Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Isagi không phải không biết tình cảm của Barou dành cho cậu. Từ lúc cứu cậu khỏi miệng quái vật đến khi cậu an toàn sống ở đây, Barou vẫn không ngừng lại những hành động quan tâm, chăm sóc đối với Isagi. Cậu đã nghe nhiều thú nhân nói chuyện về Barou, biết được hắn là kẻ nổi tiếng cao ngạo, độc tài.

Isagi cũng quan sát được thái độ của hắn khi ở cạnh cậu, là sự cam chịu, sủng nịch trước mọi hành vi của Isagi. Không chỉ vậy, vào mỗi tối, Barou đều đưa miếng thịt tươi ngon nhất của con mồi đến tặng cậu.

Tự nhiên Isagi thấy bản thân mình tồi tệ quá. Cậu không chấp nhận tình cảm của hắn nhưng vẫn ung dung nhận những thứ hắn tặng. Cậu chưa nói với hắn mình không phải giống cái, cho dù hai người yêu nhau thì cũng không thể có đời sau. Thú nhân khác với những con người hiện đại ở trái đất. Nếu ở thời đại của Isagi, sinh con được coi là một sự lựa chọn bởi không phải ai cũng đủ khả năng nuôi dưỡng một đứa trẻ thì với thú nhân, sinh con là một bản năng, nó quyết định đến sự phát triển của một bộ lạc. Vì vậy mới tồn tại chế độ "đa phu".

Thậm chí cho dù chấp nhận Barou thì chưa chắc Isagi có thể chấp nhận thêm một thú nhân khác. Cậu không biết liệu mình có yêu được nhiều người cùng một lúc hay không, liệu những thú nhân kia sẽ hài lòng với việc đó không.

"Không được. Hôm nay mình phải làm rõ với Barou." Isagi lắc đầu chấn tĩnh lại. Cậu quyết định sẽ thú nhận tất cả với Barou.

Isagi chờ đến sẩm tối. Như mọi khi, tiếng gõ cửa vang lên và Barou tiếp tục mang những phần thịt mềm nhất tặng cho cậu.

- Ngày mai, anh không cần mang đến nữa đâu. - Isagi nhận lấy miếng thịt rồi nói.

Barou lặng im một lúc, hành động của hắn khiến Isagi chột dạ.

- Em không thích ăn thịt sao ? - Hắn hỏi lại bằng một giọng khàn đặc.

Không thể chịu không khí căng thẳng này thêm nữa, Isagi cầm tay hắn chạy ra sau nhà, thú nhân to lớn cũng thả lỏng cơ thể mặc người thấp hơn kéo đi :

- Tôi muốn nói chuyện với anh. - Isagi bình tĩnh nói.

- Em muốn nói gì ?

- Barou... Tôi không phải giống cái. Tôi không thể sinh con.

Người đối diện vẫn không nói gì. Hắn nhìn chằm chằm vào Isagi làm cậu vô cùng lúng túng. Mồ hôi toát ra chảy xuống từ thái dương.

- Tôi không quan tâm. - Hắn nói.

- ???

- Tôi đã biết em không phải giống cái... Bachira cũng vậy.

- Từ bao giờ ? - Isagi hoang mang.

Barou vẫn trả lời bằng giọng đều đều :

- Giống cái càng lớn tuổi, tác dụng của nước thần đối với cơ thể càng kém. Thời điểm tốt nhất để uống là một tuổi. Nhưng em thì khác. Từ lúc uống xong, em đã bị ảnh hưởng rất mạnh, ngất xỉu tận hai ngày. Điều đó cho thấy cơ thể em hoàn toàn khác với giống cái ở đây.

Mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của Isagi, hắn nói tiếp :

- Tôi không rõ cơ thể em đã biến đổi ra sao nhưng thấy em vẫn khoẻ mạnh, tôi dần yên tâm rồi. Em đã biết, thú hình của tôi là sói đen nhưng còn một điều nữa mà em chưa biết, loài sói rất trung thành và chỉ nhận duy nhất một bạn đời trong suốt cuộc đời của chúng.

- Nhưng...tôi không thể sinh con.

- Đó không phải vấn đề. Tôi vẫn sẽ theo đuổi em. Làm ơn đừng từ chối đồ của tôi.

Isagi không thể nói gì thêm. Cậu ngỡ ngàng trước câu trả lời vô cùng kiên định của Barou đồng thời thống hận bản thân vì trái tim bỗng trở nên yếu đuối bởi những lời này. Isagi không phải gay, mẫu người yêu thích của cậu là hay cười và có nụ cười đẹp, trong suốt những năm học tập ở trường, cậu đã tham gia nhiều câu lạc bộ và hoàn toàn thấy bình thường khi tụ tập với đám con trai.

Cậu tin tưởng mình không có tình cảm với Barou nhưng cớ sao, lòng cậu lại trĩu xuống khi quyết định thú nhận tất cả với hắn ? Hoang mang, mông lung là tình trạng trong đầu Isagi vào lúc này. Cũng phải thôi, 17 năm thích con gái, tự dưng rung động bởi một người đàn ông, làm sao mà không bối rối cho được.

- Tôi cần thời gian. - Isagi đành để cho thời gian làm rõ. Nếu đó chỉ là tình cảm anh em bạn bè, cậu sẽ dứt khỏi Barou. Nếu thực sự là tình cảm yêu đương...cậu cũng không ngại mà tiến tới đâu. "Isagi này quyết rồi."

- Tôi mừng vì em cho tôi cơ hội. - Barou thở phào nhẹ nhõm. Nhìn hắn bình tĩnh vậy thôi, thật ra trong lòng lại lo lắng Isagi sẽ từ chối hắn thẳng thừng. Câu trả lời của Isagi đã chứng tỏ bản thân cậu cũng có chút lung lay, hắn tin nếu kiên trì sẽ có thể chiếm được trái tim cậu.

Sau khi hai người thú nhận mọi chuyện, không khí giữa Isagi và Barou thay đổi hoàn toàn, có vẻ thoải mái hơn. Hắn tạm biệt Anri và cậu rồi trở về nhà. Isagi thề mắt cậu đã thấy hắn nhảy lên không trung mấy cái ở chỗ xa. "Chắc chỉ là ảo giác thôi, trời tối mà." Isagi tự nhắc mình.

Bắt đầu từ hôm đó, Barou và Isagi tiếp xúc nhiều hơn. Hắn kể cho cậu nghe về những con quái vật, về cuộc đi săn đầy nguy hiểm nhưng không kém phần thú vị. Quan hệ giữa hai người theo suy nghĩ của cậu, có thể nói ở mức "trên tình bạn, dưới tình yêu." Đương nhiên, điều này không thể thoát khỏi mắt của Bachira. Bề ngoài bản thân Bachira vô lo vô nghĩ nhưng chỉ những người thật sự quen thuộc với hắn mới rõ, Bachira là kẻ giỏi sử dụng đầu óc.

Khác với Barou trì độn, ngay từ đầu hắn đã nhận ra Isagi không phải không có tình cảm với Barou, cũng biết cậu rất dễ mềm lòng. Vậy thì sao chứ ? Bachira sẽ không chịu thua đâu.

Cứ như vậy, Isagi sống giữa sự ganh đua, tranh giành của hai thú nhân. Phần lớn thú nhân trong bộ lạc đều tránh tiếp cận Isagi bởi nếu không cẩn thận sẽ "hi sinh" trước móng vuốt của Barou và cú chích của Bachira. Nói là phần lớn vì cũng có những kẻ không sợ thực lực của hai người, tiêu biểu là Chigiri và Kunigami.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro