Kang Daniel x Kim SeokJin - Appétit Sexuel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ trong một khoảnh khắc mất cảnh giác, hắn đã kịp đè nghiến anh xuống giường. Là hắn - Kang Daniel.

Mắt SeokJin mờ đi, cay xè vì mồ hôi chảy xuống quyện vào nước mắt mặn chát. Anh quỳ phục trên đệm, hông bị đẩy lên cao, nửa thân trên bị ép chặt xuống giường. Hai đầu ngực đỏ tấy vì bị hành hạ khi nãy cọ xát qua lại trên mặt đệm đến đau nhức. Đôi tay bị hắn trói chặt trên thành giường trong lúc hắn mất kiên nhẫn với sự chống trả cương quyết từ SeokJin.

Cả cơ thể bầm dập và trầy trụa dấu vết đòn roi, những vết răng, những dấu hôn rớm máu, cứ thế gồng cứng lên theo bản năng để chống chọi lại cơn đau xé toạc thân thể đến từ những nhịp thúc hung bạo bên dưới. Các chuyển động của hắn giờ đây đã trơn tru hơn trước rất nhiều, bởi chúng đã được bôi trơn bằng chất dịch nhục dục do hắn tiết ra và bằng chính máu của anh đang chảy ra không ngừng, nhiễu xuống ga giường trắng tinh như những cánh hoa bỉ ngạn nở bung dưới nền tuyết trắng.

Hắn thúc sâu và mạnh, đều dặn, liên tiếp. Cảm nhận được sâu bên trong anh nóng ẩm và mềm mại. Từng cử động như muốn ép những tiếng nấc nghẹn rơi ra khỏi cái miệng nhỏ xinh đẹp đang bị bàn tay thô to của hắn bịt chặt. Thở phì phò thỏa mãn, tiếng gió rít nhọn hoắt thoát ra từ hàm răng sắc bén của hắn. Hắn có thể nhận ra SeokJin đang đau đớn đến tột cùng, cả về thể xác lẫn tinh thần. Anh cả xinh đẹp của Bangtan Soyeondan mà lại phải giãy giụa bất lực dưới thân hắn, quy phục dục vọng của hắn, thật là nhục nhã làm sao!

Vẫn tiếp tục không ngừng, hắn cúi người, ngực hắn phủ lên tấm lưng trần đầy những lằn đỏ thâm tím ngược xuôi và nhớp nháp mồ hôi. Cảm nhận rõ từng nhịp thở gấp gáp đứt quãng của anh, những tiếng rên rỉ bị nuốt xuống rung lên khe khẽ. Cọ nhẹ mũi vào sống lưng, mùi hương da thịt SeokJin làm hắn say mê, phấn khích.

Hắn nhếch mép, rê chiếc lưỡi ram ráp liếm nhẹ một đường lên chiếc gáy đỏ ửng, khẽ hít hà một hơi, giọng hắn khàn đặc:

- Đến giờ tôi mới hiểu tại sao bọn người đó lại say mê anh đến như vậy. Đáng tiếc là, bọn họ lại không có mặt ở đây để thưởng thức bộ dạng này của anh đấy, SeokJin!

Anh run lên.

Hắn buông bàn tay đang giữ miệng anh ra, dùng cả bàn tay ấn chặt đầu anh xuống đệm. SeokJin dường như muốn lịm đi nhưng những cú thúc của hắn và cơn đau buốt ở hạ thể lại khiến anh không thể ngất đi được. Đầu bị ép chặt trên đệm, tóc đen lòa xòa, xương bả vai gồ lên như muốn đâm thủng lớp da trắng tái nhợt nhạt.

Hắn liếm môi, tự nhiên lại muốn nhìn thấy gương mặt người kia, muốn nhìn những biểu tình hằn trên nét mặt sắc sảo và đôi mắt huyễn hoặc trong veo. Hắn muốn nhìn nước mắt thấm đẫm trên hai gò má SeokJin, hắn muốn nhìn từng cái cau mày, mím môi, muốn xem đôi môi mọng đầy đê mê kia há ra thở gấp.

Và hơn hết, hắn muốn nghe anh van xin, muốn nghe anh rên rỉ gọi tên hắn.

Vẻ đẹp của SeokJin rõ là quyến rũ, mị hoặc. Vẻ yếu đuối tuyệt vọng của anh khiến hắn có cảm giác muốn hành hạ, chà đạp giày vò nhiều hơn nữa. Cỏn vẻ cương quyết, đầy nghiêm túc và chuyên nghiệp trên sân khấu lại làm hắn say mê, muốn chinh phục.

Ý nghĩ này bất chợt làm hắn dừng lại một chút, trước khi bất ngờ luồn tay vào khu vực vốn bị bỏ quên ngay từ đầu. Hành động này này cơ thể SeokJin giật nảy lên.

- Đừng... đừng.... KHÔNGGG!!!!!

CHÁT!!!!!

- Chậc chậc. Suỵt, ngoan nào!_ Hắn khẽ tặc lưỡi, cúi đầu rì rầm nói vào tai SeokJin. Một tay xoa nhẹ lên gò má in hằn năm dấu tay của SeokJin, một tay bắt đầu vuốt nhẹ để kích thích đỉnh đầu dựng đứng.

SeokJin lắc đầu khi cảm giác ấm ách cuộn trào nơi bụng dưới. Anh không thể tin được là cậu chàng hậu bối đáng yêu luôn tít mắt cười và luôn tỏ ra ngượng ngùng, bối rối khi anh chủ động bắt chuyện ngày nào đã cưỡng hiếp và sỉ nhục anh đến mức này, giờ đây hắn lại còn ép anh tận hưởng thứ khoái cảm mà anh không hề muốn. Sực lực tưởng chừng cạn kiệt trong phút chốc lại bùng lên, anh vô thức giằng mạnh đôi tay đang bị trói để thoát ra, mặc dù vô ích.

Hắn mặc kệ, lờ đi. Hắn lại bắt đầu thúc nhanh khi vật nhỏ trong tay đã dựng thẳng. Tiếng rên của SeokJin tấm tức như lời van xin. Anh không muốn điều này. Anh không muốn. Không muốn!!!

Một dòng chất lỏng nóng rực tuôn ra lấp đầy bên trong SeokJin và nhục dục của anh trong tay hắn cũng đồng thời phun trào.

Anh gục xuống, tê dại và cảm thấy cơn buồn nôn cuộn trào nơi thực quản. Anh thấy thật thảm hại và bản thân thật đáng kinh tởm. SeokJin quá kiệt sức để có thể ngăn cơn run rẩy vì đau đớn chạy dọc khắp cơ thể, không còn sức ngăn dòng nước im lặng rỉ ra từ khóe mắt, cũng không còn sức để ném ánh mắt hận thù về phía hắn - kẻ đang rải những cái hôn lên thái dương, lên má, lên vành tai của anh rồi thì thầm bằng chất giọng khô trầm chắc chắn sẽ ám ảnh anh suốt cả quãng đời còn lại:

- Je vous aime SeokJin! Ma belle salope!



Đời là một bể hành và nhiệm vụ của SeokJinie là ăn hết hộ nhân loại .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro