CHAPTER 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một khoảng cách xa, ở một khung giờ khác, Lâm đang ngồi trầm ngâm trước bàn làm việc. Lần này anh đi một mình, không có trợ lý Tuấn không tóc đi cùng. Cũng bởi đây không phải là chuyện đơn giản có thể giải quyết ngày một ngày hai. Lâm không tiện nói cho Lam biết, chỉ dặn cô anh đi công tác và sẽ sớm về. Thậm chí lúc ngồi trên máy bay anh cũng không định hình được rằng mọi chuyện lại trở nên tồi tệ đến thế. Anh còn có một khoảng thời gian không bật điện thoại, không check mail, anh sợ những câu hỏi của Lam, sợ cô quan tâm anh, sợ rằng anh vì một phút yếu lòng mà dốc mọi chuyện ra kể với cô. Anh biết, kể với cô không thể giải quyết được gì, còn làm cho cô lo lắng hơn. Vậy nên anh muốn yên tĩnh, tự mình giải quyết sự việc trước khi quá muộn.

Có tiếng gõ cửa, mẹ Lâm đứng từ bên ngoài từ bao giờ. Kể từ sau khi gặp Lam ở bữa tiệc cuối năm, bà không chủ động đề cập đến cô, cũng không chủ động hỏi chuyện anh, anh biết, đó là phản ứng của sự không đồng tình.

- Con với cô gái đó tiến triển đến mức nào rồi?

Mẹ Lâm là một người phụ nữ trung tuổi nhưng vẫn giữ được dáng vóc thanh mảnh, khuôn mặt và các nét đều quý phái, sang trọng. Lâm và em gái anh chính là thừa hưởng nét đẹp từ vẻ đẹp của mẹ mình. Bà ngồi đối diện Lâm, nhấp một ngụm trà, lại đặt tách trà xuống, bà chậm rãi dõi theo từng biểu cảm trên khuôn mặt anh. Lâm gõ những ngón tay thon dài vào thành ghế, ngẫm nghĩ một lúc, anh nói.

- Con sẽ cưới cô ấy!

- Mẹ không thấy cô ấy vừa mắt ở một điểm nào cả.

Mẹ Lâm bắt đầu sốt ruột. Thật ra bà không muốn áp đặt con cái, bà cũng chuẩn bị tinh thần rằng cô gái mà con trai mình chọn có thể không vừa lòng bà, không đạt được những tiêu chuẩn như bà mong muốn, nhưng ít nhất cũng không nên quá tệ. Đằng này, biểu hiện của Lam trước mặt bà lúc ấy quá lúng túng, quần áo lại không gọn gàng, không có cốt cách, cũng không mồm mép nhanh nhạy. Mẹ Lâm cảm thấy rất thất vọng.

- Mẹ. Mẹ từng rất yêu bố đúng không?

Mẹ Lâm im lặng.

- Con và Lam bây giờ cũng giống như tình yêu của bố mẹ. Mẹ có thể đặt vào vị trí của Lam để hiểu được không? Hay là mẹ thử đặt vào vị trí của con?

Lâmbình thường rất ít nói, những câu anh nói hầu hết đều là những câu mệnh lệnh ngắn gọn, với đối tác cũng rất kiệm lời, với nhân viên thì quán triệt tinh thần nói ít hiểu nhiều, kể cả khi trò chuyện cùng Lam cũng không quá dài dòng. Nhưng khi Lâm nói chuyện với mẹ anh thì khác, giọng điệu của anh hơi bất mãn, lại hơi nhún nhường, vì anh tôn trọng bà, cũng không muốn khuất phục.

- Cô ấy là người làm cho con trai mẹ thấy bình tâm khi ở bên cạnh. Cô ấy là một người sống đơn giản, chỉ chăm chú làm việc, chỉ chăm chú yêu thương con. Cô ấy chính là người sẽ chờ con về cùng ăn tối, cùng con bàn bạc về công việc, sẽ chăm sóc con và những đứa con của con. Con có lòng tin với Lam, cũng có lòng tin với tình yêu của cô ấy!

Mẹ Lâm vẫn trầm ngâm. Không phải vì bà không còn lý lẽ nào để phản bác, bà biết, khi yêu con người ta luôn cho rằng mình đúng. Nhưng bà cũng muốn nghe những lời mà Lâm nói, những suy nghĩ từ tận sâu trong tim anh. Hiếm khi thấy anh nhắc về một người con gái mà đôi mắt lại sáng rỡ say mê đến thế. Có lẽ, khi xa cô gái ấy, con trai bà cũng phải nhớ nhung rất nhiều.

- Dù sao con cũng mong nhận được sựủng hộ của mẹ, cho tình yêu của chúng con!

Mẹ Lâm điềm nhiên nhấp một ngụm trà nữa, sau đó mới chậm rãi nói.

- Bây giờ chuyện công ty đang rối ren, mẹ cũng không muốn con bịảnh hưởng bởi những chuyện khác. Nếu Lam là cô gái tốt như con nói, mẹ sẽ nhận ra được khi tiếp xúc với con bé. Bây giờ, hãy chú tâm làm việc, nhưng cũng đừng quá sức.

Bà không ngẫu nhiên trở nên mềm mỏng với Lâm, mà chính là vì bà biết, trong mối quan hệ này bà càng giữ căng thì sợi dây càng nhanh đứt, khi ấy người bị dây bắn ngược lại là người giữ dây chặt hơn. Bây giờ khi công ty có sự cố, cũng có thể coi như một thử thách dành cho cô con dâu tương lai. Nếu không đến với con trai bà vì mục đích chính là tiền bạc, thì sẽ bằng lòng ở lại và tiếp tục có niềm tin. Còn nếu có ý định giống như đào một mỏ vàng thì sẽ sớm thất vọng rồi tìm cách thoát thân mất. Tình trạng công ty không phải là quá tồi tệ, nhưng cần một chút may mắn, vậy nên bà cũng tự cho mình thời gian để nhìn nhận lại việc có hay không nên chấp nhận cô con dâu này. Dù sao, cũng còn tùy vào phản ứng của cô ấy. Trong mối quan hệ này, mỗi người cần cho nhau dư dả một chút niềm tin, cho nhau một khoảng thời gian để sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa. Mẹ Lâm tiến lại gần bàn làm việc ngổn ngang sổ sách của con trai, đặt tay lên vai anh vỗ nhẹ rồi nhanh chóng rời khỏi căn phòng.

Khi mẹ Lâm đi ra ngoài anh mới có thể nhẹ nhõm hơn một chút. Đứng từ trên cao nhìn xuống những đốm điện sáng li ti giống như đang đứng ở tầng giữa của hai bầu trời sao. Ngước lên trên là một bầu trời của vũ trụ, nhìn xuống dưới chính là bầu trời của con người. Những lúc cảm thấy bất lực và mệt mỏi như thế này anh thực sự thấy nhớ Lam, nhớ vẻ mặt ngây thơ vô lo vô nghĩ của cô ấy, nhớ cảcái nhíu mày, nhớ nụ cười vô tình ghi sâu trong tim anh. Những điều cần nói anh đều đã nói với mẹ, còn việc mẹ anh có thể chấp nhận được hay không là một chuyện khác, điều quan trọng là anh và Lam đều có niềm tin cho mối quan hệ này, cùng nắm tay nhau để song hành bên cạnh nhau.

Quay trở lại với công việc, cách đó ít lâu trước bữa tiệc liên hoan cuối năm tại công ty ở Việt Nam thì Lâm đã nhận được tin có sự cố. Công ty anh sắp phải đối mặt với một vụ kiện từ một công ty vốn là đối thủ cạnh tranh. Theo những thông tin ban đầu thì bên công ty đối thủ đã cài người nằm vùng trong công ty của Lâm, cố ý ăn theo mẫu sản phẩm và tung ra thị trường trước. Chưa kể đến tổn thất từ vụ lộ sản phẩm, kế hoạch kinh doanh thất bại, mà còn danh tiếng và món tiền có khả năng sẽ phải trả thêm ra nếu bị xử thua kiện. Lâm thấy chắc chắn có người đứng trong hàng ngũ cao cấp của công ty tiếp tay hãm hại. Chuyện này cũng không phải là chuyện đơn giản. Càng nghĩ Lâm càng cảm thấy đau đầu, anh xem xét lại tài liệu ghi chép, sổ sách, tìm hiểu thông tin về công ty cạnh tranh đã tung ra cú lừa quá ngoạn mục. Mấy ngày liền Lâm hầu như không có thời gian nghỉ ngơi, thi thoảng ai đó vào phòng làm việc sẽ thấy anh gục trên bàn làm việc và thiếp đi một giấc. Đối với anh sự việc hiện tại cũng giống như một cơn ác mộng, nhưng cơn ác mộng kéo đến không sớm không muộn, đúng vào thời điểm mà anh dự định sẽ ngỏ lời cầu hôn Lam, muốn cưới cô về làm vợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro