Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chiều nhạt nhòa tràn qua khung cửa sổ lớn, phù lên căng phòng một sắc màu vàng nhạt buồn bã. Phuwin ngồi lặng lẽ trên chiếc ghé da đen, tay siết chặt bản hợp đồng vừa ký. Mỗi dòng chữ trên giấy như một lưỡi dao khắc sâu vào lòng cậu, giam cầm trái tim trong chiếc lòng sắt của nợ nần và dục vọng.

Pond đứng trước mặt Phuwin, ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết mùa đông. Hắn không nói gì chỉ lặng lẽ quan sát cậu. Bản hợp đồng này đã định đoạt số phận của Phuwin, biến cậu thành món đồ chơi của hắn. Nhưng trong đôi mắt lạnh lùng của Pond, có một tia sáng kì lạ, tựa như sự thèm khát được che giấu dưới lớp vỏ bọc vô hình.

"Đứng lên"

Pond ra lệnh, giọng nói của hắn không mang theo cảm xúc nào.

Phuwin chậm đứng dậy, cảm nhận từng nhịp đập đau đớn trong trái tim. Cậu không còn sự lựa chọn nào khác, tất cả những gì cậu có thê chọn là tuân theo lệnh hắn. Cậu biết rằng từ này , cuộc sống của cậu sẽ không thuộc về cậu nữa , cuộc sống tự do mà cậu hằng ao ước sẽ mãi mãi tan biến.

Pond tiến lại gần, bàn tay hắn nắm lấy tay cậu, kéo cậu sát vào người hắn. Phuwin cảm nhận được hơi thở của hắn trên gương mặt mình, gần gũi nhưng xa lạ. Hắn cúi đầu xuống, đôi môi chạm nhẹ vào tai cậu, giọng nói trầm thấp như một lời nguyền .

"Từ giờ , cậu là của tôi. Mỗi hơi thở, mỗi nhịp tim, tất cả đều thuộc về tôi"

Cả cơ thể Phuwin run lên dưới sự kiểm soát của Pond, cậu muốn kháng cự nhưng biết rằng điều đó chỉ là vô ích. Trong khoảnh khắc đó, cậu cảm thấy bản thân như bị nuốt chuẩn bởi bóng tối sâu thẳm trong đôi mắt hắn. Dục vọng của Pond là ngọn lửa rực cháy, và Phuwin biết rằng hắn sẽ không bao giờ dập tắt ngọn lửa đó cho tới khi hắn hoàn toàn sở hữu cậu.

Pond không nói nhiều, ánh mắt của hắn sắc lạnh, sáng lên khi hắn nhìn Phuwin. Cảm giác quyền lực và sự chiếm đoạt đã thấm vào từng cử chỉ của hắn.

"Tôi nghĩ đến lúc cậu nên chăm sóc tôi rồi đấy , Phuwin Tang,"

Pond nói, giọng hắn như một lời ra lệnh, không cho phép cậu từ chối.Phuwin cảm nhận một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khi nghe lời nói đó. Hắn không chờ đợi phản ứng từ Phuwin, chỉ lặng lẽ ngồi xuống ghế, tay chậm rãi cởi từng chiếc cúc quần. Cử động của hắn điềm tĩnh, nhưng ẩn chứa một sự đe dọa ngầm. Khi xong, hắn nhìn lên Phuwin, ánh mắt đầy đắc ý, chờ đợi cậu thực hiện lệnh của hắn.

"Mau đến đây chăm sóc con trai tôi đi,"

Pond nhấn mạnh từng chữ, tạo ra một áp lực vô hình đè nặng lên Phuwin.Cậu đứng đó, tim đập thình thịch, từng giây từng phút trôi qua như kéo dài vô tận. Trước mắt cậu là sự đòi hỏi không thể từ chối, và trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ duy nhất: "Chỉ cần làm việc này, mình sẽ trả được nợ."Phuwin cố nuốt nước bọt, cố gắng kiểm soát những cảm xúc hỗn loạn đang xâm chiếm tâm trí. Cậu biết rằng bản thân không có lựa chọn nào khác. Để thoát khỏi vòng luẩn quẩn của nợ nần, cậu phải đánh đổi nhiều hơn những gì đã từng nghĩ. Khi cậu chần chừ tiến lại gần hắn, đầu óc cậu trống rỗng, tay chân run rẩy. Đứng trước Pond, mọi sự ngượng ngùng và e dè dường như bị nghiền nát bởi sự cương quyết trong ánh mắt của hắn. Phuwin ngồi xuống trước mặt Pond, đối diện với sự thực mà cậu phải đối mặt.

"Tôi... tôi... phải làm gì?"

Cậu hỏi, giọng run rẩy, ánh mắt vẫn không dám rời khỏi mặt đất.

"Mút nó đi,"

Pond ra lệnh, giọng hắn không mang theo sự dịu dàng hay thấu hiểu nào, chỉ là một mệnh lệnh khô khan.Phuwin đỏ bừng mặt, sự xấu hổ tràn ngập trong cậu. Chưa bao giờ cậu nghĩ mình sẽ phải làm điều này, phải hạ thấp bản thân trước người khác như thế. Nhưng cậu biết rằng từ chối sẽ chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn. Cậu cắn răng, tay run run đưa lên cầm lấy "nó," sự ngượng ngùng và sợ hãi dâng lên tột độ.

Chầm chậm, cậu nhắm mắt lại, nuốt một hơi thật sâu rồi đặt "nó" vào miệng mình. Cảm giác lạ lẫm và khó chịu tràn ngập, nhưng Phuwin không dám phản kháng. Cậu bắt đầu di chuyển, cố gắng làm theo chỉ dẫn ngầm của Pond, trong khi tim cậu đập loạn nhịp và nước mắt chực trào ra.Pond nhìn cậu, ánh mắt hắn chứa đựng một sự hài lòng pha lẫn thích thú. Cảm giác chiếm đoạt và quyền lực dâng tràn trong hắn khi nhìn thấy Phuwin phục tùng một cách miễn cưỡng nhưng bất lực. Pond không nói thêm gì, chỉ để mặc cho Phuwin tiếp tục công việc của mình, để rồi hắn cảm nhận được sự thỏa mãn từ từ len lỏi vào từng tế bào cơ thể.Căn phòng chìm vào im lặng, chỉ còn lại âm thanh của sự nhục nhã và sự chấp nhận. Phuwin ngậm dương vật của hắn vào miệng, cậu mút nó khiến Pond thích thú, hắn bắm tóc cậu kéo vào sâu hơn. Miệng Phuwin nuốt trọn dương vật của hắn.

Không gian trong căn phòng như ngưng đọng lại, chỉ còn lại những tiếng thở gấp gáp và tiếng vải vóc sột soạt. Phuwin càng cố gắng, cơ thể cậu càng trở nên căng cứng dưới ánh nhìn thiêu đốt của Pond. Cậu cảm thấy nhiệt độ cơ thể mình dâng lên từng đợt, máu như sôi lên dưới da, khiến từng thớ thịt của cậu run rẩy không ngừng.

Pond nhìn xuống cậu, một nụ cười nhẹ thoáng hiện trên môi khi thấy Phuwin đang hoàn toàn mất kiểm soát.

"Tốt lắm, Phuwin,"

hắn thì thầm, giọng nói trầm thấp như một cơn gió mùa đông vuốt ve, nhưng cũng đầy đe dọa.

"Bây giờ đến lượt tôi thưởng thức cậu."

Hắn kéo Phuwin đứng dậy, bàn tay mạnh mẽ của hắn không chút chần chừ lột bỏ từng lớp quần áo trên cơ thể cậu. Mỗi lần lớp vải rơi xuống đất, da thịt Phuwin tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, khiến cậu rùng mình. Pond không vội vàng, hắn muốn tận hưởng từng khoảnh khắc này, như một con thú săn mồi đang vui đùa với con mồi của mình trước khi ra đòn kết liễu.

Phuwin đứng trơ trọi giữa căn phòng, cơ thể hoàn toàn phơi bày trước Pond. Hắn bước đến gần hơn, ánh mắt rực lửa cháy bỏng của hắn như muốn đốt cháy mọi suy nghĩ của cậu. Bàn tay hắn lướt nhẹ trên làn da mềm mại của Phuwin, từ cổ xuống ngực, rồi dừng lại ở eo, mỗi chạm khẽ đều mang theo một cơn sóng rạo rực quét qua người cậu.

"Cậu đẹp thật đấy,"

Pond thì thầm, giọng nói hắn hòa quyện với tiếng thở dốc của Phuwin.

"Eo này bao nhiêu nhỉ... Nhỏ gọn thật"

Hắn chạm nhẹ vào eo Phuwin, một cảm giác lạ lẫm chạy dọc sống lưng cậu, Hắn lại nhìn lên bầu ngực cậu

"Ngực này... 90 không"

Hắn chạm vào ngực cậu, khiến Phuwin Phuwin ngượng ngùng . Thấy cậu ngại Hắn đắt ý cúi xuống, môi hắn tìm đến môi cậu, áp đặt một nụ hôn sâu và mãnh liệt. Đôi môi Pond vừa mềm mại vừa quyết liệt, như thể hắn muốn đánh dấu chủ quyền trên từng thớ thịt của cậu. Phuwin cảm nhận được vị ngọt ngào xen lẫn với sự chiếm đoạt trong từng nụ hôn, khiến cơ thể cậu phản ứng một cách tự nhiên.

Hơi thở cả hai hòa quyện vào nhau, cùng với nhịp tim dồn dập. Pond không chần chừ thêm nữa, bàn tay hắn trượt xuống thấp hơn, chạm đến nơi sâu kín nhất của Phuwin. Cậu rùng mình khi cảm nhận được sự mạnh mẽ và nóng bỏng từ bàn tay hắn, từng tế bào trong cơ thể cậu như đang bùng cháy.

"Tôi muốn cậu, Phuwin à~~~,"

Pond nói, ánh mắt hắn đục ngầu vì dục vọng. Hắn xoay người Phuwin lại, đẩy cậu xuống giường một cách dứt khoát. Cậu không còn đủ sức để chống cự, chỉ có thể nằm im, cảm nhận sự xâm chiếm của Pond. Hắn phủ lên người cậu, cơ thể hắn nóng như lửa, như muốn thiêu rụi mọi sự kháng cự cuối cùng trong Phuwin.

Không gian trong căn phòng như ngưng đọng lại, chỉ còn lại những tiếng thở gấp gáp và tiếng vải vóc sột soạt. Phuwin càng cố gắng, cơ thể cậu càng trở nên căng cứng dưới ánh nhìn thiêu đốt của Pond. Cậu cảm thấy nhiệt độ cơ thể mình dâng lên từng đợt, máu như sôi lên dưới da, khiến từng thớ thịt của cậu run rẩy không ngừng.

Pond nhìn xuống, một nụ cười nhẹ thoáng hiện trên môi khi thấy Phuwin đang hoàn toàn mất kiểm soát.

Hắn khoái chí, nhẹ nhàng nâng chân Phuwin lên, hắn móc dương vật to lớn của mình đưa vào bên trong cậu. Từng đợt khoái cảm mãnh liệt ập đến khi Pond đẩy sâu vào trong cậu. Phuwin cắn chặt môi để ngăn tiếng rên rỉ, nhưng không thể ngăn cơ thể mình phản ứng. Cậu cảm thấy mình như bị cuốn vào một cơn lốc xoáy không lối thoát, mọi thứ đều chìm đắm trong sự rạo rực và nỗi đau ngọt ngào.

Pond không ngừng lại, mỗi cú thúc càng lúc càng sâu, như muốn hòa tan cả hai thành một. Mồ hôi ướt đẫm cơ thể cả hai, trộn lẫn với những âm thanh ướt át và tiếng thở dốc không ngừng.

Cuối cùng, khi mọi thứ đạt đến đỉnh điểm, Pond gầm lên một tiếng trầm đục, cả cơ thể hắn run rẩy khi cảm nhận sự giải thoát. Phuwin cảm thấy một luồng nhiệt nóng bỏng tràn vào trong cậu, như một ngọn lửa bùng cháy thiêu rụi mọi thứ. Cậu khẽ nhắm mắt lại, để mặc bản thân chìm đắm trong cảm giác ngọt ngào pha lẫn với sự chiếm hữu của Pond.

Phuwin nằm dưới hắn, cơ thể cậu run rẩy và khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng và khoái cảm. Hắn không vội vàng, như một kẻ săn mồi đang từ từ tận hưởng từng khoảnh khắc trước khi ra đòn cuối cùng. Bàn tay hắn trượt dọc xuống cơ thể Phuwin, vuốt ve từng centimet da thịt mịn màng như thể hắn đang khám phá một vùng đất mới.

Pond chạm nhẹ vào cổ Phuwin, lướt qua bờ vai rồi dừng lại ở ngực cậu. Mỗi cú chạm của hắn đều mang theo sự tinh tế, vừa đủ để khơi gợi khoái cảm, nhưng không quá mạnh để khiến Phuwin đau đớn. Bàn tay hắn tiếp tục trượt xuống bụng cậu, mỗi cú chạm khiến Phuwin không thể kìm nén được mà rên rỉ khe khẽ, tiếng rên mang theo một sự khổ sở không thể giấu diếm.

"Đây... quả đúng là tiên cảnh mà,"

Pond thì thầm, giọng hắn trầm đục, xen lẫn với dục vọng cháy bỏng. Cậu cảm nhận được từng lời nói của hắn như những ngọn lửa đốt cháy da thịt mình.

Hắn cúi xuống, đôi môi hắn tìm đến từng nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể Phuwin. Mỗi nụ hôn, mỗi cú mút nhẹ đều khiến Phuwin không thể kiềm chế mà cong người lên, cơ thể cậu phản ứng một cách tự nhiên, không thể kháng cự lại cảm giác đang bùng cháy trong cậu.

Bàn tay Pond chạm đến nơi nhạy cảm nhất của Phuwin, hắn vuốt ve nó một cách nhẹ nhàng nhưng đầy khiêu khích. Phuwin cảm nhận được luồng khoái cảm chạy dọc sống lưng, cậu cắn chặt môi để không phát ra tiếng rên rỉ, nhưng không thể ngăn được cơ thể mình cong lên, như thể đang cố gắng đón nhận sự khoái cảm đó.

"Hnn... a..."

Phuwin rên lên một tiếng, môi cậu khẽ mở, đôi mắt mờ mịt trong làn sương khoái cảm.Pond mỉm cười, biết rằng cậu đã hoàn toàn rơi vào tay hắn. Hắn bắt đầu di chuyển nhịp nhàng, bàn tay hắn trượt lên trượt xuống trên cậu nhỏ của Phuwin, tạo ra những cảm giác khiến cậu không thể kìm nén được mà rên rỉ to hơn, mỗi cú chạm như một đợt sóng mạnh mẽ đập vào bờ, khiến cậu không ngừng cong người lên đón nhận.

"Ahh... Pond..."

Phuwin không thể ngăn được tiếng rên của mình, tiếng rên rỉ pha lẫn với sự khổ sở và sự đầu hàng trước cảm giác đang bao phủ cơ thể cậu.

Pond không dừng lại, hắn tiếp tục mơn trớn khắp cơ thể Phuwin, từng cú chạm đều mang theo sự khoái cảm tột cùng. Mỗi cú đẩy, mỗi cú va chạm của da thịt tạo nên những âm thanh "phập phập" khi hai cơ thể chạm vào nhau. Tiếng thở dốc của cả hai hòa quyện với nhau trong không gian đầy đam mê và dục vọng.

Phuwin cảm nhận được mình đang chìm đắm trong sự khoái cảm không thể kiểm soát. Cậu không thể nghĩ được gì khác ngoài việc tận hưởng từng đợt sóng cảm xúc mà Pond mang đến cho cậu. Cậu cảm thấy cơ thể mình như đang trôi dạt giữa biển cả, từng đợt sóng khoái cảm đẩy cậu lên cao hơn, cho đến khi cậu không thể chịu đựng được nữa.

Pond nhìn thấy điều đó, hắn càng lúc càng mạnh bạo hơn, mỗi cú đẩy càng lúc càng sâu, khiến Phuwin không thể kiềm chế mà rên rỉ lớn hơn. Cảm giác lấp đầy và sự ma sát khiến cậu hoàn toàn mất kiểm soát, tiếng rên rỉ vang lên không ngừng.

"Hnn... ah... Pond... Nhẹ... Nhẹ.. Thôi.. a..."

Phuwin thở hổn hển, lời cầu xin của cậu chỉ khiến Pond càng thêm kích thích .

Hắn tăng tốc, từng cú đẩy của hắn trở nên mãnh liệt hơn, mạnh mẽ hơn. Cơ thể cả hai cùng di chuyển nhịp nhàng, da thịt va chạm vào nhau, tạo nên những âm thanh "phập phập" ngày càng nhanh hơn, dồn dập hơn. Tiếng rên rỉ của Phuwin càng lúc càng to hơn, không thể kiểm soát được.

Cả hai cùng chìm đắm trong sự khoái cảm, trong đam mê không thể dừng lại. Pond không dừng lại cho đến khi cả hai đều đạt đến đỉnh điểm, cùng nhau rơi vào cảm giác thỏa mãn trong khoảnh khắc đó.

____________
End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro