh sao.
Ái Tân nhíu mày buông anh ra nhìn Phí Diêu hớn hở nhìn mình cười.
- Đừng khinh thường em... em cũng mạnh lắm đấy.
Cô nói rồi còn hồn nhiên vươn tay lên đập đập vào cánh tay mình mà không biết câu nói vừa thốt ra ánh mắt người đàn ông đã xoẹt qua gian xảo đăm chiêu nhìn cô.
Phí Diêu bật cười đi đến ôm lấy cô... cánh tay ở sau lưng cô có hơi siết hơn  khiến bụng cô dán lên người anh.
Ái Tân nhíu mày hai tay đặt trên ngực Phí Diêu có hơi xấu hổ nhìn anh và cô đang dán vào nhau.
Phí Diêu nhếch môi khuôn mặt anh tuấn sáp lại gần gương mặt trắng mịn hồng hào của Ái Tân. Giọng anh có chút quyến rũ vang lên bên tai vô cùng nóng bỏng kích thích.
- Phải.. nếu em không mạnh làm sao chịu được lực của anh.. giỏi như vậy.
Lời nói mơ hồ ám muội vừa phát ra mặt Ái Tân liền đỏ bừng như ớt chín... cô đẩy anh ra ... nhìn đi chỗ khác gầm lên.
- Biến thái.
Ái Tân nói rồi ôm bụng rời đi.
- Không chơi với anh nữa đâu.
Phí Diêu bật cười đi hai bước đã đuổi kịp cô... Anh vươn tay ôm lấy eo cô bước đi bên cạnh.
Ái Tân muốn đẩy anh ra xa nhưng không đủ sức cô đành mặc kệ anh.
-------
Rốt cuộc hai người họ cũng phải ra về... Lạc Tiễn cùng Lạc Ca đứng ở cửa phòng khách nhìn hai người.
Giọng Lạc Lão có chút không nỡ vang lên...
- Ái Tân. Khi nào rảnh thì đến chơi nhé.
Ái Tân nghe xong liền vui vẻ gật đầu...
Phí Diêu thì ngược lại chuyện ngày hôm nay với anh chưa xong đâu.
- Lần sau? Ông nghĩ sẽ có lần sau.
Giọng Phí Diêu có hơi bực bội vang lên.
Lạc Tiễn thở dài... sao lại giận dai như vậy.
Phí  diêu chưa để Lạc Tiễn lên tiếng đã ôm lấy Ái Tân u ám rời đi. Ái Tân nhíu mày ngước lên nhìn anh như thể muốn nói sao anh lại xấu tính với người khác như vậy.
....
Chiếc lamborghini dừng lại trong sân nhà họ Phí, Vương Linh cùng Vu Tiểu Nhàn Đinh Mặc và đám người làm vừa thấy xe của anh liền nhanh chóng chạy ra ngoài đón.
Phí Diêu ngồi ở ghế lái ánh mắt ôn nhu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Ái Tân, đôi mắt trong veo với những cọng lông mi cong dài đang rủ xuống nhắm nghiền ngủ say. Phí Diêu cảm thấy có dòng nước ấm áp chạy qua tim anh vô thức bật cười thành tiếng vươn tay lên vuốt ve mái tóc đen láy của người con gái trước mặt.
Vú Vương bên ngoài có hơi sốt sắng đi tới gần định bụng lên tiếng vừa nhìn thấy cảnh này liền lùi lại kéo tay Vu Tiểu Nhàn đi mất để lại không gian cho hai người họ. Mà người con gái Vu Tiểu Nhàn này trong lòng đang như lửa đốt vừa định lên tiếng hỏi thăm đã bị bà kéo đi khiến cô khó hiểu... vừa định lên tiếng đã bị Đinh Mặc bịt miệng cùng Vú Vương kéo cô ra xa.
- Ưm ưm.
Hai người họ bị làm sao vậy.
....
Thời gian cứ như vậy trôi qua bên ngoài gió lớn ra sức phá phách những lùm cây khiến chúng lung lay mạnh bao nhiêu thì bên trong này lại ấm áp yên bình bấy nhiêu.
Phí Diêu ngồi tựa đầu vào ghế chăm chú ngắm nhìn Ái Tân, đột nhiên như nhớ ra gì đó anh ngồi thẳng dậy từ trong túi quần lấy ra một vật lấp lánh dưới ánh đèn ngoài sân hắt vào trong.
Anh quay người bàn tay to lớn đưa ra nắm lấy tay cô ân cần đeo vào ngón áp út cho cô. Phí Diêu hơi khom người cúi xuống hôn lấy bàn tay cô.
- Anh yêu em. Giọng Phí Diêu trầm thấp cố nhỏ tiếng.
- Em cũng yêu anh.
Đột nhiên chất giọng trong veo của người phụ nữ nhỏ nhẹ vang lên... Phí Diêu có chút bất ngờ ngước mặt lên nhìn cô... ánh mắt có chút bất ngờ.

Ái Tân từ từ mở mắt mỉm cười nhẹ  ánh mắt trìu mến nhìn anh lại nhìn xuống chiếu nhẫn lấp lánh trên tay mình.
Phí Diêu nhìn theo hướng mắt cô dừng lại trên chiếc nhẫn đột nhiên mặt anh xụ lại... đuôi chân mày tuấn tú khẽ nhíu lại.
- Sao em dám tháo nhẫn?
Ái Tân đang mải mê nhìn tay mình đột nhiên giọng anh khó chịu vang lên bên tai khiến cô giật mình. Ái Tân ngước lên nhìn anh quả nhiên khuôn mặt đã sớm tối sầm xuống... nhất thời cô không biết phải làm sao chỉ biết cười trừ.
Phí Diêu nhíu mày nhìn Ái Tân nhe răng cười trừ môi người đàn ông bỗng bĩu lại. Đôi mắt tủi hổ nhìn Ái Tân...
- Em không thương người ta nữa đúng không.
Ái Tân biết Phí Diêu biết cô sẽ mềm lòng nên cứ dùng đi dùng lại cái chiêu trẻ con này. Cô thở hắt ra ôm bụng tháo dây an toàn tiến lại gần anh... Dù sao hôm nay cũng là cô làm anh một phen lo lắng.. là lỗi của cô. Không nói gì đột nhiên Ái Tân nâng người hôn lên môi anh.
Phí Diêu hai mắt mở to có hơi sững người lại nhưng chỉ một giây, sau đó anh liền nhắm chặt mắt lại hưởng thụ. Ái Tân hôm nay vô cùng yêu chiều anh nụ hôn trên môi hai người vô cùng nồng nàn mãnh liệt.. lần này cô cũng không hôn phớt qua cho nhanh mà chủ động mở miệng để đầu lưỡi ướt át điêu liệu của người đàn ông di chuyển vào trong khoanh miệng.
- Ưm.
Phí Diêu dồn người về phía trước một tay đưa ra sau ôm lấy hông cô một tay dùng sức giữ trên ghế để sức người anh không dồn đè lên Ái Tân. Dĩ nhiên hành động của anh cô hoàn toàn biết được, Ái Tân mỉm cười vươn tay ôm lấy gáy anh nhấn cho nụ hôn thêm sâu hơn.
- Ưm.

Rất lâu sau Ái Tân không thể thở được nữa liền vỗ vỗ lên đầu Phí Diêu, người đàn ông giật mình nhíu mày luyến tiếc rời khỏi mô đỏ của người con gái. Lập tức tiếng thở dốc gấp gáp cùng hơi thở nóng bỏng của hai người lan tràn trong xe. Ái Tân cả người đã bị anh hút gần hết sinh khí... cô tựa đầu trên vai anh không ngừng thở gấp... đôi mắt đã sớm mơ hồ ngước lên nhìn người đàn ông.
Phí Diêu thở gấp đến mức khuôn ngực vạm vỡ của anh không ngừng đưa đẩy lên xuống để tiếp nhận không khí. Môi anh cong lên nhìn sợi chỉ trắng trong suốt nối trên môi hai người... điều đó càng kích thích cơ thể đã sớm thay đổi của người đàn ông.
Ái Tân mơ hồ nhìn Phí Diêu cúi xuống cô hoảng hốt đến mức muốn trốn đi nhưng gáy bị anh tóm lại. Phí Diêu nhón người mút mạnh sợi nước bọt ám muội trên môi cô. Ái Tân nhíu mày nhìn Phí Diêu có chút biến thái...
- Đừng.. ưm.
Phí Diêu không quan tâm cô đôi mắt đã sớm nổi đầy những tia máu đỏ, hơi thở cũng vì va chạm mà trở nên ám muội nóng bỏng hơn. Ái Tân càng nhìn Phí Diêu

trong lòng càng bất an.. rốt cuộc khi phát hiện lồng ngực anh không ngừng nhấp nhô cùng đôi mắt đỏ au liền âm thầm nuốt nứớc bọt.
‘ Không xong rồi’
Ái Tân cắn môi cả người căng cứng cảnh giác nhìn Phí Diêu đã biến thành con sói lang trước mặt. Cô đi sai nước cờ mất rồi...
Ái Tân nhìn anh cứng nhắc cười tay lần ra phía sau rồi quay người đẩy mạnh một cái... Đột nhiên... mặt Ái Tân tái lại ôm bụng quay lại nhìn anh.
- Diêu anh...
- Phải. Bị anh khóa rồi.
Phí Diêu hai mắt đã sắp mất hết lí trí nhìn Ái Tân trước mặt...
Ái Tân cả người bắt đầu toát mồ hôi nhìn anh, giữa hai chân người đàn ông đã sớm nhô lên cao. Cô lơ đãng chuyển mắt nhìn một cái đột nhiên trong đầu liền hiện lên hình ảnh người đàn ông to lớn bám trụ trên người mình. Ái Tân không nhịn được rùng mình một cái... cả da gà da vịt thi nhau nổi lên. Chỉ nghĩ thôi đã rất sợ...
Một lực của Phí Diêu thôi Tiểu Thiên cũng sẽ không chịu được.
Đây là tháng thứ 8 rồi... đừng có manh động như vậy chứ.
- Diêu, không được đâu. Sâu không chịu được đâu. Rất nguy hiểm.
Phí Diêu nhíu mày nhìn thấy đôi mắt ẩm ướt của Ái Tân ... anh biết cô đang nghĩ gì. Phí Diêu liền lắc lắc đầu.
- Không... anh không có ý đó.
Ái Tân hai tay ôm bụng cả người đã dán chặt vào cửa kính xe.
- Vậy ... sao anh lại như vậy.
- Anh thật sự không thể nhịn được nữa rồi.
Ái Tân nghe xong liền cúi đầu, cô biết chứ... Đúng là ngốc quá đi mà. Sao cô lại nhất thời quên mất phải giữ khoảng cách với anh chứ.
- Không được.
Phí Diêu tiến lại gần cô liền thấy Ái Tân càng dán chặt lên cửa xe... Anh nhíu mày đã sắp mất hết kiên nhẫn khó khăn nhẫn nhịn.
- Em đừng sợ... anh sẽ không đụng vào em và con.
Ái Tân nghe xong liền nhíu mày hai mắt tròn huyền nhìn anh...
.....
- Ái Tân, anh... đã nhịn không được nữa rồi.
Giọng Phí Diêu trầm khàn nghe rõ có chút khó khăn đè nén dục vọng đã lan tràn khắp cơ thể.
Ái Tân hai mắt mở to nhìn Phí Diêu cầm tay mình đặt giữa hai chân anh... bàn tay cô vừa cảm nhận được hơi ấm liền hoảng hốt rụt lại.
Phí Diêu cả người nóng bỏng đã bị dục vọng xâm chiếm kính thích nhìn cô.. anh vươn tay nắm lấy tay cô đặt lại vào đũng quần của mình.
Ái Tân khuôn mặt đã sớm đỏ bừng, cô cắn môi sợ Sâu ở trong bụng sẽ cảm nhận được. Nếu như vậy sau này có khi nào nó cũng sẽ biến thái giống hệt như ba nó.
Phí Diêu ánh mắt đã đục ngầu .. ánh mắt vặn vẹo khổ sở vô cùng.
- Tân... anh... anh...
Ái Tân nhìn bộ dạng anh khổ sở cuối cùng cũng không chịu được nhìn Phí Diêu vật vã ẩn nhẫn. Cô cắn môi không nhìn anh...
- Mở khóa cửa xe đi... rồi em sẽ làm... làm ... nó cho anh.
Câu nói của cô vừa phát ra hai mắt Phí Diêu đã vội sáng lên... anh lập tức cụp đuôi ngoan ngoãn gật đầu mở nút. Phí Diêu quay lại gấp gáp lấy ra cự long đã sớm cương cứng nổi đầu gân xanh nóng hổi ...
Ái Tân vừa thấy hành động của anh liền há hốc quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn cô ấp úng nói...
- Anh ... không biết xấu hổ.
Phí Diêu cố điều tiết hơi thở thật đều không làm cô hoảng sợ mà bật khóc, anh nhếch môi cười xảo quyệt nhịn xuống không mở miệng trêu chọc... anh nắm lấy tay cô trực tiếp đặt trên vật nam tính nóng hổi. Ái Tân cả người liền bật ngồi thẳng dậy cả cơ thể lập tức căng cứng...
Cô cứng ngắc nắm vật lớn của người đàn ông trong tay nhưng lại không hề di chuyển, điều này càng  khiến Phí Diêu càng khó chịu ngứa ngáy hơn. Anh cầm lấy tay cô trực tiếp điều khiển tay cô di chuyển không ngừng.
Phí Diêu khẽ nhếch môi cười đuôi mày có chút giản ra cả cơ thể to lớn dựa trên ghế lái thỏai mái  mà hưởng thụ.
- Hưm... a..
Ái Tân không nhìn anh cả người càng lúc càng nóng bức đỏ bừng... chỉ biết tay mình như bị lửa đốt... bên trong là vật nam tính bên ngoài là bàn tay anh bọc lấy... mà vật bên trong càng lúc càng phổng to hơn. Tay cô hoàn toàn không thể cầm hết được.
‘ Đúng là bày đường cho hổ chạy mà’.
Rốt cuộc Ái Tân cũng không chịu di chuyển theo bàn tay anh ... hành động của cô khiến Phí Diêu vô thức nhíu mày. Nhưng chưa đến một giây sau Ái Tân liền chủ động cầm nắm cự long to lớn không ngừng vuốt ve.
Phí Diêu hai mắt đục ngầu quay sang nhìn cô... môi nhếch lên nụ cười đầy thõa mãn. Mặc dù có hơi chậm chạp nhưng chỉ cần là cô anh đều cảm thấy có thể chờ đợi được.
Một lát lâu sau Ái Tân nhíu mày ngước lên nhìn Phí Diêu đang nhắm mắt hưởng thụ... cô cắn môi vô cùng mỏi tay.
‘ Sao lại lâu như vậy’.
Cô quay lại nhìn cánh cửa xe... Ái Tân cố hít thở đều cưng chiều cự vật lớn của người đàn ông trong tay... Một tay cảnh giác từ từ đưa đến cửa...
“ Cạch”
Ái Tân hốt hoảng ôm bụng nhanh chóng chạy ra khỏi xe... chân vừa ra khỏi đã cắm đầu chạy đi không dám nhìn lại. Nếu để Phí Diêu tóm được cô coi như sẽ xong đời...
- Diêu, em xin lỗi. Sau này em sẽ bù đắp cho anh.
...
Phí Diêu ở trong xe cả người vừa muốn lên cao...  liền bị cô làm cho tụt hứng khiến cả cơ thể đàn ông vô cùng khó chịu. Anh rối rắm thấy bóng lưng Ái Tân chạy nhanh đi chỉ biết bất lực nhìn theo.
- Ái Tân, em giỏi lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro