5 vị sư huynh x Tiểu Bách Lý( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: ⚠ có H, vâng, đây là H mà mọi người mong mỏi đây=))
Xưng hô cho dễ hơn nè=))))
Tiêu Nhược Phong: hắn
Lôi Mộng Sát: gã
_______________________

Hôn chán chê, Lôi Mộng Sát đưa tay, tháo nút thắt lỏng lẻo của lớp áo lót, tháo xuống lớp áo cuối cùng, để cơ thể y hoàn toàn lộ ra trước mắt họ, bây giờ cả hai người mới hoàn toàn nhìn rõ, trên cơ thể y là hàng loạt vết ửng đỏ ám muội, từ xương quai xanh, eo, hông, từ bắp đùi trắng nõn kéo xuống cổ chân, không chỗ nào là không có những dấu vết của việc ân ái, cả dấu tay cũng vẫn còn hồng hồng ẩn hiện trên cánh mông tròn trịa, cổ chân cũng vẫn còn dấu vết bị nắm lấy, lại thêm khuôn mặt đỏ ửng vì kích thích, đôi mắt dâng lên tầng sương sau khi hôn, khiến cho Bách Lý Đông Quân trông vô cùng quyến rũ

" Hửm? có phải hay không vì mấy vết này mà đệ tránh mặt bọn ta? "

Tiêu Nhược Phong nhìn thấy mỹ cảnh trước mắt, như hiểu ra vấn đề, liền cất tiếng, vừa hỏi vừa nâng một chân của Bách Lý Đông Quân vắt lên eo mình, mà Bách Lý Đông Quân đối với câu hỏi kia liền không muốn trả lời. Lôi Mộng Sát ở đằng sau vuốt ve cơ thể y, cười cười ghé vào tai của y mà hỏi.

" Đệ cái này là lo sợ bọn ta thấy thì đệ sẽ khó mà xuống giường phải không? Hửm? "

Giọng điệu ngả ngớn, trầm trầm của gã được rót vào trong tay y, nghe giống hỏi, nhưng lại giống như khẳng định, y không biết có nên trả lời không, nhưng mà thừa nhận thì khiến người da mặt mỏng như y cảm thấy ngại lắm, thế là quyết định không trả lời, thay vào đó, y hơi nhảy lên, câu cả hai chân vào eo của Tiêu Nhược Phong, lại hơi ngã ra sau, dựa vào ngực của Lôi Mộng Sát, đưa một tay ra sau, kéo gáy của gã lại, rồi hôn lên môi gã, hai người họ thấy y chủ động như vậy, liền quăng vấn đề kia ra sau đều, tập trung vào đại sự.

Đứng có vẻ mỏi chân, hai người liền kéo y đến giường, ngồi xuống, bây giờ, y nữa thân trên thì nằm trên ngực Lôi Mộng Sát, thân dưới thì chân vẫn ở trên eo của Tiêu Nhược Phong, hắn nâng chân y lên, để chân y vắt lên vai hắn, lộ ra cảnh xuân phía dưới, hậu huyệt của y hồng hồng, có vẻ vì căng thẳng mà co lại, Tiêu Nhược Phong đưa tay, chạm lên cửa huyệt khiến y rùng mình, phía trên Lôi Mộng Sát sát cũng đưa tay, vân vê hai hạt châu của y, khiến nó dựng đứng lên, phía dưới Tiêu Nhược Phong đã đưa vào hậu huyệt y một ngón tay, nhẹ nhàng ra vào, lại ấn ấn bên trong, khiến y bị hai cơn kích thích cả trên lẫn dưới vây hãm, dần mơ màng, rồi từ từ, hai ngón, 3 ngón bắt đầu di chuyển nhanh hơn, ra vào nhiều hơn, gã phía trên hơi nâng y lên, để y dựa vào mình, sau đó cũng mò xuống dưới, đưa tay vào trong cùng Tiêu Nhược Phong nới rộng hậu huyệt cho y, hai người luân phiên ngươi vào ta ra, chẳng mấy chốc đã đem Bách Lý Đông Quân sướng đến xuất ra, nhưng hai người vẫn không dừng lại, khiến y phải rên rỉ cầu xin.

" D-dừng lại! A .. ứm t-từ từ, cha-chậm chút, đừng, ha.. ha..ư a~ "

Thấy chính mình vì bị tay của hai người này đùa bỡn mà rên rỉ xuất ra, y đỏ mặt, lấy tay che lên mắt, lại bị Lôi Mộng Sát kéo ra, cuối xuống hôn lên mắt y.

" Nào, đừng che, ta muốn nhìn đệ "

Hôn xong, gã lại dịu dàng nói, âm giọng cùng hành động khiên y mềm nhũn, cuối cùng mặc họ lộng hành trên người mình.

Mặt khác, thấy nơi tư mật của y đã đủ rộng, cả hai mới từ từ cởi bỏ y phục, để lộ ra dương vật đã sưng to từ lâu, hai người nâng Bách Lý Đông Quân lên, chỉnh lại một chút tư thế cho y, để hậu huyệty ngồi trên hai cây dương vật, từ từ tiến vào.

" Á~?, ha, ha kh-khoan đã, t-to qu-quá rồi, không, không vừa, sẽ rách mất, hức- "

Bị cả hai cùng lúc xâm nhập, y không chịu nổi mà thút thít nói, nước mắt cũng tràng ra, khiến xả hai xót xa, nhưng hành động phía dưới lại không dừng lại.

" Nào, Đông Quân, ngoan, thả lỏng chút, sẽ hết đau nhanh thôi. "

Tiêu Nhược Phong nhẹ giọng an ủi, cùng Lôi Mộng Sát tiến vào nhẹ nhàng hơn, phía trên lại hôn lấy môi y, phân tán một chút sự chú ý, sau một hồi, cả hai đã vào hết được bên trong vách thịt ấm nóng đó của y, phía trên lại tận tình chăm sóc hai nhũ hoa, hôn y để phân tán đi sự chú ý phía dưới. Một hồi sau, khi phía dưới đã không còn thấy đau mà thay vào đó là sự ngứa ngáy khó chịu, y mới cọ cọ hạ thân, nhẹ giọng nói với hai người kia.

" Ngứa, ta ngứa quá..."

" Ngứa? Đừng lo, tiếp theo liền sẽ không ngứa nữa "

Lôi Mộng Sát nghe xong liền nói, mà vừa dứt câu, phía dưới gã cùng Tiêu Nhược Phong liền động, từ chậm chậm nhẹ nhàng để Bách Lý Đông Quân thích ứng, đến khi thấy khuôn mặt y có vẻ muốn nhiều hơn, liền cùng Tiêu Nhược Phong làm một cái lút cán, khiến y bất ngờ không kịp chuẩn bị, há miệng thở dốc, sau đó, hai người liền động nhanh hơn, cứ ngươi vào ta ra, nhanh đến mức đem Bách Lý Đông Quân sướng đến không ngừng rên rỉ.

" A~ chậm, chậm ch- ức! a, ức- sư huynh... Sư huynh, chậm thôi- ứ~ "

Cứ thế, y bị bọn họ lăng qua lộn lại khắp nơi trong phòng, không biết đã ra bao nhiêu lần, đầu óc cũng đã mơ hồ không rõ, chỉ có thể ư ư a a rên rỉ mặc người lăng lộn suốt mấy canh giờ, cho đến tận lúc ngất đi, y mới được hai con hổ đói kia buông tha.

" Ư, cầm thú... "

Trước khi ngất, y vô lực mắng hai người họ, nhưng giọng y lúc này quá mềm mại, mắng người nhưng lại làm người ta liên tưởng đến tiếng nỉ non. Hai người kia sau khi ăn no thì tắm rửa sạch sẽ cho y, lấy áo mặc lại chỉnh tề cho y cùng chính mình xong liền ôm người lên giường ngủ.

__________________________

Lần đầu viết H, cảm thấy rất non tay, tui sẽ chăm chỉ luyện tập để mang lại cho mọi người một trải nghiệm tốt hơn 🥹

Coi kết cục xong mà tui đau đớn, tui gục ngã, khóc như mưa, nhìn Diệp Đỉnh Chi tự sát mà nước mắt đầm đìa, suy cực mạnh luôn, đau cực đớn😭🥹



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro