Xuyên không về trực tiếp ăn dưa cảnh tình cảm của cha mẹ 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Sắt đã thỏa thuận với Tiêu Nhược Phong và đảm bảo một suất thi cho Vô Tâm . Thấy Bách Lý Đông Quân và Diệp Đỉnh Chi đã bước vào , bọn họ nhanh chóng giao thẻ thi của mình cho các sư phụ hướng dẫn của học đường , sau khi xác minh danh tính rồi tiến vào phòng thi .

Trong Thiên Kim Đài , các thí sinh gần như đã đến đầy đủ và đang đứng ngay ngắn trước đài và chờ đợi . Bách Lý Đông Quân liếc nhìn xung quanh , cau mày lẩm bẩm :

- Sao lại sắp xếp chỗ thi lớn như vậy ? Sợ chúng ta gian lận sao ?

Khi y quay người lại , phát hiện Diệp Đỉnh Chí đang đứng ở phía sau mình , kinh hãi nói :

- Ngươi làm gì vậy ?

Vô Tâm và những người khác vừa bước vào đã nhìn thấy Diệp Đỉnh Chi đang bám theo Bách Lý Đông Quân , vẻ mặt khao khát nhìn vào tấm biển lớn trên đó . Bách Lý Đông Quân với vẻ tự hào trong mắt và giải thích điều gì đó với Diệp Đỉnh Chi . Tiêu Sắt cũng liếc nhìn tấm biển , không khỏi cười thầm .

- Lục ca , tại sao huynh lại cười ?

Tiêu Vũ bối rối hỏi :

- Những con số đằng sau những cái tên đó có ý nghĩa gì ?

Tiêu Vũ không thường xuyên ra ngoài hoàng cung như Tiêu Sắt , và Tiêu Nhược Cẩn cũng sẽ không để hắn rời khỏi hoàng cung mà không có lý do chính đáng . Cho nên hắn đã nghe nói đến cái tên Thiên Kim Đài , nhưng hắn chưa từng đến nơi này một lần nào , nên đương nhiên không biết những con số này dùng để làm gì . Tiêu Lăng Trần thường xuyên cùng Tiêu Sắt đi chơi , hắn hiểu rõ điều này , giải thích với Tiêu Vũ :

- Xem ra đối với kỳ thi lớn này , Thiên Kim Đài cũng đã đặt cược xem năm nay ai sẽ đứng đầu . Những con số đằng sau những cái tên đó là nói về tỷ lệ cược của người này , con số càng lớn thì càng nhiều người đặt cược về hắn . Ví dụ như đối với Diệp thúc , con số đứng sau tên thúc ấy là một nghìn . Nghĩa là chỉ cần huynh đặt cược cho thúc ấy một lượng bạc , nếu thúc ấy thắng , huynh sẽ nhận được một ngàn lượng

Tiêu Vũ trầm tư gật đầu , sau đó hưng phấn nói :

- Vậy chúng ta có thể tham gia cá cược sao ?

Tiêu Sắt lập tức dội gáo nước lạnh vào người hắn , nói :

- Đương nhiên là không được

Tiêu Vũ có chút thất vọng gật đầu , vừa định ngồi xuống , liền nghe thấy Bách Lý Đông Quân từ bên đó hét lên :

- Ta cũng là một ngàn !

Trong phút chốc , toàn bộ Thiên Kim Đài đều im lặng , ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Bách Lý Đông Quân

Liễu Nguyệt không để ý , bình tĩnh nói :

- Bắt đầu đi

Linh Tố gật đầu , bước tới và nói lớn :

- Kỳ thi bắt đầu !

Sau đó , thư đồng vẫy tay , một cuộn giấy rơi ra , trên đó có bốn chữ lớn : " Ngoại trừ văn võ ". Các thí sinh không khỏi thì thầm với nhau thảo luận về chủ đề này , thư đồng hắng giọng hét lên :

- Im lặng ! Cái gọi là " Ngoại trừ văn võ " có nghĩa là ngoài văn học và võ thuật , các ngươi có thể thể hiện tài năng của mình ở những khía cạnh khác có thể khiến mọi người ngạc nhiên . Có tổng cộng sáu canh giờ để thi , nếu ngươi cảm thấy mình đã sẵn sàng nộp bài , hãy giơ tay và cho bọn ta biết ngươi muốn thể hiện tài năng gì . Bọn ta sẽ cử giám khảo tương ứng đến tiến hành bài kiểm tra . Nếu ngươi vượt qua bài kiểm tra , ngươi sẽ vượt qua kỳ thi đầu tiên . Mỗi thí sinh được phân cho một người giúp việc và ngươi có thể cử người giúp việc để lấy những thứ ngươi cần cho kỳ thi .

Cả Thiên Kim Đài im lặng , mọi người dường như đang nghiêm túc suy nghĩ xem mình nên dùng tài năng gì để giành chiến thắng . Linh Tố nhìn xung quanh một vòng rồi mới quay lại bên cạnh Liễu Nguyệt . Liễu Nguyệt từ thắt lưng lấy ra một tấm thẻ , ném ra ngoài . Linh Tố hét lớn :

- Bài thi sắp bắt đầu !

Diệp Đỉnh Chi mỉm cười với Bách Lý Đông Quân nói :

- Xem ra cuộc thi sẽ lập tức tiến hành .

Ở hai bên bục cao , một cây nhang khổng lồ được thắp lên . Khi nhang cháy hết , sáu canh giờ cũng sẽ hết . Diệp Đỉnh Chi nhìn thấy Bách Lý Đông Quân không để ý tới mình , hắn mỉa mai sờ mũi . Bách Lý Đông Quân đã quay người lại , ra lệnh cho người giúp việc lấy thứ gì đó cho mình . Diệp Đỉnh Chi cũng ra lệnh cho người giúp việc của mình . Trong lúc nhất thời , Thiên Kim Đài lần lượt tràn ngập tiếng nói của mọi người . Cho đến khi những người giúp việc được lệnh rời đi mới dừng lại . Diệp Đỉnh Chi liếm môi , lại nói với Bách Lý Đông Quân :

- Ngươi định làm gì ?

Khóe môi Bách Lý Đông Quân hơi nhếch lên :

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết ta muốn làm gì .

Vô Tâm ngồi đối diện Diệp Đỉnh Chi , từ khi ngồi xuống hắn đã không nhìn thấy mặt cha hắn . Vô Tâm lắc đầu bất lực . Mặc dù hắn tham gia kỳ thi vì tò mò không biết kỳ thi ở học đường sẽ như thế nào , nhưng hắn vẫn phải có một số tài năng để có thể sử dụng . Tiêu Vũ thấp giọng hỏi Tiêu Sắt :

- Lục ca , huynh định làm gì ?

Tiêu Sắt quay đầu đang định nói thì thấy một thí sinh mặc y phục trắng đứng dậy , tự tin nói :

- Ta muốn nộp bài thi của mình .

Hầu hết các thí sinh đều đang chờ đợi người giúp việc riêng của mình và không có gì để làm . Bây giờ có người phải nộp bài thi , tự nhiên họ đều sẵn sàng xem kịch . Thư đồng truyền tin cho Liễu Nguyệt , hắn không hề ngạc nhiên chút nào , gật đầu nói :

- Được rồi , ngươi tên là gì ? Và tài năng của ngươi muốn thể hiện là gì ?

Thí sinh mặc y phục trắng chấp tay lại , cười nói :

- Ta là người Bạch Y Phái , tên Đoàn Bạch Y . Bạch Y từ nhỏ đã học chơi cờ , coi như là thành thạo nó . Nên muốn thi đánh cờ

- Được .

Nói xong , thư đồng liền bay xuống , ngồi đối diện Đoàn Bạch Y :

- Ta cùng ngươi đánh cờ

Đoàn Bạch Y sửng sốt , nhìn thoáng qua Liễu Nguyệt trên mặt bị mũ trùm che lại , sau đó nhìn về phía hài tử này , tựa hồ không thể tin được , lại xác nhận một lần nữa :

- Ngươi cùng ta thi đấu ?

Hài tử sốt ruột nói :

- Không thắng thì thua

Đoàn Bạch Y vội vàng mở hộp cờ ra , tự nhiên muốn chơi , nhưng vẫn không khỏi tò mò :

- Ngươi học chơi cờ được bao nhiêu năm rồi ?

Hài tử hỏi lại :

- Thế ngươi học chơi cờ được bao nhiêu năm rồi ?

Đoàn Bạch Y nhìn hài tử còn rất nhỏ nhưng khí phách mạnh mẽ , xét theo đối phương là thư đồng của Liễu Nguyệt công tử , hắn cũng không dám quá kiêu ngạo , khiêm tốn nói :

- Ta học chơi cờ từ năm bảy tuổi cũng đã được mười năm rồi .

Hài tử bĩu môi nói :

- Cũng gần giống . Ta ba tuổi đã học chơi cờ , tính đến nay cũng đã được bảy năm rồi

Đoàn Bạch Y không nói thêm nữa , đẩy quân cờ đen đến trước mặt hài tử

- Quân đen bất bại , thế ngươi đi trước đi

Linh Tố cũng không khách sáo với hắn , hai người bắt đầu đánh nhau trên bàn cờ . Sau khi đốt hương , vừa rồi Đoàn Bạch Y vẫn đứng đắn bình tĩnh , trên trán bắt đầu đổ mồ hôi hột , cầm một quân cờ không chịu đặt xuống . Cho đến khi lưng ướt đẫm , mới bất đắc dĩ thở dài , đặt quân cờ xuống

- Ta thua rồi

Đồ Đại Gia không hiểu ván cờ nên đã cười khi thấy Đoàn Bạch Y không thể đánh bại một hài tử . Liễu Nguyệt thản nhiên nói :

- Thật ra thì cũng khá tốt . Có thể chơi lâu như vậy dưới sự chèn ép của Linh Tố , có thể nói là thông thạo chơi cờ . Linh Tố chỉ cần luyện tập thêm vài năm nữa là có thể trở nên bất khả chiến bại

Đồ Đại Gia ngừng cười , trở nên nghiêm túc :

- Vậy...?

Liễu Nguyệt khẽ lắc đầu :

- Nhưng dù sao nha đầu này vẫn chưa được coi là bất khả chiến bại


Trên đài , Linh Tố nhìn Đoàn Bạch Y có chút đáng thương , nói :

- Ba ván ta thắng hai . Chẳng phải quân đen bất bại sao ?

Nói xong , Linh Tố trả lại quân đen cho Đoàn Bạch Y . Đoàn Bạch Y lau mồ hôi và lại chiến đấu với Linh Tố . Tuy nhiên , sau một nén nhang , ván cờ lại kết thúc với việc Đoàn Bạch Y thừa nhận thất bại . Linh Tố đắc thắng đứng dậy và chuẩn bị bay về phía Liễu Nguyệt . Tiêu Sắt nói :

- Ta tới

Linh Tố quay người lại , nghiêng đầu nhìn hắn :

- Ngươi cũng muốn thi tài chơi cờ à ?

Tiêu Sắt cười nói :

- Cô nương xin hãy chỉ giáo . Không cần phải bắt đầu lại ván cờ mới , chỉ cần sử dụng ván cờ này . Nếu có thể chuyển bại thành thắng , ta sẽ thắng . Thế nào ?

Linh Tố nghiêm túc nhìn Tiêu Sắt

- Ngươi có chắc không ? Quân đen không có cách nào chiến thắng trong ván cờ này nữa

Tiêu Sắt vẫn ôn nhu cười :

- Ta không nghĩ vậy

Vừa nói , hắn vừa đi đến bàn cờ , quân đen đặt xuống bàn cờ . Linh Tố trở nên nghiêm túc , cau mày và ngồi xuống lần nữa . Tiêu Sắt cũng ngồi xuống đối diện .

Trên khán đài , Liễu Nguyệt nhìn có vẻ nghiêm túc hơn một chút . Nhìn một hồi , hắn không khỏi cong môi nói :

- Cái nước cờ này nhìn rất giống nước cờ của một người

- Ai ?

Đồ Đại Gia tò mò hỏi .

- Đương nhiên là tiểu tử này biết chuyện Linh Tố sẽ thua

Vừa dứt lời , Linh Tố đã đứng dậy và nói :

- Điều này sao có thể ?

Tiêu Sắt vẫn giữ nguyên nụ cười khiến người ta tức giận :

- Nếu cô nương không thấy thuyết phục được thì ngươi có thể thử lại . Dù sao , chúng ta còn rất nhiều thời gian .

Thái độ của Tiêu Sắt khiến Linh Tố tức giận , Linh Tố định đấu với hắn một hiệp nữa thì bị Liễu Nguyệt gọi lại .

- Công tử....

Linh Tố bĩu môi , cảm thấy không vui . Liễu Nguyệt cười nhẹ , bình tĩnh nói :

- Không thể đánh bại được lão Thất thì cũng không thể đánh bại được hắn . Ngươi nên nghiên cứu kỹ cuốn sách ta đưa cho ngươi , ngươi sẽ thành công .

- Tại sao ? Công tử , thứ người đưa cho ta rõ ràng là quân thư , không phải quân cờ...

Liễu Nguyệt cười nói :

- Đây chính là nguyên nhân ngươi thua , ngươi vừa mới đánh cờ , hắn lại sắp xếp quân cờ thành kiếm và thương cùng ngươi chiến đấu . Nếu ngươi chưa thực sự ra chiến trường thì khó lòng để hiểu được tình huống này . Tiểu tử này...là một điều bí ẩn



Tiêu Sắt đã vượt qua kỳ thi , nhưng hắn không vội rời đi mà ngồi lại vào chỗ của mình . Khi nghiêng đầu , hắn liền nhìn thấy người giúp việc của Lôi Vô Kiệt đã mang đồ vật tới cho hắn . Trong những thứ kỳ lạ đó , Tiêu Sắt chỉ nhận ra muối tiêu và nói :

- Ngươi không phải muốn tạo ra Phích Lịch Tử đó chứ ?

- Không có khả năng sao ? Cái này không coi là võ thuật , người không có võ công cũng có thể làm được

Lôi Vô Kiệt nói , Tiêu Sắt bất đắc dĩ ôm trán :

- Này ! Ý ta là nếu ngươi tạo ra Phích Lịch Tử . Ngươi nghĩ Lôi Môn sẽ không mang ngươi về tra tấn sao ?

- Đúng vậy , thế thay vì chế tạo Phích Lịch Tử . Ta sẽ chế tạo ra bom cay . Đây sẽ là phát minh của chính ta .

Lôi Vô Kiệt nói xong liền sai người giúp đỡ mua đồ cho hắn . Tiêu Sắt liếc nhìn lần nữa , liền nhìn thấy Tiêu Lăng Trần đang bào gỗ . Nhìn sang một bên khác , thì thấy trước mặt Tiêu Vũ là một đống trái cây và rau củ , không biết hắn muốn làm gì . Nhìn sang bên này , Bách Lý Đông Quân đang nhào bột nếp , Diệp Đỉnh Chi đang xử lý chân cừu , đại khái là đang chuẩn bị nướng cừu . Vô Tâm vẫn im lặng và không nhờ người giúp việc lấy bất cứ thứ gì . Tiêu Sắt không biết Vô Tâm sẽ thi gì .

Tiêu Sắt ngồi chán một lúc , suýt chút nữa đã ngủ quên . Những người xung quanh hắn đều giơ tay và nộp bài . Tiêu Sắt mở mắt ra và thấy trái cây và rau quả trước mặt Tiêu Vũ đã biến mất và biến thành một con thuyền du hành trên biển . Tiêu Sắt kinh ngạc nói :

- Đệ đã từng tới trù phòng rồi được mấy ngự trù bồi dưỡng tài nấu nướng sao ? Sao ta lại không biết đệ còn có năng lực này...

Tiêu Vũ cười nói :

- Làm mẹ vui thì dễ như ăn bánh

Liễu Nguyệt liếc mắt nhìn thuyền trái cây , mỉm cười gật đầu .

- Thú vị

Linh Tố nghe xong liền tuyên bố Tiêu Vũ đã thi đậu . Sau đó , lần lượt từng thí sinh nộp bài , nhưng không ai trong số họ có tài năng thú vị . Đột nhiên , một nữ tử mặc hắc y bay về phía trước , tự tin nói :

- Doãn Lạc Hà đến dự thi .

Toàn bộ nơi này đều náo động . Tiêu Vũ ngơ ngác nói :

- Vị tỷ tỷ này rất lợi hại sao ? Tại sao mọi người đều kinh ngạc như vậy ?

Tiêu Sắt nhẹ giọng nói :

- Nàng là con gái của vua cờ bạc Doãn Lạc Hà , nhưng đệ không biết cũng là bình thường , đệ cứ xem đi .

- Tiên nữ tỷ tỷ...

Bách Lý Đông Quân trợn to hai mắt nhìn Doãn Lạc Hà thở dài . Thấy vậy , Diệp Đỉnh Chi khẽ cau mày , giơ chiếc quạt đuôi mèo của mình ra chặn trước mặt Bách Lý Đông Quân . Nhưng Bách Lý Đông Quân lại đẩy chiếc quạt của hắn ra , nhìn chằm chằm vào nữ tử kia . Diệp Đỉnh Chi cọ mình vào Bách Lý Đông Quân , buồn bã nói :

- Đẹp như vậy sao ?

- Thật đẹp

Bách Lý Đông Quân lúc này không biết trả lời thế nào . Mà sắc mặt Diệp Đỉnh Chi tối sầm . Vô Tâm cúi đầu cười khúc khích , sợ là cha ghen tị vì mẹ chỉ ngắm nhìn người đẹp thêm vài lần thôi sao ?

Doãn Lạc Hà tham gia kỳ thi bằng tài năng đánh cờ bạc . Đường Liên bước tới và mỉm cười nói :

- Không biết cô nương có thể tính ta vào không . Ta cũng tham gia kỳ thi bằng tài năng đánh bạc

Doãn Lạc Hà khoanh tay , nhìn Đường Liên và nhướng mày . Liễu Nguyệt khẽ gật đầu :

- Ừm

Để kiểm tra xác thực danh tính của Doãn Lạc Hà , Đồ Đại Gia đã đặc biệt bắt Đồ Nhị Gia đang ở Bách Hoa Lâu nghe nhạc về . Cái gọi là tài năng đánh cờ bạc là một phần rất quan trọng .

Trong một vụ cá cược , ba người đều cược một nghìn lượng và việc xem ai thông minh hơn là tùy thuộc vào họ . Doãn Lạc Hà mỉm cười nhìn Đường Liên :

- Mời

Đường Liên khẽ mỉm cười , lộ ra tấm thẻ của mình . Đó là tấm thẻ lớn nhất trong số ba người . Đồ Nhị Gia thầm nuốt nước bọt , ánh mắt có chút phức tạp nhìn Đường Liên , hít một hơi thật sâu trước khi đưa ra thẻ nhỏ hơn của mình . Nhưng chắc chắn không lớn hơn thẻ của Doãn Lạc Hà . Quả nhiên , Doãn Lạc Hà đưa ra thẻ của mình , lớn hơn của Đồ Nhị Gia . Kết quả đã được quyết định . Đồ Đại Gia trên khán đài cũng toát mồ hôi hột , sao lại xuất hiên hai nhân vật đánh bạc giỏi cùng một lúc ?

Liễu Nguyệt khẽ mỉm cười , ra hiệu cho hai người vượt qua kỳ thi . Tiêu Vũ hưng phấn nói :

- Đại ca thật lợi hại . Không ngờ huynh ấy lại giỏi việc này

Tiêu Sắt lẩm bẩm :

- Chỉ sợ nữ tử đó không phải là Doãn Lạc Hà thật sự

Vô Tâm liếc nhìn Doãn Lạc Hà , nhẹ giọng hỏi Tiêu Sắt :

- Sao ngươi lại nói như vậy ?

- Mặc dù Doãn Lạc Hà bây giờ vẫn còn rất trẻ , nhưng việc Đường Liên có thể đánh bại cô ấy cũng đủ sốc rồi . Mẹ ngươi không giỏi việc này , liệu đồ đệ mà y dạy có giỏi không ?

Tiêu Lăng Trần không đồng ý , nói :

- Nhưng ca ca rất nhanh , đánh bạc không phải chỉ là cố gắng vượt qua nhau mà không bị phát hiện sao ?

Sau khi Đường Liên trở về chỗ ngồi , không đợi Tiêu Sắt hỏi , Đường Liên liền nói :

- Quả nhiên là con gái của vua cờ bạc , nàng nhìn ra ta hết tiền , nhưng cũng không vạch trần mà còn giúp ta .

Tiêu Sắt suy nghĩ một chút , chẳng lẽ hắn đã nghĩ sai sao ? Vô Tâm nói :

- Ta đoán là muốn giúp ngươi một cái . Dù sao , sau lần khảo hạch đầu tiên , vẫn còn có một lần kiểm tra nữa

Đường Liên gật đầu , hỏi Vô Tâm :

- Ngươi dự định làm thế nào để vượt qua kỳ thi ?

Vô Tâm cười thông minh , đứng dậy đi tới trước đài , nhìn Liễu Nguyệt trên khán đài , lớn tiếng nói :

- Tiểu hòa thượng Vô Tâm , muốn nộp bài

- Ngươi muốn thể hiện tài năng gì ?

Linh Tố hỏi . Vô Tâm cười nói :

- Bần tăng không có tài , nhưng lại biết một ít kỹ thuật nhìn khí vận . Bần tăng quan sát khí vận của công tử , nhìn thấy tử khí đang vất vưởng xung quanh . Ngươi nhất định sẽ đứng đầu bảng trong ba năm tới

Lời này vừa nói ra , mọi người đều cho là hắn vô tình nói ra lời này , Liễu Nguyệt công tử thậm chí không thể để hắn thi qua . Nghe vậy , Liễu Nguyệt mỉm cười tự nhủ : Đứa trẻ này còn thú vị hơn đứa trước .

- Vậy thì để ta nhận lời tốt đẹp của tiểu hòa thượng vậy

Liễu Nguyệt ấm áp nói . Vô Tâm cứ như vậy mà vượt qua kỳ thi , khiến tất cả mọi người đều choáng váng .

Chiếc nỏ do Tiêu Lăng Trần chế tạo và bom cay do Lôi Vô Kiệt chế tạo cũng đã vượt qua cuộc đánh giá . Nhiều thí sinh lần lượt rời khỏi kỳ thi . Khi chỉ còn lại một số ít , một thiếu niên gầy gò mặc áo choàng đen giấu mặt đã tham gia kỳ thi , sử dụng thuật Kì Môn Độn Giáp . Vô Tâm vẻ mặt nghiêm nghị , cảnh giác nhìn Gia Cát Vân . Liễu Nguyệt không phá được trận pháp nên đã để Gia Cát Vân thi đậu . Gia Cát Vân dường như thản nhiên liếc nhìn Vô Tâm rồi rời khỏi Thiên Kim Đài




Hương sắp tàn nên mọi người vô tình nhìn sang phía bên kia . Bách Lý Đông Quân không biết lúc nào đã ngủ say , Diệp Đỉnh Chi ngồi ở bên cạnh y cũng không quay lại chỗ ngồi của mình . Thịt cừu nướng trên vỉ nướng thực sự đã tự lật . Nhìn thấy thời gian đã không còn nhiều , Diệp Đỉnh Chi ở trước mặt Bách Lý Đông Quân nhẹ nhàng búng ngón tay . Bách Lý Đông Quân uể oải ngồi dậy , y còn có chút choáng váng ngồi một lát , sau đó quay đầu nhìn Diệp Đỉnh Chi . Đây là Vân ca sao ?

Diệp Đỉnh Chi lấy thịt cừu nướng ra khỏi vỉ nướng , cắt thành từng miếng , quay đầu nhìn Bách Lý Đông Quân .

- Ngươi làm cái gì ngu ngốc vậy ? Thời cơ đã đến rồi

Bách Lý Đông Quân rốt cuộc tỉnh táo lại , vội vàng lấy rượu ra . Đám người Vô Tâm ở lại tự nhiên được uống một chén rượu rồi ăn một miếng thịt , ai nấy đều khen ngợi . Ánh mắt của Liễu Nguyệt nhìn qua Bách Lý Đông Quân và Diệp Đỉnh một lúc , sau đó tuyên bố hai người đều đã thi đỗ .

Hắn thực sự không thể giúp lão Thất đá tình địch của mình ra một cách vô lương tâm . Xin lỗi lão Thất , sợ sau này hôn thê của ngươi sẽ trở thành bạn cùng lớp với tình địch của ngươi . Liễu Nguyệt trong lòng nói .



Sau khi thi xong , Tiêu Vũ lập tức chạy về phía Bách Lý Đông Quân , một nhóm người ồn ào rời đi , nói muốn tìm một địa điểm để ăn mừng . Sau khi họ rời đi , Tiêu Nhược Phong xuất hiện . Liễu Nguyệt liếc hắn một cái , nói :

- Những người ngươi mang từ Càn Đông Thành về đều rất thú vị

Tiêu Nhược Phong khẽ mỉm cười .

- Ta chỉ mang theo một người từ Càn Đông Thành trở về

Liễu Nguyệt không quan tâm Tiêu Nhược Phong còn đang nói chuyện với mình , cười khúc khích

- Vậy thật thú vị , hắn là người mà ngươi mang về từ Tuyết Nguyệt Thành sao ? Chiếc nỏ lặp đi lặp lại của ngươi chỉ là một bản thiết kế , nhưng hắn đã tạo ra được

Nụ cười của Tiêu Nhược Phong cứng đờ trên mặt , xông ra ngoài  lao về phía đám người Bách Lý Đông Quân như một cơn gió .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro