58.sự thật 4 năm trước.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4 năm trước.

Năm đó sau ngày mẹ cậu mất thì có tin công ty Kim gia của các anh bị tuột dốc,cậu cầu xin ong Keang nhưng.....

Keang:mày có bị điên không,rút cổ phiếu của công ty JK tài trợ công ty tụi nó.

JK:con muốn giúp anh ấy một nào đó thôi,chúng ta có thể rút một ít giúp đỡ công ty họ,con cầu xin ba.....

Cậu quỳ xuống chân ông ấy cầu xin,anh Chan cản cậu dưngd làm vậy nhưng chưa làm gì thì ông ta đá cú mạnh vào đầu cậu,cậu đau đớn la lớn.

Keang:mày không biết nhục hay sao,công ty tụi nó sắp tàn rồi mày vẫn cố cầu xin tao,tao thật ngu khi cho mày xin ra cỗi đời này.

Cậu đứng lên với trán đỏ bầm,anh Chan xoa trán cậu rồi tức điên lên quát ông ta.

Chan:cha có bị điên không Kookie chỉ xin ông giúp nguời yêu em khỏi bờ vực hố đen mà ông làm đầu em ấy bị nông nổi như vậy. (Lớn tiếng)

Ông ta nóng máu lên tính đánh hai nguời nhưng ông tự nhiên nhếp môi rồi ngồi sofa chéo chân.

Keang:nếu mày muốn giúp nguời yêu mày qua khỏi bờ vực phá sản thì tao có thể giúp nhưng một điều kiện.

Cậu mừng rỡ vì ông ta chịu giúp mặc kệ điều kiện gì của ông ta,anh Chan cũng vui vì ông ta chịu giúp nhưng là có một đều kiện,nhưng ông ta chắc ép cậu cố gắng học hay làm gì đó thôi nên không nghĩ sâu xa.

Keang:mày chỉ cần chia tay các anh ấy thì tao sẽ cổ của mày giúp cho tụi nó.

Ông ta nói xong cuời nhạo,cậu bị khủng khoảng  khi ông ta lại nói điều kiện như vậy chẳng khác gì ông ta đang tạt nước vào mặt cậu,anh sốc rồi nhìn trừ ông ta.

Chan:sao ông lại đưa ra đều kiẹn đien khùng như vậy,ông có lòng nguời không vậy giúp đỡ em ấy một chút thôi mà phải đưa ra đều kiện điên khùng đó không.

Anh nhìn cậu thì mặt cậu đã không còn cảm xúc gì nữa,chỉ trầm ngâm nhìn ông ta.

JK:tôi đồng ý đều kiện của ông.

Cậu nói xong nụ cuời khinh bỉ của ông ta hiện lên,ông ta nói tiếp.

Keang:tao sẽ đưa cho mày cổ phiếu JK nhưng phần của mày chỉ có 5% vì mày chưa giúp ít gì cho công ty nên tao chỉ mầy bao nhiếu đấy thôi.

Ông ta nói xong thì quăng cuốn tài liệu lên bàn,cậu lấy nó rồi chạy lên lầu.Anh tức ngực khó chịu nhưng không thể làm gì ông ta.

Từ lúc nói lời chia tay với các anh,cậu luôn đau dớn tuột cùng,cậu nhìn vài ngày rồi nhập viện,mỗi đem anh Chan đều qua phòng cậu dỗ cậu ngủ vì lúc nào cậu ngủ cũng giật mình rồi khoác lớn đôi khi còn hét lên,anh Chan có lần thấy cậu tự cạo mặt chính bản thân mình nhưng hên là anh Chan đã cản và đưa cậu đi dều trị nhưng đều đó chưa đủ,một đêm hôm tối bầu trời chuyển đen anh pha một ly sữa đem cho cậu uống vừa mở cửa phòng thì căn phòng tối đen,anh bật đèn lên thì sốc nặng,cậu nằm la liệt trên sàn với hủ thuốc ngủ đôi mắt trợn trắng,anh toá quãng bồng cậu lên chạy chân không tới y tế gần đó......anh rất sợ vì anh đã mất mẹ rồi bây giờ tới JK nữa,nếu không có em ấy thì anh không thể sống nổi,em ấy cũng được cứu nhưng thuốc ngủ đã phản tác dụng với em ấy,em bị sốc qua nhiều nên nếu em có bệnh gì đó thì sẽ khó chữa,sau từng ngày em ấy cũng ổn định thể chức và tự một mình ra nước Mĩ sinh sống thực hiện ước mơ của em ấy,anh cố gắng một công ty âm nhạc để giúp em ấy nổi tiếng trên đất đại Hàn này và anh không muốn làm nguời thừa kế công ty JK nên anh kiếm mọi các tránh cha cậu bằng mọi giá.....

Cậu đã bán hết cổ phiếu của mình để giúp các anh vượt qua khỏi hố đen và cậu sẽ không bờ nhận cổ phiếu của công ty JK nữa

——————————

TH:vậy năm đó chính em đã cứu công ty của tụi em ?

Anh gật đầu,các anh nguời nào cũng trầm ngâm buồn lòng,ai ngờ năm đó công ty các anh sắp vào bờ vục phá sản thì có nguời đã tài trợ cho công ty các anh với số tiền lớn giúp công ty anh có chỗ đứng trong giới tài chính,các anh luôn tìm nguời đó để trả ơn nhưng nguời đó đã dấu kín thân phận không cho ai biết..... lúc này BK lên tiếng.

BK:năm đó JK là nguời đứng giữa trong cuộc đời,cậu ấy phải hi sinh tất cả và phải chịu đựng áp lực cuộc sống,cậu ấy tự mình vượt tất cả để có thể có chỗ đứng ngày hôm nay.

Anh YG đáp lại.

YG:em có nghi ngờ về bệnh của em ấy có phải  em ấy từng bị sốc cafe,phản thuốc ngủ và tâm lý thần kinh,có phải như vậy không ?

Anh YG nghi ngờ cậu tại sao cậu lại không bị kích ứng thuốc ngủ trong khi đó loại ông YongJun bỏ vào là loại thuốc ngủ cực mạnh nhưng cậu là phản thuốc đó nên trong lòng có gì đó hơi lạ với cậu,anh lên bệnh viện cậu và xem hồ sơ bệnh án của cậu anh không thể tin được bản thân cậu lại bị nhiều cơn bệnh như thế......

Các anh nghe câu nói của anh YG mắt to bất ngờ,tại sao anh YG không nói cho các anh nghe về vấn đề đó,anh YG thấy nhưngc đứa em của mình thì lên tiếng.

YG:anh che dấu việc này để điều tra cho rõ,bây giờ anh nói ra để chứng minh sự thật có đúng hay không.

Chan:đúng vậy,em ấy bị nhiều bệnh,mỗi tháng em ấy vào bệnh viện kiểm tra định kỳ nếu em bị bệnh thì hơi khó ổn định sức khỏe vó thể chuyển nặng luôn dù là bị sốt hay gì đó cũng có thể chuyển nặng.

Các anh không thể tin được lời nói anh Chan,bản thân thật hèn hạ không thể bảo vệ em ấy tới cùng,em ấy hi sinh tất cả vì các anh.Dù nguời nhà khuyên các anh bỏ cậu đi nhưng trong lòng các anh luôn hứa sẽ bên cậu bảo vệ cậu yeeu thương cậu, các anh luôn tin rằng cậu không bao giờ dối trá các anh đâu bây giờ sự thật cũng lộ diện ra trong lòng các không còn còn nghi vấn về cậu bấy lâu nay nữa,7 nguời cùng nhau tạo ra một cuộc sống mới.........

Các anh đứng lên và cuối đầu tạm biệt 2 nguời ra về.

———————
Tối.

Cậu đang ngồi lướt IG thì cánh cửa tự động mở ra.

Cạch.

Cậu nhìn qua thì ra là các anh,cậu để điện thoại một bên nhìn anh,các đi chỗ cậu và ngồi xuống,anh YG đưa cho cậu sữa chuối,cậu ngoiif hút ngon lành bất chợt anh TH lên tiếng.

TH:tụi anh muốn hỏi em một câu,mong em có thể trả lời sự thật cho tụi anh nghe.

Cậu nhìn các anh với sự chấm hỏi trong đầu,lúc này anh NJ hỏi cậu.

NJ:em là nguời đã giúp công ty tụi anh thoát khỏi bờ phá sản đúng không.

Cậu sửng nguời khi amh hỏi như vậy,các anh nhìn cậu chằm chằm mong cậu trả lời sự thật,cậu hỏi các anh.

JK:vậy là các anh đã biết sự thật về 4 năm trước.(lắp bắp)

Các anh gật đầu rồi anh Jin đáp lại.

Jin:tụi anh đã biết hết về sự thật 4 năm trước của em rồi,khỏi cần che dấu nữa.

Lúc đầu cậu sợ bị các anh trách cậu nhưng không.

JK:vậy cho em xin lỗi vì làm các anh phải nghĩ ràng em tham danh lợi mà bỏ anh.

Cậu cúi mặt vì mình làm như vậy có lỗi với anh nhưng vì sự nghiệp của các anh nên cậu đành làm vậy......

Anh cuời tuơi xoa đầu cậu,anh JH đáp lại.

JH:bây giờ mọi thứ cũng phơi bày ra rồi,mọi sự hiểu lầm về em cũng giải quyết xong chúng ta có thể cùng nhau bắt đầu lại mọi thứ.

Cậu cuời tuơi nhưng cảm xúc cậu dâng trào làm má cậu đỏ ửng, nước mắt rưng xuống,anh TH lau mặt.

TH:em đừng khóc nữa,sức khỏe của em chưa tốt em nên nghĩ ngơi đi.

Cậu không thể tin được bản thân mình từ bây giờ sẽ có cuộc đổi mới,cậu chưa bao nghĩ rằng mọi thứ sẽ thay đổi,các anh đã biết hết mọi thứ quá khứ của cậu,các anh không buồn mà càng vui trong lòng vì cậu đã hi sinh tất cả vì các anh vào năm đó.





















T5 mình ra chap tiếp nha.
Bình chọn cho mình nha.=333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro