[All Diệp] Diệp Tu Alpha sau khi trọng sinh biến thành Omega Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Đường Quả Sắc Miệt Tử

Thể loại: Toàn chức cao thủ đồng nhân võng du, ABO, All x Diệp Tu

Edit: Mều

Beta: chưa beta

Chương 7

01.

Vì muốn mời Hại Người Không Mệt tham gia Hưng Hân, Diệp Tu mang theo đoàn đội bắt đầu công cuộc đuổi giết

Hôm nay Hại Người Không Mệt sử dụng clone thích khách Mạc Bạch, xuyên qua chiến trường bắt đầu nhặt mót. Nhưng không cẩn thận, lần thứ hai xuất hiện liền bị bọn Diệp Tu phát hiện. Hắn thật không dễ dàng gì mới có thể kéo dãn khoảng cách giữa hai bên, thì lại bị một tên kiếm khách ngăn lại

—— không đúng, này không thể nói là tiện tay được

Hại Người Không Mệt tâm cũng mệt mỏi theo..

Đây rõ ràng chính là máu lửa công kích, muốn đem hắn làm đến chết đi sống lại ở nơi này a!!*

Kết quả chính là vì bị tên kiếm khách kia cản lại, Hại Người Không Mệt bị Quân Mạc Tiếu đuổi tới, cuối cùng chỉ có thể ôm lấy hận chết dưới ô của đối phương. . . . . .

"Cảm tạ cảm tạ." Diệp Tu hướng Lam Kiều Xuân Tuyết cười cười

"Không có gì, chỉ thuận tiện thôi." Lam Hà gõ thoại.

Hại Người Không Mệt chưa kịp chọn hồi sinh, liền thấy được bóng thoại của tên kiếm khách kia

"..............."

Vô liêm sỉ!

Hắn ngồi trước máy vi tính tức giận đến run cả người, suýt chút nữa liền đem con chuột trong tay bóp hỏng.

02

Lam Hà cũng không biết bản thân mình đang có tâm tình gì nữa

Khi bị Xuân Dịch Lão hỏi về vấn đề tình cảm, khi đó cậu rõ ràng hạ quyết tâm không bao giờ bị Diệp Thu ảnh hưởng nữa. Nhưng lại nói tới.. ban nãy người kia chỉ là thuận miệng nhờ một câu, đầu óc cậu lại giống như hoạt động quá độ mà nóng lên. Đầu đuôi câu chuyện còn chưa rõ, đã đem Hại Người Không Mệt chặn lại

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Lam Hà hai tay đỡ trán, trong lòng một bên ngọt đến nổi bong bóng , một bên lại chua xót đến lợi hại , các loại cảm xúc phức tạp lại xen vào cùng nhau, khiến cậu cảm nhận một hồi xoắn xuýt

Lam Hà trầm tư.

Lúc này cậu mới phát hiện ra, cậu đối với Diệp Thu đại thần. . . . . . Tình cảm của cậu đối với Diệp Thu đại thần có phải hay không cùng tình cảm đối với những khác người có chút không giống nhau a?...

Xuân Dịch Lão ngồi một bên liền nhận ra động tác của Lam Hà, không khỏi trầm mặc. Qua rất lâu, hắn mới rốt cục thở dài một hơi.

Có vẻ như cuộc nói chuyện lần trước của hắn với tiểu Lam về vấn đề này, đến cùng cũng vẫn là không có tác dụng gì.

Suy nghĩ đến đây, Xuân Dịch Lão không khỏi cảm thán bi ai, mắt lộ ra tang thương ngẩng đầu nhìn trần nhà

Quả nhiên, loại vấn đề có liên quan với luyến ái , cẩu độc thân như hắn đúng là không tư cách đứng ra nghe người ta tâm sự ....

03

Lúc Tiếu Thời khâm chuyển nhượng đến chiến đội Gia Thế, Đào Hiên mang theo cậu và Tôn Tường đi tới lầu hai của quán Internet Hưng Hân.

"Diệp Thu tiền bối? *"

Tiếu lúc khâm có chút không thể tin được con mắt của chính mình. Khi nhìn thấy đối phương trong nháy mắt đó, phản ứng đầu tiên của cậu chính là hoài nghi bản thân lại bắt đầu mơ linh tinh không

"Là tui." Diệp Tu gật gù nói.

"Làm thế nào ——" Tiếu Thời khâm trong khoảng thời gian ngắn có hơi không thể tin được. Lẽ nào Diệp Thu tiền bối cho tới nay đều ở đối điện Gia Thế, không hề rời đi?

Mà một bên khác, Trần Quả nhìn thấy ông chủ Gia Thế, Đào Hiên, thì cảm thấy rất không vui vẻ, liền hỏi: "Mấy người đến đây có chuyện gì? *"

"Mang theo đội trưởng và đội phó của chúng tôi đến chào hỏi trước *" Đào Hiên tao nhã, khéo léo mỉm cười, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Diệp Tu, "Cậu cảm thấy thế nào?"

Diệp Tu gật gù: "Rất tốt. Giá trị thương mại đúng là khá lớn." Hắn dừng một chút, cười cười, "Có điều, nếu bàn về Vinh Quang , hai người bọn họ gộp lại cũng không bằng tui rồi"

Nụ cười của Đào Hiên lập tức cứng đờ, bất quá ông cũng không để tâm đến bản thân trước, mà đầu tiên là liếc mắt nhìn Tôn Tường, chỉ lo vị này tuổi trẻ đội trưởng sẽ bị Diệp Thu làm tức giận —— ông tất nhiên biết Tôn Tường đến cùng có bao nhiêu phần trăm dễ dàng bị người khác chọc điên lên

Đúng như dự đoán, Tôn Tường bước lên trước

Cậu ta nói với Diệp Tu: "Anh còn muốn soát phó bản sao?"

"Hôm nay hết lượt vào phó bản rồi." Diệp Tu nói, "Ngày mai được không?"

Tôn Tường gật đầu: "A, được, vậy ngày mai tôi sang tìm anh."

Nghe mấy lời Tôn Tường nói, ánh mắt ông chủ Đào không khỏi một trận mờ mịt.

Này, chuyện này .. hình như so với ông tưởng tượng có chút không giống nhau lắm a?

Diệp Tu giống như chê còn chưa đủ, nhìn về phía Tiếu lúc khâm cười: "Nghi thức hoan nghênh a, hay là mai cậu cũng tới cùng soát phó bản đi?"

". . . . . . . . . . . ." Tiếu lúc khâm ngẩn người, nói, ". . . . . . Được."

Tôn Tường bất mãn: "Có mình tôi còn chưa đủ sao?"

Ông chủ Đào liền cảm thấy thế gian càng mờ mịt.

Không chỉ so với tưởng tượng khác nhau, mà chính mắt ông thấy chính phó đội Gia Thế bọn họ ngược lại còn muốn bồi tiền đội trưởng đánh phó bản? Đây là cái gì?? Muốn làm phản sao???

Ngụy Sâm nhìn cảnh tượng này nhất thời cảm thấy vô cùng vui vẻ, hắn vuốt cằm nhìn về phía Đào Hiên đang mê man, nghiêng đầu cười nói với ông chủ Đào: "Tui nói này ông chủ Đào, không bằng ông cũng tới đây phụ bọn này đánh phó bản đi. Nếu ra trạng bị cấp cao, có thể cho ông chọn trước nha"

Đào Hiên triệt để ngu người nhìn chằm chằm, một chút phản ứng cũng không có

Không lẽ ngay cả ông chủ này cũng phải bồi tiền đội trưởng đánh phó bản rồi sao....

04

Kiều Nhất Phàm đang ngồi ở tầng một quán net, đúng lúc đụng phải mấy người Tôn Tường, nhất thời kinh ngạc, buột miệng thất thanh hô lên tên của Tôn Tường và Tiếu Thời Khâm, khiến cho quán Internet phát sinh bùng nổ một vụ lộn xộn

"Mịa nó! Gia Thế, là Gia Thế Tôn Tường với Tiếu Thời Khâm kìa!"

"Tất cả đừng manh động, anh đây muốn bắt sống a!"

Tất cả mọi người giống như nổi điên lao về hướng Tôn Tường cùng Tiếu Thời Khâm. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, tình cảnh trở nên vô cùng náo loạn, Diệp Tu đứng dưới chân cầu thang cũng bị dồn ép kéo vào, bị đám người đang hướng về phía hai người kia kéo đi .

"Đừng đẩy!" Tôn Tường bị người ta vừa đẩy vừa kéo, khó chịu đến nhịn đỏ cả mặt. Nếu không phải vì bận tâm hình tượng, cậu đã sớm đẩy toàn bộ đám người này —— Đệt! Tên nào dám đẩy ông đây??

Tôn Tường thấy sau lưng có người nắm lấy áo mình, đang muốn quay lại kéo tay người kia ra, kết quả bởi vì bị quá nhiều người chen lấn, không cẩn thận sử dụng sức quá đà, đổi từ kéo thành đẩy, sức đẩy cũng khá lớn, liền trực tiếp đem Tường Tường theo đà đẩy ngã về phía trước

Vào lúc này, Diệp Tu cũng bị đẩy đến đối diện Tôn Tường, mà trong khoảnh khắc kia Tôn Tường né tránh không kịp, cứ như vậy trực tiếp đụng phải Diệp Tu. Môi, miệng cùng hàm của hai người đều bị dập vào một chỗ

Diệp Tu cùng Tôn Tường đập môi vào nhau đến bật máu, cả hai đều đau đến chảy nước mắt. Đặc biệt là Diệp Tu, hắn càng thống khổ, vì cái gì? Bởi vì hắn đang bị một tên to xác hơn một mét tám gắt gao đè lên nha!! Hiện giờ không chỉ là môi đau, mà là trên người chỗ nào cũng đau đến không được. Hắn muốn kiện a!!

Đào hiên: ". . . . . . . . . . . ."

Tiếu Thời Khâm: ". . . . . . . . ."

Toàn bộ quán Internet trong nháy mắt rơi vào yên lặng

Qua một hồi, cũng không biết là ai đột nhiên gào lớn một tiếng ——

"Ngu ngốc, mấy người nhìn cái gì, mau mau chụp ảnh a!"

05

Tối hôm đó, Hoàng Thiếu Thiên tắm xong liền nằm trên giường ôm điện thoại lướt weibo

Mặc dù hai ngày trước Lam Vũ thua trận, khiến cho cậu không muốn thấy bất kỳ một thông tin nào của liên minh và thi đấu chuyên nghiệp. Nhưng mà cậu cảm thấy hiện tại có lẽ thông tin ngày hôm đó đã chìm xuống, cho nên lên weibo xem chút tin tức chắc không vấn đề gì

Sau đó Hoàng Thiếu Thiên liền thấy được một đề tài nóng đứng đầu trang: # Tôn Tường bị cưỡng hôn #

". . . . . . Này ... là cái gì?"

Hoàng Thiếu Thiên liền ấn vào xem một chút, đập vào mắt chính là hình ảnh Tôn Tường bị bao quanh giữa một rừng người, cậu ta bị ngã vào lên một ai đó, hơn nữa còn hôn lên môi của đối phương.

Mà tại sao người kia. . . . . . tại sao lại có cảm giác rất quen mắt. . . . . . ?

—— mẹ kiếp , là Diệp Thu! ! !

Hoàng Thiếu Thiên trực tiếp từ trên giường té xuống đất.

Cậu bỗng nhiên cảm thấy kinh hoàng —— đây... cái này rốt cục là tên kia đã bị mấy tên Alpha khác cuỗm mất rồi sao! ?

Hoàng Thiếu Thiên ngay lập tức vọt tới bàn mở máy tính, đăng nhập QQ. Sau đó không ngừng cuồng loạn oanh loạn tạc QQ của Diệp Thu:

"Diệp Thu! ! ! ! ! ! ! Anh khôn hồn thì nhanh lên một chút cút lên đây cho bổn kiếm thánh! ! ! ! ! ! Lên đâyyyyy! ! ! ! !"

06

"Á——"

Diệp Tu đang ngồi ở trên ghế salông, môi bị Trần Quả xức thuốc. Bị đau đến nghiến răng, hắn vội vàng nói: "Đau, đau, chị nhẹ chút."

"Nhẹ nhất rồi, chỉ là bôi thuốc, cậu sợ cái gì" Trần Quả nói.

Kiều Nhất Phàm đứng một bên xấu hổ nhìn Diệp Tu cùng Trần Quả:

"Xin lỗi, đều là do em làm loạn, nếu không thì sẽ không có chuyện như thế này. . . . . ."

Diệp Tu nhìn Nhất Phàm cười cười, đối với cậu nói mấy câu trấn an. Đúng lúc này, tiếng QQ vang lên, Diệp Tu quay sang nói với Trần Quả:

"Tui đi nhìn chút."

Nói rồi liền đứng dậy đi tới xem máy tính

Trần Quả không còn sức cãi nhau, chỉ đành nghe theo. Đường Nhu ngồi bên cạnh liền giơ điện thoại di động đưa tới trước mặt cô, nói:

"Chị xem cái này đi. Chuyện vừa rồi bị người ta chụp ảnh đăng lên Weibo rồi."

"Làm sao có thể. . . . . ." Trần Quả tức giận, "mấy người này... làm sao có thể làm như vậy được chứ"

Trong phút chốc, Trần Quả đột nhiên lo lắng vô cùng, cũng quên chính mình đang ở hoàn cảnh nào, liền lầm bầm lầu bầu nói: "Nếu như Cao Anh Kiệt nhìn thấy thì phải làm sao? Diệp Tu thích cậu ta như vậy, nếu như có hiểu lầm, liền. . . . . ."

Kiều Nhất Phàm trong nháy mắt kinh hoàng, mở to mắt.

. . . . . . Anh Kiệt?

Tiền bối, thích Anh Kiệt sao?

Cậu có hơi hoảng hốt đứng lên, cảm giác trái tim mình giống như là bị ai đó mạnh mẽ đấm cho một quả

Tiền bối thích Anh Kiệt?

Kiều Nhất Phàm cúi thấp đầu, khóe miệng vô thức nhếch lên, siết chặt tay. Đột nhiên cảm giác thấy chính mình trở nên vừa hốt hoảng vừa luống cuống cực kỳ.

Tiền bối đã có người thích, hơn nữa. . . . . . Lại còn là bạn tốt nhất của cậu.

Đúng lúc đó, điện thoại di động trong túi bỗng nhiên kêu. Kiều Nhất Phàm giật mình, khóe mắt không biết tại sao bỗng nhiên chảy nước mắt. Cậu run rẩy lấy điện thoại di động ra, cố gắng bình ổn giọng nói, trả lời "Alo?"

"Alo, Nhất Phàm, là tớ." Người bên kia là Cao Anh Kiệt, "Cậu có khỏe không, đã đến nơi rồi à?"

"Ừ. . . . . . Chiều nay đã đến." Kiều Nhất Phàm cười trả lời Cao Anh Kiệt, "Cậu thì sao? Đang làm gì thế?"

"Vừa kết thúc huấn luyện." Cao Anh Kiệt nói.

Cho dù đang là kỳ nghỉ hè, câu lạc bộ Vi Thảo cũng là có rất nhiều người ở lại tập trung huấn luyện , trong đó có cả Vương Kiệt hi và Cao Anh Kiệt.

Kiều Nhất Phàm nghe được giọng nói của Cao Anh Kiệt, tâm trạng vừa mới bình ổn liền không thể bình tĩnh được nổi lên xót xa, buột miệng nói: "Cậu biết không? Tớ nghe nói. . . . . . Diệp Thu tiền bối thích cậu."

Bên kia Cao Anh Kiệt nghe xong liền ngây người. Có chút không dám tin tưởng nhắc lại: "Diệp Thu tiền bối. . . . . . Thích tớ?"

Vừa vặn lúc đó, Vương Kiệt Hi đi ngang qua

". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ."

(Thật trùng hợp.....)

Tiếp theo Vương Kiệt Hi mặt không đổi sắc, lấy điện thoại mở QQ của Diệp Tu

07

"Diệp Thu ngươi lên đây cho bổn kiếm! ! ! Lên đâyyyyyy! !"

Từ lúc Diệp Tu nghe thấy tiếng báo QQ, đến khi hắn ngồi xuống trước máy tính. Chỉ trong vòng mấy chục giây ngắn ngủi, Hoàng Thiếu Thiên đã liên tục oanh tạc hơn 100 tin nhắn

"Cái Microblogging kia rốt cuộc là chuyệngì đấy! !"

"Cái gì Microblogging?" Diệp Tu trả lời

"Anh tự xem đi!" Hoàng Thiếu Thiên nghiến răng nghiến lợi quăng sang cho hắn một đường link blog "Bây giờ, toàn bộ Weibo đều như phát nổ! !"

". . . . . . . . . . . ." Diệp Tu bình tĩnh gõ chữ "Là do Tôn Tường không cẩn thận đẩy ngã tui thôi, bị người ta đẩy. Chứ còn làm sao nữa"

"Thật sao?" Hoàng Thiếu Thiên hoài nghi hỏi

Diệp Tu trả lời: "Không phải sao?"

"Vậy anh mở video lên cho tui coi." Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên rất nôn nóng muốn nhìn thấy mặt Diệp Tu

"Không cho" Diệp Tu nói.

Hoàng Thiếu Thiên gào lên: "Nghỉ hè tui đến giúp anh đánh phó bản!!!! con mẹ nó đánh phí bản đánh boss dã đồ!!! Toàn bộ nghỉ hè đến giúp anh được chưa hả!!!!!!!!!!!!!!"

(Thật thê nô......)

"Ting —— Diệp Thu mời ngài tham gia video chat"

Hoàng Thiếu Thiên lấy tốc độ tay hơn 500 ấn đồng ý lời mời

Bên dưới ánh đèn, Hoàng Thiếu Thiên nhìn thấy mặt Diệp Tu, bên đó có chút thiếu ánh sáng. Người kia vẫn mang theo một bộ dạng hững hờ quen thuộc, nhưng bên khóe miệng vẫn nhấc lên, khẽ mỉm cười .

Vốn tâm tình Hoàng Thiếu Thiên đã khá hơn nhiều, nhưng ngay giây tiếp theo, cậu để ý thấy trên môi đối phương có một vết thương nhỏ, cực kỳ chướng mắt.Mặt cũng hóa đen theo

"Miệng của anh làm sao thế! ?" Hoàng Thiếu Thiên gấp gáp hỏi

Diệp Tu giơ tay sờ sờ vết thương trên môi, nói: "Do thằng nhóc Tôn Tường đấy"

". . . . . . . . . . . ."

Hệ thống thông báo trái tim Hoàng Thiếu Thiên nhận 10 ngàn điểm công kích.

"Anh. . . . . . Anh. . . . . ." Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy bản thân sắp hít không thông, tức phát điên.

Cậu mang theo vạn phần oan ức nhìn chằm chằm Diệp Tu, qua một hồi lâu, mới rốt cục phun ra vài chữ ——

"Anh. . . . . . Anh dám ở đằng sau lưng tui lén lút câu dẫn người!!!"

Chưa xong, còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro