Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay, Anri sẽ dẫn cậu đi xem bộ lạc, có sự tham gia của Barou. Và cả một vị khách không mời khác.

- Sao mày lại ở đây ?

- Tất nhiên là đi theo bé Isagi rồi. Đừng có làm vẻ mặt ấy. - Bachira trả lời với nụ cười tươi.

Barou đen mặt. Không hiểu thằng Bachira từ đâu biết được tên của giống cái, bây giờ câu cửa miệng luôn là "bé Isagi" ngọt xớt. Hắn muốn có không gian riêng với Isagi, Anri thì không tính, con ong này bộ không có việc gì làm hay sao mà lại bám theo. Như đọc được suy nghĩ của Barou, Bachira mở miệng nói :

- Tao rảnh mà, tao đâu phải thú ăn thịt như mày. Tao không đi săn. - Nói xong liền quay về phía Isagi.

- Bé Isagi, hôm nay tôi sẽ dẫn em đi khắp bộ lạc. - Bachira chạy đến gần, cầm lấy tay cậu trước con mắt toé lửa của Anri và Barou.

Isagi, với suy nghĩ người trước mặt chỉ là một chàng trai vui tính nhiệt tình, không nỡ dội ngáo nước lạnh vào Bachira, đành để bị nắm tay dắt đi trước.

- Đây là nhà của tộc trưởng. Nó to nhất bộ lạc. À, kia là nhà tôi. Tôi là thú nhân ong mật. Hay bây giờ em đến nhà tôi đi, tôi làm bánh mật ong cho em...

- Này thằng kia, tao nghe thấy hết đấy ! - Xa xa là tiếng gào của Barou.

Như để cắt cái đuôi phiền phức kia, Bachira kéo tay cậu chạy nhanh hơn. Đi thêm vài bước, Bachira chỉ vào một khu vực có mái che, nói :

- Chỗ đó là nơi giống cái nghỉ ngơi sau khi hái quả về.

"Giống cái ?" Isagi ngạc nhiên khi nghe được từ mới. Hôm qua cậu đã học được kha khá từ vựng của nơi này, những lời nói vừa nãy của Bachira và Barou cậu cũng có thể hiểu được đôi chút. Riêng cái này, đây không phải lần đầu cậu nghe thấy. Lúc Barou đưa cậu về bộ lạc, Isagi đã nghe được một số người nói ra, cậu thắc mắc nó có nghĩa là gì.

Isagi hỏi lại Bachira :

- Giống cái... là gì ?

Bachira bất ngờ khi thấy cậu hỏi thế. Thân giống cái mà lại đi hỏi giống cái là gì sao. Dù vậy hắn cũng đưa ra câu trả lời :

- Giống cái là em.

- Tôi là giống cái ? - Isagi hoàn toàn không thấy bản thân khác biệt gì so với người đối diện. - Anh... là giống cái ?

- Không, tôi là thú nhân.

"Thú nhân". Từ này thì Isagi biết. Nó để chỉ những người có thể biến thành hình thú, điển hình như Barou. Tuy nhiên Isagi vẫn rất thắc mắc rằng ở đây không có phụ nữ sao. Cậu không hề thấy một bé gái hay cô gái nào ở bộ lạc này, dù là một bà lão cũng không. Như để khiến Isagi đau não hơn, một chàng trai với cái bụng lớn đi ngang qua, vẫy tay về phía bên này. Ngay lập tức, Bachira cười tươi chào lại. Rồi nói ra một câu, ngắn nhưng đủ sức nặng đánh mạnh vào đầu Isagi :

- Kia là giống cái. Đang mang thai đấy !

Bachira chào lại người kia xong, quay lại thấy Isagi không nói gì, đầu cúi xuống nhìn mặt đất. Đợi một lúc sau vẫn thấy tình trạng này, Bachira hoảng rồi. Ngay vào lúc này, Anri và Barou đến gần.

- Isagi ? Bé Isagi ới ?

- Thằng lông vàng, mày đã làm gì Isagi ? - Barou tức giận, hắn không hiểu chỉ mới rời mắt đi một chút mà cậu đã gặp chuyện rồi. Theo suy nghĩ của hắn, Isagi không có lỗi, lỗi là tại Bachira.

Đầu óc của Isagi đang loạn thành một đoàn. Cậu hiểu ra rồi, những cử chỉ nhẹ nhàng quan tâm của Barou, ánh mắt như hổ đói của đám đàn ông, sự quan tâm chăm bẵm như mẹ của Anri. Cậu đã hiểu hết rồi. Thì ra người ta coi cậu như phụ nữ. Isagi đâu phải là giống cái, cậu không thể sinh con, đã thế còn là trai thẳng 100%. Xem xét lại những điều này, cậu hoảng hơn khi nhận ra mình không hoàn toàn bài xích sự quan tâm của mọi người ở đây. "Không lẽ mình dần bị bẻ cong ư ? Chỉ mới gặp nhau ba ngày thôi mà !" Càng nghĩ, Isagi càng lo lắng.

Ba người kia thấy Isagi không nói gì cũng rất hoảng loạn. Giống cái vừa mới cứu về, chẳng lẽ lại bị bệnh ?

- Mau, đưa Isagi đến chỗ Yuu ! - Anri bế lên Isagi, hướng về hai thú nhân kia nói.

Lúc Isagi bình tĩnh lại, cậu đã nằm trên lớp da thú bên trong một ngôi nhà, xung quanh thoang thoảng mùi mật ong. Cậu đang bị bốn người bao quanh, trong đó ba người là Anri, Barou, Bachira, người còn lại Isagi chưa từng gặp. Cậu thấy Bachira nói với người kia :

- Mẹ, bạn đời của con sao thế ?

- Ai là bạn đời của mày ? - Đó là tiếng của Barou.

- Đương nhiên là bé Isagi của tao rồi.

- Hai cậu mau trật tự cho tôi. - Anri quát.

Một bàn tay đặt lên trán cậu, dịu dàng xoa:

- Bé con chỉ đang sốc quá thôi ! Con chưa trưởng thành đúng chứ ?

Nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng, Isagi vô thức gật đầu. Người đó đưa cho cậu một bát nước, ý bảo Isagi uống. Khi giọt nước cuối cùng trôi vào họng của cậu, cơn buồn ngủ ập tới, Isagi không thể cưỡng lại mà dần chìm sâu vào giấc ngủ.

- Đừng lo, bé con sẽ tỉnh lại sớm thôi ! Tôi vừa cho thằng bé uống nước thần.

Thấy vậy, ba người còn lại hoàn toàn yên tâm. Nước thần, loại nước kỳ lạ vô cùng hiếm, có thể đề cao sức khoẻ của giống cái. Mỗi giống cái sinh ra đều rất yếu ớt và khó nuôi sống, vì vậy bọn họ được tư tế cho uống nước này để thể khoẻ mạnh hơn. Tuy nhiên nước thần lại không có tác dụng với thú nhân, ngoài ra nó còn có số lượng rất ít nên mỗi giống cái chỉ được uống một lần trong đời. Việc cho Isagi, một giống cái mới nhặt về uống nước thần không phải là điều mà tư tế nào cũng sẽ làm. Điều đó cho thấy tư tế đã chấp nhận Isagi trở thành một thành viên của bộ lạc.

Đừng coi thường quyền lực của tư tế. Mỗi bộ lạc đều có 2-3 tư tế phân chia công việc thờ cúng, chữa bệnh. Người mẹ giống cái của Bachira được đảm nhận làm tư tế chữa bệnh, bởi ông vốn là một người dịu dàng tốt bụng được mọi người trong bộ lạc yêu mến. Không chỉ vậy, Yuu còn một mình nuôi nấng đứa con thú nhân khi bạn đời đã hi sinh. Do đó, việc ông chịu dùng nước thần cho Isagi uống là hành động xuất phát từ lòng tốt, từ sự yêu thương của mẹ đối với một đứa con nhỏ.

Nếu Isagi còn tỉnh, chắc chắn cậu sẽ rơi nước mắt vì tấm lòng của người này.

_________

Cảm ơn mọi người đã đọc cũng như bình chọn và cmt ủng hộ mình 💜
Mình sợ tháng 7  bận nên không ra chương đều đặn được như bây giờ nhưng sẽ cố để viết cho các bạn đọc.
Mình cũng muốn đẩy nhanh tiến độ truyện cho hai đứa Itosuy và Si Đỗ debut, cơ mà chắc hơi khó vì Nagi và Reo còn chưa xuất hiện.
Một lần nữa, cảm ơn mọi người rất nhiều 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro