Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua, sức khỏe của Phuwin dần hồi phục. Buổi sáng hôm nay, bầu trời trong xanh, không khí mát lạnh, Phuwin đang ở phía sau khuôn viên dinh thự, tận hưởng những phút giây yên bình khi chăm sóc khu vườn hoa. Cậu cẩn thận tưới nước cho những bông hoa rực rỡ, nhưng đôi mắt lại đặc biệt dừng lại ở những đóa hồng trắng thanh khiết giữa khu vườn. Phuwin yêu thích loài hoa này, vẻ đẹp tinh khôi và trong sáng của chúng luôn khiến cậu cảm thấy bình yên.

Đang mải mê với những bông hoa, Phuwin giật mình khi quản lý Yoon xuất hiện, đứng trước mặt cậu.

"Đến giờ Nhị Thiếu Gia tắm rồi, cậu mau chóng lên phục vụ nhị Thiếu Gia đi..." 

Yoon nói, giọng điệu nghiêm nghị.

Phuwin gật đầu nhẹ, rồi nhanh chóng trở vào trong nhà. Cậu bước lên phòng Pond, nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, lòng cậu không khỏi cảm thấy lo lắng. Phuwin mở cửa bước vào, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cậu sững người. Pond đang làm tình với một người nào đó trong phòng tắm. Khi nhìn thấy Phuwin, hắn mạnh bạo đẩy người kia ra, ánh mắt lạnh lùng đầy uy quyền.

"Ra ngoài,"

 Pond gằn giọng, không một chút khoan nhượng.

Người kia nhìn hắn, cố níu lấy cánh tay Pond.

 "Pond~~ còn chưa lên đỉnh mà..."

"Tôi bảo biến khỏi đây,"

 Pond quát lớn, ánh mắt sắc lạnh như muốn giết người. Cậu ta sợ hãi bỏ chạy ra ngoài, nhưng trước khi đi không quên liếc nhìn Phuwin một cái đầy thách thức.

Phuwin bị cảnh tượng này làm cho hoang mang, tâm trí cậu rối bời. Trước khi cậu kịp phản ứng, Pond đã nhanh chóng kéo cậu vào trong, ép sát Phuwin vào tường, không cho cậu kịp phản kháng. Hắn mạnh bạo hôn lên môi cậu, nụ hôn sâu khiến Phuwin ngạt thở, không còn sức để chống cự. Dứt khỏi nụ hôn, Pond nhìn cậu, giọng hắn đầy quyền uy.

"Tắm cho tôi... Mau lên."

Pond cởi chiếc áo choàng tắm ra, bước nhẹ nhàng vào bồn tắm và ngồi xuống. Phuwin nhìn hắn, rồi từ từ tiến đến gần, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, bắt đầu gội đầu cho hắn. Căn phòng tắm trở nên yên lặng, chỉ còn lại tiếng nước chảy, không khí trở nên ngột ngạt.

Pond nhắm mắt tận hưởng cảm giác này, rồi đột nhiên hỏi, 

"Cậu... Hết bệnh chưa?"

"Rồi... ạ,"

 Phuwin đáp, giọng nhỏ nhẹ.

"Khỏe rồi chứ?" 

Pond hỏi tiếp, giọng hắn trầm ấm nhưng đầy sự kiểm soát.

"Khỏe ạ,"

 Phuwin trả lời, cố gắng không để lộ sự lo lắng.

"Còn đau không?"

 Hắn tiếp tục hỏi, đôi mắt hé mở, nhìn cậu chăm chú.

"Dạ... không," 

Phuwin đáp, cố gắng tỏ ra bình tĩnh.

"Tốt lắm..."

 Pond không nói thêm gì, nhưng bàn tay hắn đã nhanh chóng nắm lấy tay Phuwin, kéo mạnh cậu xuống nước. Phuwin bất ngờ ngã vào làn nước ấm, tim đập nhanh vì sự tiếp xúc bất ngờ.

Pond nhìn cậu, đôi mắt hắn như rực lửa.

 "Lâu rồi... tôi không chơi... Phuwin à~~~"

 Giọng hắn trầm ấm, mang theo sự quyến rũ không thể chối từ, khiến Phuwin đỏ mặt, tim cậu như muốn nhảy khỏi lồng ngực.Hắn nhẹ nhàng chạm vào đôi bàn tay mềm mại của Phuwin, rồi cầm tay cậu, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng. Sau đó, ánh mắt hắn dừng lại ở phần dưới của Phuwin, giọng nói trầm thấp vang lên,

 "Cởi ra đi."

Phuwin hiểu ý, liền từ từ tự tay cởi quần của mình ra. Pond nhìn cậu, đôi mắt lóe lên tia hài lòng.

"Tốt lắm," 

hắn nói, rồi nhanh chóng áp vào môi Phuwin một nụ hôn mãnh liệt. Môi lưỡi giao nhau tạo nên những âm thanh ướt át, không gian trở nên ngột ngạt bởi sự tiếp xúc gần gũi này.

Dứt khỏi nụ hôn, môi Phuwin đỏ ửng lên, hơi thở cậu trở nên dồn dập. Pond nhìn cậu, rồi nhẹ nhàng đặt Phuwin ngồi lên thành bồn, tiếp tục trao cho cậu một nụ hôn càng ngày càng mãnh liệt hơn. Một tay hắn ôm lấy cổ cậu, tay còn lại bắt đầu tháo từng chiếc cúc áo của Phuwin, như một nghi thức chiếm hữu.

Hắn kéo Phuwin xuống nước một lần nữa, ép cậu vào thành bồn, cơ thể hắn áp sát vào cậu. Pond hôn lên lưng Phuwin, để lại những dấu Hickey đỏ tím, như dấu ấn của hắn, khẳng định chủ quyền không thể chối cãi.

Hắn hôn lên lưng cậu, để lại rất nhiều dấu Hickey đỏ tím trên tấm lưng trắng nõn của Phuwin, chưa kích thích hắn liền lấy dương vật to lớn của mình mạnh bạo đâm vào lỗ nhỏ của Phuwin, hắn thúc từng cú sâu vào bên trong, Phuwin cố gắng cắn môi để không phát ra tiếng , hắn kích thích liền thúc mạnh hơn, Xong hắn đưa ngón tay thô ráp của mình vào khám phá lỗ nhỏ của cậu, nhưng vì kích thích qua nên Phuwin rên nhỏ . 

Hắn lật ngược Phuwin lại, mạnh bạo áp vào môi cậu nụ hôn, cả hai triền miên hôn nhau,dưới làn nước nóng ấm, hắn đưa tay vuốt dương vật của Phuwin, khiến cậu kích thích mà co thắt liên hồi,. Dứt khỏi nụ hôn, hắn nhìn cậu

"Phuwin... Bú cho tôi"

Hắn không để cậu nói nhiều, Pond đứng lên trước mặt Phuwin, Phuwin ngồi dưới ánh mắt hoang mang nhìn thứ to lớn trước mặt miệng cậu vô thức thốt lên "To quá" Phuwin nhẹ nhàng cầm dương vật của hắn lên, nhẹ nhàng bỏ vào miệng mình, Phuwin bắt đầu bú múc cho hắn, nước dâm chảy xuống miệng Phuwin, hắn kích thích liền bắn vào miệng cậu, thấy Phuwin định nhả ra hắn nhanh chóng nhét nó vào miệng cậu 

"Nuốt vào"

"Um~~~"

Phuwin cố nuốt hết đống tinh đó, cậu thở hổn hển, ngước mặt lên nhìn hắn

"Nhị Thiếu Gia.... "

"Tiếp đi"

Hắn nắm tóc cậu,mạnh bạo kéo cậu vào dương vật của mình, Phuwin cứ thế mà bú cho hắn, Phuwin nhắm mắt lại nước mắt chảy dài xuống đôi gò má cậu,Pond nhìn Phuwin làm chưa kích thích 

"Bú mạnh lên"

"Um~~ah~~~"

Phuwin nghe lời hắn, cố gắng mút thật mạnh, nhưng vì quá mạnh, nên Phuwin lỡ chạm răng vào nó, Pond giật mình đạp mạnh Phuwin ra 

"Khốn kiếp tại sao mày lại để chạm răng vào hả"

Phuwin hoang mang nhìn hắn, 

"Xin.. xin lỗi nhị Thiếu Gia "

Phuwin cúi xuống xin lỗi hắn, hắn tức giận bước ra khỏi bồn tắm. Pond bước ra khỏi bồn tắm, với một chút nước còn đọng lại trên cơ thể hắn. Hắn cầm lấy một chiếc khăn lớn và bắt đầu lau khô người mình. Sau đó, hắn quăng khăn qua một bên và mặc lại bộ áo choàng tắm.

"Nè," 

Pond gọi, giọng lạnh lùng,

 "Lên giường và nghỉ ngơi đi."

Phuwin từ từ đứng dậy khỏi bồn tắm, cảm giác đau nhức từ cuộc "giao dịch" vừa rồi lan khắp cơ thể cậu. Cậu không dám nhìn thẳng vào Pond, chỉ khẽ gật đầu và cố gắng đi từng bước lên giường mà không để lộ bất kỳ sự yếu đuối nào.

Pond quan sát từng cử chỉ của Phuwin, đôi mắt hắn không rời khỏi cậu một giây nào. Khi Phuwin đã nằm lên giường, Pond bước đến gần, kéo chăn đắp lên người cậu, và nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy quyền:

"Ngủ đi. Lần này cậu làm không tốt... Tôi sẽ bỏ qua nhưng nếu còn lần sau.. Tôi không tha đâu."

Phuwin nằm im lặng, không dám đáp lời. Cậu cảm nhận được ánh mắt Pond vẫn đang dõi theo mình, nhưng cậu không dám phản kháng. Đôi mắt nhắm nghiền, nhưng tâm trí Phuwin lại tràn ngập những suy nghĩ hỗn độn. Cậu biết rằng, từ giây phút này, cậu đã thực sự trở thành một món đồ chơi trong tay Pond, một món đồ mà hắn có thể sử dụng bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu.

Pond nhìn Phuwin một lúc lâu rồi mới quay lưng bước ra khỏi phòng, để lại Phuwin một mình với những suy nghĩ và nỗi đau của riêng cậu. Cánh cửa đóng lại, căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở đều đều của Phuwin trong bóng tối.

Khi cánh cửa khép lại, Phuwin mở mắt ra, những giọt nước mắt lặng lẽ trào ra từ khóe mắt, thấm ướt gối. Cậu không thể kiềm chế được nỗi đau trong lòng, nhưng cũng không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận số phận mà mình đã chọn.

______________..
End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro